Đấu phá thương khung chi cơ huyền trọng sinh

Chương 169 : hỏa phượng bảo y

Cơ Huyền nằm ườn trên giường, hai tay gối lên đầu, mắt nhìn lên trần nhà không chớp mắt, miệng lẩm bẩm gì đó như đang nhiệm chú: - Làm cách nào đây….. Mỹ Đồ Tọa là mắt xích tốt có thể lợi dụng nhưng…. Làm cách nào để lợi dụng được nàng…. Hệ thống có cách nào không? - Tinh. Sao kí chủ không quay đồ đã rồi tính sau. Biết đâu nhận được mấy thứ hay ho lúc đó thì tính cũng không muộn. Nghe lời hệ thống thì Cơ Huyền mới sực nhớ ra không biết mình tích lũy được bao nhiêu điểm hệ thống rồi, cậu ngồi bật dậy kiểm tra. Phất tay một cái một cái bảng thông tin trong suốt xuất hiện trước mặt mình, nhìn số điểm tích lũy của mình Cơ Huyền có chút ngạc nhiên thốt: - Di, 990.000 điểm hệ thống rồi sao! Không nghĩ tới tích lũy được nhanh như vậy. - Tinh. Được nhiên rồi, kí chủ không biết từ đại đa số điểm hệ thống này là sau sự kiện đánh bại Tiêu Viêm thì tên ngài trở nên nổi như cồn, thành tích của ngài được rất nhiều người bàn tán nên điểm hệ thống cũng tăng lên chóng mặt. Tuy sau đó kí không còn xuất hiện nữa nên mức độ điểm cũng giảm có điều sắp đạt được điểm để phát triển “ phần quyết ” rồi. Hệ thống giải thích sơ qua cho Cơ Huyền. Nhìn số điểm này Cơ Huyền có chút lưỡng lự, cái hệ thống hút máu người này lại tăng giá muốn ngấu mất 10.000 điểm hệ thống của mình cho một lần quay. Quay ra thứ tốt thì không nói, lại nôn ra mấy thứ không mấy tác dụng thì đúng là lỗ to. Sau một hồi đắn đo, cuối cùng Cơ Huyền cắn răng quay thưởng: - Quay thưởng. Theo lời lời nói Cơ Huyền vừa dứt số điểm của cậu liền rút xuống còn 98.000 điểm. Nhìn số điểm lòng cậu như nhỏ máu, cầu trời phù hộ cho cậu quay được đồ tốt, chỉ là chưa kịp cầu xong thì hệ thống vang lên tiếng nói lạnh lùng: - Tinh. Quay thưởng hoàn thành, các món vật phẩm: X ( 3) Hình nộm thế mạng ( 2): thay thế chịu đựng một đòn chí tử. Phong nguyên hư không phù ( 2): Có thể đem cường giả dưới Đấu Tông cầm cố trong hư không một khoảng thời gian. Hoán Di Ngọc Phù ( 2): Đây là một cặp. Nếu bóp nát một tấm ngọc phù thì người còn lại dù ở xa mấy đi chăng nữa sẽ ngay lập tức có mặt. Trực tiếp bỏ qua các cấm chế hay trận pháp của đối phương. Hỏa Phượng Bảo Y ( 1): được làm từ Hỏa tàm ti, Vân cẩm thạch và Hỏa phượng linh. Dồn đấu khí thì có thể phát ra hỏa phượng có lực phòng ngự đẳng cấp tiếp được một đòn của Đấu Tông toàn lực.| Huyết Thiên Linh Lung trận ( 1): Lấy huyết khí thiên địa làm trận pháp, đem huyết khí sát niệm của trời đất hấp thụ tế trận. Huyết sát càng nồng đậm trận pháp càng kiên cố. Người nào bị giam giữ trong trận pháp sẽ bị huyết khí liên tục hao mòn tới khi hóa thành vũng máu. Một chùm quang hoa chói mắt xuất hiện, sau khi chùm quang hoa tan đi thì trước mặt Cơ Huyền xuất hiện các món đồ. Mắt Cơ Huyền nhìn qua thấy có đồ vật quen thuộc, hệ thống giải thích từng món đồ một đến món đồ cuối cùng cậu đột nhiên cứng người lại, mắt trợn to nhìn kiện đồ vật đó. Kiện đồ vật phát ra hồng quang rất bắt mắt, tay Cơ Huyền run run cầm kiện đồ vật đó lên, lật trước lật sau nhìn một hồi nghiên cứu…. Cuối cùng nén giận hỏi hệ thống: - Đây là cái gì