Đấu phá thương khung chi cơ huyền trọng sinh

Chương 226 : xích nguyên vạn đồng xà

- Băng Phiên Toái. - Kim Phách Diệt Đao. Nữ tử Đấu Hoàng và Qua Bố cùng lúc đề thăng đấu khí tới cực hạn, phía sau lưng bảy Đấu Vương còn lại cũng đồng thời khí thế đề thăng tới tận cùng. Nữ tử Đấu Hoàng hừ lạnh, một đạo hàn khí tỏa ra, đôi cánh băng diệm xuất hiện, Qua Bố được bao quanh bởi một lớp đấu khí màu vàng kim một đôi cánh đấu khí xuất hiện. Hai người nhìn nhau cùng lúc vung hai đạo đấu khí lam vàng khồng lồ. Theo hai người đi đầu, các Đấu Vương còn lại cũng hung hãn đánh ra các chiêu mạnh mẽ nhất. Một không gian tràn ngập màu sắc khác nhau. - Uỳnh. - Không đủ, lại lần nữa! Nữ tử Đấu Hoàng hét lên, hai tay kết ấn kỹ vung lên lần nữa cũng vung ra một đạo đấu khí trong suốt như pha lê lên cấm chế. Qua Bố cũng vô cùng phối hợp, chiến đao lần nữa bổ tới cấm chế kia. - Rắc. Với sự phối hợp của chín người uy lực mạnh hơn của Vân Vận và Cơ Huyền liên thủ, nên cấm chế lần này tan vỡ nhanh hơn. Lần này, trên cấm chế xuất hiện vài đường nứt nhỏ, những vết nứt hình mạng nhện xuất hiện giữa không trung nhìn rất kỳ quái. Cả hai người đều lóe lên vẻ hưng phấn, lúc này không nói gì, đôi cánh đấu khí cùng đập mạnh, hai tay liên tiếp bắn ra những đạo đấu khí về phía trước. - Uỳnh Dưới đòn công kích liên tục ấm chế vốn đã lắc lư sắp đồ cuối cùng cũng nát vụn, xung quanh vang lên hàng loạt tiếng nứt vỡ kinh thiên động địa. Mảnh vỡ trên cấm chế tương đối to mở ra. Đám người muốn chớp thời cơ tiến vào. Lập tức, chỉ thấy mấy đạo thân hình đi thẳng vào hướng đó, người đi đầu dĩ nhiên là Qua Bố, sau đó là nữ tử Đấu Hoàng và các Đấu Vương còn lại. Mấy chiếc bóng sáng cơ hồ cùng lúc tụ vào một nơi, sau đó nhanh chóng lao về lối vào! - Rắc. Đúng lúc này, một trận gió tanh thổi tới, dường như có thứ gì như một đoạn dây thừng vụt tới. - Lùi lại mau! Vừa dứt lời, hai người nhanh chóng vụt lại về phía sau rồi sau đó là một loạt tiếng như nhà cửa đổ sập, cuối cùng là một cái bóng khổng lồ lao về phía hai người vừa đứng. Nữ tử Đấu Hoàng và Qua Bố đồng thời biến sắc. Hai người vung tay lên, hàn bằng đấu khí và kim đao khí lập tức kết tụ thành tấm chắn kiên cố trước mặt hai người. Đám Đấu Vương cũng cùng lúc phản ứng kịp thời ụ đấu khí thành chiếc áo giáp. - Uỳnh!!! Lá chắn vừa được hình thành thì một loạt tiếng leng keng vang lên, không lâu sau lá chắn đã xuất hiện vài vết nứt, rồi vỡ tan. Nữ tử và Qua Bố điều là Đấu Hoàng mà lá chắn bằng của hai người lại bị phá vỡ dễ dàng, vậy thì đám Đấu Vương mới miễn cưỡng triệu hoán khải giáp đương nhiên sẽ bị đánh tới hộc máu. Đám người gian nan quay đầu, ánh mắt nhìn sinh vật thần bí không xa, không nhịn được khẽ hút một ngụm lương khí. Từ dưới dòng nước một cự thú hoặc là nên xưng là cự xà mới chuẩn xác. Cự xà hình thể cực kỳ khổng lồ. Toàn thân màu đỏ, từ xa nhìn lại thì tháy giống như một khối ngọc màu đỏ, bên ngoài thân thể của nó là những miếng lân phién màu đỏ tươi Nhìn qua có chút kỳ dị, thân thể cự xà còn có nhiều màu sắc. Trên đỉnh đầu một cái sừng đen hình xoắn ốc ẩn chứa tử mang. Tại mũi nhọn trên sừng lóe