Đan Thần
Chương 658
- Người bên ngoài thì đứng tại đây, người bên trong thì lui ra ngoài, bố trí trận pháp lại.
- Bố trí cái trận pháp gì, ta muốn cho nàng la lên, mẹ kiếp, năm đó... Kiêu ngạo như vậy, lần này ta phải chơi cho chết nàng ta... Đông Phương Linh Lung, ta đến đây, chúng ta động phòng nào...
Hiển nhiên Đông Phương Nhất Minh đã uống không ít, cũng không có cố ý khống chế, đã say khướt, hắn rất hưởng thụ loại cảm giác này.
Trước kia là tiên nữ không thể với tới, nhưng lúc này đã bị hắn bắt được, đại tiểu tử Đông Phương gia tộc ngày trước, chỉ một câu nói cũng có thể đưa mình vào tử địa, hôm nay cái gì cũng không phải.
Đông Phương Linh Lung đang ở trong chủ điện, lực lượng bị phong bế, cho nên trong khoảng thời gian này, không ai đi chú ý tới nàng, vào lúc này trong tay của nàng đã xuất hiện một khỏa đan dược, ánh mắt của nàng nhìn ra bên ngoài, nàng muốn thời gian quay trở lại, dù sao trên người của nàng có cấm chế của Đông Phương Thiên Báo, mà Đông Phương Thiên Báo lại là Thiên Anh đỉnh phong lâu năm, muốn phá cấm chế của hắn không dễ dàng như vậy, cho dù phá cũng không thể duy trì trong thời gian dài, nàng muốn lợi dụng thời gian này thật tốt.
- Ngươi đi tìm chết, muốn chết, muốn chết...
Thời điểm này, Đông Phương Nhất Minh đang đi theo vài tên tùy tùng, lảo đảo đi vào cung điện của Đông Phương Linh Lung, trong miệng nói không ít lời chả sạch sẽ gì, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện tiếng nổ vang, giống nhiên thiên lôi đánh xuống, đồng thời một cổ thần niệm cường hoành đang trùng kích vào hắn.
- Phốc...
Đông Phương Nhất Minh là dựa vào đan dược cưỡng ép tăng cảnh giới lên, cộng thêm vào lúc này không có phòng bị gì, cho dù cổ thần niệm này cách xa vài vạn dặm, nhưng lực trùng kích của thần niệm vẫn làm hắn bị thương, trực tiếp phun một ngụm máu tươi.
- Thiếu gia, mở đại trận, nghênh địch!
Đông Phương Nhất Minh không có sức chiến đấu, nhưng trưởng lão bên cạnh lại có kinh nghiệm phong phú, trước tiên xông lên bảo vệ Đông Phương Nhất Minh, đồng thời hạ lệnh nghênh địch.
- Âm thanh này... Đại thiếu, làm sao có thể, đại thiếu đang ở Đông Bắc Đan Châu sao, nhưng đây tuyệt đối không phải nghe nhầm, cái này...
Đông Phương Lung Linh đang ngồi trong cung điện, tay run lên, khỏa đan dược cầm trong tay cũng lăn xuống đất, nàng vốn lạnh như băng ngồi ở trong góc, vào lúc này đã đứng bật dậy.
Nàng phi thường thanh tỉnh, biết rõ mình tuyệt đối không có nghe lầm, âm thanh này quá quen thuộc.
Nhưng nàng lại khó mà tin được, tại sao lại thế, tại sao lại thế này...
Sau một khắc, tâm của nàng nhảy lên, lẩm bẩm:
- Không, ngàn vạn lần đừng đến, ngàn vạn lần đừng đến...
Thành Hỏa Vân đang chúc mừng cũng từ từ yên tĩnh lại, bọn họ có thể cảm nhận được một tiếng gầm lên đầy tức giận mang theo uy thế khôn cùng, đồng thời cũng có thể cảm nhận được tức giận ẩn chứa trong đó. Là ai? Dám tới đây quấy rối, không muốn sống nữa sao?
- Oanh!
Nhưng vào lúc này, Trình Cung và mọi người đang ngồi trên thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long đã xuất hiện bên ngoài thành, bọn họ vốn phi hành với tốc độ cao nhất, mà thần niệm của Trình Cung đã sớm lưu ý động tĩnh trong thành Hỏa Vân này rồi.
Nhìn thấy Đông Phương Linh Lung ngồi chỗ kia, tâm của hắn buông xuống, nhưng một màn khi Đông Phương Nhất Minh xuất hiện, đã làm cho Trình Cung bùng nổ.
Trong tình báo của Lý gia có đề cập tới Đông Phương Nhất Minh, chính là cháu trai của Đông Phương Thiên Báo, là con của Đông Phương Cường, là gia hỏa háo sắc thành tính, năm đó đánh chủ ý lên Linh Lung. Hiện ngay vào lúc này, thằng này dám làm càn, Trình Cung đã không đợi được nữa, hắn vào lúc này, đã không để cho Linh Lung chịu thêm bất cứ ủy khuất nào nữa.
