Đế Bá

Chương 4387 : Ôn nhu hương

Lúc tiếng sáo bao phủ, ngàn vạn người ngã xuống, lúc nghe thấy tiếng sáo, mặc kệ ngươi cường đại như thế nào cũng không có năng lực chống cự, cũng không thể ngăn cản tiếng sáo ảnh hưởng tâm thần. Chỉ cần là người ở gần tiếng sáo đều ngã xuống, mặc kệ ngươi có thể nghe thấy hay không, cho dù ngươi phong bế lỗ tai cũng vô dụng, ngươi là kẻ điếc cũng không thoát khỏi ảnh hưởng từ tiếng sáo. Tiếng sáo cũng không phải truyền vào tai của ngươi, nó truyền vào trong tâm thần, vang lên trong thức hải của ngươi. Thời điểm tiếng sáo vừa xuất hiện, nó sẽ bao phủ trong nội tâm của ngươi, cho nên, ngươi không cần thiết nghe tiếng sáo, nó cũng không dựa vào âm thanh truyền bá, nó sẽ tồn tại trong nội tâm, cho nên, dù là kẻ điếc cũng có thể nghe thấy tiếng sáo. Tiếng sáo du dương, lúc ngươi nghe thấy tiếng sáo, nội tâm của ngươi sẽ mềm nhũn, dường như có thứ gì đó chạm tới nội tâm của ngươi, cũng làm ngươi nhớ lại những hồi ức đẹp nhất trong đời mình. Cho dù tâm ngươi cứng như sắt đá, cho dù nội tâm bị vỏ cứng bao phủ, tất cả ký ức phủ bụi tại nơi sâu nhất trong nội tâm, ngươi đã mai táng nó, vĩnh viễn không cho nó thấy ánh mặt trời cũng thức dậy. Dù ngươi là ác ma tội ác tày trời, ngươi là đồ tể cực kỳ thiết huyết, nội tâm cứng rắn ngươi thế nào, ngươi cũng đã từng có những ký ức đẹp. Lúc này tất cả ký ức đẹp và trân quý xuất hiện, nó đáng giá ngươi nhớ lại. Chỉ trong tích tắc như thế, ký ức đáng giá ngươi dư vị, đáng giá ngươi nhớ tới, ký ức ôn nhu và ấm áp, ngươi chỉ muốn ôm lấy nó vĩnh viễn, ngươi cũng nguyện ý lún sâu vào tiềm thức, không bao giờ muốn tỉnh lại lần nữa. Tiếng sáo sẽ đưa ngươi trở lại thời khắc hạnh phúc nhất, đây mới là đỉnh phong nhất trong đời, là thời gian trân quý nhất. Cách xa tiếng sáo, không ít đại nhân vật nhận ra ảo diệu trong đó, tiếng sáo sẽ làm ngươi lún sâu, làm ngươi nguyện ý dừng lại trong thời khắc đẹp nhất đời mình. Đây cũng là nguyên nhân làm ngàn vạn người ngã xuống giống như ngủ say, bởi vì bọn họ đã lún sâu vào thời khắc đẹp nhất đời mình, cũng không muốn tỉnh lại nữa. - Đây, đây là đạo gì! Tại nơi rất xa xôi, có người ngầm nghe trộm tiếng sáo, có rất nhiều người không chịu nổi, thân thể lảo đảo muốn ngã xuống mặt đất, cũng làm người ta nổi da gà. Nghe tiếng sáo, ai cũng nghe thấy, tiếng sáo không chị có mị lực vô cùng, nó còn là ký ức tươi đẹp, cho nên, người nào cũng tiếng sáo không phải đạo của tà ma, càng không phải bàng môn tả đạo, nó là đại đạo đường đường chính chính. - Là Tẩy Bạch Hôi sáng chế, không biết là đạo gì Mọi người nhớ tới Khê Hoàng đã từng nói về đạo này, lúc này thì thào lẩm bẩm. Tẩy Khê Thủy tổ Tẩy Bạch Hôi, bị Kiêu Hoành bán cho ác ma, nhưng cũng được Kiêu Hoành trợ giúp sáng tạo ra đại đạo độc nhất vô nhị, nhưng Tẩy Bạch Hôi lại không tu luyện, Tẩy Khê không có người tu luyện thành công, nhưng Khê Hoàng lại tu luyện thành công. Dựa vào tiếng sáo đã làm người ta ngã xuống không dậy nổi, đại đạo