Đế Bá
Chương 206 : Tám phương yên lặng (2)
Cuối cùng bảo thánh nhân hoàng trầm giọng nói:
- Việc này ngươi nghe được tiếng gió gì, có thể cùng tiến thoái với
Thanh Huyền thiên tử, đây là chuyện tốt. Ngươi tạm thời không cần quan tâm chuyện Tẩy Nhan Cổ Phái, ta phái ngươi đi sứ tới Thanh Huyền quốc gia cổ, xem có thể kết minh với Thanh Huyền quốc gia cổ hay không! Nếu như Thanh Huyền quốc gia cổ có thể kết minh! Chỉ cần có Thanh Huyền quốc gia cổ klamf chỗ dựa cho chúng ta, tại trung tâm vực, không có gì phải sợ! Hừ, cho dù Cửu Thánh Yêu Môn muốn đỡ cho Tẩy Nhan Cổ Phái, cũng tự tìm đường chết!
Nói đến đây, hai mắt của hắn có sát ý tăng vọt..
- Con ta --
Tại Giang Tả thế gia, càng có người kêu thảm một tiếng vô cùng thê lương, sau khi nhận được tin tức, Giang Tả thế gia bị đau thương bao phủ.
Giang Tả thế gia không chỉ chết Giang Tả Hầu, còn chết Giang Tả Thiết Y cường nhân hung ác, còn có hơn ngàn tinh nhuệ, đối với cả Giang Tả thế gia mà nói, tổn thất này quá thảm trọng, đặc biệt là thế hệ trẻ bị diệt, Giang Tả thế gia lúc này khó mà khôi phục nguyên khí.
- Tẩy Nhan Cổ Phái, một ngày nào đó, Giang Tả thế gia của ta sẽ đồ diệt các ngươi!
Cuối cùng nhất, gia chủ Giang Tả thế gia oán hận nói một câu.
Hôm nay truyền nhân Giang Tả thế gia là Giang Tả Hầu lại chết trong tay đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, làm cho Giang Tả thế gia nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đồ diệt Tẩy Nhan Cổ Phái!
Trong Tẩy Nhan Cổ Phái, Lý Thất Dạ đang ngồi trong phòng, mệnh cung của hắn hiện tại mở ra, hai mệnh cung chìm nổi trên đỉnh đầu, hai mệnh cung, một lớn một nhỏ, lớn là chủ mệnh cung, nhỏ là thứ mệnh cung.
Thứ mệnh cung chính là do Lý Thất Dạ mở mệnh cung mới, thời điểm Tích
Cung Cảnh đại viên mãn, Lý Thất Dạ thành công mở mệnh cung thứ hai.
Lúc này trong chủ cung của Lý Thất Dạ thì chân mệnh đã nhắm lại, hấp thu thiên địa tinh khí, Côn Bằng không ngừng luyện hóa thiên địa tinh khí, trúc tạo đạo cơ.
Mà vào lúc này thọ luân của Lý Thất Dạ chuyển động, huyết khí như nước sông đổ vào biển, một vòng lại một vòng luyện hóa khí huyết, ngưng tụ thành thọ huyết, chất chứa trong thọ luân.
Hiện tại Lý Thất Dạ đã tới Trạng Thọ Cảnh, trên thực tế thời điểm ở Ma
Bối Lĩnh thì hắn đã bước vào cảnh giới này rồi, hơn nữa hiện tại hắn đã tiếp cận Tráng Thọ Cảnh nhị thành.
Tráng Thọ Cảnh tổng cộng có ba tầng, từ thấp đến cao theo thứ tự là: một tôi bảo; hai tụ hoa; ba kiêu thọ luân!
Trong cấp độ tôi bảo, chính là rèn luyện khí huyết của mình thành thọ bảo, chỉ cần tu sĩ đạt tới cảnh giới này đều phải có được thọ bảo của mình, bất luận là kế thừa hay là dùng vòng tuổi của mình tế luyện mà thành.
Tu sĩ tới tầng thứ này, bất luận ngươi xuất thân từ môn phái nhỏ hay môn phái lớn, bất luận như thế nào đều phải có được thọ bảo thuộc về mình, trước đó có thể không có. Nhưng mà từ sau khi lên cảnh giới này không thể không có, nếu không, không có thọ bảo trợ giúp, rèn luyện thọ huyết sẽ chậm hơn người khác rất nhiều.
Cho nên tu sĩ môn phái nhỏ trong tình huống không có biện pháp chỉ có thể dùng vòng tuổi rẻ nhất luyện thành thọ bảo, chờ một ngày nào đó mình cường đại sẽ đổi thọ luân. Ít nhất thay thế thọ luân còn trả giá thấp hơn thay thế thiên mệnh chân khí nhiều.
Lý Thất Dạ sớm có được thọ bảo, thọ bảo của hắn là âm dương huyết hải, trên thực tế thời điểm còn chưa bước vào cấp độ tôi bảo đã có rồi, trước đó Lý Thất Dạ đã sớm tế luyện âm dương huyết hải nhiều lần. Cho nên Lý
Thất Dạ dễ dàng vượt qua cấp độ tôi bảo.
