Đế Bá
Chương 4283 : Lực Lượng Quang Minh
Động tĩnh lớn như vậy tất nhiên kinh động một số cường giả bên ngoài, đám cường giả tu sĩ kéo tới. Nhưng không ai cứu giúp, nhiều người tới nơi rồi đứng xa ngó.
- Vật chết mạnh quá!
Đối với bọn họ thì chẳng ai quen gì nhau, tại sao bắt họ mạo hiểm mạng sống cứu người?
Trong nỗi tuyệt vọng đám cường giả tu sĩ liều mạng:
- Giết!!!
Nhưng bọn họ vốn không đánh lại đám vật chết, lần lượt bị giết.
Trong khi vài người còn sống sót tuyệt vọng, một tiếng quát vang lên:
- Lui!
Có người từ trên trời giáng xuống, quang minh chiếu sáng đất đai.
Xèo xèo xèo!
Khi quang minh phổ chiếu thì những người chết bốc khói đen, có người chết kêu chít chít bị lực lượng quang minh tịnh hóa té xuống đất, trong tiếng xèo xèo hóa thành thây khô.
Những vật chết bị lực lượng quang minh tịnh hóa sức mạnh hắc ám trên người, thế là chúng nó biến thành xác chết thật sự.
Nhìn người từ trên trời giáng xuống, nhóm người sống sót mừng như điên hét to:
- Thánh Sương Chân Đế!
Thấy nữ nhân giáng xuống, cường giả đứng xa xem kinh ngạc kêu lên:
- Thánh Sương Chân Đế ra tay!
Người đến là Thánh Sương Chân Đế, nàng từ trên trời giáng xuống, không thi triển một chiêu một thức nào, đơn giản là từ thân thể phát ra quang minh vô cùng thần thánh. Quang minh phổ chiếu, lúc này Thánh Sương Chân Đế thánh khiết, vô thượng khiến người muốn quỳ lạy.
Vật chết rất sợ quang minh mà Thánh Sương Chân Đế phát ra, chúng nó thụt lùi lại. Tướng lĩnh cường đại cũng không dám đối kháng lực lượng quang minh của Thánh Sương Chân Đế, cưỡi ngựa chiến lùi sang một bên.
Nhìn Thánh Sương Chân Đế không ra một chiêu một thức đã dễ dàng ép lùi những vật chết siêu mạnh, cường giả đứng xa xem kinh thán:
- Lực lượng quang minh mạnh quá!
Chân Đế nhìn cảnh này cũng khen không dứt miệng:
- Đúng là cường đại không gì sánh bằng, tính riêng quang minh thì trên đời này không ai có thể vượt qua Thánh Sương Chân Đế. Thuần túy, không tạp chất, lực lượng quang minh này mới là căn nguyên thật sự.
Trường Tồn thế hệ trước nhìn Thánh Sương Chân Đế phát ra lực lượng quang minh tinh khiết, khâm phục nói:
- Thánh Sương Chân Đế có thiên phú người khác không thể sánh bằng, nàng đã hoàn toàn kế thừa y bát của Viễn Hoang Thánh Nhân.
Mọi người đều biết cùng là học sinh của Quang Minh Thánh Viện nhưng Thánh Sương Chân Đế mới là chính thống. Những học sinh khác như Tử Long Nữ Đế, Minh Vương Phật chỉ nửa đường tham gia, dù bọn họ có thể tham ngộ chút ít ảo diệu của đại đạo quang minh thì chỉ là bề ngoài. Về lực lượng quang minh thì Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần cũng không bằng Thánh Sương Chân Đế.
Dù sao Thánh Sương Chân Đế sinh ra trong Quang Minh Thánh Viện, vừa chào đời đã tẩm trong lực lượng quang minh, thuở nhỏ tu luyện đại đạo quang minh. Có thể nói lực lượng quang minh của Thánh Sương Chân Đế vô cùng thuần túy, đã gần với lực lượng căn nguyên.
Lúc này Thánh Sương Chân Đế không cần ra tay, chỉ tính quang minh phát ra trên người nàng đã đủ để uy hiếp những vật chết này.
Thánh Sương Chân Đế chỉ dùng quang minh phổ chiếu làm đám vật chết rời xa, không dám đến gần, nàng quát:
- Lui ra, mau rời khỏi đây!
Thấy cảnh đó đám cường giả tu sĩ chạy cuống cuồng, trốn xa chừng nào hay chừng nấy, tránh cho bị đám vật chết nhằm vào.