ra hiển nhiên là ẩn chứa kịch độc. Mơ hồ buộc vòng quanh một cái bộ dáng giống vương miện. Cự xà từ dưới dòng nước nhô lên, trên thân hình khổng lồ của cự xà còn có tới mười mấy con mắt tam giác tà dị nhìn chằm chằm tới đám người Qua Bố và nữ tử Đấu Hoàng kia. Mười mấy đôi mắt mọc quanh thân cự xà hướng tới đám người lộ ra vẻ thèm thuồng giống như muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ vậy. - Khà khà…. Mấy trăm năm không ra ngoài…. Vừa ra đã gặp được một bữa tiệc thịnh soạn như này…. Một đống cao thủ và cường giả ở đây…. Mười mấy tam giác đồng tử thật lớn nhìn chằm chằm vào hai Đấu Hoàng và bảy Đấu Vương ở đối diện, xích xà vạn nhãn cái miệng lớn mở ra đóng vào, phát ra tiếng cười đinh tai nhức óc. - Lục giai ma thú…. Nghe được đầu cự xà mở miệng nói đám người trên trời biến sắc, có thể mở miệng nói truyện thực lực của nó chẵn chắn đã là lục giai ma thú tương đương Đấu Hoàng….. Mấy trăm năm thời gian.... Sau mấy trăm năm mà vẫn còn có thể sống nhăn răng càng đại biểu nó không chỉ là ma thú lục giai bình thường. Phải biết là cơ thể ma thú thường mạnh hơn con người rất nhiều, cộng thêm các loại thiên phú thần thông đặc biệt khi bọn chúng tiến giai mà con người khó chống lại. Thường thì ma thú so với một cao thủ cùng cấp thì mạnh hơn, nên khi chiến đấu với ma thú đều là một toán nhân loại lao vào quẩn ẩu với bọn chúng lấy ưu thế hoặc là thực lực siêu việt mới đám đơn đả độc đấu. Một Đấu Vương muốn giải quyết một ma thú ngũ giai có thể nói là rất khó. Mà ở đây đám người này còn phải gặp phải lục giai ma thú sống vài trăm năm. Tuy nói là hai Đấu Hoàng và bảy Đấu Vương có ưu thế về người. Nhưng ai đảm bảo cái giao ước mỏng hơn tờ giấy này sẽ như nào trước nguy hiểm sinh mạng. Thậm chí, không cần thận có thể mất mạng ngay tại trận. - Xích Nguyên Vạn Đồng Xà. Nhìn bộ dáng xích xà kia Qua Bố khuôn mặt biến đổi, thất thanh nói. Nữ tử Đấu Hoàng nghe được tiếng nói thất thanh của Qua Bố cũng giật mình quang sát kĩ đầu cự xà này, giọng nói đắng chát: - Trước đây ta nghe nói, ở sâu trong Dạ Mạ cốc có một đầu lục giai ma thú đỉnh cấp. Trên mình có mười mấy con mắt, do mỗi lần tiến giai sẽ tăng thêm. Nhưng nghe đồn đã vì tiến giai thất bại mà tan thành tro bụi. Không nghĩ tới nó còn tồn tại ở đây. - Khà khà, nghe các ngươi lảm nhảm thế đủ rồi…. Đám nhân loại các ngươi ngoan ngoãn làm mồi cho ta đi. Vừa dứt lời Xích Nguyên Vạn Đồng Xà hân hình khổn lồ trong nháy mắt di động, ái đuôi vung ra, trong đó ẩn ản lực lượng khổng lồ, không gian bình ổn tự nhiên có cảm giác như bị vặn vẹo. Nhận thức được lực lượng khủng bố từ cái đuôi rắn qua lần tập kích trước, sắc mặt của nữ tử và Qua Bố khẽ biến, không dám ngạnh kháng, thân thể cấp tốc xoay, đem công kích tránh né hoàn mĩ, bất quá công kích tuy tránh được. - Uỳnh. Cái đuôi hung tợn đánh lên trên trần thạch làm trần thạch nổ tung thành mảnh nhỏ. - Toàn lực đối kháng…. Nếu không chúng ta sẽ vong mạng tại đây. Nữ tử và Qua Bố sắc mặt ngưng trọng gầm lên. Nữ tử Đấu Hoàng hai tay kết xuất ấn kết, tay áo bào run rẩy, hàn khí mãnh liệt từ trong cơ thể bạo phát xông ra, trong thời