Đại Đường Tửu Đồ
Chương 340
Bóng dáng cô đơn già nua của Cao Lực Sĩ vừa mới đi qua đường cung, Tiêu Duệ chợt xuất hiện tại đó. Hắn yên lặng nhìn bóng Cao Lực Sĩ rời đi, khóe miệng ung dung cười.
Hắn đương nhiên hiểu được, Lý Long Cơ sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy, hắn chắc chắn sẽ đem hết khả năng ý muốn ngóc đầu trở lại. Hoặc nói, chỉ cần hắn còn sống, ý niệm đoạt lại đại quyền sẽ không dừng trong đầu.
Chỉ có điều hắn chỉ có thể là người si nói mộng thôi, đại thế đã mất vô lực xoay chuyển trời đất. Ngay cả không có Tiêu Duệ nắm trong tay quân quyền triều chính Đại Đường tuyệt đối, tân hoàng Lý Kỳ cũng tuyệt đối sẽ không cho phép Lý Long Cơ đuổi mình xuống ngôi vị hoàng đế.
Tiêu Duệ cất bước ra ngoài cung, đi vài bước, hắn quay đầu lại nhìn về phía ngự thư phòng khẽ mỉm cười. Tân chính, hắn nhất định phải thi hành, bất kể là vì Đại Đường hay là vì chính mình. Ngay cả hoàng đế không chịu, hắn cũng muốn mạnh mẽ thi hành.
Nhớ tới tân chính, trong lòng Tiêu Duệ lại có vài phần cấp bách. Nhưng hắn cũng biết, muốn thực sự chắc chắn thi hành loại tân chính xưa nay chưa từng có, gấp cũng không gấp được, chỉ có thể đi từng bước.
Mà ngay cả khi thi hành tân chính, hoàng đế vẫn là hoàng đế như trước, hoàng quyền cao nhất và quyền sinh sát vẫn nằm trong tay hoàng đế như cũ. Tiêu Duệ cũng không trông cậy vào có thể lập tức thay đổi thể chế chính trị hoàng đế độc tài, hắn chỉ hy vọng có thể thông qua tân chính lưu lại mồi lửa văn minh vĩnh viên không tắt.
Nội dung tân chính quan trọng không chỉ hạn chế, đề cao hiệu suất vận hành của triều đình Đại Đường, còn chứa nhiều thể chế biến cách vào vào tân chính, có thể xúc tiến kinh tế xã hội Đại Đường tiến thêm một bước phồn vinh. Đối với điều này, Tiêu Duệ đã có trọn vẹn đường lối cải cách.
Tiêu Duệ nhớ rõ trước kia có một vị học giả từng nói một câu như vậy, chỉ cần chuyện tình có lợi cho dân sinh, chỉ cần mở đầu, thì sẽ không có đảo ngược. Mà ngay cả người nắm quyền có ý phục hồi, lực lượng dân sinh cũng sẽ bức ngược quyền lực tiếp tục tiến tới.
Chỉ cần dân sinh đạt được ích lợi thực tế từ tân chính, chỉ cần dân chúng Đại Đường quen sự thống trị “có hạn của hoàng quyền”, quyền lợi dân chủ mộc mạc nào đó nảy sinh, tân chính sẽ từng bước nở hoa kết quả và thực sự đi lên con đường thay đổi lịch sử.
Hoàng đế thủy chung là hoàn đế, một hoàng đế được hưởng sự tôn sùng cũng là một chuyện tốt. Tiêu Duệ nghĩ khóe miệng hiện lên nụ cười, bước chân nhanh hơn.
Lúc xuyên qua cửa cung, hắn không nhịn được quay đầu nhìn cung điện ngàn vạn tầng tầng lớp lớp kia, trong lòng cực kỳ cảm khái. Trong nháy mắt dường như cảm thấy sự trói buộc ngoan cố mà nặng nề. Trong lòng hắn ngưng lại, một loại nặng nề không lý do đột nhiên sinh ra.
Tân chính chưa chắc có thể thực hiện thuận lợi, mà thật sự đến ngày đó, hắn sẽ không thể không khuất phục trước lịch sử và sự thật, bước tới một bước đau thương kia.
Ngay trong nháy mắt này hắn cảm thấy, hoàng đế làm chủ ngàn vạn cung điện này, kỳ thật cũng rất đáng thương. Làm một người có được quyền lực độc tài lại mất đi tự do và tất cả tình cảm, vượt lên trên cao cao tại thượng, kỳ thật sao không phải là một loại tịch mịch đây. Tựa như Lý Long Cơ, hắn quản lý quyền bính hơn mười năm, nhưng hắn đạt được cái gì? Hắn lại mất đi cái gì? Trừ cái gọi là đế vương hào hùng chỉ điểm giang sơn và cảm giác hư vinh thỏa mãn quyền lực hư ảo kia ra, hắn gần như là hai bàn tay trắng.
