Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1585
Mục Thiên Dưỡng ngây người, bị lôi kiếp đánh lảo đảo.
Biểu tình bình tĩnh gần như tàn nhẫn của cái bóng Huyền Thiên Tông trong chớp mắt cứng ngắc, gã lắc người biến thành ánh sáng hư vô muốn chạy đi xa. Huyền Thiên Tông trực tiếp vứt bỏ Mục Thiên Dưỡng.
- Đã muộn.
Trong mắt Đinh Hạo có xích thần như thần long bay ra.
Đinh Hạo đi trong kiếp quang biển lôi vô tận không chút bị ảnh hưởng.
- Sao có thể như vậy? Tại sao ngươi không có tiên kiếp? Không thể nào!!
Giọng cái bóng Huyền Thiên Tông tràn ngập rung động, tức giận. Đinh Hạo biểu hiện chứng minh hắn không trải qua thiên kiếp, dù ở trong kiếp quang biển lôi vô tận vẫn ung dung đi như thường. Người Đinh Hạo không có dấu hiệu lôi kiếp xuất hiện.
Mục Thiên Dưỡng khẽ thở dài:
- Không cam lòng.
Mục Thiên Dưỡng không đối kháng với thiên kiếp nữa, khi ngàn vạn lôi quang đánh vào người, gã ngoái đầu nhìn nữ nhân mặc váy dài màu trắng đứng cách ngàn dặm.
Kiếp sau sẽ lấy nàng!
Đinh Hạo không độ lôi kiếp, hết thảy đã định.
* * *
- Không!!!
Lưu linh Túy phát điên xông vào kiếp quang biển lôi vô tận.
Giờ phút này, nữ chiến thần danh chấn Trung Thổ Thần Châu như kẻ điên, nỗi đau khổ xé nát tim gan khiến người nhìn cảm thấy Lưu linh Túy bị xé sống.
Bạch Kỳ Phong kéo Lưu linh Túy lại:
- Đừng . . .
- Thiên Dưỡng ca ca!!!
Lưu linh Túy gào thét, không còn phong độ, khí chất thường ngày, nước mắt tuôn trào. Lưu linh Túy liều mạng vùng vẫy, xông vào kiếp quang biển lôi vô tận như thiêu thân lao đầu vào lửa. Cho dù Lưu linh Túy sẽ bị lôi quang đánh trúng nàng cũng bất chấp.
Có người thu lại thần thông ánh mắt, than thở:
- Bạch Y Đế Quân thua.
Từng ánh mắt, thiên nhãn võ đạo rút về. Mọi người thấy trong giây phút cuối cùng Mục Thiên Dưỡng từ bỏ đối kháng thiên kiếp, bị lôi quang nhấn chìm biến thành tro, không còn một cọng lông. Cái bóng đen cũngc bị Đinh Hạo với đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân luyện hóa, xóa sổ trong kiếp quang biển lôi.
Dù là thủ đoạn, tính kế gì ở trước mặt Đinh Hạo đều mờ nhạt, buồn cười.
Có người khẽ thở dài:
- Từ nay kỷ nguyên đao cuồng kiếm si đến, thiên địa to lớn không còn ai là đối thủ của hắn.
Tin tưởng qua trận chiến này Đinh Hạo biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ rất khủng bố, sâu không thấy đáy. Dù là người tự tin cỡ nào e rằng không còn ý định khiêu chiến Đinh Hạo, như dãy núi có cao đến mấy cũng không chạm tới bầu trời được.
Đám người đứng xem cỡ mấy trăm vạn người, cường giả tiên đạo đông đúc đều bị trận chiến này hù teo tim.
Không ai biết tại sao trong lôi quang kiếp hải gần như diệt thế này Đinh Hạo bình yên vô sự, rõ ràng là hắn không độ tiên kiếp. Dường như Mục Thiên Dưỡng chuẩn bị hậu chiêu rất lợi hại, nhưng gã tính sai điều này, một bước sai, mọi bước đều sai, thân chết đạo tiêu.
Một yêu tiên của yêu tộc có tuổi thọ xa xưa thở dài:
- Thực lực như vậy xưa nay chưa từng có, xứng với danh hiệu Đao Kiếm Thần Hoàng.
Mọi người nghe xong công nhận.
Đao Kiếm Thần Hoàng!
Đúng vậy, tạo nghệ võ đạo đao kiếm của Đinh Hạo đã vượt qua tiên hiền, gần như chí cao chí cường. Hư vô diệt tuyệt kiếm của Mục Thiên Dưỡng cũng không thể giết được Đinh Hạo, hắn hoàn toàn xứng đáng hai chữ thần hoàng.
Thần hoàng là xưng hô người mạnh nhất.
Từ xưa đến nay hầu như không ai xứng với danh hiệu này, dù là tám chân tiên thời đại tiên cổ cũng chưa từng dùng hai chữ thần hoàng làm danh hiệu. Huyền Thiên Tông là tổ vạn tiên cũng không dùng tôn hào này.
