Đệ nhất sủng phi
Chương 35
Hoa nở hoa rơi ngợp đầy trờiTình đến tình đi tình tùy duyênNhạn đi nhạn về, nhạn không đỗTriều dâng triều hạ, triều không yênĐêm dài trăng sáng mộng thuyền quyênNgàn vàng khó giữ bước hồng nhanNgắm cánh hoa xinh hoa lại nởChợt e duyên đến duyên lại tàn
————-“Kim quân, ta…ta..’’ Jaejoong ngồi dậy, tay chống xuống chăn, nhổm người nói:“An tướng quân, hậu cung phi tần ngài không thể tuỳ tiện vào!’’Chil Hyun tay nắm chặt thành quyền, mắt dán chặt vào thân ảnh nửa ngồi nửa dựa của Jaejoong:“Jaejoong, chỉ cần đệ nguyện ý, ta sẽ đưa đệ ra khỏi đây, bảo hộ đệ cả đời!’’“Cả đời?’’“Đúng vậy!’’Jaejoong kéo chăn ra, trực tiếp bước xuống, đứng dậy đối mặt với Chil Hyun, cậu đưa tay chạm vào má hắn, lại dùng ngón tay trỏ miết nhẹ một đường từ sống mũi cao thẳng xuống, dừng lại ở đôi môi đang mím chặt. “An tướng quân, đây là số kiếp của ta, ta không muốn tranh giành gì, chỉ mong an an ổn ổn bình yên sống qua ngày. Chỉ vậy thôi!’’Ngừng lại, Jaejoong mỉm cười, ánh mắt nồng nàn nhìn sâu vào đôi mắt nâu đang vần vũ giao động, khẽ mấp máy môi:“Chil Hyun, Yunho là quân, ngài là thần, không thể khác, cũng như ta là người của Yunho không thể thay đổi được. Ta xin lỗi, nếu như có thể, ta tình nguyện gặp ngài trước, đi theo ngài không chút lo ngại. Nhưng thực tế lại khác, ta không thể, ngài hiểu mà!’’Nói xong, cậu yên lặng cười yếu ớt rồi xoay người ngồi xuống giường, nói tiếp:“An tướng quân, ngài nên về đi. Ta sẽ coi như hôm nay không có chuyện này xảy ra. Ngài vẫn là An tướng quân uy chấn thiên hạ, ta vẫn là Kim quân nơi chốn hậu cung, hai chúng ta vẫn cứ như trước!’’An Chil Huyn đứng bất động nhìn Jaejoong, không nói câu nào, thật lâu sau, hắn mới cất lời:“Jaejoong, nếu vậy hãy để ta bảo hộ đệ, ở chốn hậu cung âm hiểm này, hãy để tay ta nhuốm máu thay đệ, để ta cung phụng đệ như một chủ tử. Ta không cầu mong gì, chỉ mong dùng hết khả năng của bản thân để giúp đỡ đệ, và cả đứa bé trong bụng đệ nữa, nhé!’’Jaejoong không nói gì, chỉ trầm lặng ngồi ngây ngốc, rồi nhẹ nhàng gật đầu, nói:“Cảm ơn ngài, An tướng quân!’’Chil Hyun nghe vậy, liền quỳ xuống, không đợi Jaejoong phản ứng, giọng nói nghiêm nghị vang lên:“Chủ tử, ta nguyện phò tá người cùng tiểu chủ tử lên ngai vị cao nhất!’’Jaejoong cắn môi, không nói gì, chỉ đưa tay nắm lấy bả vai của người đối diện!Màn trướng vẫn du dương theo nhịp gió, ánh trăng vốn soi rọi khắp tam cung lục viện giờ nấp mình trong đám mây, nương vào những tán lá cây che khuất những vệt sáng còn lờ mờ. Hoàng cung chìm vào một mảng tĩnh mịch!“Nương nương, nếu như không nhanh chóng nghĩ xem nên làm gì, chỉ sợ cơ hội này sẽ vụt qua mất.’’“Đi tìm Han cô cô đến đây.’’Lời vừa nói, chưa đầy hai khắc sau, một dáng người từ từ tiến vào hành lễ:“Tham kiến Hwang phi nương nương.’’“Đứng lên đi, cô cô cũng đã biết bản cung tìm ngươi tới đây vì chuyện gì rồi’’“Dạ, nương nương chỉ cần sử dụng loại dược ở trong bình này. Loại dược này hiệu quả vô cùng, chỉ cần ở ngay tại cửa sổ đem miệng bình mở ra, làm cho người mang thai ngửi qua là được rồi.’’ Nói xong, bà ta trực tiếp lấy từ trong lòng ngực ra một bình sứ trắng đưa cho thị nữ đứng bên cạnh Hwang phi. Sau khi nhận được phần thưởng cũng không rầy rà thêm, trực tiếp lui về.“Ngươi an bài người đi!’’ Mi Young nói với thị nữ bên cạnh, xong cũng mỉm cười bước về tẩm phòng của mình, ánh mắt lóe lên tia độc ác khiến thị nữ kia rùng mình, bước vội đi.Sáng hôm sau, Yunho kết thúc buổi thiết triều liền một mạch đi đến Tuyết Nguyệt cung, khi hắn bước vào, Han công công đi phía sau đột nhiên phát hiện trên đường nhỏ cách đó không xa một bóng dáng lén lén lút lút làm cho giật mình lông mày nhướng lên, liền tụt lại phía sau. Ông ra hiệu cho người theo sát tránh gây động tĩnh, dần dần nhẹ nhàng tiến đến gần, lại thấy một cung nữ từ Tuyết Nguyệt cung tiến lại gần người kia, trừng mắt nói nhỏ:“Nếu chủ tử an bài ngươi sang đây, vậy ngươi liền ngoan ngoãn động thủ đi. Làm xong chuyện, người nhà ngươi liền an toàn, nếu không cứ chờ xem các ngươi một nhà…….Hử? Nghe hiểu rồi chứ?’’Han công công nghe thấy lời nói ngập ngừng ác độc kia không suy nghĩ nhiều, ra lệnh trực tiếp:“Bắt lại hai người vừa nói chuyện kia.’’