đây? - Tinh. Đây “ Hỏa Phượng Bảo Y ” được làm từ Hỏa tàm ti, Vân cẩm thạch và Hỏa phượng linh lục phẩm cao giai. Dồn đấu khí thì có thể phát ra hỏa phượng có lực phòng ngự đẳng cấp tiếp được một đòn của Đấu Tông toàn lực. Hệ thống nhanh chóng phản hồi lại với Cơ Huyền. Nghe thấy hệ thống vẫn điềm nhiên đáp lại như thường Cơ Huyền không nén được nữa gầm lên: - Bảo y…. Bảo y cái con khỉ….. Ngươi coi ta là thằng ngốc hay là tên mù hả. Đây rõ ràng là nội y… Còn là nội y quyến rũ của phái nữ. Vật trên tay Cơ Huyền đích thực là một cái áo yếm mỏng như cánh ve, cái yếm đầy gợi cảm này có phù văn kết nối với nhau thành hình hỏa phương còn khiến nó đỏ hơn. Xích quang rực sáng mê người, sờ vào lại mềm mại, đủ thấy chất liệu luyện chế tốt thế nào. Tưởng tượng đến cảnh Hỏa Phượng Bảo Y này mặc lên mình đại mỹ nữ như Nhã Phi, Vân Vận các nàng thì Cơ Huyền lại nuốt nước bọt ừng ực. Nhưng mấu chốt là nó lại nằm trong tay Cơ Huyền, cứ tưởng tượng khoác trên người cái thứ này cậu nổi từng đợt rùng mình. - Tinh. Kí chủ nghĩ quá rồi, đâu có ai cưỡng ép người mặc nó đâu? Nếu kỉ chủ không sử dụng được thì có thể đem tặng lại cho người khác. Tiền lệ này không phải không có…. Sao trong đầu người đen tối vậy, thật biến thái mà….. Hệ thống giọng nói vẫn lạnh lùng nói, có điều lúc này có thể nghe ra sự châm biếm, miệt thị của nó với suy nghĩ dơ bẩn của Cơ Huyền. Cơ Huyền lúc này mới ngộ ra… Đúng vậy mình không dùng được nhưng có thể tặng được mà. Hỏa Phượng Bảo Y này tặng cho Vân Vận thì phù hợp hơn nhưng với quan hệ hiện tại giữa cậu và nàng mà bảo tặng vật này thì thật không ổn. Có lẽ để Nhã Phi yêu tinh hay Tiểu Y Tiên vậy. Hai người đó mà mặc lên thì rất thích hợp đó nhất là Nhã Phi. Thông suốt, Cơ Huyền vẫn còn chút ái ngại với tấm “ Pháp Y ” này nên nhanh chóng vứt nó vào trọng nạp giới tìm cơ hội tống khứ nó đi. Xử lí xong thứ nhạy cảm lúc này cậu chuyên tâm vào mấy món đồ còn lại, những món đồ này hiện tại khá có ích. Nhất là với tình hình lúc này của cậu khi không thể quá dựa vào hai đầu ma thú Đấu Tông trong Già Nam học viện. Cầm hai tấm ngọc phù mới gặp lần đầu này lên, Cơ Huyền suy ngẫm một hồi khả năng của tấm ngọc này. Như đạt được suy nghĩ ra kế hoạch gì đó, cậu nhếch miệng cười rồi đem ngọc phù cất vào nạp giới. Giải quyết xong mọi chuyện thì Cơ Huyền đánh một giấc ngủ trên giường. ….. Sáng hôm sau. Tổng bộ Bàn Môn. Trên một bãi đất trống bên trong khu vực dừng chân của tân sinh, lúc này tụ tập lại một đám người đông nghìn nghịt, mấy trăm con mắt liếc ngang liếc dọc khắp nơi như đang tìm kiếm thứ gì đó. Đột nhiên nhìn thấy một thanh niên tướng mạo bình thường, dáng vẻ lười biếng tiến tới thì khuôn mặt căng thẳng chuyển thành kinh hỉ, một đại hán cao lớn vội vàng chạy vào tổng bộ. Đám còn lại thì vội vã chạy tới vây quanh người thanh niên đó bày ra một trận thế lớn. Sau một thời gian ngắn, thì một hai người một nam, một nữ lần vượt phân biệt hai bên vội vã tiếng ra ngoài đón tiếp. Người thanh niên thân mặc áo bào đỏ mặt mũi nghiêm nghị, hồng y nữ tử thì dáng vẻ thực xinh đẹp nhưng từ trên người nàng phát ra khí thế mạnh mẽ không thua kém nam nhân. Thấy