Đấu Thần
Chương 277
Lý Dật khẽ mỉm cười:
-Huyết Nhãn Linh Trì là thứ nhất định ta phải có được. Nếu tiền bối ra tay trợ giúp thì ta đảm bảo, chỉ cần ra khỏi đây dù có vào núi đao biển lửa ta cũng đi tìm đồ cho tiền bối ngay lập tức!
Hồng Thiên Thánh Giả lắc lắc đầu:
-Điều đó là không thể. Vừa rồi lão phu đã cảm ứng được trên Tu La Đảo có ít nhất là năm kẻ phiền phức. Nếu ngươi muốn kiếm Huyết Nhãn Linh Trì thì ít nhất có năm kẻ này sẽ không tha cho ngươi. Nếu là trước đây đương nhiên lão phu chẳng coi chúng là gì hết, nhưng lúc này ta mà ra tay bừa thì chưa biết chừng sẽ hao phí nốt chỗ sức mạnh linh hồn còn lại. Đến lúc đó thì cả ta và ngươi đều xong đời!
Hồng Thiên Thánh Giả từ chối không chút đo dự, Lý Dật chỉ có thể cười khổ.
Cũng may hắn không phải người bình thường, có rất nhiều tuyệt chiêu. Đương nhiên nhiều chuyện hắn không thể nói rõ ràng cho Hồng Thiên Thánh Giả biết, vì dù sao thì quan hệ hợp tác này cũng quá miễn cưỡng.
Thấy nét mặt hờ hững của Lý Dật Hồng Thiên Thánh Giả cười nói:
-Tuy ta không ra tay nhưng tiểu từ à trước mắt ngươi chính là cơ hội để trở nên mạnh hơn, sao lại không nắm lấy?
Lý Dật khựng lại một lúc sau mới tinh ra, hắn nhìn cuộn Quyển trục màu đỏ trong tay do dự nói:
-Không phải tiền bối bảo ta bây giờ tu luyện Lưu Hỏa Liệt đấy chứ?
Hồng Thiên Thánh Giả nói:
-Có gì mà không được?
Lý Dật cười méo xẹo:
-Tiền bối, ta cũng không phải lần đầu tiên tu luyện Đấu kỹ Bạch Hổ, đương nhiên biết tu luyện Đấu kỹ đẳng cấp này rắc rối đến thế nào. Lưu Hỏa Liệt của tiền bối đẳng cấp cũng rất cao nữa bảo ta tu luyện, nếu không bế quan mười ngày đến nửa tháng thì không thể nào luyện thành được!
-Ai bảo vậy?
Hồng Thiên Thánh Già cười cười:
-Lẽ nào lão phu lại lừa ngươi? Nói thật, nếu trong trạng thái bình thường, cho ngươi ba tháng cũng chưa chắc thành công. Nhưng tình hình hiện nay khác, Nam Minh Lưu Hỏa trong người ngươi rốt cuộc là đo lão phu tu luyện ra. Nếu ngươi dùng chúng để tu luyện Lưu Hỏa Liệt, cộng với việc ta ở bên cạnh chỉ điểm, có lẽ chỉ một hai ngày là ngươi có thể biết qua loa. Như vậy, tuy thực lực ngươi không tăng được bao nhiêu nhưng tác dụng lại vô cùng lớn!
Nghe vậy Lý Dật có vài phần động lòng rồi, hắn không do dự nhiều nữa, chỉ cẩn thận mở Quyển trục Lưu Hỏa Liệt ra, lập tức thứ ánh sáng màu đỏ trên nó nhanh chóng chui vào huyệt nhân trung của mình.
-Thả lòng tâm thần thu lại hết các loại đấu khí khác, ngưng tụ đấu khí Lưu Hỏa ở đầu ngón tay, khởi động tâm pháp!
Hồng Thiên Thánh Giả nói không có cảm xúc.
Chỉ trong chốc lát Lý Dật đã ghi nhớ yếu quyết tâm phép của Lưu Hỏa Liệt.
Nói ra cũng kỳ lạ, nếu là thường ngày tu luyện Đấu kỹ này chỉ cần hiểu được những cái đó phải mất rất nhiêu thời gian, thế mà hôm nay tu luyện Lưu Hỏa Liệt thì Lý Dật lại có cảm giác đã từng tu luyện nó từ lâu rồi.
Làm theo lời của Hồng Thiên Thánh Giả, Lý Dật nhanh chóng vận chuyển đấu khí rồi từ từ mở mắt ra, trên đâu ngón tay hắn là một đốm lửa đang nhảy nhót.
Hồng Thiên Thánh Già khẽ gục gặc:
-Không tệ bước thứ nhất coi như ngươi đã làm được rồi. Có điều bước tiếp theo khó hơn ngươi ngưng kết đấu khí Lưu Hỏa thành bất cứ loại đấu khí gì ngươi muốn đi!
Lý Dật khẽ gật đầu, tâm niệm nhanh chóng chuyển động.
