Đấu Y

Chương 236

- Cho dù là như vậy cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm tiểu tử đó, không bằng để ta lẻn vào giám thị hắn. Khí tức quanh thân của nam tử tóc đỏ đột nhiên bành trướng, khí lưu hơn trăm dặm xung quanh sinh ra chút vặn vẹo, cuồng phong nổi lên bốn phía, đôi mắt màu đỏ đen híp lại. - Lão đầu tử này, ta biết ngươi sốt ruột muốn cứu thê tử, muốn nghiên cứu y thuật của tiểu tử đó, bất quá hiện tại Mã Lệ vẫn còn có thể sống trong linh hồn bảo thạch hơn trăm năm thời gian, còn Áo La Lạp sợ là không còn thời gian nữa, ba tháng tới nhất định ngươi không được đến gần đại điện nửa bước, bằng không đừng trách ta không khách khí. Lý Nhĩ hơi né tránh nam tử tóc đỏ, thân thể khô gầy co rụt lại, đôi con mắt khàn khàn già lão chợt hiện nét giật mình. Nam tử tóc đỏ dừng mắt lại nơi xa,lại tiếp tục nói: - Tiểu tử đó muốn ba tháng thì ta cho hắn ba tháng, hơn nữa còn cung cấp mọi thứ hắn cần, nếu như hắn không trị hết được cho Áo La Lạp vậy thì không thể làm gì khác hơn là hiến dâng linh hồn của hắn cho hắc ám long thần, Long thần đại nhân ngủ say lâu như vậy hẳn là đã đói lắm rồi. Tiếng cười khàn khàn từ trong miệng của Lý Nhĩ truyền ra, nét mặt già nua càng hiện lên nét châm biếm - Lẽ nào nói nếu như tiểu tử kia có thể chữa được cho Áo La Lạp thì giáo chủ sẽ thả hắn đi hay sao chứ? - Ngươi nói sao? Nam tử tóc đổ thú vị hỏi. Hai người đối mặt nhìn nhau, tức thì đồng thời bộc phát một trận cười điên cuồng… Tiếng cười dữ tợn quẩn quanh trong tòa thành, hồi âm lại càng thêm kinh khủng, nhưng khi truyền đến một bức vách phong bế trong đại điện tức thì biến mất trong không gian. Toàn bộ đại điện đã bị một loại ma pháp trận vô ảnh vô hình hoàn toàn bao vây bên trong, đây là do nam tử tóc đỏ tự mình bố trí mười hai cấp ma pháp trận, nếu như muốn đi qua nhất định phải được sự tẩy rửa của hắc ám không gian, nếu không cao thủ linh hồn giai cũng có cảm giác ăn không tiêu. Trong đại điện bị ngăn cách, Lâm Khiếu Đường không có một chút lơ là, tập trung trị liệu cho Áo La Lạp, Tân Tây Á thì lẳng lặng ngồi yên tại một góc đại điện tu luyện, yên lặng tiêu hóa khỏa "cửu hỏa nguyên đan" Lâm Khiếu Đường vừa mới đưa cho nàng. Dùng linh thể để tiến hành phẫu thuật cho linh thể, độ phức tạp của nó đã vượt xa quá trình phẫu thuật thông thường, hơn nữa lại có nhiều khác biệt, rất có khả năng trực tiếp làm cho đối phương hồn phi phách tán. Điều cần làm chính là tuyển chọn vị trí xuất đao, mở ra màng năng lượng, Lâm Khiếu Đường đã tiêu hao đến một ngày một đêm mới có thể hoàn thành, sau đó đem toàn bộ độc nguyên lực hấp thu hết, thời gian cần thiết lại càng lâu hơn. Trải qua thời gian nửa tháng, Lâm Khiếu Đường mới triệt để hấp thu các loại nguyên lực có hại trong linh anh tại không gian nguyên thức của Áo La Lạp, còn đem một bộ phận nguyên lực bản thân không dùng được bài tiết ra ngoài. Trừ những thứ đó ra, Lâm Khiếu Đường còn muốn trợ giúp Áo La Lạp trong vô thức hoàn toàn tiêu hóa khỏa "cửu hỏa nguyên đan" trong người nàng, dùng năng lượng tiêu hóa được để tu bổ linh anh của Áo La Lạp. Vô luận là Lâm Khiếu Đường hay là dương