Đấu Y

Chương 234

Nhìn Kỳ Áo, khuôn mặt của Lâm Khiếu Đường chậm rãi lạnh xuống, âm thầm tính toán đánh lén, tỷ lệ thành công rốt cuộc được bao nhiêu. Khí tức nguyên lực tỏa ra trên người Kỳ Áo đáng sợ đến phi thường, sợ là tiến nhập địa vương giai, Lâm Khiếu Đường có điểm không nghĩ ra, người này rốt cuộc là tu luyện như thế nào, cho dù là có cơ bản trước đây cũng không đến nỗi tiến nhanh đến như vậy chứ! - Thế nào? Nhìn thấy lão bằng hữu, lại không lên tiếng kêu gọi, thỉnh vào trong phong ngồi nói chuyện hay sao? Kỳ Áo thú vị quan sát đánh giá Tân Tây Á đừng phía sau Lâm Khiếu Đường. Làm một sát thủ đỉnh cấp coi thường tất cả, Tân Tây Á có tính lãnh huyết làm người khác không dám nhìn thẳng, thế nhưng khi nàng nhìn thấy vị nam tử có hình dáng phương đông so với chủ nhân của nàng không sai biệt nhiều lắm, thì chính nàng lại cảm thấy lưng của mình chư bị châm chích, khó chịu phi thường. Lâm Khiếu Đường lẳng lặng nhìn Kỳ Áo, tâm tình dần dần ổn định, nhàn nhạt hỏi: - Ngươi làm cách nào biết ta ở chỗ này? Kỳ Áo lắc đầu nói: - Đường Lâm, ngươi thực sự là dễ quên a, lẽ nào ngươi đã quên trước kia ta đã nói với ngươi cái gì rồi hay sao? Vô luận ngươi ở nơi nào, chỉ cần ta nguyện ý, đều dễ dàng có thể tìm thấy ngươi. Thân thể của Lâm Khiếu Đường ngẩn ra, thầm tự trách bản thân quá tập trung vào những vấn đề tu luyện, đem chuyện này vứt sau đầu, hiện tại hối hận cũng đã muộn rồi. Lâm Khiếu Đường trầm giọng nói: - Có việc gì hay sao? Kỳ Áo mặc một thân trang phục võ sĩ, phối hợp với khuôn mặt đặc trưng của người đông phương, nhiều ít có chút kỳ quái, cười nói: - Ha hả, Đường Lâm, ngươi thay đổi rồi, so với trước kia trầm ổn hơn rất nhiều, thật đáng mừng nha, không uổng ta đối với ngươi vẫn tài bồi, hẳn là ngươi không quên một thân tu vi và tài nghệ của ngươi là như thế nào mà có, tuy rằng không phải tất cả hoàn toàn là do ta trao tặng, thế nhưng những thứ ta cho ngươi vượt quá phân nửa sở học hiện tại ngươi đúng không? Lâm Khiếu Đường suy nghĩ kỹ về Kỳ Áo, không biết hắn nói ra những lời này là có ý đồ gì, gọn gàng dứt khoát nói: - Thần khí chí ít cũng phải tám mươi chín năm mới lại hiện thế một lần nữa, ngươi không phải là muốn ta đi tìm thần khí thạch hóa đấy chứ? - Đến thời gian thần khí hiện hình, ta tự nhiên sẽ tìm đến ngươi, đương nhiên không phải là hiện tại, về phần thần khí thạch hóa, cho dù tìm được đi chăng nữa cũng không có tác dụng gì. Ngày hôm nay ta tới là muốn dẫn ngươi đi đến một nơi, ta nhớ không lầm mà nói, y thuật của ngươi hẳn là không tồi, thậm chí lại là một loại y thuật cực kỳ thiên môn. Trong mắt Kỳ Áo hiện lên tia bức thiết cực kỳ rõ ràng. Lâm Khiếu Đường mơ hồ đoán được cái gì đó, yên lặng nhìn Kỳ Áo, đợi hắn giải thích. Kỳ Áo dừng một chút rồi nói: - Ta có một vị bằng hữu cũ, đã nằm trên giường hơn mười năm, vẫn bị vây trong trạng thái hôn mê, cầu y vô số, thế nhưng đám lang băm đó lại không có biện pháp trị liệu nào, gần đây bệnh tình của vị bằng hữu đó lại nặng thêm nên đã có người nhờ đến ta, để ta nghĩ biện pháp, vừa lúc hơn một tháng trước khi ta đi qua Thiên Long thành, đột nhiên cảm ứng được khí tức của ngươi ở gần đây, nên đã thử đi tìm ngươi, không nghĩ tới Đường Lâm ngươi thực sự có mặt tại Thiên Long thành. Lâm Khiếu Đường hồi tưởng lại lúc trước kia, khi mới tiến vào trong Thiên Long thành đã loáng thoáng cảm nhận được khí tức của