hai người tiến tới thì xung quanh chủ động tách ra một con đường nhường hai người tiến tới, cung kính nói: - Hổ Gia, Ngô Hạo người đã đến rồi - Các ngươi bày ra trận thế này làm ta còn tưởng là Bàn Môn các ngươi tìm ta tính sổ, nào có giống việc nhờ vả tẹo nào….. Oái, các ngươi có cần mạnh bạo vậy không Cơ Huyền thở dài nói. Hôm qua cũng như vậy, hôm nay cũng như vậy. Giống hệt là tìm kẻ thủ hơn là tìm người trợ giúp. Chứ kịp dứt lời cậu bị một nam một nữ đó xách tay lôi vào trong tổng bộ Bàn Môn. Vòng rẽ vài vị trí, hai người đó cuối cùng cũng dừng lại trước cửa một căn phòng. Họ thả Cơ Huyền xuống nhẹ nhàng đẩy cánh cửa phòng, Cơ Huyền nương theo ánh sáng yếu ớt ở bên trong phòng mới nhìn rõ ràng. Trong một phòng ốc u tĩnh, nhàn nhạt mùi hương là cho tinh thần có chút sảng khoái và say mê. Ở trên giường, một thanh niên nhắm chặt mắt nằm phía trên. Một hồi mới thở ra được một hơi thở mong manh. Làm cho mọi người lo lắng. Cơ Huyền chậm rãi tiến tới quang sát người thanh niên đang nằm trên giường, dáng vẻ tái nhợt không chút huyết sắc. Cậu nhắm mắt lại linh hồn lực chậm rãi tiến nhập vào bên trong nội thể dò xét bên tình hình của người thanh niên, vài lần hô hấp Cơ Huyền thở dài một hơi đem toàn bộ linh hồn lực rút ra khỏi cơ thể thanh niên. Có điều khi đạo hồn lực cuối cùng rời khỏi thì một đạo tử sắc nhỏ như sợi tóc được phân ra từ đạo hồn lực len lỏi chui vào trong nội thể thanh niên, rồi tiêu thất vô tung như chưa từng có việc gì. Hổ Gia với Ngô Hạo nghe lời thở dài của Cơ Huyền liền vội vã tiến tới lay người cậu liên tục hỏi dồn dập - Sao hả… Tiêu Viêm thương thế ra sao? - Có thể chữa khỏi được không? - Có thể tỉnh lại được không? - Bằng mọi cách phải cứu được Tiêu Viêm, ngươi hiểu không!!! Cơ Huyền bị lay tới hoa mắt, hơn nữa hai người thay nhau nói liên tục bên tai cậu khiến tai cậu muốn đóng kén lại. Cậu hừ lạnh một cái, đấu khí trong người bùng nổ nhỏ, cánh tay của Hổ Gia và Ngô Hạo đang bám vứu lấy người của Cơ Huyền không kịp đề phòng bị đấu khí ngưng tụ đánh bật ra. Hai người bị sóng năng lượng đẩy lùi tới gần cửa ra mới miễn cưỡng phóng thích đấu khí ổn định thân thể, trên tay truyền tới cảm giác bỏng rát, cánh tay cũng đỏ ửng lên. Cơ Huyền hất nhẹ ống tay đem cánh cửa đóng rầm lại. Điểm nhẹ vài chỉ, theo mỗi chỉ thì luồng đấu khí hắc ám nhàn nhạt bắt từ ngón tay cậu ra với tốc độ cực nhanh. Ngô Hạo thầm cảm thấy không ổn đấu khí cong nội thể cấp tốc vận chuyển từ trên người bùng phát một thấm huyết thuẫn cứng rắn che chắn. Hổ Gia phản ứng cũng không chậm đấu khí vận chuyển ngưng tụ thành khải giáp, có điều nửa chừng đã bị một đạo hắc quang mạnh mẽ đánh tan. Đạo hắc quang xé gió, nhẹ nhàng đem khải giáp đang ngưng tục lại của Hổ Gia đánh nát, sau đó xuyên vào trong cơ thể nàng. Đồng dạng, huyết thuẫn mạnh mẽ của Ngô Hạo không chịu nổi một đòn, bị hắc quang xé nát như giấy rồi tiến thẳng vào nội thể của Ngô Hạo. Khiến họ ngạc nhiên là đạo hắc quang tiến vào nội thể nhưng không tổn thương tới mình mà chỉ làm thân thể bị bất động. - Hai người quá ồn ào làm ta phải đưa ra cái biện pháp này, nếu mà để thêm mấy tên ngoài kia mà cũng giống như