Cuộc gọi của Gia Mẫn dường như rất gấp, hình như trong trường đang tổ chức lễ khai giảng cũng có án mạng xảy ra, làm cho mọi người náo loạn. Nơi xảy ra vụ án là hồ bơi lộ thiên của trường. Lễ khai giảng diễn ra trên sân tập, vừa khai giảng nên hồ bơi chưa thay nước. Mọi người đứng sau hàng rào, có thể nhìn thấy một cái xác trôi lềnh bềnh trong nước. Có người nhận ra, đó là bạn cùng lớp, hoàn cảnh loạn không thể tả. Giết người cũng biết chọn ngày thật. Công viên hải dương vừa khai trương không lâu, thì giết người, làm người ta dẹp tiệm. Trường học vừa khai giảng, ngay trong lễ khai giảng lại tặng một "món quà" thật lớn, xem ra trường phải cho học sinh nghỉ hè thêm vài ngày. Cũng vì vậy, mà mọi người ai cũng lo lắng, sợ rằng mình là người tiếp theo. Lễ khai giảng, phụ huynh học sinh đến cũng rất nhiều, sắc mặt ai cũng tái mét. Những thầy cô lãnh đạo, thì đầu đầy mồ hôi, tay chân luống cuống. Lục Kha Nhiên, từ Châu Âu bay về dự lễ khai giảng của con gái, không ngờ lại đụng phải chuyện này. Khi đó, dù đứng phía sau cả đám người, nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận được một luồng sát khí cực mạnh. Phỏng đoán, con quỷ vẫn còn ở đây. Dù hiện tại Lục Kha Nhiên chỉ là một ông chủ của một công ty làm game, nhưng dù sao một thân đầy linh lực cũng là thiên sư. Lại còn dám giết người trong trường học của con gái yêu quý, chuyện này nhất định phải quản. Vì thế, Lục Kha Nhiên và Gia Mẫn dựa vào "mùi" trong trường học, đuổi theo. Trên đường, Gia Mẫn lấy điện thoại gọi cho Triệu Tiểu Đường. "Thư Hân, hiện tại tôi có chút chuyện gấp phải xử lý. Cô về nhà trước đi." - Triệu Tiểu Đường cúp điện thoại, nói với Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân vốn định muốn hỏi, xảy ra chuyện gì chị đi cùng em. Nhưng nghĩ lại liền nói: "Được, có chuyện gì thì em cứ làm đi. Chị tự đón taxi về được mà." Lúc nãy, Ngu Thư Hân lờ mờ nghe được người trong điện thoại nói, hình như có người chết. Hơn nữa, người điện thoại cho Tiểu Đường là Gia Mẫn, vậy là trong trường nhóc con có người chết. Không thể trùng hợp như vậy được, bọn họ vừa gặp một vụ ở công viên hải dương, bây giờ lại có thêm một vụ, nhất định là cùng một con quỷ làm. Ngu Thư Hân quyết định âm thầm bảo vệ Triệu Tiểu Đường, nên trước tiên là giả vờ đi về, xong rồi lén lúc đi giải quyết. Nhìn thấy Tiểu Đường leo lên xe chạy đi, Ngu Thư Hân cũng bắt đầu đi tìm con quỷ chưa biết rõ kia. Nhưng nếu nó cũng giống mấy con trước, thì khi nàng đi một mình, nó nhất định xuất hiện. Ngu Thư Hân chạy đến nơi vắng người, đánh thức Ma Thư. "Liên quan đến Bách Quỷ Địa Ngục, ông biết được bao nhiêu?" Ma Thư bay bay trước mặt Ngu Thư Hân, mở mắt, dùng giọng nói già nua: "Bách Quỷ Địa Ngục là những con ác quỷ bị đuổi khỏi Địa Ngục, không thể đầu thai. Cũng giống như bên Tây phương, có thiên sứ và thiên sứ sa ngã vậy. Gần đây, những con quỷ công chúa gặp, đều là từ Bách Quỷ Địa Ngục, bọn chúng lợi hại hơn mấy oan hồn bình thường rất nhiều, đều có tu vi. Tại sao công chúa lại thấy hứng thú với chúng?" "Ta nhớ không lầm, thì lần trước ta giết Quỷ Ảnh, cũng được cộng điểm. Nhưng ta thật sự không muốn phá hoại nhân gian, vì vậy ta sẽ đi gặp mấy con Bách Quỷ đó." "Công chúa, ruốt cuộc người cũng có ý chí thi rồi, ha ha" - Ma Thư thấy thái độ Ngu Thư Hân thay đổi, liền rất vui. Nếu người có thể nhanh chóng thi xong, nhiệm vụ của nó cũng hoàn thành. "Vậy ông có biết, trong Bách