Đế Bá
Chương 4646 : Thực lực của Thiên Thủ Bồ Vương
Thiên Thủ Bồ Vương đã có được thực lực Đại Đạo Thánh Thể, không chỉ làm người ngoài giật mình, đối với các đệ tử Thần Huyền tông mà nói, đây là việc phấn chấn tinh thần.
Cả Thần Huyền tông, thần thái khiếp sợ nhất không phải Bình Thoa Ông thì không ai hơn, thời điểm Thiên Thủ Bồ Vương biểu hiện ra thực lực Đại Đạo Thánh Thể của hắn, thần thái của Bình Thoa Ông hiện tại rất tự nhiên, xem ra, Bình Thoa Ông đã sớm biết Thiên Thủ Bồ Vương đã có được thực lực Đại Đạo Thánh Thể.
Lúc này, Thiên Đao Khách Từ Nam nhìn chằm chằm vào Thiên Thủ Bồ Vương trong chốc lát, hắn nhìn hỗn độn chân khí chìm nổi bất định của Thiên Thủ Bồ Vương, hắn nói:
- Bồ Vương thật khó lường, chỉ có điều, Đại Đạo Thánh Thể của ngươi còn chưa ổn, cho dù ngươi có thực lực thượng đẳng cũng không đối thủ của ta, lại càng không thể ngăn cản đường của ta.
Thì ra Thiên Thủ Bồ Vương có cảnh giới Đại Đạo Thánh Thể, nhưng cảnh giới của hắn vẫn chưa ổn định, đương nhiên không thể đánh đồng với Thiên Đao Khách đã đắm chìm trong cảnh giới này cả ngàn năm.
- Đa tạ nhắc nhở.
Thiên Thủ Bồ Vương cũng không kinh hãi, hắn rất trấn định.
Thời điểm Thiên Thủ Bồ Vương nói ra lời này, chỉ thấy yêu khí bàng bạc bao phủ Thiên Yêu phong yêu khí như sóng cồn giống như có vô số Yêu tộc đều tụ tập ở chỗ này.
Chỉ thấy đại trận phòng ngự trên Thiên Yêu phong nở rộ, ngay sau đó một gốc thần thụ cực lớn mỡ rộng cành lá của nó ra.
Chỉ trong thời gian ngắn, chỉ thấy vô số ánh sáng bao phủ gốc thần thụ này, ánh sáng màu xanh chói mắt bao phủ thân thể Thiên Thủ Bồ Vương.
Khi ánh sáng bao phủ thân thể Thiên Thủ Bồ Vương, giống như có ngàn vạn xúc tua dán vào người Thiên Thủ Bồ Vương, chỉ trong nháy mắt yêu khí vô tận lại rót vào trong cơ thể Thiên Thủ Bồ Vương.
Yêu khí trên người Thiên Thủ Bồ Vương tăng vọt, yêu khí như hóa thành phong bạo quét qua không gian, từ đó phong bạo khủng bố hình thành, lúc này, Thiên Thủ Bồ Vương cho người ta cảm giác cuồng bạo, vào lúc đó, yêu lực của hắn tăng lên gấp vài chục lần, thân thể của hắn cũng tăng vọt gấp mấy chục lần.
Thời điểm yêu khí của hắn tăng vọt, chỉ thấy thực lực Đại Đạo Thánh Thể của Thiên Thủ Bồ Vương càng kiên cố, lực lượng không ngừng tăng lên.
Không hề nghi ngờ, lúc này Thiên Thủ Bồ Vương đã tụ tập ngàn vạn yêu lực lên người của mình, mượn đại trận phòng ngự của Thiên Yêu phong, hắn không ngừng tăng cường Đại Đạo Thánh Thể, cũng làm thực lực của mình tăng vọt rất lớn.
Chỉ sợ không ai có thể làm công pháp của mình kết hợp với đại trận hoàn mỹ như thế, nhưngThiên Thủ Bồ Vương có thể làm được, nguyên nhân có quan hệ lớn lao tới việc hắn cắm rễ trên Thiên Yêu phong vô số năm tháng.
Nhìn thấy Thiên Thủ Bồ Vương biến hóa, không biết có bao nhiêu người khiếp sợ, vào lúc đó, tất cả mọi người ý thức được, tất cả mọi người đã xem nhẹ Thiên Thủ Bồ Vương, hắn là người cường đại nhất trong Thần Huyền tông sau Bình Thoa Ông, hắn còn mạnh hơn xa đám người Thiết Tiên Yêu Vương, Thừa Sơn Nhạc Vương.