hồn độc linh trong không gian nguyên thức của áo La Lạp đều bận bịu đến tối mày tối mặt, bất quá điều này cũng làm cho sự tu vi tâm pháp "tu hồn dưỡng linh thuật" của Lâm Khiếu Đường cư nhiên tăng mạnh, bất tri bất giác hắn đã tiến vào tầng thứ năm. Thế nhưng, nếu muốn tiến thêm một tầng, điều này hiện tại không có khả năng, điều kiện cứng nhắc thực sự quá hà khắc, không đến linh hồn gian tuyệt đối không tu luyện thành công. Dùng dược lực của ba khỏa "cửu hỏa nguyên đan", Lâm Khiếu Đường mới có thể miễn cưỡng tu bổ linh anh của Áo La Lạp khỏi tỉnh trạng suy thoái, khâu lại các vết thương bị cắt cũng là một truyện không hề đơn giản, vết thương tự nhiên không thể dùng cách thông thường, chỉ có thể lợi dụng nguyên lực để tiến hành bổ khuyết. Đem linh anh trị hết lại mất thêm thời gian nửa tháng, linh anh của Áo La Lạp rốt cuộc cũng đã phát ra một tia sinh khí, trình tự khôi phục phía sau chỉ có thể dựa vào chính nàng ta mà thôi. Linh anh đã xong, nhưng đây bất quá chỉ là gần một nửa quá trình trị liệu mà thôi, hiện tại linh anh đã thoát khỏi nguy cơ tùy thời hôi phi yên diệt, cỗ băng khí phong ấn bên ngoài linh anh tự nhiên trở nên dư thừa. Thế nhưng cỗ băng khí này lại bá đạo dị thường, trong lúc nhất thời Lâm Khiếu Đường không thể bức chúng ra ngoài được, lại một chuyện cần phải đau đầu suy nghĩ. - Chủ nhân, có thể đem cỗ băng khí dẫn độ lên người của ta. Tân Tây Á không biết khi nào đã kết thúc tinh toạ đến bên người Lâm Khiếu Đường nhàn nhạt nói. Lâm Khiếu Đường nhìn thoáng qua Tân Tây Á, lắc đầu nói: - Không được, dung lượng của cỗ hàn khí này rất lớn, vượt qua phạm vi có thể chịu đựng được của ngươi. - Chủ nhân, ám dạ tinh linh đối với bất cứ nội kình nguyên lực nào đó thuộc hắc ám hệ đều có kháng tính rất mạnh, cỗ hàn khí này nếu như có thể dẫn độ một cách thỏa đáng thậm chí đối với ta có chỗ tốt không nhỏ. Thanh âm của Tân Tây Á không cảm thấy một chút cảm tình nào, thế nhưng trong ngôn từ lại hỗn loạn một loại cảm xúc nào đó. Lâm Khiếu Đường tựa hồ như bị lời này đánh thức, tự suy nghĩ một hồi sau đó lấy ra hai khỏa "cửu hỏa nguyên đan", - Trước tiên ngươi phục dụng hai khỏa hỏa đan này, đồng thời kích phát toàn bộ dược lực ra, thế nhưng chưa vội tiến hành dung hợp, chờ khi ta dẫn đạo cỗ hàn khí kia vào trong cơ thể của ngươi, đến lúc đó lợi dụng dược lực để chống đỡ một phần, lại thêm nguyên lực chính bản thân ngươi, như vậy có thể an toàn hơn một chút. Tân Tây Á tiếp nhận hai khỏa đan được, một ngụm nuốt vào bụng, ngay tại chỗ tiến hành đả tọa, kích phát dược lực, chỉ dùng năm canh giờ đã hoàn toàn kích phát được dược lực, làn da màu đồng cổ của nàng tản mát một màn đỏ ửng bừng sáng. Lần này Lâm Khiếu Đường cũng là dùng hiểm chiêu, thực tế trực tiếp dùng tới hai khỏa "cửu hỏa nguyên đan" là rất không ổn thỏa, trên đời này số người giống như Lâm Khiếu Đường coi thường đọc nguyên lực gần như là không có, bất luận là loại nguyên lực nào đi nữa nếu như quá lượng, đều có khả năng trở thành độc nguyên lực. Bình thường ăn quá nhiều thực vật cũng có khả năng trúng độc, huống chi là dùng loại linh đan diệu dược cỡ này. Bên