Quỷ có con nào thích ở dưới nước không?" "Có, Đố Phụ Tân Thần." Ma Thư giới thiệu sơ lược, Đố Phụ Tân Thần vì chồng ham mê sắc đẹp của Hà Bá, nên tự sát biến thành quỷ nước. Lòng đố kỵ của nó rất mãnh liệt, nó hận nhất là những phụ nữ xinh đẹp, và đàn ông ham mê sắc đẹp của phụ nữ. Sau này, không muốn đầu thai, tự mình đọa lạc tiến vào Bách Quỷ Địa Ngục. Nước là địa bàn của Đố Phụ Tân Thần, hơn nữa chỉ cần là nơi có nước thì nó có thể liên kết được. Cho nên, nó có thể lập tức từ công viên hải dương, xuất hiện trong hồ bơi trường học. Muốn tóm được nó, bắt buộc phải ép nó lên bờ, nhưng trước khi dụ nó lên bờ phải tìm ra chân thân của nó trong nước. Đố Phụ Tân Thần là con quỷ rất khó đối phó. Trong mắt Ngu Thư Hân, Triệu Tiểu Đường chỉ là một người bình thường, đạo thuật sơ sài, căn bản không thể đối phó với con quỷ này. Tất nhiên, để cô ấy không bị tổn thương, nàng chấp nhận nhảy vào đầm rồng hang hổ. Nếu nó có thể liên kết thế giới trong nước, như vậy chỗ nào có nước cũng có thể đi vào thế giới của nó. Ngu Thư Hân dùng ma lực, tạo ra vòng dịch chuyển, đi đến nơi có nước gần nhất. Khi Ngu Thư Hân mở mắt ra, thì cả người đã chìm trong nước, nàng cũng không biết đang ở đâu. Nhưng, nàng không phải là con người, dù đang ở trong nước vẫn có thể thở bình thường như ở trên bờ. Ngu Thư Hân lan tỏa ma lực vào nước, dựa vào sóng âm của nước đi tìm Đố Phụ Tân Thần. Quả nhiên, nó có phản ứng với sự kêu gọi của nàng. Xem ra, việc nàng giỏi nhất là hấp dẫn mấy con quỷ này xuất hiện. Sóng âm ma lực của Ngu Thư Hân thật sự có tác dụng, nước xung quanh bắt đầu sôi sục, có thứ gì đó theo nước chảy tới. Chỉ trong chốc lát, Ngu Thư Hân liền nhìn thấy trước mắt rất nhiều tóc, chúng lay động bên trong nước, không thể nhìn rõ gương mặt sau những sợi tóc này. "Đố Phụ Tân Thần?" - Ngu Thư Hân hỏi. Những sợi tóc trôi lềnh bềnh trong nước, như những cây rong biển. Tiếp đó, là một gương mặt tái nhợt, đầy nét giận dữ còn nổi một ít gân xanh, hoàn toàn là hình dạng một con quỷ nước đòi mạng. "Thật không nghĩ tới, công chúa sẽ chủ động đến tìm tôi. Tôi vừa nhìn thấy gương mặt xinh đẹp này, tâm trạng có phần không tốt lắm đấy." - Giọng nói của Đố Phụ Tân Thần, cộng với nét mặt tái nhợt kia, càng làm nó kinh khủng hơn. Xem ra, con quỷ này so với mấy con quỷ trước không có hảo cảm với Ngu Thư Hân. Vì oán niệm và thù hận của bản thân, làm nó không để ý đến nhiệm vụ. "Xem ra, từ miệng ngươi, ta cũng không thể nào biết được mục đích của các ngươi. Nhưng ta có thể xác định, các ngươi là kẻ thù của ta." Những kẻ ngán đường đều là địch, những thứ làm tổn hại Triệu Tiểu Đường đều là kẻ địch. Ngu Thư Hân cũng không phí lời với nó, trực tiếp ra tay. Lòng bàn tay hội tụ ma lực, làm nước xung quanh biến thành lốc xoáy, những con sóng cuồn cuộn đánh thẳng vào Đố Phụ Tân Thần. Nhưng nàng đã quên, dưới nước là địa bàn của nó. Khống chế nước, nó cao hơn Ngu Thư Hân một bậc. Nó nhẹ nhàng hóa giải dòng nước xoáy, những thủy tảo xung quanh lập tức quấn chặt tay chân Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân không kịp tránh, nên bị thủy tảo bao trùm. "Tôi thật sự không hiểu nổi, Bách Quỷ Vương Vi tại sao bắt chúng tôi đánh thức ký ức của cô. Tất nhiên, tôi chẳng hề biết, ký ức bị mất đi của cô là gì." Giọng nói của Đố Phụ Tân Thần xuyên qua làn nước, tràn vào trong tai Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân nghe thấy âm thanh lúc có lúc