Tiêu Duệ không hy vọng cuối cùng chính mình cũng đi vào trong lao ngục gông cùm xiềng xích này.
…
…
Qua vài lần triều hội kế tiếp, tân chính Tiêu Duệ đề xuất, văn võ cả triều triển khai biện luật kịch liệt, thậm chí có thể nói là cãi nhau.
Đám triều thần chia làm hai phái, phái thứ nhất lấy hoàng tộc đứng đầu kiên quyết phản đối cái gọi là tân chính, thậm chí có một số hoàng tộc ngay mặt chỉ trích Tiêu Duệ bụng dạ khó lường; mà một phái khác thì lấy Hàn lâm học sĩ và thế gia đại tộc đứng đầu cảm thấy rất hứng thú đối với thiết lập hệ thống giám sát, bởi vì như vậy nói rõ bọn họ có thể thật sự có quyền được tham chính thảo luận giám sát chính sự, có lợi củng cố sĩ lâm, thế gia cũng được ích lợi.
Duy có ba người bảo trì trầm mặc. Một là đương sự Tiêu Duệ, hai người còn lại là Chương Cừu Kiêm Quỳnh và Bùi Khoan. Hai người này đứng đầu các quan lại Đại Đường. Vì đạt được sự ủng hộ của hai người, trước tiên Tiêu Duệ nhiều lần khai thông bọn họ, thẳng thắn thành khẩn lặp lại, nhiều lần tiến hành bàn bạc thấu triệt nhiều loại ưu đãi với hai người.
Trước mắt mà nói, kỳ thật trong lòng hai người Chương Cừu Kiêm Quỳnh và Bùi Khoan hy vọng có thể thi hành tân chính của Tiêu Duệ, bởi vì lòng dạ và ánh mắt hai người đều rất rộng, hơi suy xét liền thấy được ưu đãi thật lớn đối với sự phát triển của Đại Đường. Nhưng bọn họ lại biết rất rõ trong lòng, tân chính khó khăn, không phải vì điều này kinh thế hãi tục, mà bởi vì, tân chính chắc chắn động chạm tới ích lợi của đám quyền quý hoàng tộc, nhất là hoàng đế, hắn sẽ đồng ý hạ thần đoạt quyền lực trong tay mình sao?
Cho nên, hai người tạm thời bảo trì trầm mặc, ánh mắt vô ý đảo qua trên mặt hoàng đế Lý Kỳ.
Tâm tình Lý Kỳ rất phức tạm, cảm xúc hắn phập phồng, bên tai nghe tiếng cãi nhau rầm rĩ của đám đại thần, trong lòng càng thêm tâm phiền ý loạn. Hắn hiểu được, nếu Tiêu Duệ đưa ra tân chính, chắc chắn sớm đã có an bài và chuẩn bị, giống như hắn dẫn quân soán quyền khiến Lý Long Cơ thoái vị, chính mình đồng ý cũng tốt không đồng ý cũng thế, thi hành tân chính đã thành kết cục đã định. Đừng nhìn đám quyền quý triều thần hiện tại hung hăng trên triều đình, nếu Tiêu Duệ thật sự muốn vận dụng thủ đoạn mạnh mẽ, bọn họ không một ai dám đứng ra phản đối.
Lý Kỳ đã xác định, Tiêu Duệ thi hành tân chính cũng không phải vì soán vị. Nhưng đến tột cùng hắn vì cái gì? Lý Kỳ nghĩ không rõ. Chẳng lẽ, hắn muốn làm cho mình làm con rối hoàng đế bị mất quyền trên đài?
Nghĩ đến đây, Lý Kỳ không khỏi thầm nghĩ, một khi đã như vậy, ngươi cần gì đẩy ta lên ngôi vị hoàng đế này?
Lý Kỳ đang cân nhắc, đột nhiên nghe Tiêu Duệ cao giọng hô:
- Hoàng thượng, thần có bản tấu!
- Mời Quận Vương nói.
Lý Kỳ lấy lại bình tĩnh, miễn cưỡng bày ra nụ cười.