- Thiên Thủ Bồ Vương, không hổ là lão Yêu ngàn năm, ẩn giấu thật sâu, không hổ danh được tôn xưng là đệ nhị cao thủ của Thần Huyền tông.
Nhìn thấy trạng thái của Thiên Thủ Bồ Vương, có không ít người sợ hãi thán phục, không biết bao nhiêu người bội phục.
- Từ lão, hiện tại đánh một trận chứ?
Lúc này, thân thể Thiên Thủ Bồ Vương cao ngàn trượng, đầu đội trời cao, giống như hắn có thể nâng lên cả thế giới, cho người ta cảm giác mình ta vô địch.
- Tốt, đáng giá đánh một trận!
Sau khi nhìn thấy Thiên Thủ Bồ Vương tiến vào trạng thái như thế, Thiên Đao Khách Từ Nam quát lớn, hắn đạp không bay lên cao.
Thiên Đao Khách Từ Nam rút đao ra khỏi vỏ, trường đao như luyện, chiếu sáng tứ phương.
Thiên Đao Khách Từ Nam cầm trường đao trong tay, trường đao của hắn tỏa sáng rực rỡ, toàn bộ trường đao tỏa ra huyết quang đáng sợ, giống như trường đao đang treo cả ngân hà trên đó.
Trong thanh trường đao này có ngôi sao lưu chuyển, hóa thành tinh hà bát ngát trong hư không.
- Đây là Thiên Tôn đao, Bồ Vương có khả năng tiếp hay không?
Trường đao trong tay Thiên Đao Khách run lên, nó phát ra tiếng vang không ngớt, đao mang bắn ra bốn phía, trong một chớp mắt, đao ý tung hoành, hắn cầm đao đứng đó với xu thế mình ta vô địch.
- Keng, keng, keng!
Từng tiếng nổ vang lên, ngay sau đó ngàn tay của Thiên Thủ Bồ Vương lật một cái, chỉ thấy mỗi tay cầm một kiện bảo binh, mỗi kiện bảo binh đều tỏa ra hàn quang, hắn cầm cả ngàn bảo binh khí thế trên mỗi tay.
Dị tượng mông lung như thế làm người ta biết rõ bảo binh của Thiên Thủ Bồ Vương rất kỳ diệu.
- Nghe nói bảo binh trong tay Thiên Thủ Bồ Vương là binh khí do vô số tổ sư của Thần Huyền tông lưu lại.
Nhìn thấy Thiên Thủ Bồ Vương cầm cả ngàn kiện binh khí, có người lẩm bẩm.
Thiên Thủ Bồ Vương thiên thủ nắm binh, trên thực tế, chỉ có một kiện bảo binh mà thôi, một kiện bảo binh, muôn vàn dị tượng, thật là kỳ diệu.
- Đao Động Tinh Hà!
Nhìn thấy bảo binh của Thiên Thủ Bồ Vương không kém gì chính mình, Thiên Đao Khách Từ Nam thét dài một tiếng, hắn bay lên và vung đao chém xuống.
Một đao chém xuống làm thiên địa hắc ám, lâm vào trong tinh không, dưới bầu trời sao rộng lớn, một đạo đao mang chém xuống và hóa thành tinh hà vô tận, trong một chớp mắt, tinh hà phóng đại vô số lần, cho dù người nào trúng một đao của hắn đều bị chém giết ngay lập tức.
Một đao trảm vạn dặm, bao phủ thiên địa, dưới trời sao, chỉ có chém giết!
- Khởi!
Đối mặt với “Đao Động Tinh Hà”, Thiên Thủ Bồ Vương thét dài một tiếng, yêu khí cuồn cuộn và trùng kích như sóng lớn, hơn nữa có xu thế ngăn cản dễ dàng, uy lực tuyệt luân, không có gì có thể kháng cự.
Nghe thấy tiếng nổ lớn vang lên, trong thiên địa xuất hiện một cây quế to lớn, cây quế cao lớn không thể tưởng tượng nổi, nhánh cây có thể nâng cả bầu trời, mỗi một mảnh lá cây nâng một ngôi sao, tất cả sinh linh dưới táng cây đều biến thành nhỏ bé.
- Tiên Quế!
Có tu sĩ cường giả nhận ra chiêu thức tuyệt học của Thiên Thủ Bồ Vương, hắn hoảng sợ nói:
- Tuyệt học vô song của Thần Huyền tông, một trong Tiên Cổ Cửu Pháp, Tiên Quế!
