Đấu Thần

Chương 276

Không khí nặng nề kéo dài hồi lâu, lúc này thời gian dường như đã dừng lại. Một lúc sau Hồng Thiên Thánh Giả nhìn Lý Dật nói: -Tiểu bối chung ta giao địch, ngươi thấy sao? -Giao dịch? Lý Dật cười nhẹ: -Không biết cái gọi là giao dịch đó là như thế nào? Hồng Thiên Thánh Giả cười: -Với tình hình trước mắt, nếu lão phu muốn Đoạt Xác thì sẽ nguy hiểm ở mức nhất định, chưa biết chừng sẽ cùng chết với tiểu bối nhà ngươi... Mà kết cục như thế chắc cả ta và ngươi đều không muốn... Vì thế chỉ bằng chúng ta hợp tác một lần! -Ngươi có ý gì? Lý Dật nhíu mày. Hồng Thiên Thánh Giả bình thản: -Ta từ bỏ lần Đoạt Xác này Nam Minh Lưu Hỏa coi như tặng ngươi, nhưng ngươi phải đồng ý với ta một điều kiện! -Điều kiện gì? Lý Dật thầm cười nhạt, mặt không chút cảm xúc. Hồng Thiên Thánh Giả nói: -Điều kiện này chắc ngươi cũng đoán được rồi... Ta đã bỏ qua lần Đoạt Xác này thì ngươi phải tìm cho lão phu thứ gì khác có thể hồi phục lại sức mạnh linh hồn. Nếu không thì... với việc mất đi Nam Minh Lưu Hỏa lão phu cũng không thể tồn tại được lâu nữa! Lý Dật cười cươi: -Nếu ta nói không thì sao? Hồng Thiên Thánh Giả cười lạnh: -Nếu ngươi nói không thì chỉ bằng chúng ta đánh cược xem rốt cuộc lão phu cùng chết với ngươi hay Đoạt Xác thành công... Tin ta đi chắc chắn không có kết quả khác đâu! Đồng tử hơi thu hẹp lại Lý Dật thầm thấy may mắn. Hắn đương nhiên hiểu lúc này tuy có vẻ hắn ở thế thượng phong nhưng nếu thật sự động thủ thì cũng lắm hắn chỉ có một nửa cơ hội cùng chết với Hồng Thiên Thánh Giả và dường như là không có cơ hội sống mà ra khỏi đây... Hồng Thiên Thánh Giả sở dĩ không động thủ ngược lại muốn nghị hòa với Lý Dật không phải lão sợ hắn, mà là loại lão quái vật như lão thì dù làm chuyện gì cũng không dựa vào cái gọi là may mắn nếu không chắc chắn mười phần thì lão tuyệt đối không làm! Do đó Hồng Thiên Thánh Giả mới chọn cách từ bỏ. Vì lão còn con đường khác, đó là tự cứu mình. Nhưng nếu mình mà đồng ý với điều kiện của lão, trong tình cảnh không có sự lựa chọn khác, chọc cho lão Hồng Thiên Thánh Giả này phát điên lên, đúng là chẳng còn kết quả nào khác ngoài hai cái lão vừa nói. -Khà khà, tiểu tử ngươi yên tâm. Nếu như ngươi đồng ý điều kiện, lão phu từ giờ không những không gây bất lợi cho ngươi mà chưa biết chừng khi tâm trạng tốt sẽ cho ngươi chút lợi ích ấy chứ! Thấy Lý Dật trầm ngâm Hồng Thiên Thánh Giả vẫn cười nói. Một lúc sau Lý Dật đo dự nói: -Cứ cho là ta đồng ý nhưng nếu không tìm được thứ giúp ngươi hồi phục sức mạnh linh hồn thì ngươi sẽ làm gì ta? Hồng Thiên Thánh Già bình thản: -Nếu ngươi không làm được thì vào lúc linh hồn lão phu sắp tiêu tan sẽ thử Đoạt Xác ngươi một lần xem sao, cái này ta không giấu diếm ngươi... Nhưng nếu ngươi tìm được những thứ đó và giúp lão phu hồi phục sức mạnh linh hồn thì những điều lợi mà ta cho ngươi không kể hết được đâu! Những lời nói thẳng thắn đó của Hồng Thiên Thánh Giả khiến Lý Dật yên tâm được vài phần. Nếu mà Hồng Thiên Thánh Giả nói những câu kiểu như dù không tìm thấy đồ nhưng không trách hắn thì căn bản là hắn sẽ không tin. Nhưng Hồng Thiên Thánh Giả đã thẳng thắn như vậy có nghĩa là quá thật hắn có tâm ý muốn hợp tác. Nghĩ vậy, Lý Dật cắn răng nói: -Được, nếu đã vậy thì coi như chúng ta giao dịch thành công! Không biết sức mạnh linh hồn của tiền bối ngươi còn duy trì được