Đại Vũ Trụ Thời Đại
Chương 192 : Huấn luyện
Jerry đã trở thành một binh lính trong chiến đoàn vũ trụ, một thành phần trong 9 chiến đoàn được tách ra từ quân đoàn vũ trụ.
Trong tiểu đội của hắn, có tổng cộng 15 người, trừ hắn ra thì 11 người khác cũng là tân binh. Nói cách khác, trong tiểu đội của hắn chỉ có 3 người là lão binh – những người sống sót trong trận chiến với đám quái vật vừa qua. Tuy nhiên, theo nguồn tin tán dóc rò rỉ, chỉ có đoàn trưởng của họ - trung úy Halles mới là lão binh thật sự. Còn hai thiếu úy kia, chỉ là tân binh có chút kinh nghiệm thôi.
Đã 3 tháng sau cuộc chiến tranh, hoạt động tham quan hành tinh mới đã tiến hành được một tháng. Trong thời gian đó, đã có hơn 25000 người được tham quan hành tinh mới này, làm cho rất nhiều người khác ganh tỵ. Tuy nhiên, do tài nguyên có hạn, người dân đành chờ đợi tới lượt mình. Những người thuộc đối tượng ưu tiên thì hăm hở bước lên phi thuyền canô, mang về các vật lưu niệm, khiến cho những người khác hâm mộ đến chảy cả nước dãi.
Nhưng, quân đoàn vũ trụ dĩ nhiên không nằm trong diện những người hâm mộ rồi. Nói đúng hơn, 3 tháng qua, bọn họ đang điều dưỡng để khắc phục tác dụng phụ khi tiêm siêu vắc xin.
Toàn bộ quân đoàn vũ trụ đều là tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại. Cho nên, bọn họ đều có thể sử dụng siêu vắc xin một cách thoải mái, điều này giúp cho họ có thể tự do hít thở không khí, uống những dòng nước tươi mát trên hành tinh này. Nhưng đồng thời, tác dụng phụ của siêu vắc xin cũng làm cho bọn họ bầm dập không ngớt. Không một ai có khuôn mặt lành lặn cả, nhẹ nhất cũng có vài vết bầm tím. Đợi đến khi tác dụng phụ ổn định lại, lúc này đã 3 tháng sau cuộc chiến tranh.
Sáng sớm, toàn bộ thành viên của chiến đoàn thứ 9 đã có mặt tại bãi đáp phi thuyền. Halles mặc trang phục chiến đấu dành riêng cho tân nhân loại, đeo thanh kiếm chấn động sóng cao tần bên hông cùng với khẩu súng trường Gauss, nhướng mày nhìn 14 binh lính đang cười giỡn trước mắt mình. Bất chợt, hắn nhớ về ngày hôm qua, về những lời mà Tổng tư lệnh của lực lượng phòng vệ, phó tư lệnh quân đoàn vũ trụ Vương Quang Chính nói.
-Trung úy Halles, đã từng phục vụ trong lực lượng hải quân lục chiến của Mỹ, chức vụ Thượng Úy. Cậu chắc hẳn cũng rõ tình trạng quân đội trên phi thuyền Hi Vọng sao? Hỏng bét, đúng vậy, bất kỳ một quân nhân chân chính nào cũng sẽ đánh giá như thế.
Về phương diện khoa học kỹ thuật, vũ khí, chúng ta đã vượt xa thời kỳ còn ở trên Trái Đất. Bất kỳ một tiểu đội nào của lực lượng phòng vệ đều tương đương với một đại đội thiết giáp trên Trái Đất. Nhưng, cho dù có khả năng chiến đấu như thế, bọn họ không hề có kỷ luật, không hề có giác ngộ của một binh lính, không hề có tinh thần sẵn sàng hi sinh vì loài người, không có tinh thần dũng cảm xông trận, không có tinh thần phục tùng mệnh lệnh của cấp trên. Như vậy, bọn họ còn có thể gọi mình là quân nhân sao?
Lực lượng phòng vệ dĩ nhiên sẽ có kế hoạch huấn luyện riêng, nhưng quân đoàn vũ trụ lại khác. Đây là lực lượng đặc biệt, là thành phần nòng cốt để bảo vệ loài người. Cho nên, trong lúc chiến đấu, tuyệt đối không thể xuất hiện sự lùi bước, sự sợ hãi! Các ngươi phải là sắt thép! Các ngươi là những người mang đến sự diệt vong cho kẻ địch! Các ngươi chiến đấu vì nhân loại! Các ngươi không được sợ hãi!
Trung úy Halles! Ta muốn cậu dùng những thủ đoạn nghiêm khắc nhất để huấn luyện bọn họ! Cho dù tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại có quý giá như thế nào, bọn họ bây giờ cũng chỉ là tân binh, là những người chết nhát! Chỉ có trải quả những cuộc rèn luyện máu lửa, bọn họ mới trở thành người bảo hộ cho loài người. Không cần phải e dè, không cần phải ngại khó khăn, hãy rèn luyện bọn họ thật tốt, để bọn họ trở thành những dũng sĩ đích thực!
