Đấu Y
Chương 438
Tát La Gia mở cặp mắt mỹ lệ, không hề biểu lộ tâm tình chỉ nhàn nhạt nhìn Tạp Tây Lỵ Á nói:
- Cũng là tu luyện, ở chỗ này còn có thể nhận được một chút thù lao, cớ sao lại không làm? Buồn chán lại càng không thể nói đến.
- Tát La Gia, ngươi thật đúng là một nữ nhân không chút thú vị, ngoại trừ tu luyện ra còn có rất nhiều chuyện đáng để chú ý, bằng không đột phá bình cảnh, tăng dài tuổi thọ cũng để làm gì? Tựa như đấu giá đại hội đã sắp bắt đầu, bản thánh nữ thầm nghĩ có thể mua hoặc hoán đổi một vài thứ tốt chẳng hạn, thật không có tâm tình tu luyện.
Tạp Tây Lỵ Á ung dung nói. Đọc Truyện Online Tại https://
- Thánh nữ điện hạ có giáo hội làm chỗ dựa phía sau tự nhiên không cần giống như ta vậy!
Tát La Gia đặc biệt có thâm ý nói.
- Vậy ngươi có thể tiến vào giáo hội, Đạt Khắc giáo bên kia hẳn là sẽ rất hoan nghênh ngươi đến, hà tất chỉ vì một quốc gia mà bỏ lỡ đi tiền đồ, bằng không đến gia nhập giáo hội chúng ta cũng có thể được. Ta giúp ngươi nói một chút, đại nhân Áo Tháp Tư Đô hẳn là sẽ đồng ý, ngươi và ta cũng có một chút giao tình, mà một địa vương giai long kỵ sĩ đi đến đâu cũng luôn phong quang!
Tạp Tây Lỵ Á tùy ý cây thường thương trong tay thưởng thức nói.
Tác La Gia bỗng nhiên rơi vào hồi ức, trầm mặc một hồi nói:
- Tọa kỵ của ta không muốn ta cũng không có biện pháp, Phí Đức Lỗ Tư đã từng đáp ứng một người, vì người đó cống hiến một trăm năm, thế nhưng người kia sau khi định ước lại hoàn toàn biến mất. Đầu óc long tộc từ trước đến nay đều có chút vấn đề, không được người đó cho phép sẽ không tiếp nhận bất luận mệnh lệnh nào khác.
Vẻ mặt Tạp Tây Lỵ Á kỳ quái nói:
- A! Nguyên lai phía sau còn có cố sự như vậy, chỉ là không biết vị cao nhân nào lại có thể làm cho hắc ám cự long Phí Đức Lỗ Tư coi trọng đến như vậy, dĩ nhiên có thể vì hắn mà buông tha giáo hội?
Tát La Gia nở một nụ cười rất hiếm khi gặp nói:
- Thánh nữ điện hạ không phải gần đây vẫn đang tìm người này sao?
- Là hắn?
Tạp Tây Lỵ Á vô thức ngồi bật dậy nhưng rất nhanh đã ngồi trở xuống, tự cười nhẹ nói:
- Nghĩ không ra người này ngày trước lưu lại dấu chân không ít.
Đúng lúc này bỗng nhiên một đạo linh nguyên khí tức cực kỳ yếu ớt chợt lóe, nhị nữ liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đều cùng mang theo một tia nghi hoặc. Khí nguyên cảm này rất yếu ớt, hầu như là không thể cảm ứng được, thế nhưng trong đó ẩn chứa một loại cảm nhận chỉ có địa vương giai mới có.
- Chẳng lẽ là một lão gia hỏa nào tới?
Tạp Tây Lỵ Á kỳ quái lẩm bẩm nói.
Chỉ trong chốc lát, cánh cửa bên trong thông đạo ngầm bị mở ra, một gã địa kiếm sư cẩn thận đi tới, vừa thấy nhị nữ liền cung kính thi lễ. Tạp Tây Lỵ Á nhìn qua một chút cũng không để ý nhiều lắm.
- Ngươi không ở bên ngoài cửa trông giữ lại chạy tới nơi đây làm cái gì?
Tạp Tây Lỵ Á không chút biểu cảm nói, rồi lại mơ hồ cảm giác được chuyện này cùng với khí nguyên thần bí vừa lóe qua có chút liên quan.