bao lâu nữa? Và cần thứ gì để hồi phục sức mạnh linh hồn? Hồng Thiên Thánh Giả cười mỉm: -Tuy không được ổn lắm, nhưng duy trì trạng thái này ba hay năm năm nữa cũng không rắc rối cho lắm. Còn thứ phục hồi sức mạnh linh hồn cũng không phải dễ tìm đâu, lát nữa ta đưa danh sách cho ngươi... Hơn nữa. ngươi chỉ cần để linh hồn lão phu trong Dung Giới và luôn đem theo người, lão phu sẽ có cảm ứng như vậy cũng coi như giảm cho ngươi rất nhiều khó khăn rồi! Nghe cách nói của Hồng Thiên Thánh Già, khóe miệng hắn giật giật, rồi nói: Nếu ba đến năm năm thì cũng không quá đáng... Chỉ có điều, ta đã vì tiền bối như thế, lợi ích... Chưa nói hết thì đã thấy Hồng Thiên Thánh Giả làm một động tác tay vẫy về phía hồ đung nham, một chiếc nhẫn cũ kỹ hiện lên. Hắn khẽ điểm về chiếc nhẫn đó một cuộn Quyển trục phát ra ánh sáng đỏ bay ra rồi đến trước mặt Lý Dật. -Đây là Đấu kỹ phối hợp với Công phép Nam Minh Lưu Hỏa Quyết, tên là Lưu Hỏa Liệt. Từ giờ nó thuộc về ngươi... Tuy ngươi không tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết là chính nhưng chỉ khi tu luyện Đấu kỹ này rồi phối hợp với Đấu kỹ Lưu Hỏa mới phát huy được tác dụng lớn nhất... Tiêu tử, thành ý của lão phu như thế đã đủ chưa? Lý Dật khẽ nhíu mày, thái độ trước sau của Hồng Thiên Thánh Giả này thay đổi quá nhanh khiến hắn có cảm giác không thích ứng kịp. Nhưng hắn cũng biết giờ không phải lúc mình làm loạn. Vậy là hắn cân thận lấy ra một sợi đấu khí thăm dò cuộn Quyển trục, xác định nó không có vấn đề gì rồi mới mở ra. Lưu Hỏa Liệt. Đấu kỹ đồng bộ với Nam Minh Lưu Hỏa, có thể biến Đấu kỹ Lưu Hỏa thành hình tấn công địch. Nếu tu luyện tốt có thể điều động sử dụng Hỏa thuộc tính trong nguyên khí thiên địa. Có uy năng thiêu cháy mọi vật nếu tu luyện đạt đinh cao, biển cả hay núi non thậm chí cả hư không cũng có thể thiêu cháy hết... Đẳng cấp Bạch Hổ Trung cấp... Lại là Đấu kỹ Bạch Hổ? Ánh mắt găm chặt lấy bốn chữ này, trong lòng Lý Dật lúc này quá thật thấy cổ quái vô cùng. Những thứ Đấu kỹ. Công pháp đẳng cấp cao dường như người khác tìm cả đời cũng chẳng có nổi nửa cái nhưng hắn thì lại cả đống. Bây giờ lại có thêm một CUỘN không biết có thời gian mà tu luyện hay không, đúng là khiến hắn dở khóc dở cười. Có điều cái lợi này đương nhiên Lý Dật sẽ không từ chối. Hơn nữa đến thứ này mà cũng lấy ra, Lý Dật coi nhưđã tin vào thành ý của Hồng Thiên Thánh Giả. Hắn gật đầu: -Được rồi, nếu đã vậy ta đồng ý! Chắc chắn ta sẽ tìm cho tiền bối những thứ tiền bối cần. Nhưng cũng mong tiền bối giữ đúng giao hẹn! -Lão phu đã nói không động vào ngươi là không động, làm gì mà nói lắm thế? Hồng Thiên Thánh Giả gục gặc đầu, một lúc sau lại nhìn Lý Dật một cách kỹ quái: -Những lời ta nói ngươi đừng có quên đó... khà khà... Dứt lời Hồng Thiên Thánh Giả chỉ tay một cái, một đổm sáng đỏ chui vào huyệt nhân trung của Lý Dật, thân hình hắn rung lên rồi biến mất trong chiếc nhẫn màu đỏ kia. Lý Dật chỉ cảm thấy một loạt những thông tin đang ào ào chảy vào đầu hắn. Trong đó là tên, hình dáng và nơi xuất hiện của đủ các thứ. Chúng đều là thứ cần để hồi phục sức mạnh linh hồn. Trong đó có nhiều thứ khớp với những thứ Xà Tôn Giả bảo tìm, điều này khiến Lý Dật thoải mái hơn vài phần. Dù gì thì thời gian của hắn có hạn, nếu phải tìm quá nhiều thứ thì thật sự không thể hoàn thành trong ba đến năm năm. Nhưng nếu hai việc