Halles nhớ về những gì xảy ra trong cuộc chiến tranh với đám quái vật. Không riêng gì lực lượng phòng vệ sợ hãi, thậm chí còn có người đào ngũ, mà trong cả quân đoàn vũ trụ, lực lượng vũ trang tinh nhuệ nhất cũng xuất hiện sự do dự, sự sợ hãi. Đúng vậy, lúc ấy, chính hắn đang đứng sau Vương Quang Chính, tận mắt nhìn thấy ông ta giết người binh lính đào ngũ kia. Trong giây phút đó, Halles không hề trách sự lạnh lùng vô tình của Vương Quang Chính. Bởi nếu suy xét từ góc độ của một quân nhân, những gì ông ta làm đều vì phi thuyền Hi Vọng. Đúng vậy, hắn cũng có vợ và con cái. Nếu loài người thua cuộc, bọn họ sẽ trở thành thức ăn cho đám quái vật ghê tởm kia…Hắn không bao giờ chấp nhận chuyện đó!
Cho nên, hắn muốn chiến đấu, hắn căm hận và khinh bỉ những ai do dự, những ai sợ hãi lùi lại khi đối đầu với kẻ thù của loài người!
Những người đó chỉ có thể chết trong sự nhục nhã!
Halles chợt choàng tỉnh, lớn tiếng quát:
-Đứng nghiêm. Mấy đứa nhóc con kia, hôm nay không có lý thuyết, bài giảng nào cả, không có huấn luyện thể năng…Chiến đoàn thứ 9 thuộc quân đoàn vũ trụ bắt đầu huấn luyện thực chiến!
14 binh lính kia sớm đã chuẩn bị sẵn tinh thần. Thực ra, từ nửa tháng trước, các chiến đoàn số 1, 2, 3 đã bắt đầu huấn luyện thực chiến rồi. Dĩ nhiên, ba chiến đoàn này đều có thành viên của tiểu đội Hắc Tinh, còn có các lão binh đã từng trải quả trận chiến với đám quái vật. Số ít còn lại mới là tân binh trong cuộc chiến tranh. Có thể nói, trong ba chiến đoàn kia, không có binh lính nào chưa trải qua thực chiến cả. Vì vậy, thay vì nói bọn họ đi huấn luyện, đúng ra phải nói là đi làm quen với địa hình.
Cuộc huấn luyện thật sự diễn ra từ các chiến đoàn thứ 4, 5, 6, 7, 8. Các chiến đoàn đó sử dụng phi thuyền vận chuyển để đáp xuống mặt đất, hô hấp không khí của hành tinh này, uống nguồn nước của hành tinh này, săn bắt các động vật nguy hiểm, sinh tồn trong rừng rậm. Những cuộc huấn luyện đó khiến cho các tân binh trong chiến đoàn thứ 9 hâm mộ không thôi. Mà bây giờ, rốt cuộc đã đến phiên bọn họ.
Vẻ mặt Halles lạnh lùng nhìn về mọi người, lát sau mới nói tiếp:
-Đây là một cuộc huấn luyện sinh tử. Đám nhóc con, đừng có tự tin rằng với trình độ hiện giờ của mình, đã có thể dương dương tự đắc xưng mình là binh lính thuộc quân đoàn vũ trụ. Đầu tiên, ta cảnh báo các ngươi. Đây là một cuộc huấn luyện thực chiến nguy hiểm, có khả năng tử vong. Bởi trên hành tinh này, có một vài chủng loại sinh vật hoang dã cực kỳ nguy hiểm. Nhiệm vụ của chiến đoàn thứ 1, 2, 3 là diệt trừ các chủng loại này, ít nhất phải xua đuổi chúng đi xa, nhằm tránh bất kỳ sự nguy hiểm tiềm tàng nào có thể xảy. Nhiệm vụ lần này của chúng ta cũng như thế, tìm và tiêu diệt các chủng loại sinh vật hoang dã nguy hiểm!
Một binh lính chợt hỏi:
-Trung úy, cho dù bọn chúng có nguy hiểm đến đâu, chắc cũng đâu bằng đám quái vật mà chúng ta đã chiến thắng chứ?
Halles cười lạnh:
-Vậy ngươi đã sai rồi. Nửa tháng trước, tiểu đội trinh thám của chúng ta đã tìm được thi thể của một nhóm quái vật. Ước chừng có hơn 300 con, trong đó bao gồm cả những con quái vật dài 1 mét, hình dạng giống rết, có cặp càng to lớn như lưỡi hái. Bọn chúng cũng bị giết chết. Mà thủ phạm chính là một nhóm sinh vật sáu chân trên hành tinh này. Cũng may là số lượng bọn chúng quá ít ỏi, nếu không thì chúng còn nguy hiểm hơn cả đám quái vật kia!