trong từ từ sinh ra cảm giác không khỏe, thế nhưng mỹ nhan của Tân Tây Á lại vô cùng mơ hồ, phảng phất như cái gì cũng không phát sinh. Bất quá đối với "cửu hỏa nguyên đan" Lâm Khiếu Đường đã có hiểu biết tường tận, hiển nhiên hắn biết rõ tình trạng của Tân Tây Á, lập tức đem y phục của Áo La Lạp nhấc lên, lộ ra thân thể mê người. - Lấy tay đè lên rốn của nàng ta! Trên mặt Lâm Khiếu Đường hơi lộ ra nét sốt ruột. Động tác của Tân Tây Á có chút chạm chạp, trong cơ thể giống như là bị châm chích, khó chịu đến cực điểm. Khi bàn tay của Tân Tây Á đặt lên rốn của Áo La Lạp, Lâm Khiếu Đường lập tức đồng thời đặt tay lên, dùng nguyên lực đẩy cỗ hàn khí trong cơ thể Áo La Lap sang Tân Tây Á. Dương hồn độc linh vẫn còn đang ở trong không gian nguyên thức của Áo La Lạp liều mạng tụ tập toàn bộ hàn khí xung quanh lại, một tay Lâm Khiếu Đường đè lên thiên linh cái Áo La Lạp, tay kia dùng một quy luật nào đó điểm lên một số vị trí trên cơ thể Áo La Lạp, cực lực ngăn cản hàn khí truyền đến các địa phương khác. Tân Tây Á tận lực dùng hỏa nguyên để hấp dẫn hàn khí, mất nhiều công sức, cuối cùng cũng có hiệu quả, hàn khí bá đạo cực điểm, chậm rãi chảy về phía rốn của Áo La Lạp, rồi dũng mãnh tiến vào thân thể Tân Tây Á. Quá trình có vẻ như đơn giản, thế nhưng tốn đến năm ngày thời gian, thần sắc từ xanh trắng của Áo La Lạp dần dần trở nên hồng nhuận, thân thể băng lãnh giống như tử thi dần dần có cảm giác nóng ấm, mạch đập cũng bắt đầu ổn định hơn. Sau khi đem toàn bộ hàn khí bức ra ngoài, Lâm Khiếu Đường lại tiến vào một quá trình điều trị khẩn trương hơn, hơn phân nửa kinh mạch trong cơ thể của Áo La Lạp đã đứt đoạn, có một số gân cốt còn gãy nát, cũng may có hàn khí phong ấn, nếu không đã chết từ lâu. Toàn thân trên dưới hầu như phải tiến hành giải phẫu, quá trình trị liệu đã triển khai hơn năm mươi ngày, thời gian còn lại không nhiều lắm, nhưng mà ngay khi Lâm Khiếu Đường định cởi toàn bộ y phục của Áo La Lạp, đông một tiếng, Tân Tây Á bên cạnh rốt cuộc không thể chống đỡ được nữa, ngã xuống đất. Năm ngày vừa qua, Tân Tây Á vừa phải trải qua hỏa thiêu, lại thêm băng hỏa giao hòa, rồi đến lạnh thấu xương, ý trí cứng cỏi làm cho nàng một mực chịu đựng không hề kêu la một câu, thế nhưng khi hàn khí toàn bộ dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của nàng, Tân Tây Á rốt cuộc không chống đỡ nổi rơi vào tình trạng hôn mê. Lâm Khiếu Đường lo lắng phát ra nguyên thức kiểm tra, nhanh chóng đem dương hồn độc linh dẫn độ vào cơ thể Tân Tây Á. Tân Tây Á muốn hấp thu cỗ hàn khí này, thế nhưng dung lượng của nó lại quá lớn, nàng không thể thừa nhận nổi, dẫn đến nội nguyên quá lượng mà hôn mê. Thích khách một khi tiến nhập đại sư giai, sẽ bắt đầu tu luyện một loại tất sát kỹ năng chuyên nhất, làm chuẩn bị cho khi tiếp nhập linh hồn giai, vô luận có thể tiến giai hay không cũng phải tu luyện. Tân Tây Á tu luyện một loại kỹ sảo băng hệ, chỉ là khi chưa tiến nhập linh hồn giai, uy lực cực kỳ hữu hạn, thế nhưng khi tiến nhập linh hồn giai uy lực vô cùng mạnh. Lâm Khiếu Đường lãng phí thời gian bảy ngày cùng với Tân Tây Á tiến hành song tu, một