Đại Hắc Ngưu cảm khái rằng:
- Nha đầu này mạnh hơn Viễn Hoang Thánh Nhân nhiều. Ít ra nha đầu còn thuần túy, không giống lão quỷ Viễn Hoang bày ra bộ dạng chính đạo đường hoàng nhưng một bụng ý xấu, ai biết lão nghĩ gì?
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Viễn Hoang Thánh Nhân có khuyết điểm nhưng đừng nói như người ta không có điểm tốt nào.
Đại Hắc Ngưu cười nói:
- Nhưng ta biết lão đầy bụng ý xấu, không phải người tốt, trong lòng ta không thừa nhận lão là quang minh phổ chiếu gì đó!
Lý Thất Dạ cười cười, Đại Hắc Ngưu có thành kiến với Viễn Hoang Thánh Nhân, không ai bắt nó bỏ được.
Đám cường giả tu sĩ đã chạy trốn nhưng những người chết, đặc biệt tướng lĩnh vẫn nhìn Thánh Sương Chân Đế chằm chằm, dường như muốn tấn công nàng.
Ai đều nhìn ra những người chết, tướng lĩnh rất kiêng dè lực lượng quang minh của Thánh Sương Chân Đế. Chúng nó không thể đối kháng Thánh Sương Chân Đế, vì nàng mạnh hơn chúng rất nhiều, nhưng chúng vẫn háo hức dợm muốn đánh chết nàng.
Cường giả thế hệ trước hiểu lý do tại sao:
- Quang minh và hắc ám thề không đội trời chung.
Những vật chết biết rõ không đánh lại Thánh Sương Chân Đế nhưng lực lượng hắc ám trong người điều khiển chúng nó chống lại nàng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Những vật chết tổ thành đại trận, đây là chiến trận dùng trên chiến trường, khi chúng nó tụ tập lại một chỗ thì tất cả lực lượng hắc ám như khói đen ngưng tụ lại với nhau.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng gầm rú, lực lượng hắc ám dâng lên sắp hình thành một con chân long hắc ám, khí thế cực kỳ bàng bạc.
Nhìn những người chết biết tổ thành đại trận, đám người kinh ngạc, sợ hãi kêu lên:
- Là loại lực lượng hắc ám gì mà làm chúng nó trông y như còn sống vậy?
Vì đa số vật chết bị lực lượng hắc ám cảm nhiễm cùng lắm như xác chết biết đi, còn những vật chết này thì khác, trông như chúng nó có linh trí của mình, còn biết tổ thành đại trận, không khác gì người sống.
Đối diện đám người chết tổ thành đại trận, Thánh Sương Chân Đế biểu hiện bình tĩnh không ra tay, lực lượng quang minh của nàng vẫn vững vàng như đá, không có lực lượng nào có thể lay động được nó.
Thùng thùng thùng!
Cuộc chiến sắp bùng nổ, phương xa bỗng truyền đến tiếng trống, đó không phải trống vỗ bình thường mà là trống trận trên chiến trường.
Thùng thùng thùng!
Tiếng trống trận dồn dập đầy tiết tấu như đập vào trái itm mọi người.
Nghe tiếng trống khiến người xúc động muốn xung phong, khiến người vái lạy dưới đất mặc cho sai khiến.
Thùng thùng thùng!
Khi tiếng trống trận vang lên quanh quẩn cả tiểu thế giới, vang vọng mỗi một góc.
Nghe tiếng trống thùng thùng, mọi người nhìn hướng phát ra thanh âm:
- Tiếng trống từ đâu đến?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cùng với tiếng trống trận, trong biển cả vang một chuỗi tiếng nổ, đại dương như mở ra cánh cửa, nước biển cuộn trào, thiên quân vạn mã lướt sóng nhảy lên cao, cưỡi mây lướt gió hướng tới nơi phát ra tiếng trống.
Thiên quân vạn mã lướt trên sóng toàn thân mặc đồ đen, giống như có hơi nước bao bọc, không thấy rõ mặt mũi.
Một hàng thiên quân vạn mã phá sóng bay lên trời thanh thế to lớn, dẫn đầu là con cua tướng mặc áo giáp, sương khói nghi ngút vô cùng uy vũ.
Nhìn kỹ hàng thiên quân vạn mã làm đám người hoang mang ngó nhau, toàn là người chết, hay nói chính xác hơn là vật chết. Nhưng chúng nó không khác gì quân đội sống, người đằng đằng sát khí.
Nhìn đám thiên quân vạn mã như vậy, các cường giả tu sĩ kinh kêu:
- Ở đâu ra nhiều vật chết quá vậy?
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
136 chương
769 chương
1020 chương
128 chương