Trong nhất thời, 14 người còn lại im lặng, chỉ là vẻ mặt hiện sự nghi ngờ, như không tin những gì Halles nói.
Bất kể thế nào, hơn 10 phút sau, phi thuyền vận chuyển dành riêng cho quân đoàn vũ trụ đã được chuẩn bị xong. Tất cả mọi người bắt đầu mặc trang phục chiến đấu, cùng với các thiết bị, vũ khí tiêu chuẩn. Sau đó, bọn họ bước lên phi thuyền vận chuyển, bay về mặt đất.
Điểm đáp cũng nằm trong đồng bằng phù sa mà phi thuyền Hi Vọng đang lơ lửng, nhưng vị trí tương đối gần cánh rừng. Moi người bước ra khỏi phi thuyền, đặt chân xuống mặt đất.
Halles nói với phi công lái phi thuyền thông qua thiết bị liên lạc:
-Cậu có thể quay về được rồi. Nếu có sự cố, tôi sẽ liên lạc. Chiến đoàn của chúng tôi sẽ không sử dụng phi thuyền vận chuyển trong khoảng một tuần.
-…Rõ, chúc mọi người huấn luyện thuận lợi. Nếu có sự cố, xin hãy liên lạc với phi thuyền Hi Vọng.
Rất nhanh, phi thuyền vận chuyển bay lên không, hướng về phi thuyền Hi Vọng, để lại 15 binh lính trên mặt đất.
Halles không để ý tới các binh lính khác đang hưng phấn, nhìn dáo dát xung quanh. Hắn tắt nón bảo hộ đi, sau đó hít một ngụm không khí trong lành dưới sự kinh ngạc của các binh lính còn lại.
-Đám nhóc con, có cái gì lạ đâu. Tắt nón bảo hộ hết đi. Nhờ siêu vắc xin mà các ngươi mới có thể tự do hô hấp không khi trên hành tinh này đấy. Thế nào, chẳng lẽ các ngươi muốn giống như đám dân bình thường kia à? Bọn nhóc tui bây muốn ngắm cảnh thông qua cái lồng kín bưng chết tiệt đó à.
Halles cười ha ha, nói với những binh lính còn lại.
14 người kia hơi chần chờ, nhưng cũng bắt đầu tắt nón bảo hộ đi. Rất nhanh, bọn họ hưng phấn hít thở từng ngụm không khí tươi mới trên hành tinh này. Sự tươi mát này không phải là thứ mà bầu không khí trên phi thuyền có thể so sánh được. Nó có mùi của bùn đất, có mùi của cỏ cây thơm ngát. Quả nhiên, thứ không khí nhân tạo được tạo ra từ nước trên phi thuyền sao có thể so sánh được với bầu không khí thiên nhiên này chứ.
Trong lúc 14 người kia đang mặc sức hít thở, Halles ngồi xuống đất, tìm thấy một cái cây màu tím nằm xen lẫn trong đám cỏ dại. Hắn vươn tay nhổ cây đó lên, ở khúc rễ tìm thấy một “củ trái cây” tròn trịa màu hồng. Hắn giơ tay phủi sạch bùn đất dính trên củ, sau đó bỏ vào miệng.
-Đám nhóc con kia, đây là quê hương mới của chúng ta. Tất cả đều là bảo vật mà loài người chúng ta khao khát. Loại cây vừa rồi ta đào lên chính là một giống cây rất phổ biến trên hành tinh này, rễ của nó là một củ trái cây, có chứa nhiều tinh bột và vitamin. Có thể trong tương lai, nó sẽ trở thành một loại thực phẩm chính của con người không biết chừng.
Halles đứng lên, lạnh lùng nhìn các thành viên khác, sau đó gầm lên:
-Đám nhóc kia, nghe cho rõ đây! Quân đoàn vũ trụ là lực lượng quan trọng nhất, mạnh nhất của loài người. Chúng ta tồn tại vì sứ mệnh bảo vệ loài người. Chúng ta là sắt thép! Chúng ta là những người mang đến sự diệt vong cho kẻ địch! Chúng ta không được sợ hãi!
Vì vậy, dứt bỏ toàn bộ các kỉ niệm êm đẹp trên phi thuyền đi! Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta sẽ bắt đầu một tuần lễ huấn luyện thực chiến. Nhiệm vụ của chúng ta là sinh tồn, tìm và tiêu diệt những sinh vật hoang dã có thể uy hiếp chúng ta! Quân đoàn vũ trụ không có binh lính chết nhát! Bất cứ ai dám trái lệnh trong lúc huấn luyện, ta có quyền tự do xử tử họ. Hơn nữa, rêu rao cho mọi người biết hắn là một kẽ đào ngũ, một binh lính chết nhát!
Bây giờ! Lên đường! Bắt đầu cuộc huấn luyện!
Truyện khác cùng thể loại
147 chương
164 chương
122 chương
206 chương
118 chương
10 chương
32 chương