Đại việt minh môn

Chương 26 : Lại vào âm sào

Trưa hôm đó Trần Toàn đạo nhân gọi cho Trần Quân, báo tin bản thân đã từ Cam trở về, muốn cùng Trần Quân tụ họp bày đối sách diệt trừ âm sào, đạo nhân có lẽ không quá xem trọng thực lực Trần Quân, tuy nhiên dù sao hắn cũng từng đi vào một lần rồi, thậm chí toàn mạng trở ra, so với bất kỳ ai ở đây phải thông thạo hơn đường đi nước bước. Đối với việc này Trần Quân cực kỳ nghiêm túc, lần hành sự tới đây nhân số không nhiều, chỉ có 7 người tham dự, bao gồm Trần Quân, Trần Toàn đạo nhân cùng 5 vị đệ tử. Lối vào địa mộ đã bị cơ quan chức năng niêm phong, Trần Quân vừa tới đã nhìn thấy Trần Toàn đang gấp rút làm thủ tục, nếu không có xác nhận của cơ quan chức năng, Mộ Quan Ông hiện tại chính là nội bất xuất ngoại bất nhập. “Chào tiền bối!” Trần Quân đi tới trước mặt đạo nhân, khẽ cúi người chào hỏi. “Chưa chết sao?” Đạo nhân quét mắt xem xét Trần Quân trên dưới một vòng, nhếch môi cười nhạt, nói xong tựa hồ nhìn ra điều gì khác lạ, vẻ mặt bỗng nhiên xuất hiện một tia biến hoá, lại đăm chiêu nhìn Trần Quân, kinh ngạc thốt lên:” Ngươi Trúc Cơ rồi?”. “May mắn Trúc Cơ!” Trần Quân cười cười đáp, tu vi hắn hiện tại đã được nội liễm triệt để, không khác gì người phàm, bất quá, Trần Toàn đạo nhân cũng không hổ là Nguyên Anh cường giả, quét mắt liền bắt được tu vi ba động. “Nửa tháng trước ngươi còn Luyện Khí nha? Khí thế này cũng không giống vừa mới Trúc Cơ cho lắm!” Trần Toàn mân mê chòm râu nhọn, trong thanh âm khó bề che dấu kinh nghi.. Bất quá, phàm là Tu Tiên Giả trên lộ trình cá nhân, mỗi người đều có khí vận riêng, hắn không muốn hỏi thêm, chỉ phức tạp nhìn Trần Quân nhiều hơn một chút. “Ở thời đại Tu Tiên văn minh đi vào mạt thế lấy đâu ra pháp công tu luyện? Đáng lý không nên xuất hiện Tu Tiên Giả.. Nhưng hắn thậm chí còn đi tới Trúc Cơ.. 20 tuổi Trúc Cơ kỳ.. Chính là thiên kiêu chi tử.. Làm sao hắn làm được? Lý do gì ta trước sau đều không thể nhìn thấu vận mệnh của hắn? Chẳng lẽ lời tiên tri 3000 năm là thật? Âm dương đại loạn,.. Vận Mệnh Chi Tử.. Xuất thế?” Trần Toàn trầm tư, thi thoảng lại liếc mắt nhìn Trần Quân, người trẻ kia để cho cường giả Nguyên Anh như hắn phải loạn tâm loạn thần. Trần Quân tận lực tránh né ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu cơ thể, bí mật của hắn là Văn Lang Tứ Thư, là Xuyên Không Giả.. Bí mật này tuyệt đối không thể để lộ ra bên ngoài. “Tốt.. Trúc Cơ kỳ vừa đủ phụ tá ta diệt trừ âm sào.. Nếu như có thời gian ta sẽ dạy cho ngươi một vài thuật pháp Trúc Cơ.. Đáng tiếc thời gian gấp rút.. Phải tranh thủ, bằng không một khi Đồng Thiết Thi Vương hoàn thành thi biến.. Muốn diệt trừ tận gốc tuyệt không dễ dàng..” Trần Toàn truyền âm cho Trần Quân, đây là năng lực đặc thù của Tu Tiên Giả. “Có tiền bối toạ trấn nắm chắc mười phần thành công!” Trần Quân truyền âm đáp trả, Trần Toàn nếu như xuất