Đại Niết Bàn

Chương 302

Thành tích cuối kỳ của Tô Xán là sếp thứ 4 toàn lớp tiến bộ được một bậc, mang tới cho Tô Xán một cái máy vi tính mới toanh, máy lắp trong phòng của y, thời này chip Pentium 3 tần số 733 Hz đã ra thị trường, nhưng đa phần vẫn xài Celeron 366 như cái của Tô Xán, Ram mới 64 Mb, ổ cứng được quảng cáo là "hoành tráng" lên tới tận 10 GB, dù đã thích ứng được với hoàn cảnh mới, nghe người bán hàng nổ văng bọt về cái máy siêu tối tân, Tô Xán chỉ biết che mặt. Có điều với phần mềm và game hiện nay thì đủ mượt rồi. Adsl dần phổ cập, trong nhà lắp luôn internet. Từ khi mạng internet liên thông toàn cầu tới nay, lưu lượng internet mỗi tháng tăng gấp đôi. Tới năm 2000, mới qua năm năm tần suất thương nghiệp tăng trưởng hàng năm tăng 60%, lượng giao dịch thực hiện đạt tới 2.5 tỷ USD, dưới sự tăng trưởng tốc độ như thế, phương thức truyền tin cũng đổi mới từng ngày, điều này đánh dấu thời đại mới, làn sóng internet băng thông rộng đã đến. Mặc dù hiện giờ số nhà lắp máy tính ở Dung Thành còn rất ít, song ở Nhị Thập Thất Trung thì tỉ lệ này lại không nhỏ, ở trong trường Tô Xán thường xuyên nghe bàn tán chiến thuật Star Craft, hướng dẫn game offline, hay nghe nhạc CD. Trong kỳ nghỉ này, Truyền thông Ba La đối diện với hai khiêu chiến lớn, đó là giá giấy liên tục tăng lên, còn may là thị trường Dung Thành mở rộng, tạp chí tiêu dùng thu hút được rất nhiều người chú ý. Có trường vì sinh viên tranh giành số báo mới mà bảo vệ phải ra duy trì trật tự hiện trường. Danh tiếng lập nên, xí nghiệp yêu cầu gia nhập làm hội viên làm quảng cáo của tạp chí được đặt tới năm sau, nên dù giá giấy tăng tới 30% vẫn gánh chịu được. Chuyện khác là tập đoàn báo thương mại lần trước đưa ra yêu cầu thu mua không thành, đề ra điều kiện hợp tác hà khắc, lần nữa bị từ chối, tuyên bố sẽ làm một tạp chí tương tự để cạnh tranh, đằng sau lưng bọn họ có chỗ dựa tài chính lớn, một giáo viên nghèo mới dựng nghiệp như Lâm Quang Đống làm sao có khả năng đấu lại. Không bao lâu sau, đại hội Đại biểu hội đồng nhân dân Dung Thành diễn ra, Tân bí thư thành ủy Vương Bạc phát biểu, xác lập Dung Thành lấy kiến thiết kinh tế làm trung tâm, tập trung tinh lực kiến thiết, toàn tâm toàn ý phát triển, thúc đẩy sáng nghiệp, phát huy tinh thần sáng tạo, tăng cường kiến thiết sản nghiệp thứ ba, nắm chắc cơ hội, phấn đấu quật khởi. *** Sản nghiệp thứ ba: Là sản nghiệp không sinh vật chất sản phẩm, là ngành phục vụ. Sau khi đại hội kết thúc, cơ cấu tuyên truyền của Dung Thành nhắm vào loạt điển hình sáng nghiệp, qua thao tác của Vương Thanh, Tô Xán, tài liệu của truyền thông Ba La được đưa tới tay Vương Bạc, nhà đầu tư của Truyền thông Ba La là Đôn Hoàng, cổ đông lớn nhất là Tô Xán, làm Vương Bạc sửng sốt hồi lâu, chuyện sau đó thuận lợi hơn nhiều... Tạp chí tiêu dùng của truyền thông Ba La được lựa chọn, Lâm Quang Đống ngoại trừ mỗi ngày uống trà cùng khách hàng quảng cáo, còn chuẩn bị cuộc phóng vấn của tiết mục sáng nghiệp ( luận kiếm) trên ĐTH. Nhân sinh Lâm Quang Đống mang sắc thái truyền kỳ, đám nhà báo ngửi thấy mùi chủ đề còn nhanh hơn cá mập ngửi thấy hơi máu, hàng loạt tiêu đề như ( Từ giáo viên quèn tới tổng giám đốc Truyền thông Ba La), tức thì Lâm Quang Đống thành nhân vật phong vân. Truyền thông Ba La lọt vào mắt xanh báo tỉnh, đưa ra ý nguyện hợp tác, do bọ bỏ tiền đầu tư, đoàn đội Lâm Quang Đông lập nên một tạp chí tiêu dùng hướng vào giai tầng trí thức, sơ bộ lấy tên là ( văn hóa thời thượng). Vì chuyện này Lâm Quang Động chuyên môn trao đổi với Tô Xán, hai người và thành viên cao tầng cốt cán của Truyền thông Ba La ý kiến thống nhất, chuyện này cầu mà chẳng được. Có nguồn lực tuyên truyền to lớn của báo tỉnh, tạp chí này một khi hình thành, lợi nhuận vượt qua tạp chí tiêu dùng trường học. Lần này lợi dụng sự quật khởi đầy sức sống trẻ trung của Truyền thông Ba La, làm tập đoàn báo tỉnh thành tiêu điểm chú ý, nghiêm khắc mà nói là quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Tô Xán bắt đầu nghĩ tới trang bị xe cho Truyền thông Ba La, tiếp theo đây Lâm Quang Đống mang nhiệm vụ lập nên tạp chí ( Văn hóa thời thượng), đi gặp khách hàng lớn tất nhiên không thể yếu thế, phải cùng một số người đứng ở lập trường ngang hàng, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, mua một chiếc BMW hoặc Audi là không cần trì hoãn. Đem suy nghĩ của mình nói cho Lâm Quang Đống, hắn ngạc nhiên rất lâu, mới cười có chút trào phúng: - Chưa bao lâu tôi đã sắp thành người đi BMW rồi. - Đây là xe của công ty, nếu năm sau anh có thể thuận lợi đem tạp chí mới vào giai tầng thời thượng, cuối năm thế nào cũng lái Hummer H2 đi tham gia diễn đàn thương nghiệp. Tháng cuối cùng của mùa hè qua đi, kết thúc kỳ nghỉ, Tô Xán bước vào năm thứ ba cao trung. Nhị Thập Thất Trung cách biệt hai tháng trước cổng vẫn là đội sao đỏ đứng nghiêm chỉnh, đôi mắt tí hi của chủ nhiệm giáo dục sau cái kính nheo lại quan sát từng học sinh đi qua trước mặt, cứ như nhìn đám tội phạm chứ không phải học sinh. Phía trước là Tôn Mạn cùng với một số bạn bè trong "băng đảng" của cô, Nhị Thập Thất Trung không yêu cầu mặc đồng phục, cho nên ngày đầu khai trường, phóng mắt khắp toàn trường thấy đủ loại màu sắc, tất nhiên cống hiến vào khung cảnh đẹp đẽ đó đều là nữ sinh, nam sinh chẳng có nhiều lựa chọn quần áo lắm. Vừa mới vào thu, ngô đồng ngoài trời đã phối hợp với thời tiết, lá xoay tròn rụng xuống. Suốt từ trên xe bus, con đường tới trường, đâu đâu cũng là từng nhóm học sinh túm năm tụm ba chuyện trò huyên náo, đó là tiếng tổng kết kỳ nghỉ hè vừa rồi. Trước kia thảo luận là kỳ nghỉ đi đâu chơi, trong nước hay ngước ngoài, ai đó ở lớp nào đó trong kỳ nghỉ làm chuyện bẽ mặt gì. Hoặc là cuối năm ngoài trong bảng thành tích lớp xuất hiện ngựa ô, rồi lên năm thứ ba có người phải học lại, học sinh nào đó mới chuyền trường khí thế hùng hổ. Chung chung là vậy. Nhưng lần này có mấy điểm sáng, ví dụ trong kỳ thi nghỉ hè, Đường Vũ tham dự học sinh giỏi số học toàn quốc xuất sắc giành giải nhì, không chỉ là mục tiêu ao ước của các chàng trai, còn không ít cô gái thần tượng. - Tôn Mạn, bạn biết không, tin đồn phía học sinh chuyển trường, Vương Uy Uy trở về rồi, không chỉ thế còn có hai anh em Lâm Trứu Vũ, Lâm Lạc Nhiên nữa. Tôn Mạn "oa" một tiếng rất bất ngờ: - Không ngờ cậu ta quay về, có cả Lạc Nhiên nữa, thật là náo nhiệt. - Đã nói mà, trường học khác làm sao bằng trường mình, một số học sinh mũi nhọn các trường khác tới năm thứ ba là chuyển ào ào sang trường mình. - Thế này thì đám Trương Phi Phi vui lắm đây, cô ấy và Lạc Nhiên thân lắm mà, không biết Trứu Vũ có béo thêm không, cậu ấy cũng rất vui tính... Bạn bè bên cạnh Tôn Mạn luôn rất nhiều, vì bất kể là ai, học sinh kém hay giỏi, gia cảnh giàu hay nghèo, Tôn Mạn đều tươi cười, không bao giờ lên mặt, thế nên người bên cạnh dễ dàng coi cô là bạn thân, nói chuyện với cô thoải mái. Đương nhiên luôn luôn có ngoại lệ, như kẻ nào đó vừa mới chuyển tới đã làm Tôn Mạn sôi máu. - Mình còn nghe nói Giang Dao ở lớp số 11 mùa hè vừa rồi khi tham gia một bữa tiệc, thấy đám Vương Uy Uy, trong đó có cả Tô Xán đấy. - Tô Xán á? Lại là "nghe nói", chuyện "nghe nói" thì vô số kể, Tôn Mạn vốn không chú ý lắm, song đột nhiên nghe tới Tô Xán buột miệng hỏi: Tức thì phát hiện phản ứng của mình quá rõ ràng, thế nào cũng bị đám nữ sinh tinh quái bên cạnh nhìn ra chuyện gì đó, may mà xung quanh tíu tít chuyện trò không chú ý. Cô gái kia tiếp tục kể tới chuyện Vương Uy Uy đại náo bữa tiệc, phần đông nữ sinh mắt hiện hình trái tim: - Vương Uy Uy lúc cần phong độ thì khiến người ta như tắm gió xuân, lúc cần mạnh mẽ lại cực kỳ bá đạo, đúng là mẫu con trai lý tưởng của mình. Cũng có người nghi hoặc: - Thật thế à? - Đúng đấy, Tưởng Chí Siêu của lớp số 1 cũng nói thế, cha câu ấy làm ở ủy ban gì đó, cho nên cũng tới tham gia mà. - Năm học mới sẽ rất thú vị đây... Ai cũng có chung ý nghĩ như vậy.