Daddy tàn nhẫn yêu mommy

Chương 80 : Nắm lấy tay anh

Lý Tùng Khánh chưa bao giờ trải qua cảm giác uất nghẹn như vậy, "Chẳng lẽ lại cứ như thế?" Chẳng lẽ bọn họ cứ như vậy khuất phục dưới "uy danh" của tên hung thủ đáng giận kia sao? Bị hắn chơi đùa trong lòng bàn tay? Anh thật sự không cam lòng!"Chúng ta không kiểm tra ra được bất cứ dấu vết gì, nhưng pháp y có thể kiểm tra ra." Diệp Tri Thanh thanh lãnh mở miệng. Tất cả mọi người đều sửng sốt, nhất nhất nhìn qua đây, cách nhìn đối với Diệp Tri Thanh liền thay đổi. Hứa Cảnh Đường cùng Lữ Di đối với Diệp Tri Thanh hiểu biết thêm một điều mới, thì ra, đứa con gái nuôi này cũng không lạnh lùng vô hại như bên ngoài. Hứa Hoành Văn co giật khóe miệng, sao cậu lại cảm thấy Tri Thanh ngày càng giống cái tên Trạm Kình kia thế? Đây có phải là do gần đây cô quá thân thiết với Trạm Kình hay không? Trạm Kình, anh cũng không nên dạy hư em gái tôi chứ! Bỗng nhiên, Hứa Hoành Văn có điểm hoài nghi, việc đem Diệp Tri Thanh giao cho Trạm Kình có thực sự là lựa chọn tốt chăng. Lý Tùng Khánh là người hiểu biết ít nhất về cô, cho nên anh ấy không xúc động sâu như bọn họ, ngược lại ngẫm nghĩ cách nói của Diệp Tri Thanh, ừm, làm như vậy dường như cũng không tồi. Trạm Kình cười nhìn vẻ mặt thanh lãnh của Diệp Tri Thanh, ý cười nơi đáy mắt thiếu chút nữa tràn ra, hai mắt sáng ngời, hắn biết, cô nhóc này không ra tay thì thôi, vừa ra tay tuyệt đối dọa người ta nhảy dựng lên. Lúc này đây, cô gái nhỏ này, tức giận rồi! Trạm Kình cười cười đối với di động nói, "Tùng Khánh, tôi tin tưởng bác sĩ pháp y của cục cảnh sát, bọn họ nhất định có thể tìm ra nguyên nhất cái chết bất đắc kỳ tử của bác sĩ Trần."Lý Tùng Khánh bĩu môi, tên nam nhân này thay đổi rồi, chứ Bát còn không có chổng đít lên đâu, mà đã bắt đầu phụ xướng phu tùy, đáy mắt xoẹt qua một mảnh sáng, đối phương nếu muốn chơi, bọn họ liền bồi hắn chơi tới cùng, "Đó là tất nhiên! Trình độ của bác sĩ pháp y trong cục cảnh sát tuyệt đối là hạng nhất."Chỉ trong nháy mắt, Lý Tùng Khánh liền biến thành một đại đổi trưởng Lý uy nghiêm, anh ta sắc bén nhìn mọi người, "Bác sĩ Trần đột ngột chết bất đắc kì tử, hiện tại yêu cầu mọi người lưu lại hiện trường cùng chúng tôi phối hợp điều tra."Vẻ mặt một đám nhân viên y tế đều bối rối không phản ứng kịp. Việc này xảy ra phát triển quá nhanh đi, một giây trước Lý Tùng Khánh còn bắt lấy Tiết Kiệt, làm cho bọn họ còn cho rằng người đổi thuốc kia là Tiết Kiệt, một giây sau, lại bắt Trần Khánh, Trần Khánh vừa nhận người đổi thuốc đó là mình thì hai giây sau liền ngã xuống. Đây là đang đóng phim sao? Nơi này đều là nhân viên y tế, hầu như đều gặp qua sinh tử, nhưng chính mình lại chứng kiến cảnh một người cứ như vậy sùi bọt mép ngã xuống trước mặt, hơn nữa người này còn là đồng nghiệp của bọn họ, họ thực sự nhất thời không thể tiếp thu được. Không quá thời gian mười phút, pháp chứng cùng pháp y vội vàng chạy đến, tới còn có thêm một đội cảnh sát, rất nhanh đem toàn bộ hiện trường phong tỏa. Trạm Kình đảo mắt lần lượt qua những người này, sau đó chuyển mắt nhìn về phía Diệp Tri Thanh, "Có thể nhìn ra ai là quân cờ ẩn của đối phương không?"Diệp Tri Thanh lạnh lùng đảo mắt qua toàn bộ hội trường, cuối cùng dừng trên một người. Trạm Kình nhìn theo tầm mắt của cô, thấy người mà cô nhìn thì nhướng nhẹ mày, "Là hắn? Nhưng hắn vừa một mực bảo vệ em!""Hắn là người rõ tình trạng của tôi nhất, cũng là người đứng gần Trần Khánh nhất." Diệp Tri Thanh thanh lãnh nhìn Tiết Kiệt. Ngày đó, ở trên xe cứu thương, Tiết Kiệt thấy được vết thương của cô, có thể nói hắn rất rõ thương thế của cô, mà hắn cũng đứng gần Trần Khánh nhất, nên có thể làm thủ thuật trên người anh ta. Do đó, người có khả năng nhất, chính là hắn. Trạm Kình cười cười, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tri Thanh càng thêm sáng, suy nghĩ của cô gái này vô cùng hợp với hắn, tốt bụng cũng không ngu muội, thanh lãnh lại sáng suốt.