- Tôn kính thánh nữ điện hạ, tôn kính Tát La Gia đại nhân, bên ngoài có bốn quý tộc Thụy Ma quốc, có hai người phù hợp với điều kiện tiến vòa, hai người khác thì không, bất quá bọn họ nguyện ý ra giá thật lớn muốn qua cửa, đây chính là bọn họ hiếu kính tới nhị vị.
Gã đại kiếm sư không dám quanh co nhiều lời trực tiếp đem nửa túi cực phẩm hải nguyên thạch đưa tới.
Tạp Tây Lỵ Á tiếp nhận hai chiếc túi rồi nhìn liếc qua, tiện tay nhận lấy một túi, Tát La Gia nhận phần còn lại nói:
- Không còn người nào khác chứ?
Gã đại kiếm sư kinh sợ nói:
- Không có, chỉ có bốn người bọn họ.
Nhị nữ nhất thời cảnh giác. Nếu như các nàng nguyện ý nhắm mắt bỏ qua chuyện này thì cũng không ai có thể nói gì. Thế nhưng một cỗ khí nguyên thần bí vô cùng quỷ dị vừa mới lóe qua rất có thể sẽ làm cho tình hình thêm nhiễu loạn.
Tạp Tây Lỵ Á và Tát La Gia đồng thời đứng lên làm cho tên đại kiếm sư nhất thời sợ đến ngây người, lập tức hối hận chính mình nhất thời nổi lòng tham, đang muốn lấy hai túi hải nguyên thạch còn lại ra nhưng nhị nữ đã hướng về phía thông đạo bên ngoài bước tới, hắn chỉ có thể bước theo.
Ba gã thủ vệ khác cũng rất lo lắng trong lòng, khi thấy Tạp Tây Lỵ Á và Tát La Gia cùng nhau đi ra, ba người ngay cả cái chết cũng đã nghĩ đến, trong lòng thầm mắng chính mình bởi lòng tham mà mờ mắt, đúng là gặp rắc rối lớn rồi.
Bốn lữ nhân Thụy Ma quốc cũng kinh hãi không ngớt, không biết hai vị nữ cự đầu này đồng thời xuất hiện là phúc hay là họa đây.
Theo nhị nữ đi ra còn có gã đại kiếm sư, trong lòng lúc này mắng thầm bốn tên lữ nhân Thụy Ma quốc kia, đây không phải chính là bị bọn họ làm hại hay sao.
- Lá gan các ngươi cũng thật lớn dám nhận số nguyên thạch lớn như vậy!
Đôi mắt màu lam của Tạp Tây Lỵ Á chợt lóe, nhìn thẳng bốn gã thủ vệ giống như nhìn bốn xác chết.
- Thánh nữ điện hạ bớt giận, mấy người tiểu nhân chỉ là nhất thời nổi lòng tham mà thôi.
Gã đại kiếm sư "đông" một tiếng rồi quỳ trên mặt đất lập tức cầu xin nói, lại càng đem số cực phẩm hải nguyên thạch còn giấu đưa hết ra.
- Ghê tởm hơn chính là mấy người các ngươi còn muốn mua chuộc luôn cả ta và Tát La Gia đại nhân, ta thấy hẳn là các ngươi thấy sống lâu quá không nhịn được nữa rồi.
Tạp Tây Lỵ Á vừa nói, khí nguyên trên người tuôn trào mạnh mẽ, mái tóc mượt dài màu vàng không gió mà tung bay.
Ba gã thủ vệ còn lại nhìn thấy tình huống không ổn đều quỳ xuống. Trong mắt bọn họ tu vi địa vương giai giống như thần linh, ngay cả một điểm phản kháng trong lòng cũng không có, cho dù là bỉ mông cự thú lúc này cũng hiện rõ vẻ mặt hoảng loạn, trong hai con mắt thật lớn đã hiện nên nỗi sợ hãi thật sâu, hai người trước mặt này, đặc biệt là thánh nữ Lai Đặc giáo thực sự hỉ nộ vô thường.
Bốn lữ nhân Thụy Ma quốc càng bị dọa không nhẹ, nữ tử tóc hồng cố lấy dũng khí nói:
- Thánh nữ điện hạ, bối cảnh cũng như thân phận của chúng ta không có bất luận vấn đề gì, bốn người chúng ta cùng đều là quý tộc Thụy Ma quốc.