như vậy quá kinh khủng, thật sự là giết người trong vô hình, bại người trong vô chiêu. Nhưng Tẩy Bạch Hôi sáng tạo ra đạo này, thế gian chưa từng xuất hiện, cho nên không ai biết đạo này tên là gì. - Ôn nhu hương. Một lão tổ có giao tình rất sâu với Tẩy Khê đã biết rõ tên của đạo này, hắn thở dài và nói ra: - Đạo này tên là ôn nhu hương. - Ôn nhu hương. Rất nhiều người thì thầm cái tên này, tinh tế thưởng thức, dường như không có cái tên nào xứng đáng với nó hơn nữa. Tiếng sáo của Khê Hoàng cũng không nhắm vào người nào, nó chỉ là tiếng sáo truyền bá chung quanh, dù vậy cũng có ngàn vạn người ngã xuống. Nếu là mục tiêu của Khê Hoàng, dưới tiếng sáo như vậy, kết quả có thể tưởng tượng Vào lúc này, trong tiếng sáo du dương, thân thể Lý Thất Dạ hơi lảo dảo, dường như thân thể đứng không vững. - Nhìn kìa, Lý Thất Dạ bị tiếng sáo mê hoặc. Nhìn thấy Lý Thất Dạ lảo đảo sắp ngã, có đại nhân vật lập tức hô lớn. Mọi người nhìn sang, Lý Thất Dạ lúc này lảo đảo giống như người uống say, dần dần trầm mê vào trong tiếng sáo du dương. - Chỉ sợ đệ nhất hung nhân cũng không chịu nổi. Nhìn thấy thân thể Lý Thất Dạ lảo đảo, bước đi tập tễnh, có không ít người giật mình nói ra. Phải biết, đệ nhất hung nhân có thực lực Thủy tổ, hắn lại trầm mê vào trong tiếng sáo. - Chẳng lẽ Thủy tổ cũng không đỡ nổi hay sao? Cũng bị tiếng sáo mê hoặc? Một lão tổ phát hiện việc này, bọn họ hít thở dồn dập và sợ hãi. Có Trường Tồn lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, qua một lúc lâu, hắn mới nói: - Từng sinh linh đều có hồi ức tươi đẹp, đều có thời khắc huy hoàng, không có ai ngoại lệ. Cường đại như đệ nhất hung nhân cũng như thế, chỉ có điều, hắn có nguyện ý nhớ lại hay không. Nghe vị Trường Tồn kia nói thế, không ít người nhìn nhau, nhìn dáng vẻ của đệ nhất hung nhân hiện tại, hắn vô cùng nguyện ý nhớ lại những ký ức đó. Lúc này, tất cả mọi người đều im lặng, đối với cường giả, càng cường đại, những thứ gọi là tốt đẹp đều rời xa, càng cường đại càng như thế. Thái thượng vô tình, đây không phải lời nói cho có, trở thành thế hệ vô địch là phải tuyệt tình tuyệt nghĩa, chỉ có điều sau khi ngươi quá cường đại, tất cả mỹ hảo đều bỏ ngươi mà đi. Đứng trên độ cao như thế sẽ đối mặt với sự tàn khốc của thế gian, gánh vác trọng trách càng nặng nề. Cho nên, đối với Trường Tồn vô địch, đến trình độ nhất định, bọn họ mới biết nhân sinh mỹ hảo trân quý cỡ nào, sẽ vô giá bao nhiêu. Khi nhìn thấy Lý Thất Dạ lảo đảo suýt ngã, tất cả mọi người có thể tưởng tượng, đệ nhất hung nhân nguyện ý nhớ lại những ký ức tốt đẹp của mình. - Rất đẹp, rất đẹp, thật sự rất đẹp. Trong tiếng sáo, Lý Thất Dạ tán thưởng một câu, vô cùng hưởng thụ, hắn hiện tại như kẻ uống say, ngay cả đứng cũng không vững, thân thể đong đưa, có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Phát hiện Lý Thất Dạ chậm rãi nhắm mắt lại, nội tâm tất cả mọi người rung động, thời điểm Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, hắn cũng giống những người khác, dường như đã tiến vào trong mộng đẹp. - Không tốt, đệ nhất hung nhân lún sâu rồi. Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhắm mắt lại như ngủ say, tất cả mọi người kinh hô một tiếng, cũng hít khí lạnh. Ngay cả Thủy tổ cũng lún sâu vào ký ức, đây là việc cực kỳ đáng sợ, không có người nào trên thế gian có thể đỡ nổi! Oanh! Trong nháy mắt này, thiên địa chấn động, trên bầu trời tối tăm xuất hiện một con cự thú. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, đó là con cự thú một chân to lớn che phủ bầu trời, thời điểm cự thú một chân xuất hiện, bàn chân của nó như cột chống trời. Tiếng nổ ầm ầm ầm bộc phát, toàn thân cự thú một chân bộc phát thiểm điện. - Quỳ Ngưu! Nhìn thấy cự thú một chân, có lão tổ ở nơi xa kinh hô thành tiếng. - Quỳ Ngưu, một trong những pháp tướng cường đại nhất của Chập Long, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn cả Thủy Tinh Kỳ Lân. Nhìn thấy cự thú một chân hiện thân, một vị Trường Tồn hít khí lạnh. Trong thời gian ngắn, vô số thiểm điện trút xuống, trong âm thanh “keng keng keng keng keng keng”, thiểm điện khủng bố tuyệt luân bao phủ Lý Thất Dạ. Hơn nữa có đại lượng thiểm điện hóa thành xiềng xích, chỉ trong nháy mắt xiềng xích đã buộc chặt Lý Thất Dạ, hắn không thể phản kháng, cũng không thể nhúc nhích nổi. Trong thiểm điện đáng sợ, ánh mắt Quỳ Ngưu bắn ra một đạo điện mâu, điện mâu không gì sánh kịp, chỉ trong nháy mắt có thể phá hủy tất cả. Dưới vụ nổ, Lý Thất Dạ bị điện mâu giật mạnh, cuối cùng hắn bị đóng đinh trên mặt đất. - A! Nhìn thấy đệ nhất hung nhân bị điện mâu đóng đinh, không ít người kinh hô thành tiếng. Nhưng trong thời gian ngắn, tất cả mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, một tiếng nổ mạnh vang lên, Quỳ Ngưu cũng trấn áp xuống. Một chân có thể trấn áp vạn cổ, có thể trấn áp chúng đế vạn thần, dưới lực lượng trấn áp đáng sợ, mặc kệ ngươi là Chân Đế mạnh thế nào, ngươi có là Trường Tồn mạnh mẽ vô song cũng phải khuất phục, bị trấn áp mãi mãi không thể thoát thân. Ầm! Tiếng nổ mạnh vang lên, Quỳ Ngưu trấn áp thân thể Lý Thất Dạ, mọi người không nhìn thấy rõ ràng, bàn chân lớn đạp xuống, mặt đất lún xuống, Lý Thất Dạ cũng ở nằm dưới chân Quỳ ngưu, cũng bị giẫm vào lòng đất. Nhìn thấy bàn chân thô to lún xuống đất, tất cả mọi người ngây dại, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt. Thời điểm Lý Thất Dạ bị trấn áp vào sâu trong lòng đất, thiên địa như yên tĩnh, vạn vật im lặng. Tiếng sáo cũng biến mất, mặc dù là như thế, những cường giả đắm chìm trong tiếng sáo vẫn chưa tỉnh lại. Nhìn bàn chân đạp xuống, tất cả mọi người đều nín thở, tất cả mọi người không biết đệ nhất hung nhân sống hay chết. Trong xe ngựa, Khê Hoàng cũng im lặng, nàng không lên tiếng, cũng không lộ diện, dường như đang lặng lẽ chờ kết quả. Chập Long không lên tiếng, cho dù hắn đã dẫm Lý Thất Dạ dưới chân nhưng hắn không dám đắc ý, cũng không kiêu ngạo, ngược lại hắn rất nghiêm túc.