không, cả người nàng đã bị thủy tảo bao phủ. Vì đang thi, nên ma lực của nàng thật sự rất yếu, thêm ở trong nước nên bị giảm một nửa. Ở đây đối phó với Đố Phụ Tân Thần thật sự rất khó, Ngu Thư Hân tạm thời không suy nghĩ đến những lời của nó. Ngu Thư Hân dùng lửa ma, đốt sạch những thủy tảo quấn quanh thân. Sau đó, cố gắng bơi thẳng lên mặt nước. Đố Phụ Tân Thần dùng tóc trói chân Ngu Thư Hân lại, nàng trực tiếp nắm lấy tóc của nó, dùng sức kéo, mong rằng có thể ném nó ra khỏi nước. Không ngờ, nó nhanh chóng lao đến trước mặt Ngu Thư Hân, đánh nàng một đòn. Ngu Thư Hân chỉ cảm thấy ngực bị một lực gì đó rất lớn đập vào, cả người nàng trở nên nặng nề, như là người không biết bơi sắp chết chìm. Men theo "mùi" của Đố Phụ Tân Thần, mấy người kia cũng đã đuổi đến. Triệu Tiểu Đường đứng bên hồ nước, vì khí tức của nó đến đây đã không còn nghe được nữa. "Đố Phụ Tân Thần chắc là ở dưới nước." - Lục Kha Nhiên nhìn đồng hồ nói. Người ngoài nhìn vào, thì nghĩ cậu đang xem giờ, thật ra đó là la bàn mà Lục Kha Nhiên đã biến đổi. Khi xảy ra chuyện, có thể lập tức dùng tới. So với mấy cái bùa chú của người chị hai mang giày cao gót kia, bình thường hơn rất nhiều. "Chúng ta không thể đánh nhau trong nước, làm sao kéo nó lên đây?" - Nét mặt Triệu Tiểu Đường tĩnh như nước nói. Bọn họ đều là con cháu Hỏa Thần, tất nhiên làm sao đánh được dưới nước. "Tuyết yêu chắc có cách. Nhưng hai người đó vừa điểm danh xong, thì trốn mất. Cháu cũng không biết làm sao liên lạc được với họ." - Gia Mẫn nghĩ đến hai người không chịu trách nhiệm liền tức giận. Nhưng bảo cô bé đi cầu xin giúp đỡ, nhất định sẽ bị họ cười thúi đầu. "Không nên lãng phí thời gian, nếu nó thay đổi vị trí, chúng ta rất khó tìm thấy." - Lục Kha Nhiên cởi bỏ bộ Âu phục quý giá, đau lòng ném qua một bên. Ba năm nay, cậu lúc nào cũng mặc vest, đã trưởng thành rất nhiều. Nhưng nhìn thế nào, vẫn cảm thấy cậu chỉ khoảng chừng hai mươi, đẹp trai rạn rỡ như ánh mặt trời. Lục Kha Nhiên ném đồ sang một bên, xăn ống tay áo lên để hành động dễ dàng hơn. Nếu không phải vì đến trường của Gia Mẫn, thì cậu chỉ cần mặc sơ mi thoải mái, càng dễ hành động. Bản thân Lục Kha Nhiên có linh lực cao, qua ba năm đạo thuật cũng được nâng cao. Dù cậu không thích những thứ này, nhưng sau khi cứu thế xong, cậu cảm thấy nên học thêm một chút. Có ngày cần dùng đến. Lục Kha Nhiên giơ tay vẽ bùa vào không khí, rồi đẩy xuống mặt nước. Bùa chú liền to ra, tạo thành một kết giới trên mặt nước. Lục Kha Nhiên rút trong túi ra một lá bùa, Gia Mẫn nhìn thấy trên đó viết Ngũ Lôi Oanh Đỉnh. Cô bé biết papa muốn dùng tuyệt chiêu, có thể đánh văng Đố Phụ Tân Thần lên bờ hay không? Vẫn còn là ẩn số. "Mẫn Nhi, chúng ta nên tránh xa một chút. Papa của cháu sẽ không đánh mấy con tôm cá tanh hôi đó văng tùm lum chứ? Nếu dám làm dơ người cô, thì cô liền đạp papa cháu xuống nước." - Triệu Tiểu Đường kéo Gia Mẫn lùi về sau. Chẳng thèm đóng góp sức lực, còn âm mưu hành hạ Lục Kha Nhiên. Lục Kha Nhiên vừa nghe xong, lòng lạnh tanh. Đúng là nên cách xa bà chị họ này! Thật sự, sắp phát điên rồi! Lục Kha Nhiên đọc thầm lời chú, lá bùa tung bay giữa hồ. Một tia sét cực mạnh, đánh thẳng xuống mặt nước. Nhưng nước không bắn tung tóe như tưởng tượng, mà nó đi thẳng vào nước chứ không chỉ đánh trên mặt nước. Cũng không có tôm cá bay tùm lum như lời Triệu Tiểu Đường nói, mà người bay lên chính là người mà nàng rất quen. "Ngu Thư Hân!!!"