Đấu Thần

Chương 20

Trong phòng khách liền nổi lên một trận xôn xao, ngay cả người của tam đại gia tộc trên phòng khách quý cũng xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc. Ánh mắt của mỗi người đều đồng loạt hướng về phía góc phòng. Một lát sau người trong góc phòng chậm rãi đứng lên, lộ ra khuôn mặt đầy sẹo chằng chịt, vẻ mặt lạnh lùng hiện lên một tia tiếu ý, liếc mắt nhìn Long Ngạo Thiên rồi trầm giọng nói: - Long Thiếu gia, lẽ nào ngươi đã quên Âm Húc ta cũng ở đây hay sao? Hai chữ Âm Húc vừa phát ra, trong ánh mắt của Tam trưởng lão và Mạc Nhị gia đều lộ ra vài phần châm chọc. Bọn họ vốn cho rằng Long Ngạo Thiên lần này chắc chắn đã giành được Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp rồi, thế nhưng không ngờ nửa đường lại xuất hiện một tên Trình Giảo Kim như vậy. Sắc mặt Long Ngạo Thiên biến đổi mấy lượt, rốt cuộc hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống trầm giọng nói: - Âm Húc! Ngươi được lắm! Hiển nhiên, hắn đã quyết định từ bỏ rồi. Người gọi là Âm Húc này cúi đầu cười đáp: - Còn phải cảm ơn Long Thiếu gia không cùng tranh đoạt với ta nữa. Dứt lời, hắn ngẩng đầu nhìn lên sàn đấu giá, thản nhiên nói: - Lão già kia, bây giờ không còn ai tranh đoạt với ta, thứ đó có phải là của ta rồi hay không? Lão già trên đài bán đấu giá cùng không vì cách xưng hô của hắn mà lộ ra thần sắc dị dạng gì. Hắn quét mắt nhìn dò xét qua Phòng đấu giá một lượt, phát hiện không có ai ra giá, liền gõ búa, chậm rãi nói: - Đấu kỹ Chu Tước Trung cấp Thanh Vân Thủ đã là của ngươi - Phó Đoàn trưởng Âm Húc, xin đợi sau khi bán đấu giá kết thúc thi đến hậu trường nhận. Lý Dật vuốt vuốt trán, lúc này mới nhớ ra Âm Húc này là ai. Gã Âm Húc này hình như là một tên Thất Tinh Đấu Giả, thành viên của nhóm Dong binh đoàn Huyết Lang. Nhóm Dong binh đoàn Huyết Lang có thể xem như là thế lực lớn nhất ở Vạn Triều Thành ngoại trừ tam đại gia tộc. Nghe nói, Đoàn trưởng của Dong binh đoàn Huyết Lang là phụ thân của tên Âm Húc này. Ông ta là một cường giả Đấu Sư đỉnh phong, hơn nữa trong Dong binh đoàn này còn có vài người Đấu Sư nữa. Có thể thấy thế lực của Dong binh đoàn Huyết Lang này rất lớn. Hơn nữa, thành viên của Dong binh đoàn Huyết Lang không người nào không phải kiếm ăn trên đầu đao ngọn kiếm, không ngày nào không động thủ, không chết không dừng, cho nên phụ cận Vạn Triều Thành, cũng không có mấy người dám đụng chạm vào đám người này. Chỉ có điều, người của Dong binh đoàn Huyết Lang cũng biết mình biết người, biết rằng không có khả năng nhúng tay vào chuyện ở trong Vạn Triều Thành, cho nên tổng bộ của bọn họ mới đặt ở một tòa trấn nhỏ phụ cận biên cảnh Vạn Triều Thành. Bất quá, Lý Dật đổi với Dong binh đoàn Huyết Lang lại có vài phần hứng thú. Không phải bởi vì điều gì khác, mà bởi vì trong tay vị Đoàn trưởng đó có một thanh vũ khí cấp sáu, nhiều năm như vậy, vũ khí trên tay hắn không biết đã hấp thu bao nhiêu khí Huyết sát a! Trên đài khách quý vẫn đang nổi lên phong ba, thì Quyển trục Thanh Vân Thủ trên sàn đấu giá đã được đưa xuống, lần này hai tên bồi bàn lại đặt một chiếc hộp lớn khác lên bàn. - Hà hà, vật đầu giá tiếp theo đây, tuy rằng không trân quý bằng quyển Đấu kỹ vừa rồi, thế nhưng tin rằng sẽ có rất nhiều người hứng thú với nó. Nói xong, tay của lão già đó lại vỗ vỗ lên cái hộp một chút, cái hộp nhất thời bị nứt một vết nhỏ, một cổ khí tức Huyết sát nồng nặc theo đó tràn ra, cổ khí tức này khiến Lý Dật chấn động vô cùng, hắn biết rằng lần này đến đây đã không uổng công rồi. Ngay cả Xà Tôn Giả cùng rất ngạc