gian giây lát, phiến thiên địa này, hoàn toàn bị hàn khí bao phủ lơ lửng trên bầu trời, bởi vì hàn khí tăng lên, mà những bông tuyết xinh đẹp nhè nhẹ rơi xuống, qua một lát sau Cuồng phong gầm thét, những bông tuyết xinh đẹp ngưng tụ thành những mũi băng nhận, một trận cuồng phong dần dần hình thành lốc xoáy, chợt khuếch tán, sau một lúc lâu, tự nhiên mở rộng thành mười trượng. Từng đạo băng nhận sắc bén phóng nhập vào cuống phong, trong giây lát, môt cái một cái lốc xoáy bên ngoài khoác lên một tầng băng nhuận màu trắng, vô tung xuất hiện trong không trung. - Vạn Lý Băng Phong. Nữ tử Đấu Hoàng phất tay một cái, lốc xoáy khổng lồ mang theo băng nhận, kèm theo đó là tiếng gió sắc nhọn phá không vang lên, hung dữ thét gào quét tới Xích Nguyên Vạn Đồng Xà. - Có chút ý tứ… Nhưng chưa đủ đâu. Nhìn lốc xoáy mang theo băng nhận bạo liết cuốn tới, Xích Nguyên Vạn Đồng Xà cười to một tiếng, các con mắt trên người bắn ra vô số ngọn lửa màu đen, đấu khí trong cơ thể bạo đũng cuồn cuộn không ngừng chuyển vận phóng ra, cuối cùng trên khoảng không phía trước đầu. Ngưng tụ thành một cái hình thể năng lượng khổng lồ gần giống với Xích Nguyên Vạn Đồng Xà, nhưng là màu đen. Cái đuôi lớn vung mạnh, đem ngọn lửa màu đen kia kì dị ngưng tụ thành Xích Nguyên Vạn Đồng Xà, mãnh liệt bạo phát, một cỗ khí kình khủng bố hỗn loạn, hung hăng nện lên lốc xoáy mang theo băng nhận kia. Trong một khắc hai cỗ khí kình va chạm nhau, chỗ không giản tiếp xúc, dường như nhẹ nhàng vị chấn nứt thành những khe hở màu đen. - Ầm ầm! Hai loại năng lượng một trắng một đen, giằng co nhau một thời gian. Phía trên không trung, tiếng nổ ầm ầm, năng lượng kịch liệt va chạm. Bỗng nhiên bên cạnh của cự xà sáu bóng người thoáng xuất hiện, tại vị trí phần eo của nó, sáu người bành chướng đấu khí tới cực hạn, mỗi kẻ đều thi triển đòn đánh mạnh nhất lên thân thể của Xích Nguyên Vạn Đồng Xà. - Ầm. Xích Nguyên Vạn Đồng Xà bị các đòn đánh mạnh mẽ lên thân thể của mình nhưng lại nở nụ cười như điên. Trên lân phiến một tầng năng lượng từ dưới vảy thẩm thấu ra, nhanh chóng đem Xích Nguyên Vạn Đồng Xà bao phủ toàn bộ giống như tạo thành một lớp quần áo vậy. - Ta nói rồi còn kém lắm. Xích Nguyên Vạn Đồng Xà đơn giản ngăn được đòn đánh của nữ tử Đấu Hoàng cùng đòn tập kích của đám Đấu Vương thì vô cùng kiêu ngạo nói. Đồng thời mười mấy đôi mắt trên thân hình của nó đảo lớn hướng tới sáu Đấu Vương kia nhắn tới. Đám Đấu Vương chợt cảm thấy rùng mình một cái thi triển cánh đấu khí lùi lại. Lúc này từ con mắt của nó bắng ra sáu tụ bạch sắc mang theo uy hiếp khí tức ép tới sáu người kia. - Vậy sao. Ăn thử một đao của ta xem…. Tru Thiên Đao! Đúng lúc này, xung quanh chợt rung động một luồng đao ảnh đấu khí khổng lồ vụt chém xuống ngọn lửa màu đen kì dị kia. Một đạo thanh thế kinh người, vô cùng cường hãn. Đao ảnh đến giống như đánh thắng chỗ hiểm của hắc hỏa. Không khí xung quanh rung động mạnh mẽ. Luồng đao ảnh đấu khí hợp lực cùng đạo băng phong khiến thiên địa rung động, tổ hợp ba loại năng lượng trong nháy mắt nổ mạn, từng gợn sóng ba động theo vụ nổ thuếch tán…. Cho dù là khoảng cách