Đế Bá
Chương 4645 : Ẩn giấu thật sâu
- Keng!
Tiếng kiếm minh vang lên, lúc này, một kiếm của Bình Thoa Ông chém xuống như xé nát bầu trời.
Thời điểm Bình Thoa Ông vung kiếm, cả thế giới như tập trung vào mũi kiếm của hắn, tất cả mọi người cảm giác, khi Bình Thoa Ông xuất kiếm, tính mạng của bọn họ đều bị một kiếm này chúng, một kiếm này như nắm giữ sinh mệnh của chúng sinh trong ba ngàn thế giới.
Một kiếm diệt thế, đây là cảm giác của mọi người về một kiếm của Bình Thoa Ông, thời điểm một kiếm này sinh ra, tất cả mọi người hoảng sợ phát hiện mình khó động đậy.
- Nam Loa kiếm pháp!
Bất cứ kẻ nào nhìn thấy một kiếm của Bình Thoa Ông đều có cảm giác khi Bình Thoa Ông thi triển kiếm thuật giống như đang vẽ tranh, vẽ một tác phẩm hoàn mỹ và huyền diệu, ảo diệu của kiếm đạo được phát huy vô cùng tinh tế.
Tất cả mọi người biết rõ, Bình Thoa Ông sử dụng Nam Loa kiếm pháp chính là nhất tuyệt tại Bắc Tây Hoàng, nhưng rất ít người có thể nhìn thấy Bình Thoa Ông xuất kiếm, hôm nay vừa thấy Bình Thoa Ông xuất kiếm, tất cả mọi người đều sợ hãi thán phục, chiêu thức Nam Loa kiếm pháp của Bình Thoa Ông đúng là nhất tuyệt đương thời.
Một kiếm thanh bình, đối mặt một kiếm của Bình Thoa Ông, chưởng môn Tam Chân giáo không ngoài ý muốn, hắn thét dài một tiếng, sau đó hắn bay lên ba đóa hoa sen.
Một tiếng nổ lớn vang lên, ba đóa hoa sen luân chuyển đổi vị trí, ba đóa hoa sen đổi vị lại xuất hiện âm dương, như đại đạo điên đảo, âm dương xoay ngược, hiển hiện thái cực ngư xoay chiều, thập phần huyền diệu, có thể nói vô cùng đồ sộ.
Đối mặt với thái cực ngư nghịch chuyển, mọi người hô to, bởi vì thời điểm thái cực ngư nghịch chuyển, tất cả mọi người cảm thấy trời đất quay cuồng, cảm thấy đầu choáng mắt hoa.
Tất cả mọi người hít khí lạnh, thái cực ngư chính là âm dương tương tế, nhưng thái cực ngư lại vô cùng cương mãnh, bá đạo tuyệt luân.
Từng tiếng nổ sinh ra, rung chuyển ba ngàn thế giới, ngôi sao trên trời chập chờn, chỉ thấy thái cực ngư nghịch chuyển đánh vào thân kiếm của Bình Thoa Ông, tia lửa bắn tung tóe, giống như muốn nổ nát toàn bộ thế giới này.
Dưới oanh kích, một chiêu đã hết, chỉ thấy chưởng môn Tam Chân giáo cất bước xuyên qua thiên địa, hắn đã bức lui Bình Thoa Ông, như ý trong tay đánh xuống.
Người ngoài không thấy như ý có uy lực gì, nhưng khi chưởng môn Tam Chân giáo vừa hạ tay xuống, vậy thì không giống, không gian không ngừng vỡ nát, tiếng vỡ vụn vang lên, khe nứt đáng sợ lan tới gần Bình Thoa Ông, dường như khe nứt muốn cắt nát thân thể Bình Thoa Ông thành từng mảnh.
