Đế Bá
Chương 4010 : Một Kích Của Trường Sinh Tiên Bàn
Lúc này họ sợ thật, sợ Lý Thất Dạ. Vì đây đã là thực lực mạnh nhất của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, bọn họ cảm thấy Thủy Tổ có ra tay thì trong trạng thái này không thể một đấm đập nát họ. Nhưng Lý Thất Dạ làm được, từ đầu đến cuối hắn chỉ tùy tay lắm, không dùng thuật tuyệt sát gì.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sợ thật sự, dù bọn họ nhiều lần cố gắng xoay chuyển, lần này đến lần khác đánh gục gian khó nhưng hôm nay họ biết mình không vượt qua nổi cửa ải. Đệ Nhất Hung Nhân sẽ thành kẻ chấm dứt đáng sợ nhất của họ.
Thấy cảnh này mọi người rùng rợn.
Có lão tổ thì thào:
- Sắp kết thúc sao?
Ong ong ong ong ong!
Khi mọi người cho rằng sắp chấm dứt thì bầu trời chói lòa chiếu sáng nguyên Tiên Ma đạo thống, trên bầu trời hiện ra một tiên bàn hoàn chỉnh, tuy có một góc nhỏ không phát sáng nhưng tiên bàn tỏa ra ánh sáng đã đủ chiếu khắp Tiên Ma đạo thống.
Tiên bàn phát ra ánh sáng rực rỡ làm mọi thứ bị lu mờ, trời trăng sao cũng nhạt nhòa.
Tiên bàn chiếu rọi, tất cả đệ tử tu sĩ Tiên Ma đạo thống tắm trong ánh sáng chí cao vô thượng. Mọi người cảm nhận khoảnh khắc này, cảm nhận mình được lực lượng chí cao vô thượng che chở, hắc ám hay nguy hiểm gì đều bị xua tan.
Mọi người cảm giác nội tình Tiên Ma đạo thống như thức tỉnh, cảm giác đạo nguyên sôi trào tuôn ra ánh sáng ngập trời. Tiếng pháp tắc đinh đang vang lên, dường như trong Tiên Ma đạo thống có người khổng lồ chí tôn vô thượng đứng dậy, Thủy Tổ sắp thức tỉnh.
Mọi người sôi trào.
Đặc biệt là đệ tử Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa không kiềm được hét to:
- Tiên bàn sắp chém xuống!
Nhìn cảnh tượng này mọi người hét to:
- Tiên bàn bị kích hoạt hoàn toàn rồi, sắp chém xuống!
Cảm nhận hơi thở chí cao vô thượng phát ra từ tiên bàn, bao người vừa kích động vừa kính sợ, đây là lực lượng của Thủy Tổ bọn họ.
Trường Sinh Tiên Bàn dù không gom đủ mười tám bàn phù vẫn có thể kích hoạt, chẳng qua uy lực bị ảnh hưởng. Khi nào đầy đủ mười tám bàn phù Trường Sinh Tiên Bàn mới phát huy uy lực lớn nhất.
Đinh!
Trường Sinh Tiên Bàn như mở ra, một lũ ánh sáng tuyên cổ nhất, vô thượng nhất tuôn ra. Ánh sáng dường như đến từ thời đại hỗn độn, thiên địa thời đó bị luồng sáng chém mở.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão rống to:
- Là lúc này!
Hai người liếc nhau, cùng hành động.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão hái trời trăng, luyện vì sao nhưng bọn họ không đánh hướng Lý Thất Dạ. Hai người dùng lực lượng ngập trời vô tận luyện hóa thời không, đại đạo, hóa thành lò lửa vô hình nhốt Lý Thất Dạ ở bên trong.
Tuy lò lửa không thể nhốt chết Lý Thất Dạ ở trong đó nhưng khi thời không, đại đạo bị nghịch thiên, chỗ hắn ở là đầm lầy thời không. Tuy không thể thấy nhưng thời gian chỗ Lý Thất Dạ trở nên đặc quánh, hắn muốn di chuyển, chạy trốn thì tốc độ sẽ chậm rất nhiều.
Ong ong ong ong ong!
Cùng lúc đó Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống luồng sáng, ánh sáng vô cùng tuyên cổ.
Đây là ý đồ của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, hai người sợ Lý Thất Dạ bỏ chạy nên không tiếc mọi giá luyện hóa thời không, đại đạo làm hắn giảm tốc độ chậm nhất.
Khi ánh sáng của Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống, giờ Lý Thất Dạ muốn chạy cũng không thể nào.
Ong ong ong ong ong!
Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống luồng sáng nhưng không phải một kích Thủy Tổ vô thượng, thuật tuyệt sát của Thủy Tổ như mọi người tưởng tượng. Ánh sáng chém xuống không bộc phát ra hơi thở Thủy Tổ vô địch.
Ong ong ong ong ong!
Ánh sáng chém xuống trừ ánh sáng ra mọi thứ đều ở trong bóng tối, mặc cho ngươi là vì sao rực rỡ cỡ nào, thánh quang chói mắt đến đâu thì đều tối tăm trước ánh sáng đó.
Ánh sáng hóa thành vĩnh hằng, dường như nó tồn tại từ thời tuyên cổ. Khi thiên địa chea có nó đã ở trong hỗn độn. Ánh sáng như vậy chém xuống tựa như luồng sáng đầu tiên thuở thiên địa sơ khai.
Thủy Tổ trong Tiên Thống giới lòng máy động:
- Chuyện gì xảy ra?
Đám người Lý Thất Dạ chiến đấu trong Tiên Ma đạo thống, có lực lượng đạo thống vô cùng cường đại bao phủ ít ai cảm nhận được chiến đấu, dao động lực lượng bên trong.
Nhưng khi ánh sáng chém xuống, trong Tiên Thống giới dù ở nơi xa bao nhiêu đều có Thủy Tổ lòng máy động. Vì luồng sáng này chéam xuống như chém vào trái tim, khiến 1u1 không ngồi yên, bật dậy muốn suy tính nhân quả.
Trong Luân Hồi Sơn thành, khi ánh sáng chém xuống mọi người bị mù, không thấy mọi thứ dưới ánh sáng, không thấy ánh sáng chém vào người Lý Thất Dạ ra sao.
Khi ánh sáng trên trời tan biến, mọi thứ quay về tĩnh lặng, Trường Sinh Tiên Bàn trên trời biến mất.
Trên bầu trời để lại vệt trời ghê người, bầu trời bị chém thành hai khúc. Không thể xóa nhòa vệt trời này, nó sẽ mãi mãi ở lại đó.
Trừ trên trời để lại vệt trời không thể phai nhòa ra dưới đất cũng có khe nứt siêu khủng bố, dường như là tiên đao sắc bén nhất cõi đời chém xuống, để lại vệt đao vĩnh hằng dưới đất. Vệt đao sâu không thấy đáy như chém Tiên Ma đạo thống thành hai.
Nhìn vệt trời và khe dưới đất, mọi người lạnh lẽo:
- Khủng bố quá.
Bọn họ hiểu rằng ánh sáng như vậy chém xuống có thể xẻ đôi Tiên Ma đạo thống ra, ai đều sẽ bị ánh sáng giết chết.
Mọi người rùng mình, đã hiểu tại sao mãi không khởi động Trường Sinh Tiên Bàn. Uy lực của nó quá lớn, rất khủng bố, dường như Thủy Tổ đến cũng sẽ bị ánh sáng giết.
Có thể nói lần đầu mọi người thấy Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống ánh sáng, khiến họ cả đời không thể quên. Ánh sáng như vậy chém xuống để lại dấu vết trong lòng họ, dù khi nào hễ nhớ đến ánh sáng đó là họ sẽ run rẩy. Có thể nói luồng sáng trở thành ác mộng của họ.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão cũng run rẩy, sợ hãi hùng:
- Khủng bố!
Mặc dù hai người kích hoạt Trường Sinh Tiên Bàn nhưng lần đầu tiên thấy tuyệt sát của nó, lần đầu thấy ánh sáng kinh khủng như vậy.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão tự nhận là dưới ánh sáng kia họ sẽ bị giết, không thể nào may mắn sống sót.
Mọi người nhìn đưa mắt nhìn chằm chằm vết nứt sâu thẳm dưới đất:
- Chết rồi?
Mọi người không thấy Lý Thất Dạ đâu, vì ánh sáng quá chói lòa nên khó xem rõ hắn đã bị giết chưa.
Mọi người cẩn thận tìm kiếm một lần nhưng không thấy bóng dáng Lý Thất Dạ đâu, dường như lúc ánh sáng chém xuống hắn đã bị bốc hơi thành tro bụi, biến mất khỏi cõi đời.
Không thấy bóng dáng Lý Thất Dạ, mọi người đinh ninh hắn đã chết:
- Chắc chết rồi.
Trung Vực Tiên Lão hít sâu, nở nụ cười:
- Chết rồi, chắc chắn chết.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
136 chương
769 chương
1020 chương
128 chương