Ánh mắt hắn phi thường sáng, phi thường có lực độ, rất khó để người ta không chú ý, ánh mắt cô hơi lóe lên nhịn không được rũ mắt nhìn hắn, đối diện với ánh mắt sáng có lực như thế, trái tim cô tựa hồ không khống chế được nhảy nhanh hơn một chút. Trạm Kình sáng rực nhìn qua cô, phi thường hữu lực, lộ rõ sự chân thành đáng tin cậy, "Lại đây."Diệp Tri Thanh nhìn hắn một hồi, cuối cùng đi đến ngồi xuống bên cạnh hắn, Trạm Kình nhìn cô, "Anh muốn nắm tay em, nhưng tay anh không động đậy được, em nắm tay anh đi."Lúc hắn nói tay mình không động đậy được lại không có nửa điểm suy sụp hay ủ rũ nào, ngược lại một bộ dạng cây ngay không sợ chết đứng, muốn Diệp Tri Thanh nắm tay hắn. Diệp Tri Thanh thanh lãnh nhìn hắn, bất động. Mắt hắn vẫn sáng quắc nhìn cô, không cho phép cô thoái lui, không cho phép cô né tránh, qua một lát, Diệp Tri Thanh thanh lãnh nhìn thoáng qua bàn tay không cử động của hắn, ánh mắt có hơi lóe lên, sau đó duỗi tay nắm lấy tay hắn. Trạm Kình nở nụ cười đắc ý, dùng sức nắm tay cô, thật chặt thật chặt, chặt đến mức Diệp Tri Thanh có thể cảm thấy đau. Diệp Tri Thanh hơi chau mày, "Bây giờ không phải lúc anh rèn luyện." Hắn phẫu thuật tuy thành công nhưng còn cần một khoảng thời gian để hồi phục, qua khoảng thời gian này mới có thể bắt đầu rèn luyện."Vậy em dùng sức nắm tay anh đi." Trạm Kình xấu xa nhìn Diệp Tri Thanh, lực độ nắm tay cô vẫn không giảm. Diệp Tri Thanh nhìn hắn một hồi, rũ mất nhìn tay hắn đang nắm chặt tay mình, tay Trạm Kình rất lớn, hoàn toàn đem tay cô nắm gọn ở bên trong, bàn tay hắn rất ấm, nắm lấy tay cô, cô có thể cảm nhận rõ một luồng nhiệt truyền từ tay anh sang, rất ấm rất ấm, khiến cô có một loại xúc động muốn rụt tay lại. Mà Trạm Kình dường như biết được ý nghĩ của cô, cho nên nắm chặt thêm, không cho cô thoát ra. Diệp Tri Thanh thu hồi tầm mắt, cuối cùng nhìn Trạm Kình một cái, thanh lãnh nở miệng, "Buông tay". Tay bị hắn nắm chặt khẽ dùng sức tránh né, thoát ra từ tay hắn, sau đó, dùng sức nắm lấy tay hắn khiến cảm nhận được. Trạm Kình mắt thấy Diệp Tri Thanh nắm tay của mình, đắc ý nhếnh môi cười, bộ dạng rất giống bạn nhỏ Trạm Thừa ngây ngô cười, phi thường nghe lời buông lỏng tay ra, hưởng thụ hương vị được cô nắm tay. Tay cô rất nhỏ, còn không bằng một nửa tay hắn, cô nắm lực độ vừa phải, làm hắn cảm giác được sự tồn tại của cô, hai người cứ thế phụ thuộc chặt chẽ vào nhau. Tay cô thực mềm, xúc cảm vô cùng mỹ diệu, Trạm Kình nhất thời cũng không biết hình dung loại cảm giác này, chỉ cảm thấy rất thích, rất thích và hạnh phúc, nắm rồi liền nghĩ không muốn buông ra. Diệp Tri Thanh nhìn bộ dạng đắc ý ngốc nghếch của Trạm Kình, ánh mắt chợt lóe lên một tia kinh ngạc. Nếu lúc này để người ngoài nhìn thấy hắn ta, chắc rơi mất kính mắt, chỉ sợ họ sẽ cho rằng người này tuyệt đối không phải là Trạm Kình, nhất định là hàng giả. Giờ phút này, Trạm Kình thiếu đi vài phần nguy hiểm, phỏng tựa như những người đàn ông bình thường, lộ ra một chút nhân khí. Là một người đàn ông đắm chìm trong bể tình hạnh phúc._____Editor: AlissaCập nhật 30.1.2021 tại Việt Nam Overnight truyện.