thủ toàn lực, chỉ một con Đồng Thiết Thi Vương tuyệt không đáng ngại, thứ khiến cho Trần Quân lo lắng là tồn tại bí ẩn kia.. Hắn nghi ngờ vị thiếu tá công an trọng thương hắn đã bị đoạt xá. Vũ Thiên Kim không nghe được đoạn đối thoại kia, chỉ thấy sư phụ nàng cùng Trần Quân thỉnh thoảng nhìn nhau gật đầu mấy lần, nàng vốn tính cách tò mò.. Muốn hỏi Trần Quân mấy câu, nhưng có sư phụ bên cạnh đành thôi.. Đi tới trước mặt Trần Quân nhéo một cái vào lưng, lườm mắt, nhỏ giọng hỏi:” Đã chuẩn bị gì chưa? Lần này thử xem ai vác anh về!”. “Sư phụ cô.. Lão nhân gia ở đây, chỉ một cái âm sào nho nhỏ mà thôi..” Trần Quân nhếch môi cười, lườm mắt đáp trả, nói xong lùi về phía sau, nhường không gian cho đạo nhân hoàn tất thủ tục. “ Các vị đạo huynh! Mộ Quan Ông nguy cơ trùng điệp, theo như tôi thấy, ít nhất cũng là một cái âm sào Huyền cấp.. Bên trong dưỡng dục ra thứ quỷ gì không ai biết được.. Một khi đi vào phải chú ý an toàn.. Càng tận lực tương trợ lẫn nhau!” Trần Quân hướng đám người ôm quyền, tay bắt Liên Hoa Ấn làm lễ chào hỏi. “Chàng trai trẻ, cậu còn trẻ tuổi như vậy lại là Chân Nhân bài vị.. Không hổ sư tôn tôi hết lời khen ngợi.. Bần đạo Nguyễn Trần Phàm, pháp hiệu Trần Phàm Chân Nhân, là nhị đồ đệ của sư tôn.. Có lời chào hỏi!” Một vị trung niên đạo sĩ mày rậm mũi cao diện mục tuấn dật bước ra phía trước, đối diện Trần Quân, ôm quyền khách khí nói. Sau lưng Trần Phàm Chân Nhân, Trần Quân mơ hồ nghe được một tiếng hừ nhỏ đi cùng thanh âm lạnh băng:” Cũng chỉ là Chân Nhân mà thôi.. Có gì to tát đâu.. “ Từ trong đám người lững thững đi ra một thanh niên cao lớn, hắn một thân đạo bào xám tro, lưng đeo bội kiếm, tóc dài bối cao, cũng là trang thanh niên tuấn kiệt, tuy nhiên có chút hành ngôn thái quá. “Vị này là sư đệ của tôi.. Hoàng Uy Chân Nhân.. 21 tuổi, 3 năm trước đã xuống địa phủ lĩnh phong” Trần Phàm quắc mắt nhìn sư đệ, đối với Trần Quân cười cười giới thiệu. Hoàng Uy ngay từ đầu đã không có thiện cảm với Trần Quân, nhìn thấy Vũ Thiên Kim suốt ngày ríu rít bên hắn lại càng thêm ghét bỏ.. Hắn mặc dù cố chấp, ích kỷ tuy nhiên thiên phú tu đạo là không thể phủ nhận, 18 tuổi Chân Nhân bài vị, một trong những Chân Nhân trẻ tuổi nhất lịch sử giới pháp sư. Vũ Thiên Kim nghe Hoàng Uy cố tình hạ mã uy Trần Quân, bất mãn nhướng mày, bĩu môi nói thầm:” 15 năm, lần đầu tiên xuống núi.. Nhìn thiên hạ sẽ thấy trời rộng đất dài.. Anh nếu vẫn ôm tâm lý mặc định mình là thiên hạ đệ nhất nhân thì cũng chỉ vậy, cả đời không có cơ hội lĩnh Địa Tiên bài vị.” “Nếu anh không được, em nhìn xem.. Hắn có được không?” Hoàng Uy nhìn Vũ Thiên Kim lại chuyển dời ánh mắt phía Trần Quân, nhếch môi cười lạnh. “Trần Quân ra mắt các vị!” Trần Quân nhìn cũng không thèm nhìn Hoàng Uy, hướng đám người lần nữa ôm quyền, đạm mạc nói. Cách đó mấy chục bước chân, Trần Toàn đạo nhân đã làm xong thủ tục, nói trắng