Kỳ Áo, hiên nhiên đây không phải là so sai lầm của hắn, khi đó chỉ sợ là trong toàn bộ Thiên Long thành, cũng chỉ có bản thân mơ hồ cảm nhận được cỗ khí tức đó, bởi vì giữa chính bản thân và Kỳ Áo có một loại liên hệ kỳ dị nào đó. - Ngươi muốn ta đi giúp bằng hữu của ngươi chữa bệnh? Lâm Khiếu Đường có chút ngoài ý muốn. - Không sai, mặc kệ là ngươi có thể trị khỏi hay không, nếu như có thể chữa được mà nói, ta sẽ đem bản đấu luyện hoàn chỉnh giao cho ngươi. Kỳ Áo nói ra câu kinh người. Lâm Khiếu Đường hơi kinh hãi, hắn còn không biết rằng bản đấu luyện trong tay của hắn chỉ là bản tàn quyển mà thôi. Kỳ Áo nói tiếp: - Lúc ban đầu, ta vội vội vàng vàng ghi lại tâm pháp đấu luyện, hoàn toàn dựa vào ký ức, mà ta đã ngủ say nhiều năm như vậy, khó tránh khỏi có chỗ thiếu sót, hiện tại ngươi hẳn là còn chưa luyện đến tầng thứ mười, một khi tiến đến tầng thứ mười, thì tấm da thú ta đưa cho ngươi kia sẽ tự động hủy diệt, hơn nữa coi như là tầng thứ mười cũng không hoàn toàn hoàn chỉnh, nếu như tiếp tục dựa theo ghi chép đó mà tu luyện sợ là sẽ gặp phải cảnh tẩu hỏa nhập ma. Trong lòng Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ co rút, có cảm giác hắn luôn bị dắt mũi đi - Ta làm sao có thể xác định được ngươi đang nói thực. Kỳ Áo đưa tay nói: - Đưa tấm da thú đó cho ta, ta trực tiếp phá cấm chế, cho người nhìn phía dưới sẽ biết. Lâm Khiếu Đường lấy ra tấm da thú, đưa tới, khi Kỳ Áo tiếp nhận tấm da thú thì đột nhiên một tầng quang mang màu hồng hiện lên, trên da thú nhất thời hiện lên một tầng kỳ tự lóe sáng, những thứ bên trong cấm chế hiện tại hoàn toàn hiện ra ngoài. Lâm Khiếu Đường cầm lấy quan sát, nhất thời sợ đến ngây người, quả nhiên đến tầng thứ mười thì không còn cái gì nữa - Nếu như vị bằng hữu này của ngươi không bị thụ thương mà nói, hẳn là vẫn để cho ta tiếp tục luyện như thế này, cho đến tận khi tẩu hỏa nhập ma mới thôi? Kỳ Áo lắc lắc đầu nói: - Cũng không đến mức như thế, ban đầu ta cũng không ngờ đến chuyện tốc độ tu luyện của ngươi lại nhanh đến như vậy, chỉ dùng thời gian không đến hai mươi năm đã luyện đến tầng thứ bảy. Lấy tư chất của ngươi, theo như ta đánh giá thì ngươi phải mất thời gian một trăm năm mới có thể hoàn thành được tầng thứ chín, đợi đến thời điểm thần khí xuất hiện sau, ta tự nhiên sẽ tìm đến ngươi, hiện tại chỉ là gặp sớm hơn một chút mà thôi. Lâm Khiếu Đường trầm mặc một hồi nói: - Ta làm sao có thể xác định được ngươi sẽ đưa cho ta bản hoàn chỉnh, mà không có gian lận nào đây chứ? Kỳ Áo móc ra một khối kỳ ức lam ma thạch - Ta đã đem toàn bộ tâm pháp đấu luyện ghi vào trong đó, hơn nữa không hề cho thêm bất cứ cấm chế nào, chỉ cần ngươi dùng nguyên thức xem xét là được, ngươi cũng không phải là tu luyện tâm pháp đấu luyện mới một hai ngày, năng lực phân biệt thật giả hẳn là phải có! Lâm Khiếu Đường tiếp nhận khối kỳ ức lam ma thạch cẩn thận tỉ mỉ điều tra, từ ngày bắt đầu tu luyện tâm pháp đấu luyện, đối với loại tài nghệ đặc thù này, hiển nhiên Lâm Khiếu Đường có nghiên cứu, tâm đắc riêng mình, trải qua thời gian một nén hơn tỉ mỉ tra xét, xác nhận không có vấn đề gì - Bằng hữu của ngươi hiện đang ở nơi nào? Kỳ Áo tung một quyển trục ma pháp ra, nhất thời không gian có hiện tượng chớp động, đây chính là một quyển trục truyền tống trận. Trong thời gian Lâm Khiếu Đường còn đang kinh ngạc đi xuyên qua không gian, chớp mắt đã đi