Daddy tàn nhẫn yêu mommy
Chương 79 : Bắt lấy sai lầm của họ
Lý Tùng Khánh gần như ngay lập tức nhìn ra được tâm tư của Trần Khánh, liền cười lạnh, không chờ anh mở miệng thì Tiết Kiệt lúc nãy vẫn còn mất hồn bây giờ đã xông lên trước, hung hăng túm lấy cổ áo của Trần Khánh:"Là anh? Hóa ra là anh muốn giết cô Tri Thanh? Tại sao anh lại làm như vậy? Cô ấy rốt cuộc có làm gì có lỗi với anh chứ?"Sức lực của Tiết Kiệt mạnh đến mức Trần Khánh gần như không thở nổi, Lý Tùng Khánh nhướng mày nhìn cảnh này, anh liếc nhìn Tiết Kiệt, lại làm như không thấy được Trần Khánh đang khó chịu, anh đứng yên không nhúc nhích.
Trần Khánh bị Tiết Kiệt siết đến khó thở, muốn giãy dụa nhưng tay đã bị Tùng Khánh còng lại, không giãy dụa được, anh ta chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Tiết Kiệt:"Tiết Kiệt! Mau thả tôi ra! Thả tôi ra!""Tại sao anh lại muốn hại cô Tri Thanh? Anh rốt cuộc là nhận được những lợi ích gì? Là một bác sĩ, sao anh có thể làm chuyện như vậy được?"Tiết Kiệt lúc này thật sự vô cùng kích động, anh thật tình đem Diệp Tri Thanh coi như thần tượng, mà con người trước mắt này lại muốn hủy hoại thần tượng của anh. Là một bác sĩ, vậy mà chỉ vì một vài ích lợi mà làm ra chuyện táng tận lương tâm như vậy, anh không thể nào chấp nhận được.
Tiết Kiệt vì bị kích thích mà dùng sức càng lúc càng mạnh khiến Trần Khánh càng thêm khó chịu, toàn bộ khuôn mặt đỏ bừng, đầu óc tắt nghẽn, gần như mất lý trí hét to:"Là cô ta tự cho mình là đúng, tự cho là tài giỏi không ai bằng, không biết đắc tội ai! Hừ, thấy bản thân có chút bản lĩnh liền xem thường người khác! Đối phương vậy mà cho ta một trăm triệu! Một trăm triệu đó, cả đời này ta cũng kiếm không được một trăm triệu!""Với một trăm triệu đó, tôi có thể tự mở bệnh viện, tự làm viện trưởng. Tôi muốn làm gì thì làm, không cần ăn nói khép nép, không cần xem sắc mặt người khác. Đến lúc đó sẽ không ai dám xem thường tôi nữa!"Tiết Kiệt thật không ngờ, Trần Khánh hại Diệp Tri Thanh là vì chút mâu thuẫn giữa anh ta và Diệp Tri Thanh trước cổng bệnh viện hôm đó. Ngày đó vì nóng lòng cứu người nên cô ấy đã phớt lờ anh ta, đồng thời bản thân cô vốn lạnh lùng mà anh ta trực tiếp lý giải thành Diệp Tri Thanh khinh thường anh ta. Vì chuyện này mà anh ta trả thù cô ác tàn nhẫn đến như vậy sao?
Bỗng nhiên, Tiết Kiệt cảm thấy không còn lời gì để nói với người này nữa, anh buông lòng cổ áo, khinh thường nhìn anh ta:"Cũng may anh chưa mở bệnh viện, nếu không tôi thực sự không biết sẽ còn bao nhiêu người chết trên tay anh nữa!"Lúc trước anh cũng biết bác sĩ Trần có hơi thực dụng, nhưng anh lại không biết lòng vụ lợi trong anh ta quá lớn, lớn đến mức biến dạng.
Một trăm triệu, đúng là dù họ có đi làm chăm chỉ cả đời cũng không kiếm được một trăm triệu, nhưng ngay cả khi họ có cho anh một tỷ, anh cũng không làm chuyện vô lương tâm như vậy!
Họ là bác sĩ, bác sĩ cứu người!
Mà sắc mặt của Hứa Cảnh Đường, Lữ Di, Hứa Hoành Văn cùng Lý Tùng Khánh đều thay đổi. Một trăm triệu, rốt cuộc là ai chịu chi một trăm triệu để đẩy Tri Thanh vào chỗ chết?
Trạm Kình ở trong phòng bệnh nguy hiểm nheo mắt:"Cô Tri Thanh, đến tột cùng cô đã làm gì đối phương vậy?"Vậy mà chi ra một trăm triệu, đúng là ra tay hào phóng.
Diệp Tri Thanh lạnh lùng nói:"Bất quá là một lời hứa mà thôi."Đáy mắt Trạm Kình xẹt qua một tia tối tăm, lạnh lùng nhìn Tri Thanh:"Ý của cô là?""Kết cục của người này có lẽ cũng giống với người bảo tài xế kia."Diệp Tri Thanh lạnh lùng nói, mấy lần đấu cùng đối phương, cô đã đại khái biết được một số thủ đoạn quen thuộc của đối phương.
Lý Tùng Khánh đeo tai nghe, nghe được cuộc đối thoại của hai người, ánh sáng sắc bén xẹt qua trong mắt, nắm chặt Trần Khánh, anh bước nhanh đi ra ngoài:"Muốn nói gì thì quay về đồn cảnh sát nói sau."Đồng thời anh ấy quan sát kỹ càng xung quanh.