Mà ở cấp độ tụ hoa là thu nạp thiên địa tinh khí, cường tráng tinh nguyên huyết khí, sau đó rèn luyện thành thọ huyết! Đối với tu sĩ mà nói, huyết khí cũng tốt, thiên địa tinh hoa cũng được, cũng không phải tồn tại chung cực, thọ huyết mới là tồn tại tối chung cực. Thọ huyết không chỉ ẩn chứa tuổi thọ tinh hoa của một người. Cũng ẩn chứa thiên địa tinh hoa rèn luyện mà thành.
Trong tu sĩ có một câu nói: nếu như ngươi hao hết giọt thọ huyết cuối cùng, vậy ý nghĩa ngươi cách tử vong thật gần!
"Nguyệt Qua Dương Luân Công" ở phương diện luyện thọ huyết rất cường đại, có âm dương huyết hải tương trợ, như vậy, Lý Thất Dạ rèn luyện thọ huyết rất dễ dàng. Sau khi không ngừng rèn luyện, thọ huyết của Lý Thất
Dạ tràn đầy, ẩn trong thọ luân.
Kiêu thọ luân, đây là quá trình thọ bảo phụng dưỡng cơ thể. Đồng thời cũng bao hàm quá trình uẩn dưỡng thọ luân.
Tu sĩ tu luyện tới cấp độ này sẽ tăng thọ nguyên, phải kéo dài tuổi thọ của mình, cũng là phạm trù tu sĩ thoát phàm.
Kiêu thọ luân, thọ bảo sẽ kéo dài tuổi thọ, thời điểm này trên thọ luân sẽ không ngừng sinh ra vòng tuổi, một vòng tuổi có ý nghĩa là một năm.
Thời điểm thọ luân của người ta sinh ra một ngàn vòng, vậy có ý nghĩa kiêu thọ luân đạt tới đại viên mãn, cũng ý nghĩa Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, có thể bước vào cấp tiếp theo -- Chân Mệnh Cảnh.
Một khi Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, chuyện này có ý nghĩa ngươi có được ngàn năm tuổi thọ, nói cho đúng là tiêu chuẩn nguyên tắc, cho dù đạo hạnh của ngươi về sau nửa bước không tiến, cũng có thể sống đủ một ngàn tuổi. Đương nhiên, nếu bị chết ngoài ý muốn hoặc bị giết sẽ không được tính vào đó! Trên thực tế Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, chỉ sợ không ai có thể sống tới một ngàn năm, một ngày nào đó có địch nhân tới tìm hoặc là đi vào nơi hung hiểm.
Vòng tuổi không ngừng quay nhanh, cũng có ý nghĩa tăng thêm một năm tuổi thọ cho Lý Thất Dạ.
Cũng không biết qua bao lâu, Lý Thất Dạ đình chỉ rót âm dương huyết hải vào thọ luân, vào quá trình này hắn mở thứ mệnh cung thứ hai ra, đây là thứ mệnh cung hoàn toàn mới.
Trong nội cung thứ hai này, chỉ thấy dòng suối sinh mệnh chảy ào ào, cây sinh mệnh sáng ngời, hỏa diễm tính mệnh hừng hực...
Nhưng mà trong thứ mệnh cung thứ hai không có chân mệnh, đây là điểm khác nhau lớn nhất của chủ cung và thứ cung. Vị trí vốn có của chân mệnh hiện tại có một khối đạo cốt!
Khối đạo cốt này chính là đạo cốt của Tiểu Hồ Đồ, Lý Thất Dạ cầm nó mang ra khỏi Ma Bối Lĩnh. Lúc này Lý Thất Dạ thôi động dòng suối sinh mệnh, thúc dục cây sinh mệnh, mượn nước sinh mệnh, tánh mạng chi lực tiến hành tẩy luyện đạo cốt này một lần, đạo cốt này càng sáng bóng hơn, sau khi tẩy luyện không biết bao nhiêu lần, rốt cục ẩn ẩn có thể nhìn thấy pháp tắc mảnh như tơ trong đạo cốt, chỉ thấy pháp tắc mảnh như tơ này bao thành kén, dường như trong kén đang nuôi dưỡng sinh mệnh.
Tu sĩ có được chủ mệnh cung và thứ cung, chân mệnh ở trong chủ cung, đồng thời chân mệnh chân khí cũng ở trong chủ cung, chủ sát phạt phòng ngự của chân mệnh!
Về phần bảo khí lại nằm ở trong thứ cung, đây chính là điểm khác nhau của chân mệnh chi khí và mệnh khí! Nhưng mà bảo khí cũng có phần khác, nói thí dụ như không tế luyện bảo khí, không uẩn dưỡng bảo khí, còn có một loại là tế luyện uẩn dưỡng bảo khí.
Không tế luyện bảo khí, không uẩn dưỡng bảo khí có khác biệt rất lớn chính là kế thừa bảo khí của trưởng bối, hoặc là do mình tế luyện về sau không hề dùng nó làm uẩn dưỡng bảo khí.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
136 chương
769 chương
1020 chương
128 chương