đến một phiến hải đảo cỏ cây tốt tươi. Quyển trục ma pháp truyền tống trận cực kỳ trân quý, chí ít cũng bán được hơn hai vạn nguyên thạch, nhưng lại không phải ở đâu cũng truyền tống như nhau, địa phương truyền tống nhất định phải có bố trí tiếp điểm, nếu không không thể truyền tống được. Mặt khác còn có một loại truyền tống ma pháp quyển trục khác có thể bố trí nhiều tiếp điểm, thế nhưng địa điểm truyền tống lại không thể xác định chính xác được, giá cả càng thêm trân quý, cần đến ba vạn nguyên thạch. Loại truyền tống trận này trong một số trường hợp chính là tấm phù bảo mềnh, chỉ là người có thể sử dụng được nó không nhiều cho lắm. Kỳ Áo không ngờ đến việc vị ám dạ tinh linh vẫn đi theo phía sau Lâm Khiếu Đường cũng bị truyền tống đến nơi này, khẽ cau mày, không nghĩ tới Lâm Khiếu Đường và ám dạ tinh linh có liên hệ linh hồn đặc thù nào đó, nếu không tuyệt đối không thể truyền tống tới được. Thực vật trên hải đảo tuy rằng tốt tươi, thế nhưng đám thực vật này làm cho người khác có cảm giác khó chịu phi thường, nhan sắc hầu như đã biến thành màu đen, toàn bộ hải đảo bị một màn vụ khí nhàn nhạt bao phủ. - Chủ nhân, hòn đảo nhỏ này có điều cổ quái, trên đảo có rất nhiều dấu vết của bất tử tộc, hơn nữa giai vị lại cực cao. Tân Tân Á truyền âm nói. Hầu như đồng thời lúc Tân Tây Á truyền âm, mặt bãi biển bên ngoài đột nhiên chớp động, hơn mười con cương thi có da màu đen từ phía dưới chui lên. Có một số con cương thi, nhãn cầu hầu như thoát ra ngoài, còn có môt số thậm chí lộ ra toàn bộ nội tạng bên trong bụng, muốn có bao nhiêu buồn nôn thì có bấy nhiêu buồn nôn. Hắc da cương thi rất cứng cáp, vũ khí bình thường căn bản không thể làm tổn thương đến chúng được, bất quá trong mắt ba người đang đứng trên bãi biển này, cho dù có nhiều hơn gấp trăm lần cũng thiếu để tàn sát. - Lỹ Nhĩ huynh, ngươi dùng cách này để chiêu đãi bằng hữu của mình hay sao? Kỳ Áo cất cao giọng nói. Trong chỗ sâu rừng rậm hải đảo truyền ra tiếng cười khàn khàn khủng bố: - Cáp cáp cáp cáp cáp…, tốc độ của Kỳ Áo huynh rất nhanh, bất quá mới chỉ nửa tháng thời gian mà thôi, đã có thể đem người ta muốn tìm tới đây rồi. Trong lòng Lâm Khiếu Đường vừa động, liếc mắt nhìn về phía Kỳ Áo, thần sắc của Kỳ Áo không hề có chút biến hóa nào, trong rừng rậm đột nhiên nổi lên cuồng phong, một thân ảnh màu đen như thiểm điện hiện ra. Khi nhìn thấy rõ hình dạng người mới đến, Lâm Khiếu Đường sửng sốt một chút, trong lòng phiên giang đảo hải, người này chính là vị vong linh ma pháp sư địa vương gia mười năm trước đã cùng kiếm thánh Khố Ban đuổi bắt hắn. - Vị tiểu huynh đệ này, đã lâu không gặp a! Lỹ Nhĩ nhìn thấy Lâm Khiếu Đường, trong đôi con mắt già nua chợt lóe lên. - Ra mắt tiền bối! Lâm Khiếu Đường thi lễ nhưng trong lòng thầm chủi một câu. Kỳ Áo có chút ngoài dự liệu: - Nếu như hai người đã biết nhau, vậy thì không cần ta phải giới thiệu rồi, giáo chủ đại nhân của Lý Nhĩ huynh đây, sao còn không mang người bị thương ra đây? Lý Nhĩ hừ một tiếng trong lỗ mũi nói: - Đã cung kính chờ đợi từ lâu. Cả hòn đảo nhỏ được bố trí ma pháp trận phi thường cường đại, bởi vì trước đó Kỳ Áo và Lý Nhĩ đã có giao ước, từ lâu bố trí một tiếp điểm tại bãi biển, cho nên mới có thể tiến vào hải đảo một cách dễ dàng như vậy. Trong phạm vi hải đảo này nguy cơ trùng trùng, rất nhiều địa phương được bố trí bẫy rập cường đại, còn có một