Đây chính là tuyệt học Tiên Quế của Thiên Thủ Bồ Vương, môn tuyệt học này, Thiên Thủ Bồ Vương đã đắm chìm vào nó suốt vô số năm.
Nghe âm thanh “leng keng” vang lên, ngàn vạn lá cây của Tiên Quế hóa thành thần kiếm, chỉ trong nháy mắt kiếm khí bao phủ khắp thiên địa.
Ầm!
Sau một tiếng nổ lớn, thần kiếm va chạm với trường đao, ngay sau đó sẽ nổ tung như pháo hoa, cũng chiếu sáng tinh không vô tận, từ đó làm cho người ta phải khiếp sợ.
- Lại đến!
Nhìn thấy một đao vô công, Thiên Đao Khách Từ Nam không phục, hắn điên cuồng hét lên, trường đao chém xuống và tỏa ra hào quang đáng sợ, ngàn vạn tinh hà đổ xuống như diệt thế.
Thiên Thủ Bồ Vương cũng không sợ hãi, thần kiếm kêu vang, vạn kiếm tùy tùng, kiếm hải vô tận chém thẳng vào trường đao.
Ầm ầm ầm…
Đao và kiếm va chạm với nhau, tia lửa bắn tung tóe như pháo hoa, ánh sáng như chiếu sáng cả không gian.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Thiên Thủ Bồ Vương và Thiên Đao Khách Từ Nam đã đánh khó phân thắng bại, song phương đánh thiên băng địa liệt, thập phần rung động nhân tâm.
- Đây là nội tình của Thần Huyền tông.
Nhìn thấy cảnh này, không ít người hít khí lạnh, có người cảm khái nói:
- Tam Chân Giáo dốc toàn bộ lực lượng trăm vạn đại quân, thất tử đến bốn, càng có hai Đại Đạo Thánh Thể, thế mà không thể chiếm tiện nghi trước mặt Thần Huyền tông.
- Không, bây giờ là Thần Huyền tông chiếm thượng phong.
Vào lúc này, có một trưởng lão thế gia chú ý thế cục, cuối cùng hắn đưa ra kết luận.
- Xem ra, đúng là Thần Huyền tông chiếm ưu thế, đây là thiên thời, địa lợi, nhân hòa.
Nhìn thấy hai đội ngũ mạnh nhất của Tam Chân Giáo đánh bất phân thắng bại, rất nhiều người đứng xem đều lên tiếng.
- Nếu lần này Tam Chân Giáo thất bại, chỉ sợ nguyên khí đại thương.
Có cường giả nhìn thấy tình hình chiến đấu bất lợi với Tam Chân Giáo, hắn nói một câu.
Nhưng có nguyên lão môn phái khác nói:
- Không thể.
- Xem ra, không nên đánh lâu!
Đúng vào lúc này, một tiếng quát vang lên, ngay sau đó có tiếng kiếm ngân vang, một kiếm quét ngang bầu trời, toàn bộ thiên địa cũng phải ảm đạm phai mờ.
Một kiếm hóa hai, cũng tiến nhanh thần tốc giống như thiên ngoại phi tiên, không có gì có thể ngăn cản.
- Lui!
Nhìn một kiếm hóa gai, Thừa Sơn Nhạc Vương và Thủ tịch trưởng lão đều kinh hãi thét lớn.
Thanh kiếm phân biệt đánh trúng Bạch Hổ và cự thuẫn, Bạch Hổ bắn máu tươi tung tóe và lùi lại vài bước, mà cự thuẫn bị một kiếm đục thủng, máu tươi bắn ra ngoài.
Không hề nghi ngờ, dưới một kiếm này, Bát Trượng phong và Nộ Hổ phong đều có người bị thương.
Keng!
Một kiếm ngang trời, quét ngang bát hoang, một kiếm này có xu thế mình ta vô địch, một kiếm cứng rắn va chạm ngăn cản công kích của Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo.
Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo đều lui lại.
Chỉ hai kiếm đã có thể tổn thương đám người Thừa Sơn Nhạc Vương, cũng đánh lui đám người Bình Thoa Ông, một kiếm này vô địch cỡ nào.
- Thật cường đại, người phương nào.
Nhìn thấy một kiếm ngang trời, tất cả mọi người rung động và hít khí lạnh.
Thời điểm này mọi người nhìn lên, một hán tử trung niên xuất hiện giữa không trung.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương