"Hàn mỗ không cố ý đối địch với Triệu công tử, thậm chí còn hi vọng hai người chúng ta có thể trở thành người một nhà. Triệu công tử có thể suy nghĩ kĩ một chút. Nếu như Triệu công tử là con rể của ta thì ta có thể nể mặt, đồng ý hợp tác với tri phủ đại nhân." Ánh mắt gia chủ Hàn gia lóe lên: "Còn về Thất công tử, cũng có thể ở lại. Tiểu Tam, tiểu Tứ nhà chúng ta đều ngưỡng mộ phong thái của Thất công tử." "Hàn nhị tiểu thư quá xấu, ta không thích!" "Bổn công tử không có hứng thú với tiểu Tam, tiểu Tứ không có ngực đó của Hàn gia." Triệu Vân và Lâu Thất đồng thanh nói. Mặt gia chủ Hàn gia đen như đáy nồi. Bốn đứa con gái của hắn đều có dáng vẻ như hoa như ngọc, chưa từng bị ai ghét bỏ như vậy. Quá xấu? Không có ngực? Không thể nhịn được nữa! Gia chủ Hàn gia vung tay lên, những cao thủ ẩn trong bóng tối đều xuất hiện. Vừa xuất hiện, khí tức vốn thu liễm của bọn họ lại lập tức được phóng ra ngoài. Lâu Thất và Triệu Vân đồng thời cảm nhận được áp lực, đây là một loại áp lực về mặt tâm lý. Hắc Kim Đằng xuất hiện trong tay Lâu Thất. Nàng biết, đêm nay sẽ lại có một trận chiến đẫm máu, nhưng nàng không ngờ tới bọn họ còn chưa đánh thì đã có âm thanh vang lên: "Đừng đánh! Mau dừng tay!" Lâu Thất thấy âm thanh này có chút quen tai, đột nhiên trong đầu lóe lên, nàng biết người tới là ai rồi. Vì vậy nàng lập tức rút khăn lụa che mặt đã chuẩn bị sẵn trong ngực ra, nhanh chóng che kín mặt. Gương mặt của Triệu Vân đằng sau lớp mặt nạ hơi nhíu lại, Đây là do Lâu Thất không dám gặp người khác hay là có quan hệ gì với nam nhân kia? Nếu như Lâu Thất biết ý nghĩ của hắn thì nhất định sẽ chửi hắn một trận, cái gì gọi là không dám gặp người khác chứ? Chẳng qua nàng không muốn tự nhiên phá đám mà thôi. Nàng muốn xem người đó rốt cuộc muốn làm gì. Nàng xoay người, quả nhiên gặp người quen, mà người này cũng không được tính là quá quen thuộc. Cửu vương tử của Tây Cương, Tây Trường Ức. Lúc trước hắn bị Trầm Sát nhốt ở nhà lao, Lâu Thất đã chữa khỏi bệnh không thể bộc lộ cảm xúc của hắn, để hắn giao bảng danh sách gian tế Cửu Tiêu Điện cho nàng. Khi đó hắn đã cùng Tam hoàng tử Tây Trường Ly đoạn tuyệt rồi, sao hiện giờ lại xuất hiện ở đây? Nhưng khi nàng nhìn thấy thiếu nữ bên cạnh Tây Trường Ức, nàng đột nhiên nhớ tới lời nói lúc trước của hắn. Khi đó hắn đã từng nói, hắn yêu một nữ nô của vương tộc, nhưng về sau nàng nghe nói hắn đã mang nữ nô kia đến Băng Nguyên, sao hiện giờ thân phận của nữ nô kia lại có sự thay đổi lớn như vậy? Đúng vậy, thiếu nữ bên người Tây Trường Ức giống Hàn nhị tiểu thư đến mấy phần. Kết hợp với lời nói lúc trước của gia chủ Hàn gia, Lâu Thất đã đoán được, nữ nô mà Tây Trường Ức yêu chính là thiếu nữ này, Hàn gia đại tiểu thư, tỷ tỷ của Hàn Tiểu Thù. Còn về việc vì sao thiếu nữ này lại rời khỏi một gia đình giàu có, đi tới Tây Cương làm một nữ nô cho vương tộc thì Lâu Thất không có hứng thú tìm hiểu. "Nhạc phụ đại nhân, Triệu công tử, Thất công tử, tất cả đều là hiểu lầm!" Tây Trường Ức đi đến giữa vòng chiến, có chút nóng ruột, muốn giải thích. Nhưng gia chủ Hàn gia cũng đã nói rõ ràng, không ai nghĩ đây là hiểu lầm nữa. Lâu Thất thấy gia chủ Hàn gia nghe theo lời Tây Trường Ức, không tiếp tục động thủ nữa. "Triệu công tử, ta vừa mới từ chỗ Thúc đại nhân trở về, Thúc đại nhân đã giải thích rõ ràng rồi, nếu ngươi không tin thì có thể về hỏi Thúc đại nhân!" Tây Trường Ức lên tiếng, nghi ngờ nhìn về phía Lâu Thất. Sao hắn có cảm giác vị Thất công tử này khá quen thuộc nhỉ? Triệu Vân nhìn hắn một cái: "Có thật không?" "Thật! Không dám giấu diếm Triệu công tử." "Được, vậy ta sẽ đi hỏi Trọng Châu một chút." Triệu Vân nói xong, quay người định rời đi, thấy Lâu Thất đứng đó, hắn liền đưa tay kéo nàng: "Thất công tử, cùng nhau đi!" Lâu Thất cười nhìn về phía gia chủ Hàn gia: "Không biết Hàn gia chủ còn muốn gả Tứ tiểu thư cho tại hạ không? À, đúng rồi, Hàn tứ tiểu thư hình như bị trúng phải mùi hương gì đó, bây giờ tại hạ rời đi rồi, không biết có thị vệ hay ai đó mò tới cái đình kia không nữa?" Nàng vừa dứt lời, sắc mặt của gia chủ Hàn gia lập tức thay đổi. Lâu Thất cũng không động tay động chân gì với vị Tứ tiểu thư kia nhưng khi nàng rời đi nàng đã vô tình nhìn thấy Tam di nương Hàn gia đang núp trong bóng tối chờ phát hiện ra việc xấu của nàng và Hàn tứ tiểu thư. Vì muốn tạo thêm khí thế, Tam di nương kia còn dẫn theo ba tên thị vệ. Lâu Thất và Triệu Vân vừa rời đi, gia chủ Hàn gia không kịp hỏi rõ ý của Tây Trường Ức, đã nghe thấy tiếng khóc thê lương từ sau lưng truyền đến, còn có tiếng phu nhân hắn quát tháo nữa. Hắn nghĩ tới lời của Lâu Thất, lập tức chạy về phía hậu viện. Khi đến nơi phát ra tiếng khóc, hắn thấy ái thiếp Tam di nương trên người không còn mảnh vải che thân, còn có vài dấu vết màu đỏ, rõ ràng là do hoan ái cùng đàn ông lưu lại. Bà quỳ thẳng trên mặt đất, lạnh run người, tên gia nô bên cạnh cũng run rẩy quỳ gối, hắn ta chỉ mặc áo dài, phần dưới đã cởi sạch, người thông minh vừa nhìn đã hiểu là chuyện gì xảy ra. Gia chủ Hàn gia suýt chút nữa hộc máu. Hắn rất sủng ái Tam di nương này, bởi vì dù bà đã theo hắn vài chục năm nhưng cơ thể lại được bảo dưỡng rất tốt, da cũng không phải trắng ở mức bình thường, mỗi lần hoan ái hắn đều sờ soạng làn da trắng mịn của nàng, yêu thích không nỡ buông tay. Nhưng hiện giờ bên trên cơ thể trắng nõn kia lại hiện lên dấu vết do một tên gia nô thấp kém của