Tiêu Duệ chậm rãi đi ra phía trước, ánh mắt nghiêm nghị đảo qua người chúng thần:
- Hoàng thượng, các vị đại nhân, thi hành tân chính, với Đại Đường, với triều đình, với hoàng thượng, đều có lợi mà không có hại…
Tiêu Duệ lưu loát giảng giải lý niệm tân chính tiên tới của hắn cùng với sau khi thi hành tân chính, sẽ đưa đến tiến bộ và sự phồn vinh cho Đại Đường. Hắn nói tới nỗi khô miệng khô lưỡi, thấy chúng thần một nửa chưa hiểu rõ hết mà một nửa vẫn khinh thường, giọng nói không khỏi trở nên cực kỳ trầm thấp:
- Hoàng thượng, thi hành tân chính thần tuyệt đối không có lòng dạ…. Xin hoàng thượng và các vị đại nhân minh giám!
Dừng một chút, Tiêu Duệ lại nói:
- Tân chỉnh ở thế phải làm, vì cơ nghiệp muôn đời của Đại Đường, vì con dân Đại Đường thiên thu muôn đời hạnh phúc.
Nói tới đây, Tiêu Duệ đột nhiên đi nhanh tới, một đường đi đến dưới hoàng đài của Lý Kỳ, cúi người xuống, thản nhiên cười:
- Thần dụng tâm lương khổ, ngày sau hoàng thượng chắc chắn sẽ biết!
…
…
Thân hình Lý Kỳ run rẩy, đầu vai co rúm. Hắn nhìn Tiêu Duệ thật sâu, không ngờ đứng dậy ngồi xổm xuống trước mặt chúng thần, cúi đầu nói:
- Tỷ phu, đến tột cùng là vì sao?
Tiêu Duệ thở dài:
- Hoàng thượng, vẫn câu nói kia của thần, thần tuyệt đối sẽ không hại hoàng thượng. Nếu Tiêu Duệ có lòng này, chắn chắn trời tru đất diệt không được chết già.
Lý Kỳ thở phào một cái, chậm rãi đứng dậy ngồi trở về, sau khi trầm ngâm thật lâu, lúc này mới cao giọng hô:
- Liền y theo ý của Quận Vương Tĩnh Nan, truyền ý chỉ của trẫm, từ ngày hôm nay hết thảy sự vụ thi hành tân chính, do Quận Vương Tĩnh Nan Tiêu Duệ và Chương Cừu Kiêm Quỳnh, Bùi Khoan hai vị ái khanh toàn quyền thay trẫm xử lý. Bãi triều.
Tân chính nói tới chỉ có hai chữ, thi hành lại là một hệ thống công trình cực lớn. Nói đúng ra, đó là trùng tu luật Đại Đường.
- Luật Đại Đường, hiến pháp quốc gia, vua dân cùng tuân theo, từ vua cho tới thứ dân, đều phải làm theo, không thể vượt qua… Quân thượng có đại quyền thống trị quốc gia, phàm lập pháp, hành chính, tư pháp đều gộp lại, lấy sự trợ giúp của Viện giám sát để lập pháp, lấy Viện chính vụ giúp đỡ triều chính, lấy Viện tư pháp tuân theo luật tư pháp….
Nghe xong Chương Cừu Kiêm Quỳnh đọc diễn cảm cường điệu luật Đại Đường, Lý Kỳ không khỏi cười khổ một tiếng, thở dài nói:
- Chương Cừu Kiêm Quỳnh, tự nhiên như thế, vương tử phạm pháp tội như thứ dân, trẫm tự nhiên cũng tuân theo luật pháp Đại Đường.
- Làm càn, làm càn!
Chương Cừu Kiêm Quỳnh đang muốn đọc tiếp, đã thấy Lý Long Cơ dưới sự nâng đỡ của Cao Lực Sĩ, mang theo vài cung nữ và thái giám đi vào triều hội trong điện Văn Đức.
Tuy rằng Lý Long Cơ đã thoái vị, nhưng trên mặt mũi, Lý Kỳ và chúng thần không thể không có biểu hiện bề ngoài, Lý Kỳ cùng chúng thần khom người thi lễ:
- Cung nghênh thái thượng hoàng!
Lý Long Cơ ưỡn ngực, ho khan kịch liệt hai tiếng, sau đó dùng ánh mắt phẫn nộ đặt lên người Tiêu Duệ, nổi giận nói:
- Tiêu Duệ, ngươi muốn làm hỏng xã tắc Đại Đường ta sao?
- Thái thượng hoàng chỉ giáo cho?
Tiêu Duệ khẽ mỉm cười, khom người nói:
- Thi hành tân chính, chính là triều đình cùng bàn bạc quyết định, có lợi có xã tắc quốc gia, như thế nào trở thành thần làm mất xã tắc Đại Đường?
Truyện khác cùng thể loại
99 chương
10 chương
2383 chương
299 chương
9 chương
77 chương