hợp làm một thì tỷ lệ thành công cao hơn rất nhiều! Sau khi mở mắt ra, mọi thứ trước mặt Lý Dật đã trờ về bình thường, vẫn là một căn phòng bình thường. Nhưng nếu không thấy chiếc nhẫn đỏ không biết đeo trên tay mình từ khi nào và cuộn Quyển trục màu đỏ trong tay thì dường như Lý Dật không thể tin được những chuyện vừa xảy ra. -Hà hà không ngờ lão phu lại có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài rồi... hơn nữa lại là với trạng thái linh hồn! Khi Lý Dật còn đang ngạc nhiên thì từ chiếc nhẫn hiện ra một bóng người màu đỏ. Đây đương nhiên là hư ảnh của Hồng Thiên Thánh Giả. May mà Lý Dật cũng đã thấy nhiều thứ thế này rồi nên không ngạc nhiên gì cả, chỉ cười cười: -Tiền bối sức mạnh linh hồn của tiền bối không phải rất yếu sao? Nếu cứ chạy ra ngoài như vậy thì ta không thể chắc chắn sẽ tìm được đồ cho tiền bối trong thời gian ngắn như thế đâu! -Ngươi yên tâm đi ra ngoài một chút, chỉ cần không ra tay là không có ảnh hường gì hết. Hồng Thiên Thánh Giả nói: -Chỉ có điều, tiểu tử nếu bây giờ chúng ta đã hợp tác thì ta phải hỏi rõ một chuyện.. Theo bố trí hôm đó của lão phu. Nam Minh Lưu Hỏa mà ta để lại thì tuyệt đối không thể dung hợp được với đấu khí khác, rốt cuộc ngươi làm thế nào vậy? Lý Dật thản nhiên: -Tiền bối có nghe nói đến Thiên Khôn Địa Càn Châu chưa... Cái tên này vừa nói ra Hồng Thiên Thánh Giả đã hơi biến sắc, rồi thở đài: -Chả trách, tuy thứ đó có thể nói là vô dụng nhất trong Tam Thập Tam Ma Khí nhưng lại có tác dụng lớn nhất là tịnh hóa và cô đọng nguyên khí thiên địa. Chắc khi ngươi hấp thụ đã dùng Thiên Khôn Địa Càn Châu luyện hóa Nam Minh Lưu Hỏa của lão phu, nó đã loại bỏ dấu ấn linh hồn của lão phu trong Nam Minh Lưu Hỏa... Khà khà, đúng là người tính không bằng trời tính! Lý Dật nói: -Tiền bối đã biết nguyên nhân rồi thì có cần thử lại không? Hồng Thiên Thánh Giả cổ quái nhìn Lý Dật, rồi cười: -Tiểu tử được lắm, ngươi không cần thăm dò lão phu có gì nói thẳng đi. Tuy lão phu có ý định đó thật nhưng đã đồng ý với ngươi rồi đương nhiên không ra tay! Dù gì lão phu cũng là Hồng Thiên Thánh Giả, không phải loại tiểu bối vô sỉ nói lời không giữ lời! Nghe vậy Lý Dật mún cười: -Vậy thì phải đa tạ tiền bối rồi! Hồng Thiên Tháríh Giả khẽ gật đầu, chun chun mũi hít vào một hơi cười: -Là Tu La Đảo... Không ngờ tiểu tử ngươi lại ở trên Tu La Đảo... Đám người Đấu Thần Điện quả nhiên đã biến nơi đây thành bãi luyện tập rồi! Tiểu tử, với thực lực của ngươi muốn sống sót ở đây cũng không khó... Lý Dật không ngờ Hồng Thiên Thánh Giả lại có vài phần hiểu biết về Tế Thần Huyết Điển. Hắn giữ vẻ mặt thản nhiên nói: -Nếu chỉ để luyện tập thì đúng là không khó, nhưng lần này ta đến vì Huyết Nhãn Linh Trì... -Huyết Nhãn Linh Trì? Hề hề. quả nhiên là truyền nhân của Thiên Ma Cửu Biến, kẻ nào cũng nhằm vào nó... Hồng Thiên Thánh Giả cười lạnh: -Nếu ngươi thật sự vì nó thì với chút bản lĩnh của ngươi cơ hội đạt được không nhiều đâu... Lý Dật cười cười, nhìn Hồng Thiên Thánh Giả nói: -Vốn không nhiều, nhưng lúc này ta có thêm vài phần tự tin rồi... Ánh mắt cổ quái của Lý Dật khiến khuôn mặt Hồng Thiên Thánh Giả khẽ giật giật mấy cái. Với nhãn lực của lão, đương nhiên lão biết Lý Dật đang nghĩ gì. Lão cười nói: Tiểu tử, ngươi đừng có nghĩ linh tinh, tuy lão phu có chút bản lĩnh nhưng nếu muốn ta làm tay sai cho ngươi thì đừng có mơ!