nhiên, thanh âm kèm theo vài phần nghi hoặc vang lên trong đầu Lý Dật: Cổ khí tức này... Mở nắp hộp gỗ ra, một thanh loan đao hình dáng cấu tạo cổ xưa xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Trong ánh mắt của lão già bán đấu giá nóng rực lên, hắn chậm rãi cầm thanh đao lên, trầm giọng nói: - Lang Nha Đao, binh khí cấp năm! Ồ... Tràng diện trở nên sôi sục, so với quyển Đấu kỹ vừa rồi lại càng mãnh liệt hơn vài phần. Nguyên nhân rất đơn giản, binh khí cấp cao không chỉ ngàn vàng khó mua, hơn nữa lại không giống với Công pháp Đấu kỹ. Công pháp Đấu kỹ đều cần một thời gian dài tu luyện mới có thể tăng trưởng thực lực của người luyện, thế nhưng nếu một thanh vũ khí tốt rơi vào tay một cường giả, như vậy thực lực của hắn có thể nói là tăng vọt trong nháy mắt. Cho nên mới nói, vũ khí tốt chua chắc dễ xuất hiện hơn Công pháp đấu khí hiếm có. Hơn nữa điều quan trọng nhất đó là, Lang Nha Đao trên sàn đấu giá tuy rằng là binh khí cấp năm, đẳng cấp không thấp, nhưng một vài gia tộc chưa chắc đã hứng thú với nó. Cho nên, một số gia tộc bình thường hoặc một vài người cùng có cơ hội đoạt được nó. Tuy rằng không hiểu tại sao Phòng đấu giá lại xem vũ khí cấp năm là món hàng bán cuối cùng, thế nhưng ít nhất, đối với rất nhiều người mà nói, giá của Lang Nha Đao sẽ không cao như quyển Đấu kỹ Thanh Vân Thủ vừa rồi. Bởi vậy, trận đấu giá này lại càng thêm gay gắt quyết liệt. Thế nhưng, lão già kia dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của mọi người, hắn mĩm cười rồi nói: - Ta nghĩ rất nhiều người đều không rõ, tại sao món vũ khí cấp năm này Phòng đấu giá lại đem bán cuối cùng phải không? Đó là bởi vì Lang Nha Đao này có điểm đặc thù, đó là nguyên nhân mà chúng ta cảm thấy nó đáng giá như vậy. Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là... Thanh đao này chính là của Đao Hoàng Ba Lâm lúc còn trẻ sử dụng, Ba Lâm năm đó đã cầm thanh Lang Nha Đao này khiêu chiến cường giả tứ phương, cuối cùng đã đột phá, trở thành Đệ nhất Đấu Hoàng của Đế Quốc Thiên Phong chúng ta! Lời này vừa nói ra, toàn trường đều trở nên im lặng! Đao Hoàng Ba Lâm, cường giả Đấu Hoàng trong truyền thuyết, là đỉnh cao mà mọi người đều ngưỡng mộ! Tuy rằng không biết tại sao thanh đao năm xưa của nhân vật này lại xuất hiện ở đây, thế nhung quả thực nó có giá trị đáng để xuất hiện sau cùng trong lần bán đấu giá này. Ha ha, để biểu thị sự tôn kính đối với Đao Hoàng, chúng ta không thể xem thanh đao này như món vũ khí cấp năm binh thường được. Không biết giá khởi điểm tám ngàn kim tệ thì như thế nào? Lão già bộ dạng cười nhạt, thế nhưng không ngờ lại xuất ra cái giá giết người không thấy máu này a! Phải biết rằng, vũ khí cao cấp tuy rằng đáng giá, thế nhưng vũ khí cấp năm bình thường cũng chỉ một vạn kim tệ mà thôi, hơn nữa đó còn là giá của vũ khí mới nữa. Mặc dù nói vũ khí cấp bậc này sẽ không dễ dàng bị hư tổn, thế nhưng rất hiển nhiên, đồ mới khẳng định có giá trị hơn đồ cũ nhiều. Chỉ có điều, danh tiếng của Đao Hoàng quá lớn, cho nên cái giá này cũng không thể ngăn cản được nhiệt tình sục sôi trong Phòng đấu giá. - Tám ngàn năm trăm kim tệ! Lão già vừa dứt lời, liền có người rống lên. - Cút! Năm trăm kim tệ cùng dám ra giá hay sao? Chín ngàn kim tệ! Thanh âm ra giá vang lên không ngớt, thế nhưng rất hiển nhiên, trong phòng dù có nhiều người ra giá đến đâu, thì giá cùng không cao quá nhiều, rất nhanh giá đã lên hơn một vạn kim tệ. Nhưng thanh Lang Nha Đao này đổi với những người ngồi trên dãy khách quý cũng không lộ ra quá nhiều hứng thú, mỗi người chỉ bình thản nhìn. Nhưng ngược lại hai chữ cấp năm lại khiến Lý Dật cảm thấy có chút thất vọng, hắn thắp giọng nói: - Lão quỷ, ngươi thấy thanh đao này.., Thanh âm quái dị của Xà Tôn Giả vang lên bên tai: - Khí Huyết sát trên thanh vũ khí này nồng nặc không gì sánh được, e rằng tên Đấu Hoàng gì gì đó, năm xưa đã dùng thanh vũ khí này giết không ít người. Vật này rất thích hợp để tu luyện Thiên Ma Cửu Biến. Phải đoạt được nó, ngày hôm này dù phải trả bao nhiêu ngươi cũng phải đoạt nó đến tay. Quen biết Xà Tôn Giả lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Lý Dật cảm thấy thanh âm của lão trở nên bức thiết cấp bách đến vậy. Hơn nữa khí Huyết sát trên Lang Nha Đao này, quả thực khiến hắn chấn động. Thứ tốt như vậy, hắn nhất định sẽ không bỏ qua. Ngay lập tức, Lý Dật ngẩng đầu lên, nhìn Lang Nha Đao trên sàn đấu giá, một lát sau dùng thanh âm bình thản nói: - Hai vạn kim tệ! Giá này vừa phát ra, trong phòng liền trờ nên an tĩnh, phía dưới ồn ào nửa ngày cũng không qua được giá một vạn năm ngàn kim tệ, Lý Dật vừa ra giá, một hơi đã khiến giá tiền tăng lên như vậy. Hơn nữa trang phục của Lý Dật có vài phần bí mật kín mít, trong phòng có một sổ người còn suy đoán rằng, hắn có phải là người của Phòng đấu giá giả trang hay không. Đổi với hắc y nhân đột nhiên xuất hiện, vài người ở dãy khách quý đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Chi có điều đối với người của tam đại gia tộc mà nói, lực hấp dẫn của vũ khí cấp năm cũng không lớn, huống hồ, bọn họ cũng không hứng thú với nó mà đi đắc tội với một người thoạt nhìn thần bí cổ quái. Thế nhưng tên Âm Hức nghe thấy Lý Dật ra giá, trong mắt liền hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng, chần chờ một lát, sau đó hắn mới thản nhiên nói: - Hai vạn năm nghìn kim tệ! Cái giá này vừa ra, trong phòng lại càng ngạc nhiên, ngay cả ánh mắt lão già trên sàn đấu giá cùng lộ ra vài tia dị dạng, phải biết rằng, giá của một thanh vũ khí cấp sáu đã là hai vạn năm ngàn kim tệ rồi. Lý Dật hít một hơi, nhìn tên Ảm Húc một cái rồi nói: - Năm vạn kim tệ! Đây là giá cao nhất mà hắn có thể xuất ra rồi. Cái giá này khiến cho những người của tam đại gia tộc mở trừng mắt, khóe miệng giật giật, họ đã gặp qua nhiều kẻ bại gia, nhưng còn chưa gặp qua kẻ bại gia điên cuồng nhu thế, năm vạn kim tệ, với giá này đã có thể mua một thanh vũ khí cấp bảy được rồi. Nghe thấy Lý Dật báo giá, vẻ kỳ quái trong ánh mắt của Âm Húc càng hiện lên rõ rệt. Sống cuộc sống giang hồ nhiều năm, cảm giác của Âm Húc vô cùng nhạy bén, hắn mơ hồ cảm thấy, thanh Lang Nha Đao này nhất định có chỗ tốt gì đó. Hơn nữa, thanh đao của Đao Hoàng năm xưa, dường như cũng xứng vói thân phận của mình a. Hắn liếc mắt nhìn Lý Dật một cái, rồi nói: - Sáu vạn kim tệ! Lý Dật đứng bật dậy, lạnh lẽo nhìn về phía Âm Húc, một lát sau nhẹ nhàng cười: - Thanh Lang Nha Đao này là của ngươi rồi Dứt lời, hắn bỏ đi cũng không quay đầu lại một lần nào nữa. Thế nhung người của tam đại gia tộc thấy bộ dạng của Lý Dật, trong lòng họ đều dàng lên một cảm giác cổ quái. Bọn họ đều là hạng lão luyện, là nhân vật không tầm thường. Tuy rằng Lý Dật chỉ xoay người bỏ đi, thế nhưng mồi người đều biết, trong lòng Lý Dật lúc này hiển nhiên đã tràn ngập phẫn nộ. Dong binh đoàn Huyết Lang vì một thanh vũ khí không đáng giá mà đắc tội với một người lai lịch bất minh, xem ra, có vẻ không phải là chuyện vui gì rồi... Bọn họ cùng với những người ở lầu một bất đồng. Mỗi người đều rõ rang, kẻ được mời tới ngồi ở dãy khách quý, không có nhân vật nào là đơn giản hết.