Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Chương 251
Khi mà Chu Ân vừa mới biến mất thì từ trong đám bụi rậm gần đó, một cái bóng tròn xoe mập mạp lăn ra. Đây không phải là Tiểu Ứng Long thì còn ai vào đây nữa. Bàn tay đặt lên trán, ánh mắt nhìn về hướng Chu Ân phi hành biến mất, trong mắt lộ ra một tia đắc ý.
- Cực phẩm, đúng là cực phẩm, quả mông vừa to tròn, vừa trắng trẻo lại mềm mại đó đúng là không chê vào đâu được, hắc hắc hắc. Bổn long đúng là anh minh thần tuấn, tùy tiện lựa chọn lại chọn đúng nữ nhân cực phẩm này.
Tiểu Ứng Long hai tay chống hông, đôi cánh thịt sau lưng phe phẩy đập đập, gương mặt tràn đầy đắc ý, trong đôi mắt sự dâm tà hiện rõ, há mồm cười lớn.
Sau đó, nó xoay mặt nhìn vào động phủ của Chu Ân, đôi mắt sáng trưng lên, cái miệng cười dâm đãng, thiếu điều nước miếng chảy xuống đến chân, giống như đang thấy một kho báu khổng lồ vậy. Hai bàn tay chà xát vào nhau, miệng lẩm bẩm.
- He he he, quả mông với ngực đầy đặn như vậy, nội y chắc chắn thuộc loại cực phẩm. Tiểu mỹ nhân à, nàng tưởng chỉ với mấy cái cấm chế tào lao đó đủ ngăn cản bổn long đẹp trai thông minh đây à, hắc hắc, nàng nhầm rồi. Báu vật đáng yêu ơi, bổn long đến đây.
********** Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên **********
Chính giữa một hồ nước rộng lớn nổi lên một cái lôi đài khổng lồ, chu vi ước chừng gần một trăm thước, bốn góc vuông vức, được tạo thành từ thiên ngoại vẫn thạch, một quyền của tiên giả viên mãn Linh Hậu Kỳ chưa chắc khiến cho cái bình đài này bị sứt mẻ.
Nơi đây được gọi là Sinh Tử Đài, khi giữa các đệ tử xảy ra mâu thuẫn không thể vãn hồi được thì Sinh Tử Đài chính là lựa chọn tốt nhất. Tiến lên Sinh Tử Đài, mạng đã không thuộc về mình nữa.
Đã lên Sinh Tử Đài, dù là đỉnh cấp thiên tài gì đó vẫn lạc thì tông môn cũng không nói được gì, cũng không có quyền can thiệp vào kết quả của trận đấu. Đây chính là quy củ do Thiên Kiếm Tông đặt ra, không ai được làm khác.
Đã một khoảng thời gian dài, Sinh Tử Đài không diễn ra các trận chiến sinh tử. Bởi dù sao cũng là đồng môn, không phải thù giết cha cướp vợ thì không nhất thiết phải đem mạng sống của mình ra đặt cược cả.
Bất quá này hôm nay, xung quanh Sinh Tử Đài vắng vẻ đột nhiên có rất đông người đang tụ tập. Trong đó không những chỉ có những đệ tử bình thường mà xuất hiện cả một số nhân tài tại ngoại môn xuất hiện.
- Không biết là ai đi chọc giận Chu Văn Thành nhỉ. Dù chiến thắng cũng chưa chắc còn lưu lại được cái mạng nhỏ.
- Chu Văn Thành, không những có một vị biểu tỷ nằm trong hai mươi đệ tử mạnh nhất ngoại môn, bản thân lại còn là thành viên Thiên Hội, đụng vào thành viên Thiên Hội không phải là hành động thông minh.
- Hắc hắc, hy vọng sẽ có một màn đặc sắc diễn ra. Này xem như giải trí trước khi bắt đầu thí luyện ba tháng sau.
- ………
Các đệ tử đứng xung quanh bàn tán, đột nhiên từ một phương hướng, một tiếng hô lớn vang lên:
- Thiên Hội đến.
Đệ tử đứng xung quanh Sinh Tử Đài lập tức hướng chú mục đến phương hướng âm thanh vang lên. Chỉ thấy tại nơi đó, các đệ tử tự động tránh sang một bên, tạo thành một con đường khá lớn, đủ để khoảng hơn chục người tiến qua.
Phía cuối con đường xuất hiện một đám đệ tử mi thanh mục tú, nam có nữ có, không người nào không có khí chất bất phàm, là loại khí chất tôn quý chỉ có thế gia đệ tử mới có được.
