Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh
Chương 23 : Vì tống Mạc
Editor: Trà sữa trà xanh
Có khỏe hay không?
Tần Ngu để tay lên ngực tự hỏi.
Cô không biết.
Cô chỉ nhớ rõ, mùa hè Hứa Giang Nam rời đi ấy, suốt mùa hè cô đều chui trong phòng rơi nước mắt, trong trí nhớ, mùa hè đó vĩnh viễn không có ánh mặt trời sáng rỡ, trong d.d.l.q.d không khí vĩnh viễn bay lơ lửng một hơi thở tuyệt vọng, giống như đến bây giờ còn ngửi được.
Cô không thể không nghĩ tới, nếu như năm ấy Hứa Giang Nam không có đi, hiện tại cô ra sao, có lẽ cô đã gả cho Hứa Giang Nam, hoặc bọn họ đã có một cục cưng đáng yêu như Tần Lãng, có lẽ cô không cần trôi dạt khắp nơi nhiều năm như vậy.
Lúc vừa mới sinh hạ Tần Lãng, ban ngày cô đi làm, ban đêm chăm sóc Tần Lãng, cả đêm cả đêm không thể ngủ, mệt đến mỗi một giây thần kinh đều chết lặng, cuộc sống giống như vĩnh viễn không có cuối cùng, không ánh sáng sáng, trong đêm khuya, cô co rúc như một cô vợ nhỏ bị lạnh nhạt một nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, lúc nào cô cũng nghĩ tới có ai có thể xuất hiện cho cô một bả vai dựa vào, nghĩ tới có ai có thể nói với cô một câu Tần Ngu, đừng sợ, có anh ở đây, nhưng cho tới bây giờ cũng không có, cô một người sống trong những năm tháng khó khăn nhất, một người nghiêng lảo đảo, sống thành bộ dạng không sợ trời không sợ đất này, cuộc sống đau khổ không làm cô sụp đổ, trải qua tất cả những thống khổ, cô không sợ hãi nữa, cô đã trở nên chết lặng, cho dù có một ngày cuộc sống trở nên hỏng bét hơn nữa, cô nghĩ cô cũng nhất định chịu đựng được.
Tốt hay không tốt, đã vô vị.
Rất lâu, giương mắt nhìn Hứa Giang Nam, nở nụ cười, "Em sống vô cùng tốt."
Hứa Giang Nam chậm rãi đưa tay cầm tay Tần Ngu, giữa lông mày tràn đầy đau lòng, "Tiểu Ngu Nhi, đã nhiều năm như vậy, em vẫn mạnh mẽ như vậy."
Bàn tay của Hứa Giang Nam ấm áp khô ráo, Tần Ngu lại cảm thấy lòng bàn tay nóng hổi dọa người, cảm giác bài xích không hiểu được từ đáy lòng sinh ra, làm cho cô muốn rút tay ra, nhưng anh nắm chặt như vậy, chặt đến ngón tay của cô ma sát với mỗi vân tay của d.d.l.q.d anh, không cách nào rút ra.
Bầu không khí có chút lúng túng.
Hứa Giang Nam mở miệng nói, rơi vào bên tai Tần Ngu chính là áy náy cùng tự trách, "Tiểu Ngu Nhi, thực xin lỗi, năm ấy anh không nên rời khỏi em, là anh không tốt, anh hối hận rồi, hiện tại anh nghĩ trả lại cho em những năm tháng này, em nguyện ý cho anh cơ hội này không?"
Em nguyện ý cho anh cơ hội này không?
Ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi xào xạc, đột nhiên Tần Ngu xuất hiện tâm phiền ý loạn, những sợi mưa dày đặc mỏng manh như tơ kia giống như bỏ quên đáy lòng của cô, xen lẫn quấn quanh, một mảnh hỗn độn.
Cô phát hiện, chính mình không biết làm sao, đối với Hứa Giang Nam đã từng yêu sâu nặng, cô lại mờ mịt.d.d.l.q.d
Là vì Tống Mạc sao?
Mặt mày rũ xuống, ánh mắt không biết rơi ở nơi nào, mất tiêu.
Rất lâu, không để lại dấu vết rút tay của mình từ lòng bàn tay của Hứa Giang Nam ra, đứng dậy, "Em mệt mỏi, có chuyện gì sau này hãy nói đi, em đã giúp anh lấy chăn mền ra, khuya hôm nay chỉ có thể ủy khuất anh ngủ ở trên ghế sofa một đêm ."
Dứt lời, Tần Ngu xoay người, cơ hồ là chạy trối chết, từ ghế sô pha đến phòng ngủ cô bất quá chỉ vài mét ngắn ngủi, cô lại năm lần bảy lượt suýt nữa trượt chân té.
Cô không biết đến tột cùng mình đang trốn tránh cái gì, tám năm trước vô số lần cô khát vọng đột nhiên có một ngày Hứa Giang Nam trở lại nói với cô một câu như vậy, tám năm sau, thời gian trôi qua, mọi thứ thay đổi, Hứa Giang Nam cuối cùng trở lại, những lời này đúng như mong ước, cô lại không muốn nghe.
Là do hai người đã thay đổi sao?
Hay là giữa bọn họ còn có Tống Mạc?
Đêm này, Tần Ngu không chợp mắt d.d.l.q.d được...
―――――― Tiểu Kịch Trường―――――――
Tác giả: Con thích Tống Mạc ?
Tần Ngu: Thúi lắm, con mắt nào của mẹ thấy con thích Tống Mạc!
Tác giả: Nếu đã không thích hắn vì cái gì con không chấp nhận Hứa Giang Nam?
Tần Ngu: Ách, là vì...
Tống Mạc: Em, vật nhỏ khẩu thị tâm phi.
Tần Ngu rủ xuống con mắt quét mắt một vòng hung khí: 36D , còn nhỏ sao...
Tống Mạc: Không biết liêm sỉ.
Tần Ngu ( che mặt ): Học của anh, tiểu mạc mạc ﹏﹏﹏﹏
Tác giả: Đây là đang triển khai cái gì. . .
Lời editor: Thấy cái tiểu kịch trường này hay hay nên edit luôn
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
59 chương
61 chương
44 chương