Lại qua một đoạn thời gian nữa, Vân Nghê cùng Cố Hạo Khương sống bên nhau rất vui vẻ, hơn nữa một tuần còn có vài ngày hai người sẽ ở lại Vân gia, cùng cha mẹ hàn huyên tâm sự.    Tập đoàn Ngọc Thị phá sản khi không có người đứng đầu, Ngọc Cẩm Lăng không rõ tung tích, các thư ký bên cạnh hắn dù có tận tâm và trung thành đến đâu cũng không đủ năng lực để điều hành một tập đoàn lớn như thế.    Vincent ban đầu cũng muốn giúp con mình giữ vững Ngọc Thị, nhưng nghĩ lại nếu không có Ngọc Thị thì Ngọc Cẩm Lăng mới toàn tâm toàn ý mà kế nghiệp ông được.    Ông Vincent cũng đón mẹ của Ngọc Cẩm Lăng về sống cùng mình, cũng phải trải qua rất nhiều kế mới dụ được bà về. Dẫu sao lúc trước là ông có lỗi, hiện tại dù thế nào ông cũng chấp nhận.    Có điều lúc nói cho bà biết tình hình của Ngọc Cẩm Lăng hiện tại, bà ấy vẫn rất đau lòng. Mặc dù biết là lần trị liệu này chắc chắn sẽ thành công, nhưng mà đã lâu lắm rồi bà không gặp mặt con mình, nỗi nhớ chuyển thành nổi lo lắng cũng là đương nhiên.     Nhưng ông Vincent luôn dỗ dành bà, chỉ cần đợi thêm một khoảng thời gian nữa, gia đình ông ta sẽ đoàn tụ, đến lúc đó họ sẽ sống với nhau thật hạnh phúc.    Tập đoàn Johan thì phá sản trước cả Ngọc Thị, nguyên nhân đương nhiên không thể không dính líu đến Cố Hạo Khương.    Jonathan làm mất chữ tín, đối đầu công khai với Cố Xuyên, không thể nào mà hắn để ông ta yên được.    Vài ngày sau khi Johan tuyên bố phá sản, thiệp cưới đỏ rực của Jasper cùng Tuân Dương cũng được chuyển đến trước mặt Cố Hạo Khương.    Hắn thấy thế cũng không tỏ ra thái độ bất ngờ nào, ngược lại còn tặng quà cưới lớn cho bọn họ. Vân Nghê lúc ấy thì phải để Cố Hạo Khương nâng cằm mình lên, thú thật cô có nằm mơ cũng không nghĩ mình có thể đi dự lễ cưới của hai chàng trai...    Jasper cùng Tuân Dương đăng ký kết hôn và tổ chức hôn lễ ở nước ngoài, tuy vậy bạn bè của họ cũng không ngại tốn kém mà có mặt đầy đủ, không khí hài hòa ấm áp vô cùng, không có đấu đá cạnh khóe, không có những câu nói mỉa mai, mọi người đều là những người thân thiết, ai cũng vui mừng cho bọn họ.    Cố Hạo Khương giải quyết xong một số chuyện râu ria như thế thì cũng tròn một năm ngày cưới của hắn và Vân Nghê.    Một ngày trọng đại như thế Cố Hạo Khương không thể quên được, có quên thì chỉ có Vân Nghê vô tư vô lo mà quên mất thôi. Vì Cố Hạo Khương biết rõ tính vợ mình nên cũng không cảm thấy mất mát lắm.    Kỷ niệm ngày cưới của họ được tổ chức tại một resort nổi tiếng trong nước. Khách khứa lúc dự đám cưới của họ thì vẫn như cũ được mời, nhưng năm nay còn có thêm hai vợ chồng ông Vincent.    Quan khách được hưởng những đãi ngộ tốt nhất của resort và còn được bị ép nghẹn đến sắp chết bởi sự yêu thương mặn nồng của hai vợ chồng Cố Hạo Khương.    Đến khi bữa tiệc sắp tàn, cũng không ai nghĩ hôm nay sẽ là ngày mà Cố Hạo Khương cùng Vân gia sẽ nhớ mãi không quên, ngày  khiến bọn họ đau đớn nhất...    Không ai nghĩ lực lượng vệ sĩ đông đảo như thế có thể xảy ra một chuyện đáng tiếc như vậy.    Không ai nghĩ trong số các quan khách đã được kiểm tra lý lịch nghiêm ngặt đó, lại có người mang hận ý vô cùng sâu đậm.    Khi bữa tiệc sắp kết thúc cũng là lúc mọi người đã mệt mỏi cùng lơ là cảnh giác, cô gái xinh đẹp mặc chiếc đầm dạ hội màu trắng tinh khiết bước chầm chậm đến gần hai vợ chồng họ, nhanh như chớp rút súng ra bắn chuẩn xác vào người Vân Nghê...    Vân Nghê ngã quỵ ra sau, sau đó lại được một vòng tay cùng hơi thở quen thuộc vây lấy.    Tiếng súng, tiếng thét, cả tiếng cười ác ý Vân Nghê đều không nghe được nữa, lúc ấy cô chỉ nghe tiếng Cố Hạo Khương gào lên đau đớn, chỉ nhìn thấy khuôn mặt hoảng sợ của chồng mình...    Vân Nghê hai mắt mơ hồ, ngón tay đang cố gắng muốn chạm lên mặt của Cố Hạo Khương nhưng cũng không thể nữa....    Trước mắt tối lại, cứ như đã rơi vào khoảng không vô tận, không thể gào thét cũng không thể thoát ra...