Động tác của đám thuộc hạ rất nhanh, mệnh lệnh vừa ra liền truyền đến tiếng kêu:“A! Các ngươi…..’’, sau đó liền yên tĩnh trở lại, hiển nhiên đã khống chế được cục diện.“Đem hai người nhốt riêng ra, chờ ta nói với hoàng thượng trở lại sẽ thẩm vấn thật kĩ.’’Nói xong ông xoay người đi vào trong, bẩm báo:“Hoàng thượng, vừa rồi ở bên ngoài bắt được hai người.’’ Ánh mắt sắc bén của Yunho chợt lóe qua một chút ánh sáng, vừa nãy ở ngoài hắn cũng đã chú ý có điểm khả nghi, bởi vậy khi Han công công lùi lại phía sau, hắn biết ông sẽ xử lý tốt. Jaejoong bên cạnh đang uống ngụm trà cũng ngơ ngác chưa hiểu tình hình ra sao. Thấy vậy Yunho hướng Han công công nói:“Ngươi lui xuống thẩm vấn đi!’’, rồi quay lại nhìn Jaejoong mỉm cười định nói tiếp nhưng cậu lại lên tiếng trước:“Yun, ta muốn biết chuyện gì đang xảy ra!’’Jaejoong nhíu mi nói, đồng thời cũng hướng Han công công phân phó:“Ông mang hai người đó vào đây!’’Han công công lưỡng lự nhìn Yunho, lại thấy hắn gật đầu, liền vâng mệnh lui xuống dẫn hai người khả nghi vào.Nhìn hai người quỳ trên đất, Jaejoong không nói gì, chỉ dựa vào người Yunho, ý để hắn toàn quyền xét xử. Yunho híp mắt nhìn hai kẻ đang quỳ ở dưới, lên tiếng:“Giờ khai hay là chết?’’ Một thị nữ run rẩy dập đầu khai:“Hoàng thượng, là Hwang phi nương nương phái nô tì tới hại Kim quân, nương nương đưa cho nô tì thuốc, vẫn còn ở trên người nô tì’’ Nói xong liền móc một bình sứ nhỏ trong người ra, Han công công trực tiếp đến lấy dâng lên cho Yunho, lúc này thị nữ vừa khóc vừa nói:“Hoàng thượng, nô tỳ không yêu cầu gì khác, chỉ cầu người ngăn cản Hwang phi nương nương đừng đưa đệ đệ nô tì vào trong cung, trong nhà nô tỳ chỉ có một nam nhân là đệ đệ, sức khỏe của phụ thân đã không còn tốt rồi, trước kia nô tỳ chưa từng làm chuyện xấu. Lần này Hwang phi nương nương dùng đệ đệ của nô tỳ để uy hiếp nô tỳ, nô tỳ không thể không đồng ý, hoàng thượng xin người minh xét!’’“Đi mời thái y tới.’’ Yunho nhìn bình sứ trong tay lạnh lùng nói, lại đảo mắt qua thị nữ kia, rồi nhìn sang Han công công, ông hiểu ý liền đi kéo thị nữ kia ra ngoài, ra hiệu cho ám vệ đi tra thực hư.Một lúc sau, một vị thái y được đưa đến, Yunho không đợi hành lễ liền ra lệnh:“Ngươi xem trong cái bình này là thuốc gì.’’Nói xong cũng đưa bình sứ ra, thái y nhận lấy, cẩn thận ngửi qua phía nút, khoảnh khắc đó sắc mặt thái y liền biến đổi lớn, nhanh chóng giữ chặt bình sứ, đưa cho hộ vệ bên cạnh thúc giục:“Nhanh nhanh, mang tránh xa Kim quân!’’Thị vệ cũng nhanh chóng cầm bình sứ chạy ra ngoài, thấy vậy đáy mắt Yunho xẹt qua tia băng lãnh, âm trầm hỏi: “Thế nào? Thuốc này rất độc?’’ “Dạ, đúng vậy hoàng thượng, thuốc này không chỉ có độc, còn rất khéo. Tác dụng phát tán của thuốc này, không giống hương nhang, hương nhang cần đốt, nhưng thuốc này chỉ cần mở bình ra thôi, hơn nữa tốc độ khuếch tán nhanh, dược hiệu mãnh liệt, chỉ cần hít một hơi nhỏ, sẽ một xác hai mạng.’’ “Một xác hai mạng?’’ Yunho hơi híp mắt, lạnh lùng nhìn thái y, khiến thái y bị dọa đến lập tức trượt ngã xuống đất, đùi mềm không lên nổi. “Nói xem thuốc này rốt cuộc có tác dụng gì, sao ngươi dám chắc sẽ một xác hai mạng?’’“Hoàng thượng, thuốc này là độc dược. Là độc dược chuyên dùng cho người có thai. Chất độc này ngấm vào cơ thể rồi sẽ sinh ra tác dụng với nước ối trong cơ thể, từ đó biến thành kịch độc. Độc chết cơ thể mẹ và thai nhi. Mà những người tiếp xúc khác, thì chỉ cần trên người không có vết thương, sẽ không trúng độc, nếu có vết thương, thì thuốc này sẽ biến thành kịch độc.’’
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
30 chương
61 chương
16 chương
40 chương