chiêu này là từ trên người Tô Thiến Thiên học được. Thoát khỏi sự nguy hiểm Tây Tây Á mông lung mở ra hai mắt, vội vàng thu hồi hai tay vẫn đang đối chưởng với Lâm Khiếu Đường, thần sắc hoảng hốt nói: - Cảm tạ chủ nhân cứu giúp. Lâm Khiếu Đường ngay cả sức lực để nói vài lời cũng không có, lập tức đi tới giường đá, nhanh chóng cời toàn bộ quần áo trên người Áo La Lạp ra, da thịt trong suốt sáng như tuyết trắng, đôi nhũ phong cao vút êm dịu, cùng với khu vực tam giác rậm rạm rừng cây, không có chỗ nào không phải là họa nguyên đầu độc nhân tâm. Nhưng mà lúc này, Lâm Khiếu Đường không hề lưu luyến chút nào, chậm rãi nhắm lại hai mắt, yên lặng ngưng tụ nguyên lực, nguyên khí lực bốn phía rất thời đại thịnh, hơn mười chiếc kim thủ nho nhỏ đồng thời xuất hiện, đây là lần thứ hai hắn dùng đến chiêu này, lần dùng trước đó chính là tại Tân La thành Kỳ Đông đại lục. Chỉ là lần trước hắn dùng trên hơn một nghìn người bị thương, lúc này chỉ tập trung trị liệu cho một người bị thương mà thôi. Hơn mười kim thủ dưới sự khống chế tinh chuẩn của Lâm Khiếu Đường cần cù lao động, tròn ba ngày, Lâm Khiếu Đường không hề dừng lại một giây, rốt cuộc cũng đã đem toàn bộ kinh mạch của Áo La Lạp nối lại hoàn toàn, sau đó hắn bắt đầu dùng nguyên lực tiến hành củng cố tu bổ. Hơn hai tháng liền, tinh lực, thể lực của Lâm Khiếu Đường tiêu hao kinh người, thân hình của hắn giống như gầy hẳn một vòng. Lâm Khiếu Đường vô cùng uể oải, đang muốn ngồi xếp bằng tiến hành điều tức, đôi mắt đẹp cười ngạo thiên hạ trên giường đá cuối cùng cũng chậm rãi mở ra. Lúc này, Áo La Lạp hoàn toàn trần truồng, bản thân lại ở bên cạnh giường, cho dù có lý đi nữa cũng không nói rõ được, hồi tưởng lại tình cảnh lúc trước cô nàng này không phân biệt tốt xấu bắt mình tới nơi đây, Lâm Khiếu Đường nhất thời tập trung tinh thần đề phòng ma nữ này. Áo La Lạp chậm rãi ngồi dậy, liếc nhìn thân thể mềm mại trống trơn của mình, đôi mắt đẹp màu tím mạnh mẽ co rút lại, lần thứ hai ngẩng đầu nhìn Lâm Khiếu Đường, Lâm Khiếu Đường đã chuẩn bị tốt công tác sẵn sàng chiến đấu. Cho dù ma nữ này có tu vi cao thâm đến đâu đi nữa, nhưng nàng đã ngủ say hơn mười năm, lúc này đại thương mới khỏi, nguyên khí tổn hao nhiều, cho dù Lâm Khiếu Đường uể oải bất kham, thế nhưng hắn vẫn năm chắc bảy thành thu thập được nàng. Áo La Lạp đưa tay lên, quần áo xung quanh nhất thời bị hút lại gần, mặc lên thân thể, con mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Khiếu Đường không hề ly khai, không gian và thời gian giống như động lại tại giờ phút này. Một lúc lâu, Áo La Lạp rốt cuộc chậm rãi mở miệng nói: - Ngươi hãy gia nhập vào Đạt Khắc giáo, thân phận địa vị tương đương với ta, thế nào? Lâm Khiếu Đường nghĩ không ra câu đầu tiên của ma nữ này lại như vậy, có chút ngoài dự liệu, ngoài miệng lại rất cường ngạnh trả lời: - Không có hứng thú! Thần sắc của Áo La Lạp ngưng tụ lại - Ngươi cho là đã cứu ta, ta nhất định phải cảm tạ ngươi hay sao? Khóe miệng của Lâm Khiếu Đường nhếch lên, hiện rõ nét tiếu ý không dự liệu - Vậy thì không cần, ta cũng vì tư tâm mới đến cứu ngươi, không có gì hay để cảm tạ.