Nhất đao nhất kiếm, thiên địa thần hoàng.
Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo.
Trong khoảnh khắc kiếp quang biển lôi đầy trời tán đi, Mục Thiên Dưỡng thân chết đạo tiêu, thiên địa pháp tắc cảm ngộ cảm ứng được nên cung chết.
Đinh Hạo đứng trong không trung, tóc đen bay lên, áo xanh phấp phới, khí chất vô song.
- Ta muốn giết ngươi, Đinh Hạo, ta muốn giết ngươi!
Lưu linh Túy như phát điên, toàn thân điên cuồng dâng trào tiên đạo pháp tắc tựa ngọn lửa rực cháy xông lên công kích Đinh Hạo. Lưu linh Túy quyết chết, nàng muốn dùng cách tự nổ để đồng quy vu tận với Đinh Hạo.
Đinh Hạo thở dài, hắn nhẹ phất tay.
Lực lượng nhẹ nhàng phong ấn năng lực tự bạo của Lưu linh Túy, đưa nàng đến trước mặt Bạch Kỳ Phong, Thanh Long quân sư ở phía xa.
Lưu linh Túy khóc thảm thiết:
- Đinh Hạo, ta muốn giết ngươi! Ta thề với trời, suốt đời suốt kiếp sống vì giết ngươi, ta thề!!!
Lưu linh Túy ngửa đầu gầm rống, trong khoảnh khắc tóc đen dài bỗng trắng như tuyết, đôi mắt xinh đẹp chảy huyết lệ. Mắt Lưu linh Túy thành màu đỏ, quái dị mà xinh đẹp.
Mọi người thấy vậy tầm thở dài.
Mọi người đều biết Lưu linh Túy yêu Mục Thiên Dưỡng, nhưng không ngờ nàng yêu sâu như vậy, chớp mắt tóc bạc, chảy huyết lệ. Lưu linh Túy thật sự gặp đả kích lớn, nửa nhập ma, là người đáng thương. Tiếc rằng đối tượng Lưu linh Túy căm thù là Đinh Hạo, người nàng vĩnh viễn không thể đánh bại.
Cường giả tiên đạo của Vấn Kiếm tông, một số thế lực khác bao vây đám người Bạch Kỳ Phong, Bạch Y thần triều lại.
Bạch Kỳ Phong hừ lạnh, lực lượng tiên đạo tăng vọt, mắt rực cháy chiến ý. Thanh Long quân sư thì tay siết chặt tay vịn xe lăn, mắt đốt cháy ngọn lửa thù hận nhìn Đinh Hạo chằm chằm. Các chiến tướng, tiên tướng khác của Bạch Y thần triều cũng không sợ, ai nấy gầm rống.
Thanh Long quân sư gằn từng chữ:
- Bạch Y thần triều vĩnh không khuất phục!
Các cường giả Bạch Y thần triều rống to:
- Vĩnh không khấut phục!
Ánh sáng nhấp nháy trong không trung, đám người Lý Lan xuất hiện.
- Để bọn họ sống là mối họa, chuyện lớn chỗ này đã xong, Huyền Thiên Tông và Mục Thiên Dưỡng chết hết, hãy đưa bọn họ lên đường. Các đại quân đã chuẩn bị sẵn sàng, trong vòng một ngày có thể san bằng Bạch Y thần triều, chặt đứt tai họa.
Mặt Lý Lan lạnh băng, cái tên Băng Tu La tuyệt đối không khoa trương. Lý Lan thấy rõ sự thù hận của đám người Bạch Kỳ Phong, Lưu linh Túy, Thanh Long quân sư. Thực lực, thế lực của những người này không yếu, sợ là lén đối phó Đinh Hạo. Lý Lan không cho phép bất cứ ai uy hiếp trượng phu của mình, dù chỉ là địch ý.
Không khí trở nên căng thẳng.
Vô só cường giả đứng xem cùng lùi bước. Lúc trước bọn họ đã ngờ rằng cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong dù phe nào thắng thì phe khác sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, nhưng khi chuyện thật đến bọn họ kiềm không được thấy tiếc cho Bạch Y thần triều. Đây là thế lực mới nổi như thần thoại, từng bảo vệ dân chúng một phương trong loạn lạc, bây giờ rơi vào tai họa ngập đầu.
Tiếc rằng đối thủ của bọn họ là Đinh Hạo.
Đinh Hạo lướt qua mặt đám người Bạch Kỳ Phong, Thanh Long quân sư, Lưu linh Túy, cuối cùng lắc đầu, nói:
- Để bọn họ đi đi, Bạch Y thần triều sẽ vĩnh viễn tồn tại trong thế gian này.
Đinh Hạo lắc người biến mất trong thiên địa, để lại thanh âm vang bên tai mỗi người:
- A bỏ đá xuống giếng, chém!
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
8 chương
476 chương
38 chương
270 chương
54 chương
17 chương
89 chương