số địa phương bố trí cao đẳng bất tử tộc, muốn cường ngạnh xông vào trung tâm hải đảo, điều này gần như là si tâm vọng tưởng. Bất quá đám bất tử tộc này khi nhìn thấy mấy người tiến vào, lập tức tự động tránh sang một bên, mấy người Kỳ Áo một đường đi tới coi như là kiến thức không ít. Lâm Khiếu Đường vẫn còn đang rối loạn trong việc suy nghĩ trốn hay không trốn, hai đại cao thủ địa vương giai một trước một sau, căn bản không hề có cơ hội nào, nếu như chỉ có một người mà nói, Lâm Khiếu Đường đã sớm khởi động trấn thiên giới chạy trốn. Hiện tại tu vi của Lâm Khiếu Đường là 5 tinh đại sư giai, lại thêm song đại sư giai, nếu như khởi động trấn thiên giới, thực lực tăng lên gấp ba, vậy thì uy lực của Lâm Khiếu Đường không hề nhỏ, thế nhưng dưới sự kìm kẹp của hai đại cao thủ địa vương giai, Lâm Khiếu Đường tự tính toán tỉ lệ chạy trốn thành công thậm chí không đủ một thành. Lâm Khiếu Đường đăn đo hồi lâu, rốt cuộc cũng buông tha cho tính toán chạy trốn, tỷ lệ thành công thực sự quá nhỏ, so với việc trực tiếp xé rách da mặt, thà rằng làm bộ dáng cực kỳ hợp tác còn hơn, nếu như để cho hắn chữa bệnh mà nói, trước khi mềnh đem kẻ đó chữa khỏi, bản thân hẳn là cực kỳ an toàn. Trung tâm hải đảo có tòa nham sơn (núi hình thành từ dung nham) cực lớn, bốn phía du đãng hơn mười nữ yêu, chỉ là các nàng trong hình dạng linh thể nhìn có hơi kinh khủng, bất quá dưới hình tượng mỹ nữ dù sao nhiều ít vẫn ẩn dấu một chút cảm giác âm trầm. Nửa ngọn nham sơn bị đào rỗng, kiến tạo thành nền móng của môt tòa thành, bên trong tòa thành so với bên ngoài còn muốn âm trầm hơn gấp trăm lần, hai gã tử vong kỵ sĩ không hề nhúc nhích đứng gác trước cửa lớn tòa thành. Hơn mười con thạch tượng quỷ co người ngồi trên đỉnh tường thành, nhắm mắt ngủ say, thế nhưng một khi có người xâm lấn, mạnh mẽ xông vào, chúng sẽ lập tức tỉnh lại, đem người xâm lấn xé thành nghìn mảnh nhỏ. Bên trong tòa thành lớn đến kinh người, có vẻ như cực kỳ trống trải, thỉnh thoảng lại nhìn thấy hai hắc võ sĩ tuần tra đi qua một cách cứng ngắc, một đường đi tới Lâm Khiếu Đường tập trung ghi nhớ mọi hoàn cảnh bốn phía và lộ tuyến đường đi. Lỹ Nhĩ tựa hồ như đối với loại tản bộ này có chút hưởng thụ, không hề có điểm nóng lòng dẫn đường nào, nếu như có thể thay đối phương thức di chuyển thành phi hành thì đã sớm đến địa phương cần tới rồi. Trong mắt Kỳ Áo, rõ ràng Lý Nhĩ đang hướng về mình khoe khoang và thị uy, Kỳ Áo ngoại trừ cảm thấy hơi buồn cười ra không có cảm giác gì khác. Trong mắt của hắn những ma pháp trận phong hộ, bẫy rập hay đám bất tử tộc này, tất cả căn bản không tính là cái gì. Đi qua một tòa ma pháp trận cuối cùng trong tòa thành, một cỗ khí tức nguyên khí cường đại đến thái quá mạnh mẽ đập thẳng vào mặt Lâm Khiếu Đường, khóe mắt của hắn hơi giật giật, toàn thân trên dưới không lí do chảy mồ hôi lạnh, Tân Tây Á phía sau càng thêm khác thường hừ một tiếng, từ thanh âm mà phán đoán hẳn là nàng rất khó chịu. Lý Nhĩ đẩy cánh cửa cực lớn của mật thất ra, một tòa đại điện to lớn từ từ hiện ra trước mắt. Trung tâm đại điện có một gã nam tử tóc đỏ đang dựa lưng vào ghế mà ngồi. Cỗ khí tức nguyên khí cường đại đến thái quá chính là từ trên người hắn phát ra. Người này chí ít cũng có tu vi địa vương giai trung kỳ, thậm chí còn cao hơn một chút, đây chính là người mạnh nhất từ trước đến nay mà Lâm Khiếu Đường từng nhìn thấy…