Trường kiếm trong tay Bình Thoa Ông rung động, thần kiếm hộ thể, kiếm như thác nước từ trên trời giáng xuống, chặt đứt không gian, vượt qua thứ nguyên, một kiếm tuyệt hậu, ngăn cản một kích trí mạng của chưởng môn Tam Chân giáo.
Oanh, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo lại ngạnh kháng với nhau lần nữa, kiếm kích như ý, tia lửa bắn tung tóe, rung động nhân tâm.
Đối diện với công kích, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo liên tục lùi bước, trong khoảng thời gian ngắn, cả hai hít thở không thông, khí huyết nghịch chuyển.
Đối mặt với một kích này, cho dù là người nào cũng nhìn thấy Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo thế lực ngang nhau, không ai làm gì được ai.
Trên thực tế, bọn họ đều là đối thủ cũ, đã từng vài lần đấu sinh tử với nhau, cho dù hôm nay đánh một trận cũng khó phân ra thắng bại.
- Lại đến!
Một kích vô công, chưởng môn Tam Chân giáo nhảy lên cao, ba đóa hoa sen giáng xuống, hào quang sáng lạn, nghiền áp tám phương.
- Binh khí Đạo Quân quyết đấu, công pháp Thiên giai Thượng phẩm quyết đấu, thực lực hai người tương đương, đối thủ như vậy rất khó tìm.
Nhìn thấy việc này, các cường giả đứng ngoài quan sát đều nhìn chằm chằm vào quyết đấu, có một vị trưởng lão tông môn sợ hãi thán phục nói.
Có thể nói, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo đều là đối thủ khó gặp, binh khí của hai người bọn họ đều là binh khí Đạo Quân, công pháp của bọn họ đều là Thiên giai Thượng phẩm, cho dù là Nam Loa kiếm pháp hay Như Ý Tam Tuyệt, tất cả đều là công pháp cường đại nhất.
Hơn nữa, hai người bọn họ đạo hạnh thực lực tương đương, chỉ có chém giết thống khoái như vậy mới có thể tiến bộ.
- Xem ra, ta chỉ có thể đắc tội.
Thời điểm Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo đang đánh nhau kịch liệt, Từ Nam đứng gần đó cười cười, hắn cất bước đi về phía tổ phong Thần Huyền tông.
Không hề nghi ngờ, Từ Nam biết rất nhiều việc về tổ phong của Thần Huyền tông, hắn cũng biết tổ phong của Thần Huyền tông có quan hệ lớn lao tới bảo tàng của Chiến Tiên Đế.
- Không tốt!
Nhìn thấy Từ Nam đi về hướng tổ phong Thần Huyền tông, có người hô lớn:
- Từ Nam muốn công kích Thần Huyền tông, ai có thể đở nổi?
- Thiên Đao Khách, thực lực không phải ăn chay.
Nhìn thấy Từ Nam đi về hướng tổ phong, có trưởng lão môn phái biết rõ thực lực của hắn, giật mình nói:
- Bằng vào thực lực Đại Đạo Thánh Thể của hắn, chỉ sợ không ai trong Thần Huyền tông có thể ngăn cản hắn.
Nghe thế, không ít người nhìn nhau, Từ Nam có được thực lực Đại Đạo Thánh Thể, Thần Huyền tông không ai ngăn cản, như vậy chắc chắn có thể công phá phòng ngự của Thần Huyền tông.
Nếu như phòng ngự của Thần Huyền tông bị công phá, như vậy, ưu thế của Thần Huyền tông sẽ không còn sót lại cái gì, không có đại trận chèo chống, chỉ sợ đám người Trương Việt sẽ không chèo chống bao lâu.
- Đạo hữu, xin dừng bước!
Thời điểm Thiên Đao Khách Từ Nam đi về hướng tổ phong Thần Huyền tông, đã có người đi ra ngăn cản Thiên Đao Khách Từ Nam.
Người ngăn cản Từ Nam chính là Thiên Thủ Bồ Vương.
- Thiên Thủ Bồ Vương!