ra là giấy cam kết, bọn hắn nếu quyết định đi xuống phía dưới xem như sinh tử tự lo, cái này liên quan đến vấn đề linh dị, chính quyền cũng không muốn can dự quá sâu. 7 người tập trung phía trước địa mộ, Trần Toàn đạo nhân tỉ mỉ căn dặn một lượt, sau khi nói sơ qua về xuất thân mộ chủ cũng như sự khủng bố của Đồng Thiết Thi Vương, ánh mắt đăm đăm nhìn vào bên trong, lấy từ túi chứa đồ một ngọn đèn dầu, đèn này dùng mỡ Giao Long làm chất đốt, khói đèn có tính kháng tà cực mạnh, hiển nhiên là một món pháp khí cổ xưa, mỡ Giao Long hiện tại núi vàng không mua được. “Pháp khí của ngươi là gì?” Trần Toàn đạo nhân nhìn Trần Quân, trầm giọng hỏi. Trần Quân không muốn giấu diếm, nhấc tay liền rút ra Phương Thiên Kiếm, để cho Phương Thiên Kiếm lơ lửng đỉnh đầu dưới sự kinh ngạc của đám người, nhàn nhạt nói:” Tôi không dùng ngoại vật.. Đây là bổn mệnh pháp khí..”. Trần Toàn đạo nhân vẻ mặt hết sức phức tạp, Trần Quân mang lại cho hắn quá nhiều bất ngờ. Lần đầu tiên gặp, Luyện Khí kỳ. Nửa tháng sau, Trúc Cơ kỳ, không những vậy đã dung hợp thành công bổn mệnh pháp khí, điều mà ở thời đại trước vô số Kết Đan kỳ mơ tưởng.. Hắn dĩ nhiên không biết lai lịch của Trần Quân, tuy nhiên minh bạch một điều, thanh niên trước mặt lai lịch bất phàm. “Tốt.. Có bổn mệnh pháp khí chỉ cần cẩn thận một chút không đáng lo.. Đây là 10 tấm Bạo Liệt Phù.. Cầm lấy, dùng vào lúc nguy cấp!” Nhìn thật sâu Trần Quân, ném cho hắn 10 tấm linh phù màu vàng nhạt. Trần Quân kích động bắt lấy, phù này là Nguyên Anh thần phù, chỉ Nguyên Anh mới vẽ ra được, giá trị cực lớn. “Trước kia mặc dù vẫn rút ra được bổn mệnh pháp khí, bất quá, không giống hiện tại.. Cốt Kiếm này liệu có thể chém giết Đồng Thiết Thi Vương?” Trần Quân lẩm bẩm nói thầm, hắn tu luyện công pháp Văn Lang Tứ Thư, xương cốt toàn thân đều dung nhập pháp khí, Luyện Khí kỳ lấy xương sống cổ làm khí, Trúc Cơ kỳ lấy xương sống lưng, Kết Đan kỳ lấy xương sườn, còn Nguyên Anh kỳ.. Tứ chi đều là khí.. Mỗi cấp độ uy lực khác biệt nghiêng trời lệch đất. “Kiếm kia gọi là gì? Làm sao anh có thể lấy nó ra từ trong người?” Vũ Thiên Kim tròn xoe mắt ngọc, chu miệng, ngưỡng mộ nhìn Trần Quân, thỏ thẻ hỏi. “ Trò mèo..” Hoàng Uy sầm mặt, hừ lạnh, hắn mặc dù bị Trần Quân làm cho bất ngờ, ngoài sư tôn Trần Toàn ra càng chưa thấy ai có thể triệu hồi bản mệnh pháp khí, tuy nhiên thuỷ chung khinh thường Trần Quân, tầm mắt hạn hẹp, xem đó như một trò pháp thuật loè người. Trần Quân lười đôi co, liếc mắt nhìn Trần Toàn, muốn hỏi lúc nào thì xuất phát. Trần Toàn đạo nhân hiểu ý, ho khan một cái, dẫn đầu đám người đi vào. Địa môn như cũ dốc đứng, ma khí tung hoành, tuy nhiên đèn dầu Giao Long trên tay, những nơi đi qua ma khí tựa hồ gặp phải thiên địch, chủ động lùi lại. Trần Toàn đạo nhân bước chân thong dong, đám người phía sau bao gồm Trần Quân, đáy lòng khó tránh bất an hồi hộp.