“Lúc đó tôi mới kịp phản ứng, anh ấy sợ tôi nói cho cậu biết em gái Coca là ai.”
Nói đến đây Mập cầm chén trà lên uống một hớp, sau đó mắt liếc Quý Ức một cái: “Về câu hỏi mà cậu hỏi khi nãy, đúng vậy, em gái Coca chính là cậu, cậu chính là mối tình đầu của anh Thần, là em gái Coca mà anh Thần thầm mến nhiều năm!”
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lí, nhưng bị Mập nói ra chân tướng như vậy, đầu ngón tay của Quý Ức vẫn run mạnh.
“Anh Thần, từ lúc cậu còn chưa biết anh ấy, thì anh ấy đã thích cậu rồi, lúc trước trong trường xôn xao tìm kiếm em gái Coca, chính là tìm cậu! Anh Thần còn vì chuyện này mà sau đó bị trường học phạt dọn nhà vệ sinh. Ngày hôm đó, anh Thần đứng bên cửa sổ nhìn thấy cậu, gần như là phản xạ có điều kiện mà lao xuống cầu thang tìm cậu, đáng tiếc lúc anh ta xuống dưới lầu thì không thấy cậu đâu nữa!”
“Hình như sau đó anh Thần gặp cậu trong nhà anh ấy, nhưng lúc đó hai người không quen biết, cũng không có gì liên hệ đến nhau. Nhưng cậu không biết đâu, lúc đó cả đám người chúng tôi không ai không biết tới sự tồn tại của cậu.”
“Tôi quen biết anh Thần lâu như vậy, nữ sinh theo đuổi anh ấy rất nhiều, anh ấy lâu lâu cũng giả vờ quen qua loa một hai nữ sinh, nhưng tôi chưa bao giờ thấy anh ấy để ý ai như vậy. Giờ tự học buổi tối anh ấy bắt chúng tôi lén lút theo cậu về nhà. Đi tiệm internet, anh ấy bắt chúng tôi canh giữ bên cạnh cậu, sợ cậu bị tên côn đồ nào đó ức hiếp. Anh ấy biết rõ cậu không thích mùi thuốc lá, bắt buộc tất cả mọi người chúng tôi ở bên cạnh cậu không được hút thuốc…”
“Anh ấy bắt chúng tôi phải khách sáo với cậu một chút. Tôi không phải nói quá đâu, rõ ràng anh Thần mới là đại ca của chúng tôi, nhưng cậu so với anh ấy còn giống đại ca hơn…”
“Bởi vì chúng tôi biết rõ anh Thần đối xử với cậu tốt như vậy, cho nên sau đó cậu và chủ tịch hội sinh viên cùng biểu diễn tiết mục, cười cười nói nói rất gần gũi, mọi người mới cảm thấy không đáng cho anh Thần. Sau đó vào ngày sinh nhật anh Thần, chúng tôi dẫn cậu tới để cho anh Thần một bất ngờ vui vẻ.”
“Hôm đó cậu không nói tiếng nào cho anh Thần một bạt tay, thực ra cũng không trách anh Thần được, anh Thần cũng không biết gì cả. Về sau bọn tôi muốn đi giải thích với cậu nhưng bị anh Thần ngăn lại.”
“Rốt cuộc hôm đó anh Thần cũng chẳng ăn mừng sinh nhật, anh ấy đuổi chúng tôi đi, yên lặng hút hết nửa bao thuốc.”
“Về sau vì chuyện của Tôn Chương mà cậu và anh Thần càng ngày càng gần gũi, nhưng có chuyện cậu nhất định không biết, lúc cách kì thi đại học còn một tháng, anh Thần đã chuẩn bị một việc lớn, là tỏ tình với cậu sau khi thi đại học.”
Tỏ tình… Hóa ra lúc còn trẻ, Hạ Quý Thần đã muốn tỏ tình với cô. Nghe đến đây, Quý Ức rốt cuộc hiểu ra tại sao đêm đó cô cùng anh ấy say rượu, nảy sinh quan hệ với anh ấy thì anh ấy lại mạnh bạo với cô như vậy! Bởi vì anh thích cô, nhưng anh biết cô thích anh trai anh…
“Sau này hai người chia tay, cậu tới Tô Thành, còn anh Thần bắt đầu sống một cuộc sống không có mục đích.”
“Suốt hai tháng ngày nào anh Thần cũng uống say như chết.”
“Anh ấy uống say chỉ lảm nhảm tối đa được hai chữ.” - Nói tới đây Mập hơi ngập ngừng, anh ta thở ra một hơi thật dài rồi mới nói tiếp: “... Tiểu Ức.”
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
235 chương
66 chương
31 chương
97 chương
10 chương