Thần niệm bộc phát từ cách xa vài dặm làm Đông Phương Nhất Minh bị thương, tức giận gầm lên một tiếng làm cho tất cả mọi người trong thành Hỏa Vân chấn động, phân thân Hỏa Phượng Ma Long xé rách không gian. Nhưng thành Hỏa Vân có trận pháp và cấm chế, thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long dù sao cũng chưa đạt tới cảnh giới của Hách Liên Lam Phượng, cho nên Trình Cung không cách nào khác, chỉ có thể hạ xuống ở ngoài thành không xa, sau đó thu Hỏa Phượng Ma Long vào trong không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh.
Trong tay của Trình Cung cầm theo Phá Kiếp Thương, mũi thương này giống như một cây côn sắt bị mài nhọn, lộ ra vẻ cũ nát, nhưng Trình Cung cầm nó trong tay, mang theo uy thế vài phần.
- Túy Miêu trái bốn, mập mạp phải ba, sắc quỷ sau hai, Đông Phương Ngọc Sanh phải sau ba.
Trình Cung nói xong cầm Phá Kiếp Thương, mũi thương nện xuống mặt đất, cất bước đi về phía trước, lực lượng của mũi thương thẩm thấu xuống mặt đất, mặt đất nơi này toàn bộ đều là đá, hơn nữa trong đó còn có trận pháp ngưng tụ, Nhân Anh kỳ muốn phá cũng không dễ dàng, bởi vì đá có tương liên với trận thế thành Hỏa Vân, mà vào lúc này, trận pháp thành Hỏa Vân đã mở ra.
Dù sao nội tình của Đông Phương gia tộc bày ra ở nơi này, gặp được chuyện gì, phản ứng sẽ vượt sức tưởng tượng của người khác, nếu như vừa rồi Trình Cung trực tiếp dùng Hỏa Phượng Ma Long xé rách không gian tiến vào trong thành, sẽ gặp trận pháp công kích tới, như vậy quá nguy hiểm.
Trình Cung vào lúc này bảo Túy Miêu, mập mạp, sắc quỷ, Đông Phương Ngọc Sanh tản ra sau lưng mình thành hình cánh quạt, không cần nhiều lời, cho dù là Đông Phương Ngọc Sanh đi theo Trình Cung trễ nhất, bởi vì kinh nghiệm đặc thù nên đã dung nhập vào trong đó, cũng có thể lĩnh hội ý của Trình Cung.
Túy Miêu Tử Kim Bàn Long Thương cũng đã lấy ra, mũi thương chống xuống đất, Trảm Long Đao của mập mạp lúc này vô cùng to lớn, ngay cả Quỷ Thứ của sắc quỷ cũng có thể biến hóa tùy ý, Quỷ Thứ tản mát ra lực lượng đặc biệt, dựa theo vị trí của Trình Cung, không ngừng kéo lê trên mặt đất.
Đông Phương Ngọc Sanh sử dụng một thanh tuyệt phẩm Linh Khí phi kiếm, giống như Trình Cung, mũi kiếm lau nhà.
Trình Cung phía trước, bốn người bọn họ theo hình cánh quạt đi theo phía sau, vũ khí va chạm với mặt đất vang lên tiếng kêu leng kenh, mặc đất là đá đặc biệt cũng vỡ vụn. Mà vị trí Trình Cung nói, chính là trọng điểm phá hư trận pháp, mà Trình Cung dùng bổn mạng chân hỏa quán chú vào trong Phá Kiếp Thương, bổn mạng hỏa chủng của Trình Cung hiện giờ đã dung hợp thành một thể với Càn Khôn hỏa chủng, đã sinh ra biến hóa mới.
Rót vào bên trong Phá Kiếp Thương, Phá Kiếp Thương nhanh chóng tản ra lực lượng đặc biệt, không ngừng phá hủy đường vân của trận pháp chung quanh, tuy nhiên mặt đất này đã được trận pháp gia trì đặc biệt rồi, nhưng dù sao chỉnh thể vẫn tương liên với trận pháp, thời điểm bị công kích mạnh mẽ, mượn nhờ đặc thì của trận pháp, mượn nhờ chỉnh thể của trận pháp thành Hỏa Vân, loại phương pháp bày trận này có chỗ tốt, nhưng chỗ hỏng cũng rất lớn, đối với người am hiểu trận pháp chân chính, nó đã có quá nhiều sơ hở không cần phải đếm.
Nhưng nếu không phải cần kéo dài, phải đi qua con đường nhỏ, thì Trình Cung vào lúc này dã phá hư chỉnh thể cái trận pháp này rồi.
- Người nào, nhanh chóng dừng lại tiếp nhận thẩm tra, hôm nay đã phong thành, người tự tiện xông vào giết không tha.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
32 chương
203 chương
193 chương
34 chương
948 chương
47 chương