cách xa nhau hàng cây số cũng nghe thấy thanh âm nổ vang. Trước sau mơ hồ vẫn nghe thấy thanh âm này. Toàn bộ dãy núi này trở nên rung lắc một cách đáng sợ. Cấm chế vố vô hình cũng bị ảnh hưởng tới xuất hiện mơ hồ. - Phụt. Nhóm người nữ tử Đấu Hoàng và Qua Bố không khống chế được búng ra một ngụm máu, thân thể không tự chủ được bị đẩy lùi liên tục trong hư không mới miễn cưỡng đình chỉ. Hai người nhìn nhau trong mắt mang theo sự kiêng dè với Xích Nguyên Vạn Đồng Xà. Vốn nghĩa nó bị nhốt ở đây mấy trăm năm thực lực đại giảm, hai người hợp lực lại có thể chiến đấu với nó…. nhưng vừa rồi rõ ràng thực lực hai người và đám Đấu Vương cùng tới cũng không thể làm gì nó. Bên dưới, Xích Nguyên Vạn Đồng Xà không phải hoàn toàn vô sự. Dòng nước kì dị bao quanh nó đã bị bốc hơi gần hết trong cuộc đọ sức vừa rồi. Lân phiến đỏ rực trên người cũng tràn ngập các vết nứt, mơ hồ có máu ứa ra. Các con mắt trên thân thể thì đảo lướt liên tục nhìn tới đám người bên trên. Nhưng giọng nói của Xích Nguyên Vạn Đồng Xà giống như không hề gì cất tiếng cười, giống như tiếng sấm: - Không tệ…. Hai người các người đúng là không tệ…. Điều này càng khiến ta muốn ăn các ngươi hơn. Khuôn mặt nữ tử Đấu Hoàng và Qua Bố biến ảo không thôi, nhìn về phía cấm chế đã như cũ khôi phục mà suy tính. Vốn cùng nhau hợp tác để phá vỡ cấm chế rồi suy tính sau. Ai ngờ lại xuất hiện thêm một con ma thú lục giai ở đây, họ đều hiểu nếu chiến ở đây cũng không có mấy phần nắm chắc cơ hội có thể chém giết được đầu cự xà này. Lùi một vạn bước mà nói, dù có thể chém giết được thì sao? Cũng là tổn thương thảm trọng, thực lực suy yếu. Đó là thời khắc dễ bị đâm lén nhất. Cả hai đều không thể tin tưởng nhau. Suy tính một hồi ngắn hai người không cam lòng nhưng vẫn phải hạ lệnh với thuộc hạ: - Rút lui thôi. Tình hình này vô cùng bất lợi với chúng ta. Nói xong nữ tử Đấu Hoàng và Qua Bố hóa thành hai đạo lưu quang hướng tới hai phía chân trời bay đi, đám Đấu Vương không cam lòng nhưng cũng không thể ở lại liều mạng cuối cùng cũng theo hai Đấu Hoàng rời đi. Nhìn tất cả rời đi trước mắt nhưng Xích Nguyên Vạn Đồng Xà cũng không truy kích, mà ngược lại nụ cười đắc thắng của nó tắt dần, các con mắt kì dị trên thân của nó cũng chậm vãi đóng lại, khí tức mạnh mẽ vừa nãy như thủy triều thối lui chỉ còn lại chút ít. - Hừ….. Với đòn vừa nãy ta không tin các người không chạy….. Thật đáng tiếc, nếu không phải ta bị trấn áp mấy trăm năm, với cả vừa mới tỉnh lại. Thực lực không ổn định thì mấy kẻ đó thoát được sao. Con ngươi tam giác của Xích Nguyên Vạn Đồng Xà nhìn về cấm chế căm giận: - Nếu không phải thực lực của ta suy yếu thì bản hoàng sẽ đem cái cấm chế rách nát này đánh vỡ. Tiến vào bên trong nghiền nát xương tên khốn nhà ngươi trả hận. Nói xong, Xích Nguyên Vạn Đồng Xà cũng ngưng tụ ra đôi cánh đấu khí sau lưng màu đỏ rực, hướng tới lỗ hổng trên trần lao đi. Nó không biết rằng sau khi nó phi thân rời đi thì cấm chế cũng trở nên suy yếu rồi biến mất. Nếu vừa rồi nó công kích cấm chế, có lẽ cấm chế cũng vỡ nát, nhưng việc nó phi thân rời đi vừa hay giúp Cơ Huyền và Vân Vận tránh được rắc rối.