Đấu khí Lưu Hỏa nhanh chóng biến thành hình một con giao long uốn lượn trên ngón tay Lý Dật.
-Không tệ! Ngươi có thể theo tiến độ này tiếp tục tu luyện, tất cả phải làm theo tâm pháp!
Lý Dật khẽ gật đầu rồi nhanh chóng tiếp tục tu luyện.
Cơ bản là Lý Dật trải qua một ngày một đêm chìm sâu trong trạng thái tu luyện.
Quá trình tu luyện Lưu Hỏa Liệt khiến Lý Dật có vài phần cảm giác được mở mang tầm mắt.
Vì quá trình tu luyện Lưu Hỏa Liệt yêu cầu phải có sự khống chế đấu khí Lưu Hỏa một cách tinh diệu. Mà cách khống chế thì bình thường Lỵ Dật đều không thể làm được. Dù là những cách mà tự hắn cảm thấy khá tinh diệu rồi khi đối mặt với những cách này thì chẳng là gì hết.
Nhưng có lẽ vì đấu khí Lưu Hỏa không thuộc về Lý Dật nên bên trong chúng có sự khống chế của Hồng Thiên Thánh Giả nên Lý Dật mới có thể thuận lợi như vậy.
Tuy là Lý Dật biết việc đó, nhưng không hiểu tại sao lại như vậy nhưng dù thế nào đi nữa trải nghiệm này cũng khiến hắn bỗng như được mở mang kiến thức.
Giống như lần tu luyện này đã mở ra một con đường hoàn toàn mới cho hắn trên con đường cường giả vậy.
Khi Lý Dật tu luyện Lưu Hỏa Liệt Hồng Thiên Thánh Giả không rời đi mà vẫn lơ lửng trong không trung, chăm chú nhìn quá trình tu luyện của Lý Dật.
Vốn dĩ, lúc mới bắt đầu Lý Dật còn nghĩ Hồng Thiên Thánh Giả sẽ nhân cơ hội làm chuyện gì đó, nhưng sau một khoảng thời gian cảnh giác, hắn phát hiện ngoài việc thỉnh thoáng lên tiếng hướng dẫn ra thì lão ta chẳng làm chuyện gì khác, dần dần Lý Dật cũng yên tâm hơn.
Dù gì trước khi Hồng Thiên Thánh Giả chưa hồi phục sức mạnh linh hồn, hình như mối quan hệ đồng minh giữa hai người cũng chẳng có vấn đề gì lớn lắm.
Còn chuyện khi Hồng Thiên Thánh Giả hồi phục thì Lý Dật chưa lo được, chỉ đành đi bước nào tính bước ấy vậy. Nhưng trước mắt nhất định phải trở nên mạnh hơn đây là điều tuyệt đối không bao giờ sai!
Trong căn phòng nóng ngột ngạt, một con giao long lửa to khoảng bằng cánh tay đang bay lượn theo vòng tròn. Theo sự thay đôi của ấn ký trên tay Lý Dật, con giao long dần ngưng tụ lại thành hình ngọn lửa rơi vào bàn tay hắn.
Lý Dật phẩy tay dập ngọn lửa đi rồi nhìn Hồng Thiên Thánh Giả đang khoanh chân giữa không trung cười:
-Tiền bối xem ra coi như ta đã miễn cưỡng luyện thành Lưu Hỏa Liệt rồi!
-Coi như được bước đầu rồi!
Hồng Thiên Thánh Giả bình thản nói rồi lão nhíu mày:
-Hình như có người đến giờ ta tránh đi đây!
Nói rồi Hồng Thiên Thánh Giả chui vào Dung Giới, im lặng.
-Một lát sau thì có tiếng gõ cửa nhè nhẹ.
Lý Dật vươn vai một cái rồi lên giọng:
-Ai đó?
Bên ngoài truyền đến giọng nói vô cùng cung kính:
-Các hạ hôm nay là ngày khởi hành rồi. Ta đến cung thitnh các hạ lên đường!
Lý Dật hơi khựng lại nhẩm tính, thì ra đã đến thời hạn ba ngày rồi, mình phải cùng đi với thương đội Triệu Quang.
Khẽ xoa nhẹ khuôn mặt có cảm giác tê đại của mình Lý Dật nhanh chóng đứng đậy thay y phục rồi mới mở cửa.
0O0
Trên vùng bình nguyên có địa thế khá phúc tạp đội xe lúc đi lúc ngừng, nói chung là đi về phía trước.
Trong chiếc xe ngựa khá xóc Lý Dật ngồi khoanh chân nhưng không bồi dưỡng đấu khí mà chỉ lãng đãng nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ.
Dù là kiếp trước hay kiếp này thì những ngày nhàn hạ thế này hắn cũng không có nhiều. Vì thế ba ngày này, tuy tốc độ của đội xe rất chậm nhưng hắn không cảm thấy phiền mà vẫn rất bình thản.