Mới đi được hai bước, anh phát hiện Trần Khánh trên tay anh có gì đó là lạ, tâm anh trầm xuống, sắc mặt ngưng trọng, dừng bước, quay đầu nhìn lại, phát hiện Trần Khánh không ngừng co giật, miệng phun bọt trắng, sắc mặt xanh trắng, hai mắt trợn trắng."Chết tiệt!"Vẻ mặt Lý Tùng Khánh rất khó coi, ngước mắt nhìn Hứa Cảnh Đường trên sân khấu:"Hứa viện trưởng, làm phiền anh qua xem một chút."Hứa Cảnh Đường cũng đang đeo tai nghe, anh cũng nghe thấy được cuộc nói chuyện của hai người, thấy thế, lập tức cùng Lữ Di và Hứa Hoành Văn đi tới, cả ba cũng hợp sức kiểm tra Trần Khánh.
Trần Khánh lúc này đã hoàn toàn mất đi ý thức, hay nói đúng hơn là khi họ tới anh ta cũng đã tắt thở rồi.
Ba người Hứa Cảnh Đường liếc nhau, vẻ mặt rất xấu, cuối cùng Hứa Cảnh Đường ngước mắt nhìn Lý Tùng Khánh khẽ lắc đầu:"Cậu ta đã chết rồi!""Shit!"Lý Tùng Khánh trực tiếp nói tục! Một lần là như vậy, hai lần cũng là như vậy, họ hoàn toàn bị đối phương đùa giỡn trong lòng bàn tay!
Lý Tùng Khánh thật sự tức giận đến muốn giết người!
Anh nhìn qua Trần Khánh chết không nhắm mắt, ngồi xổm xuống, tìm kiếm trên người hắn, nhưng không tìm được thứ gì có thể sử dụng, nắm chặt nắm tay, sắc mặt khó coi nhìn ba người Hứa Cảnh Đường:"Có thể tìm được nguyên nhân cái chết của anh ta không?""Chẩn đoán sơ bộ là do nhồi máu cơ tim."Sắc mặt Hứa Cảnh Đường cũng vô cùng lúng túng. Trần Khánh là nhân viên lâu năm của bệnh viện, ông biết một số thói xấu của Trần Khánh, nhưng kiến thức chuyên môn của anh ta rất tốt, mà bệnh viện mỗi năm có hai lần khám sức khỏe, thân thể của Trần Khánh vô cùng khỏe mạnh, nhưng bây giờ anh ấy lại đột ngột bị nhồi máu cơ tim, chuyện này rõ ràng có vấn đề.
Đối phương vậy mà ra tay ngay trước mắt bọn họ, không coi họ ra gì, thực sự là hách dịch.
Lý Tùng Khánh mím chặt môi, ánh mắt nhờ vả nhìn Hứa Cảnh Đường:"Hứa viện trưởng, nhờ ông khám nghiệm tử thi cho anh ta ngay lập tức."Thật sự mà nói thì làm như vậy không đúng quy định, trong tình huống bình thường, anh phải thông báo cho pháp chứng và pháp y đến để bác sĩ pháp y kiểm tra thi thể cho Trần Khánh, nhưng anh lo lắng trong lúc đó sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng giống như người tài xế trước đó. Bởi vậy anh mới nhờ Hứa Cảnh Đường giúp anh, lấy danh nghĩa của bệnh viện kiểm tra thi thể cho Trần Khánh.
Tất nhiên, chuyện này cũng có rủi ro nhất định, có thể vì chuyện này mà Hứa Cảnh Đường phải đối mặt với tòa án.
Hứa Cảnh Đường biết được những rủi ro của chuyện này nhưng vẫn gật đầu đồng ý:"Được. Tôi sẽ thu xếp ngay.""Không cần."Giọng nói lạnh lùng của Diệp Tri Thanh vang lên trong tai nghe của họ:"Vô dụng. Trên người anh ta không có dấu vết gì. Chờ bác sĩ pháp y đến rồi kiểm tra thi thể."Lý Tùng Khánh cùng Hứa Cảnh Đường sửng sốt, Trạm Kình cũng nhướng mày nhìn cô:"Làm sao cô có thể chắc chắc trên người hắn không có dấu vết gì?"Trạm Kình cũng đồng ý làm khám nghiệm tử thi tại chỗ, anh không tin thủ đoạn của đối phương cao minh đến như vậy, không để lại chút dấu vết nào, còn về rủi ro sau này, anh sẽ giải quyết.
Diệp Tri Thanh liếc anh một cái, ánh mắt lại rơi vào trên người Trần Khánh:"Bởi vì đối phương sẽ làm những dấu vết kia biến mất."Lời nói của cô, tất cả mọi người đều nghe hiểu. Trên người Trần Khánh không phải không có dấu vết, mà là đối phương có năng lực cũng như có biện pháp để tiêu hủy những dấu vết mà họ tìm được. Đồng thời, đối phương đang chờ họ tự mình kiểm tra thi thể để nắm lấy sai lầm của bọn họ!_ _ _ _ _Editor: DttLinhCập nhật 25.1.2021 tại việt nam overnight truyện.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
126 chương
71 chương
24 chương
10 chương
10 chương
157 chương
107 chương
13 chương