Hàn phủ lưu lại. Nữ nhân đã bị nam nhân khác chơi qua, quá ô uế. "Người đâu, mau đem con chó kia kéo ra ngoài, dìm xuống sông cho ta!" Hắn chỉ tên gia nô. "Gia chủ, gia chủ tha mạng! Là Tam di nương dụ dỗ ta!" "Ngươi... Ngươi nói bậy!" Tam di nương khóc đến mức thở không ra hơi. Vừa rồi trong đình kia có lò than nên không lạnh chút nào, nhưng phu nhân và Nhị di nương, Tứ di nương đều là kẻ độc ác, bọn họ đã sớm chướng mắt bà, không thích nhìn bà được sủng ái, cho nên vừa tới đã lôi bà ra khỏi đình, cũng không cho bà mặc quần áo, đây rõ ràng là muốn hại chết bà. Bộ dạng như này lại bị gia chủ nhìn thấy, hắn có thể tha cho bà sao? "Lão gia, thiếp thân bị trúng loại hương kia... Lão gia, là đại tiểu thư đưa dị hương Tây Cương cho thiếp..." Tây Trường Ức và Hàn đại tiểu thư vừa theo gia chủ Hàn gia đi tới đây lập tức biến sắc. "Tiểu Sức, sao con lại đưa dị hương cho con tiện nhân kia?" Người kinh ngạc nhất chính là Hàn phu nhân. Hàn Tiểu Sức là con gái ruột của bà, tuy từ nhỏ đã bị người khác bắt cóc, không phải do bà tự tay nuôi dưỡng nhưng dù sao giữa mẹ con bọn họ vẫn có máu mủ thâm tình. Dị hương mà Hàn Tiểu Sức đưa cho Tam di nương là loại rất mạnh, chỉ cần dùng một chút xíu đã có thể trợ hứng cho việc ân ái vợ chồng rồi. Lúc ấy bà còn rất cảm động, nghĩ rằng con gái nghĩ cho mình, thấy trượng phu của bà sủng ái tiểu thiếp quá nhiều nên mới giúp bà một chút. Ai ngờ bây giờ lại nghe được Hàn Tiểu Sức cũng đem dị hương kia đưa cho Tam di nương. Lúc này, bà thấy hai tiểu thiếp bên người bà cũng có chút chột dạ, hai mắt đảo quanh, sau đó nhìn về phía Hàn Tiểu Sức, bà đột nhiên hiểu rõ. Thì ra nàng đã đưa dị hương kia cho cả bốn người... Hàn Tiểu Sức cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, thậm chí cảm thấy có chút oan ức. Nàng muốn đi tìm người lừa nàng, người đó nói rằng tình cảm giữa bốn người kia không tệ, cho nên nếu nàng chỉ đưa cho mẹ ruột thì ba người kia sẽ đau lòng. Vừa nghĩ tới người tỷ muội đã lừa nàng thì lập tức thấy người đó cúi đầu đi tới... "Cha, là Tiểu Thù bảo con đưa dị hương này cho mấy vị di nương, để bọn họ phục vụ cha thật tốt, cũng là giúp nương con chia sẻ ưu phiền, nói rằng nương sẽ yêu thích con giống như yêu thích nàng..." Gia chủ Hàn gia sắp tức điên lên, ai cũng muốn lôi kéo dụ dỗ đứa con gái lớn ngớ ngẩn kia của hắn, mà nàng lại thật sự tin tưởng làm theo, cũng không hiểu Cửu vương tử của Tây Cương coi trọng nó ở điểm nào? Hàn Tiểu Thù vừa định lên tiếng cãi lại thì gia chủ Hàn gia đã quát lớn: "Đủ rồi!" Hàn phu nhân đau lòng nhìn hai nữ nhi của mình, bà nhìn ra được khi Hàn Tiểu Sức nói mấy lời kia, Hàn Tiểu Thù có chút chột dạ. Đây là nữ nhi bà một tay nuôi lớn, sao