- Là người của Thiên Hội. Không ngờ Thiên Hội kéo đến đây đông vậy.
- Dù sao Chu Văn Thành cũng là một thành viên khá có danh tiếng trong Thiên Hội, quan trọng vẫn là hắn có vị biểu ca nắm chức vị trưởng lão Thiên Hội tại nội môn, thế nên quan tâm Chu Văn Thành một chút cũng là điều bình thường.
- Xem kìa, hình như đó là Trương Vĩ, một trong những ngoại môn trưởng lão Thiên Hội đó sao? Không ngờ cuộc chiến này lại hấp dẫn Trương Vĩ.
- Có lẽ Trương Vĩ muốn lấy lòng biểu ca của Chu Văn Thành đây mà. Nếu làm tốt, không biết chừng sau khi tiến vào nội môn, địa vị của Trương Vĩ tại nội môn Thiên Hội sẽ được nâng lên cao.
Trong số những thành viên Thiên Hội kéo đến Sinh Tử Đài, bên trong nổi bật một gã nam tử tóc ngắn, mái tóc chải ngược về phía sau. Ánh mắt sáng như những ngôi sao, chân mày như hai ngọn núi, gương mặt góc cạnh rất tuấn lãng, làm cho hắn nổi bật phong thái phi phàm. Hai bên vành tai đeo trang sức hình ngọn thương màu đen, càng làm cho hắn ta trở nên cao ngạo bất phàm. Người thanh niên này dĩ nhiên chính là Trương Vĩ – ngoại môn trưởng lão Thiên Hội.
Tại Thiên Kiếm Tông, các đệ tử được cho phép thành lập những băng nhóm, qua đó tranh đấu tài nguyên cũng như những lợi ích khác nhau, điều này Thiên Kiếm Tông không hề cấm cản, ngược lại còn rất ủng hộ, bởi Thiên Kiếm Tông cho rằng, việc thành lập bang hội này sẽ kích thích các đệ tử tu luyện nhiều hơn.
Việc thành lập bang hội này bắt đầu diễn ra từ nội môn, sau đó mới lan ra ngoại môn, chủ yếu để bành trướng thế lực của mỗi bên.
Bang hội đệ tử Thiên Kiếm Tông đến nay chủ yếu có ba bang hội, bao gồm: Thiên Hội, Nhân Hội và Chiến Bang.
Thiên Hội là nơi tập trung các thế gia đệ tử, là những người có địa vị bất phàm không những trong tông môn mà cả đệ tử bên ngoài tiến nhập vào. Thiên Hội rất hoang nghênh những thế gia đệ tử, bởi Thiên Hội cho rằng, chỉ có thế gia đệ tử mới có quyền lấy xuống tài nguyên tu luyện. Có thể nói trong ba bang hội thì Thiên Hội chính là bang hội giàu có nhất.
Trái ngược với Thiên Hội là Nhân Hội. Nhân Hội không đồng ý với cách hoạt động của Thiên Hội, Nhân Hội cho rằng bất kỳ ai cũng có quyền tu luyện, có quyền được cấp phát tài nguyên đồng đều. Đặc biệt, Nhân Hội có thể thu nạp bất kỳ người nào, không cần biết đối phương không có gia thế hay là gia thế khủng bố. Đối với Nhân Hội, tất cả đều bình đằng như nhau. Có lẽ vì tôn chỉ này, Nhân Hội so với Thiên Hội tài lực kém đi một điểm, nhưng số lượng đệ tử trong hội thì lại nhiều hơn.
Cuối cùng là Chiến Bang. Cái Chiến Bang này khác biệt hoàn toàn với Thiên Hội và Nhân Hội. Để trở thành một thành viên tại Chiến Bang, đó là phải có thực lực. Chiến Bang tôn sùng tôn chỉ cường giả vi tôn, chỉ cần có thực lực, muốn có cái gì chẳng được. Vậy nên trong ba bang hội, số lượng đệ tử Chiến Bang là thấp nhất, nhưng chiến lực lại là bang hội đứng đầu. Dù tài lực mạnh mẽ như Thiên Hội đối với Chiến Hội cũng nhường nhịn hai phần.
Ngoài ba bang hội này ra thì còn có một thế lực khác, thiết nghĩ gọi là bang hội thì cũng không phải, những người này thuộc về giới tự do, giống như tán tiên bên ngoài vậy, không phụ thuộc vào bất cứ thế lực nào, tự bản thân lăn lộn.