Đôi mắt trừng lên của Tạp Tây Lỵ Á vừa chuyển, một cỗ áp lực vô hình hầu như đẩy nữ tử tóc hồng đi, phân nửa lời nói bị bức lui trở lại.
- Ta đang nói chuyện các ngươi có thể xen vào sao? Nếu quy củ đã định ra rồi, tất cả mọi người đều phải tuân thủ. Năm ngày trước đến cả đồ tôn của lão đầu Ốc Trát kia cũng không qua được, mấy người các ngươi chỉ là đám quý tộc thì tính cái rắm gì, tin hay không ngay ngày mai cái tiểu quốc kia lập tức triệt để biến mất?
Tạp Tây Lỵ Á không biết vì sao tức giận không thể vãn hồi, bất quá ánh mắt của nàng lúc này đã dời đi nhìn đến một địa phương khác.
Tát La Gia và Tạp Tây Lỵ Á đều cùng không chú ý đến mấy tên thủ vệ và đám người tự nhận là quý tộc đang vô cùng khủng hoảng này, vẫn một mực tìm kiếm cỗ khí nguyên thần bí quái dị vừa mới lóe lên kia.
Tạp Tây Lỵ Á mở trừng hai mắt ra nhưng vẫn như cũ không tìm ra kẻ nào nên có chút tức giận. Bàn tay nhấc lên một cái, không cần niệm pháp quyết đã ngưng tụ một viên thánh quang cầu, không biết sẽ nhắm vào ai.
- Thánh nữ điện hạ tha mạng. Tiểu nhân không dám làm như vậy nữa!
Bốn gã thủ vệ đều đồng thanh cầu xin.
Bốn gã quý tộc Thụy Ma quốc hiển nhiên không ngờ tới Tạp Tây Lỵ Á lại hạ sát thủ, nhất thời khủng hoảng vô cùng. Nữ tử tóc hồng làm một nỗ lực cuối cùng nói:
- Thánh nữ điện hạ, thỉnh hãy nghe ta nói.
Tạp Tây Lỵ Á đâu có thèm nghe tới, chỉ thầm nghĩ phát tiết một chút. Vù một tiếng, quả cầu trong tay đã bắn về phía nữ tử tóc hồng làm cho nàng ta ngoại trừ mở to mắt kinh khủng nhìn thì không còn biết làm gì khác.
Ầm, một đạo kim quang trong nháy mắt bay tới ngăn chặn quang cầu lại.
Hai cỗ lực lượng va chạm dung hòa phần lớn, nhưng là sóng khí trùng kích bắn ra vẫn có uy lực vô cùng lớn, làm cho bốn gã thủ vệ và bốn tên quý tộc ngã ngửa, trông có vẻ rất chật vật. Nữ tử tóc hồng đối với chuyện chính mình có thể thoát qua kiếp nạn quả thực không thể hiểu nổi, chỉ là trong lòng run sợ không thôi, mới vừa rồi nàng đã gặp qua tử thần một lần.
- Nếu đã tới hà tất cứ phải giấu đầu lộ đuôi!
Tạp Tây Lỵ Á lạnh lùng nói.
Bốn gã thủ vệ và bốn tên quý tộc không biết vì sao Tạp Tây Lỵ Á đột nhiên nói như vậy, Tát La Gia cũng mở miệng nói:
- Hiện thân đi thôi, các hạ cho rằng còn có thể tiếp tục ẩn núp hay sao?
Trong một huyệt động cách đó hơn mười trượng, bỗng nhiên kim quang lóe lên, tiếp theo đó là một cỗ khí nguyên khó có thể tưởng tượng ập tới.
Một gã thanh niên mặc tử lưng đeo cự kiếm không biết xuất hiện khi nào, không phải Lâm Khiếu Đường nhà mình thì là ai đây! Ngay sau đó, một nữ tử mặc lam bào cũng từ bên trong huyệt động bước ra ngoài.
Tạp Tây Lỵ Á và Tát La Gia còn chưa thấy rõ tướng mạo đã mạnh mẽ hít một ngụm lương khí, trong đầu nhị nữ đều đồng thời xuất hiện bốn chữ!
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
104 chương
162 chương
809 chương
137 chương
133 chương
213 chương
8 chương