Nhìn rõ người ngăn cản Từ Nam, rất nhiều tu sĩ nhìn nhau, bọn họ giật mình kêu to.
Thiên Thủ Bồ Vương, hắn là một trong những người lớn tuổi nhất Thần Huyền tông, hắn chấp chưởng Thiên Yêu phong lâu nhất, có thể nói thanh danh của hắn đã lan xa ra bên ngoài.
- Thiên Thủ Bồ Vương.
Nhìn thấy Thiên Thủ Bồ Vương ngăn đường đi của mình, Thiên Đao Khách nhìn hắn, đôi mắt lóe sáng, nói:
- Chỉ sợ ngươi ngăn không được ta.
- Không thử thì làm sao biết?
Lúc này, Thiên Thủ Bồ Vương vận dụng thiên thủ, sinh cơ bàng bạc, hắn đứng đó giống như rừng rậm to lớn, hình như hắn có được sinh mệnh lực vô tận.
Ngay sau đó ánh sáng màu xanh trên người Thiên Thủ Bồ Vương bay lên bầu trời, lại bao phủ toàn bộ Thần Huyền tông vào trong.
Chỉ thấy quanh người Thiên Thủ Bồ Vương xuất hiện hỗn độn, đại đạo xuất hiện trong hỗn độn, đại đạo nhận sinh mệnh lực vô cùng, giống như có một gốc cây ra đời trong đại đạo.
Ngay sau đó pháp tắc đại đạo bao phủ toàn thân Thiên Thủ Bồ Vương, thân thể của hắn tỏa ra khí tức Đại Đạo Thánh Thể.
- Đại Đạo Thánh Thể!
Cảm nhận thực lực Đại Đạo Thánh Thể của Thiên Thủ Bồ Vương, không nói tu sĩ đứng xa quan sát, cho dù là các đệ tử, trưởng lão hộ pháp Thần Huyền tông cũng rung động.
- Thiên Thủ Bồ Vương đã là Đại Đạo Thánh Thể!
Ngya cả người Thần Huyền tông cũng giật mình.
Rất nhiều người đứng ngoài khiếp sợ, bọn họ nhìn chằm chằm vào Thiên Thủ Bồ Vương, có người biết rõ Thiên Thủ Bồ Vương lại nói:
- Nghe đồn Thiên Thủ Bồ Vương không phải chỉ có thực lực Vạn Tượng Thần Khu sao? Tại sao lại là Đại Đạo Thánh Thể?
Trên thực tế, không chỉ người ngoài, ngay cả đệ tử Thần Huyền tông cũng không biết Thiên Thủ Bồ Vương có thực lực Đại Đạo Thánh Thể.
- Ẩn giấu quá sâu.
Trưởng lão môn phái khác thấy Thiên Thủ Bồ Vương lộ ra thực lực chân chánh, bọn họ sợ hãi thán phục.
- Quá tốt!
Các đệ tử Thần Huyền tông vui mừng quát to:
- Giết!
Trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử Thần Huyền tông gào to, sau khi Thiên Thủ Bồ Vương lộ ra thực lực chân chánh, việc này có ủng hộ sĩ khí to lớn với Thần Huyền tông.
Cho tới nay, không chỉ người ngoài, các đệ tử Thần Huyền tông đều cho rằng, trong tông môn chỉ có một Thánh Nhân, đó là Bình Thoa Ông, nhưng mọi người không ngờ Thiên Thủ Bồ Vương cũng đã nhập Thánh.
- Nhập Thánh.
Thiên Đao Khách Từ Nam nhìn thấy thực lực chân chánh cả Thiên Thủ Bồ Vương, hắn cũng ngạc nhiên, gật đầu, không thể không thừa nhận, nói ra:
- Xem ra, ta quá sơ ý, lại nhìn lầm, thật không ngờ Bồ Vương cũng đã nhập Thánh.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
68 chương
100 chương
770 chương
470 chương