bà có thể không hiểu rõ chứ? Hàn Tiểu Thù bảo Hàn Tiểu Sức đưa dị hương kia cho cả bà và ba di nương là có ý đồ gì? Hàn Tiểu Thù từ nhỏ đã rất dịu dàng nhu thuận, sao lại trở nên như thế chứ? Hàn Tiểu Thù dời mắt sang chỗ khác, không dám đối diện với ánh mắt chất vấn của bà. Tây Trường Ức nhíu mày, xem ra Hàn phủ này rất rối loạn, hơn nữa ai nấy cũng đều ngốc nghếch vụng về, hắn lựa chọn trợ thủ như vậy liệu có an toàn không? Bọn họ sẽ không làm phản rồi kéo theo hắn xuống đấy chứ? "Điện hạ..." Hàn Tiểu Sức lặng lẽ đưa tay đặt vào lòng bàn tay của hắn, ngẩng đầu e thẹn nhìn hắn. Ấm áp như vậy, yểu điệu như vậy, hết lòng tín nhiệm hắn như vậy mới khiến cho hắn thích nàng. Hơn nữa, từ nhỏ bọn họ đã cùng nhau lớn lên, Hàn Tiểu Sức cũng được coi như thanh mai trúc mã của hắn, tuy thân phận và địa vị của bọn họ có chút khác biệt... Lúc này, Tây Trường Ức cũng không biết tình cảm của hắn đối với Hàn Tiểu Sức có phải là yêu hay không. Hắn nắm chặt tay nàng. Hàn Tiểu Sức dùng đầu ngón tay gãi nhẹ trong lòng bàn tay hắn, cảm giác ngứa ngáy từ trong lòng truyền đến, khiến chỗ đó của nam nhân dựng thẳng lên. Còn có điểm này nữa, hắn rất mê luyến thân thể Hàn Tiểu Sức, nàng chỉ cần vô ý trêu chọc một cái đã làm cho hắn không thể kìm chế chính mình rồi. Hắn lại nhìn lướt qua thân thể trần truồng của Tam di nương, cả người nóng rực, hắn lập tức kéo Hàn Tiểu Sức vào trong ngực, nói với gia chủ Hàn gia: "Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế ở đây không tiện, có việc gì ngày mai nói tiếp, ta mang Tiểu Sức về trước." Gia chủ Hàn gia sắc mặt tối sầm, hắn đúng là tức giận đến mụ cả đầu rồi, không ngờ lại để cho con rể nhìn thấy thân thể trần truồng của ái thiếp... Vì vậy, hắn càng không thể giữ lại Tam di nương. Tam di nương ngẩng đầu lên nhìn ánh mắt lạnh như băng của gia chủ Hàn gia, trong lòng vô cùng tuyệt vọng. Nhưng hiện giờ bà cũng không quản nữa, thân thể bà đã lạnh cóng rồi, sự lạnh lẽo trong lòng có thể lạnh bằng sao? Gia chủ Hàn gia vung tay lên, lập tức có thị vệ kéo Tam di nương xuống. Lúc này, Nhị di nương đột nhiên hỏi: "Tứ tiểu thư đâu?" Hàn phu nhân, Nhị di nương và Tứ di nương cũng không biết kế hoạch của Tam di nương, nhưng vừa rồi lại nghe được dị hương kia đã đưa cho Tứ tiểu thư dùng để quyến rũ Thất công tử. Chỉ là không hiểu vì sao cuối cùng lại biến thành Tam di nương làm chuyện xấu hổ với gia nô ở đây, còn Tứ tiểu thư thì không ai biết đã đi đến nơi nào. Gia chủ Hàn gia nghiến răng: "Tìm!" Mọi người tìm kiếm một lúc lâu, sau đó tìm được Hàn tứ tiểu thư ở sau hòn núi giả, nhưng quần áo của nàng đã được cởi ra, sắc mặt trắng bệch, nhìn như chỉ còn thoi thóp một hơi thở cuối cùng...