các ngươi thì ta điên mất. Bây giờ chỉ cần im lặng và lắng nghe ta là được rồi. Làm hai trở nên im lặng Cơ Huyền lúc này mới chậm rãi nói: - Tình trạng của Tiêu Viêm hiện tại đúng là có nguy hiểm. Kinh mạch khô héo đấu khí, tuy thân thể vẫn có tình trạng duy trì đấu khí từ bên ngoài nhưng so với tình trạng hiện giờ của hắn là muối bỏ bể. Có điều, trong thân thể hắn như được một thứ gì đó bao bọc lấy kinh mạch và đấu tinh, nên dù có bị khô héo nhưng không ảnh hưởng tới con đường tu luyện. Dùng đan dược là tu bổ được… Nghe Cơ Huyền giải thích thì Hổ Gia và Ngô Hạo thầm thở phào một hơi. Nhẹ nhàng chưa được bao lâu thì tâm trạng của họ lại trùng xuống trước lời nói tiếp theo của Cơ Huyền: - Có điều phần năng lượng của linh hồn lực thì rắc rốt hơn nhiều. Linh hồn lực tiêu hao khá là nghiêm trọng, hơn nữa trong linh hồn có chút tổn thương nếu xử lý không cẩn thận sẽ lưu lại làm ám tật chữa không khỏi, đối với con đường luyện dược sư có ảnh hưởng. Ngô Hạo và Hổ Gia đang vị khống chế bỗng dãy giụa liên tục, mồn mấp máy như muốn nói gì đó. Cơ Huyền khoanh tay trước ngực nhìn dáng vẻ của hai người lắc đầu: - Về tổn thương mặt đấu khí ta có thể chữa được, cần thời gian tĩnh dưỡng là hồi phục. Nhưng về linh hồn lực ta bó tay, không phải ta không chịu giúp mà là không thể giúp…. Muốn hồi phục lại linh hồn lực thì một là các ngươi tìm được thiên tài địa bảo, không thì phải là đan dược lục phẩm. Mà cái nào cũng đều khó khăn…. Hổ Gia và Ngô Hạo nghe xong cũng cảm thấy choáng váng, trân bảo có thể phục hồi lại linh hồn lực là dạng chỉ có thể ngộ không thể cầu. Còn về lục phẩm luyện dược sư thì dễ tìm hơn một chút nhưng dễ tìm không có nghĩa là dễ cầu trong mắt lục phẩm luyện dược sư bọn họ đến tư cách được liếc nhìn cũng không có. Mà vật họ có thì chưa chắc người ta cần, vật người ta cần đảm bảo họ không có. Thấy biến hóa trên nét mặt hai người Cơ Huyền đoán họ cũng đã hiểu tình thế rồi không gây loạn cho cậu nữa. Búng nhẹ cánh tay, kình khí nho nhỏ hưởng tới hai người kia bắn tới, đem giải phóng chế ngự cho hai người. - Vậy các ngươi quyết định thế nào đây? - Trước tiên hãy tạm thời giúp Tiêu Viêm tỉnh lại đã. Việc quan trọng nhất bây giờ là hắn vượt qua giai đoạn nguy hiểm. Một hồi trầm tư Hổ Gia cắn răn liên tiếng. Bảo toàn mạng sống của Tiêu Viêm là đặt lên hàng đầu. Cơ Huyền gật đầu, từ trong nạp giới lấy ra một bình đan dược đưa cho hai người nói: - Đây là tứ phẩm đan dược “ Long Hổ Diệu đan ” đỉnh cấp liệu ngoại thương. Cho hắn uống vào là được…… Còn nội thương của hắn thì ta cần chuẩn bị một bộn linh dịch vì vậy cần các ngươi chuẩn bị một cái bồn lớn với các loại linh dược. - Được, ngươi nói đi chúng ta cấp tốc chuẩn bị ngay. Cơ Huyền đọc ra một đống dược phẩm, Hồ Gia vội vàng ghi nhớ sau đó huy động người mang dược phẩm đó đến. Ngô Hạo thì đem Long Hổ Diệu đan cho Tiêu Viêm uống. Uống vào khuôn mặt không còn tí huyết của Tiêu Viêm nhanh chóng có chút sức sống trở lại, môi cũng trở nên phớt hồng Chỉ trong chốc lát mà những dược phẩm Cơ Huyền cần đã được mang tới và chất vào trong phòng. Nhìn đống dược này Cơ Huyền thở dài một hơi bắt tay vào công cuộc.