Triệu Quang phía trước mặt hắn thì vẻ mặt đầy cung kính, miệng không ngừng nói ngay cả những lời nịnh nọt cũng bắn ra liên tục.
Tính ra thì thực lực của thương đội của hắn thật chẳng ra sao nhưng thứ mang theo lại có vẻ khá quý giá. Dọc đường đã gặp phải ba bốn lần có kẻ muốn cướp.
Ngoài một lần thương đội dựa vào hộ vệ của mình giải quyết thì còn lại cơ bản đều do Lý Dật ra mặt, thân thủ của hắn thì đương nhiên chẳng phải nói. Điều này khiến Triệu Quang mấy lần nghĩ mình may mắn vui mừng ngoài mức mong đợi, đương nhiên càng cung kính với Lý Dật hơn rồi.
Có điều, khi ra tay thì Lý Dật không để lộ đấu khí, vì hắn phát hiện một điều khác lạ. Suốt dọc đường, đừng nói người thường, ngay là thổ phỉ thì cũng chỉ là những người bình thường khá lợi hại mà thôi. Còn Huyết Ma hay người tu luyện đấu khí cũng chẳng có một tên nào.
Nếu không phải lúc trước đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng kia thì lúc này Lý Dật còn tưởng đây là thế ngoại đào viên, là thiên đường an bình chứ không phải Tế Thần Huyết Điển bách tử vô sinh như trong truyền thuyết!
Triệu Quang lúc này đang nghiên cứu tỉ mỉ tấm bản đồ trên bàn ở giữa hai người. Có thể thấy tấm bản đồ này được vẽ bằng tay và có lẽ cũng là đồ riêng của Triệu Quang.
Tay Triệu Quang chỉ lên một nơi trên bản đồ rồi lại chỉ vào khu vực trung tâm, mỉm cười tít mắt:
-Các hạ, đây là nơi chúng ta sẽ đến Đại Đô. Với tốc độ hiện nay thì có lễ ngày mai sẽ đến nơi.
Lý Dật nhìn nơi gọi là Đại Đô một lúc rồi nói:
-Triệu Quản sự à, nói ra thì ta vẫn chưa hỏi thương đội các ngươi đi cống nạp cho Hoàng thất hay đi buôn bán vậy?
Triệu Quang cười hì hì:
-Các hạ, thương đội bọn ta đâu có đủ tư cách đi cống nạp cho Hoàng thất? Bọn ta chỉ tranh thủ đến bán vài thứ thôi. Tính ra thì ở Đại Đô có một chuyện kỳ lạ không biết các hạ có biết không?
Lý Dât hờ hững:
-Ngươi nói xem.
Triệu Quang gục gặc:
-Hình như bắt đầu từ lâu lắm rồi mỗi năm vào thời gian này tại chợ đen của Đại Đô lại bán rất nhiều vũ khí thượng phẩm. Nghe nói nếu may mắn thì còn có thể tìm được trong số đó cái gì mà gọi là Công phép ấy. Đấu Thần ở trên núi phía Tây tu luyện cái đó đấy. Chỉ có điều, Hoàng thất và Thần Nhân quản Lý rất nghiêm ngặt, có người mua được rồi cũng bị lấy lại. Vì thế, nếu các hạ muốn mấy thứ đó thì phải rất cẩn thận!
Lý Dật nhíu mày:
-Nói ra thì ta không biết gì cả. Triệu Quản sự à ta hỏi một câu ngươi đừng bảo ta không biết gì. Ta cứ thấy ngươi nói Thần Nhân Tộc gì đó rốt cuộc đó là cái gì vậy?
-Ha ha!
Triệu Quang cười thần bí, nhìn xung quanh rồi nói nhỏ:
-Nhắc đến cái này các hạ hỏi đúng người rồi đấy. Nếu hỏi người khác có lẽ họ không biết đâu. Nhưng ta vừa hay lại biết rõ chuyện này. Nghe nói Thần Nhân Tộc không khác gì với người thường chúng ta nhưng học biết một số Thần pháp...
-Thần pháp?
Lý Dật chau mày.
-Đúng thế!
Triệu Quang gật đầu rồi minh họa bằng tay:
-Ta từng tận mắt nhìn thấy một Thần Nhân chỉ vung tay thế này là có một ngọn lửa rồi đánh cho kẻ khác hộc máu. Mà cũng lạ, hắn bị đánh ngã rồi nhưng không bị thiêu cháy mà chỉ hộc máu thôi.
Nói đến đây Triệu Quang tỏ ra mơ hồ, có lẽ không hắn không hiểu tại sao lại thế.
Thần pháp? Chẳng qua là đấu khí mà thôi.
Lý Dật cười thầm, cảm giác cũng thật cổ quái, cũng không biết Huyết Ma dùng thủ đoạn gì mà khiến người của Tu La Đảo về cơ bản đều không biết cái gì là đấu khí.
Thủ đoạn này... khá thú vị à!
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
104 chương
44 chương
109 chương
90 chương
83 chương
119 chương
245 chương