Dĩ nhiên số lượng những người không tham gia bang hội rất ít, bất quá, thực lực đều thuộc loại không thể xem thường. Chu Ân chính là một trong những người không tham gia ba cái bang hội kia, nhưng cả ba bang hội đối với nàng đều xuất hiện sự kính trọng nhất định.
Quay trở lại vấn đề chính, người của Thiên Hội xuất hiện hấp dẫn vô số ánh mắt cùng chú mục. Đa số người đang quan sát chủ yếu thuộc về Nhân Hội, đối với Thiên Hội ánh mắt có chút khó chịu.
Lại một tiếng hô vang khác vang lên:
- Mau tránh đường.
Giọng nói uy nghiêm tràn đầy lực lượng, dường như phát ra từ một gã nam nhân.
- Là người Hình Kiếm Đường. Tại sao Hình Kiếm Đường lại xuất hiện? Không lẽ là bởi vì Chu Văn Thành?
- Nghe nói Hình Kiếm Đường quan hệ khá tốt với Thiên Hội, có lẽ xuất hiện cổ vũ Chu Văn Thành chính là muốn kết thân đây mà.
Hình Kiếm Đường trang phục màu đỏ rất nổi bật, không hề nhầm lẫn với bất kỳ nhóm đệ tử bình thường. Bất quá, Hình Kiếm Đường chỉ xuất hiện có năm người. Mà một trong số đó chính là Lôi Thần, người vừa ngăn cản Tinh Hồn và Chu Văn Thành tại Vũ Kiếm Các cách đó ít lâu.
Lôi Thần thực lực rất mạnh ai cũng biết, nhưng bốn người đi cùng với Lôi Thần, tu vi so với chênh lệch bao nhiêu cả.
- Lôi Thần, trước đây hình như ngươi đâu hứng thú với mấy cái Sinh Tử Đài này.
Một trong bốn người đi cùng với Lôi Thần chợt hỏi.
- Ha ha, lâu lâu đổi gió một chút, vẫn tốt hơn ở Hình Kiếm Đường ngột ngạt sao.
Lôi Thần trên miệng ngậm một cành cây nhỏ, cười tít mắt đáp.
- Người khác nói đổi gió thì ta tin, nhưng riêng Lôi Thần ngươi thì không.
Người nọ lắc đầu đáp. Chỉ thấy Lôi Thần cười cười, gương mặt biểu cảm thất bại.
- Ha ha ha, bộ trông ta rất lừa người à. Quan Trí Bân, ta và ngươi dù gì cũng thâm giao nhiều năm, ngươi nỡ lòng nào lại dìm ta như vậy chứ?
- Hừ, cũng bởi làm bạn nhiều năm ta mới dám khẳng định.
Người tên Quan Trí Bân hừ lạnh một tiếng.
- Mọi người nói giúp ta một tiếng đi chứ…
- Chúng ta đồng ý với Quan Trí Bân.
Ba người còn lại đồng loạt, không hẹn mà cùng nói. Nghe đến đây, Lôi Thần triệt để cứng miệng, tinh thần như xìu xuống, trông vô cùng thảm bạn.
- Đám huynh đệ chó má.
Lôi Thần gương mặt giật giật, tức giận lầm bẩm chửi. Bất quá, ngay lập tức hắn không có hứng thú để chửi nữa, bởi những nhân vật chính đã xuất hiện rồi.
- Chu Văn Thành đến.
Chu Văn Thành chính là một trong hai nhân vật quan trọng của trận Sinh Tử Đài này, làm sao không gây sự chú ý được.
Khi Chu Văn Thành lướt qua chỗ Thiên Hội, Trương Vĩ trên tay bỗng xuất hiện một cái nhẫn trữ vật, đem ném qua cho Chu Văn Thành, khóe miệng cười âm trầm, nói nhỏ:
- Chu Văn Thành sư đệ, đừng để Thiên Hội chúng ta mất mặt.
Nhìn cái nhẫn trữ vật trong tay, chỉ thấy Chu Văn Thành lắc đầu cười, gương mặt đặc biệt cao ngạo, nhìn Trương Vĩ đáp:
- Trương Vĩ sư huynh đánh giá hơi cao tên tạp chủng đó rồi, những thứ này không cần thiết chút nào. Ta Chu Văn Thành tuyên bố, trong vòng ba chiêu sẽ lấy đầu tên tạp chủng đó. Ha ha ha…
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
20 chương
11 chương
9 chương
482 chương
72 chương