Đế Quân
Chương 641
Song, còn không đợi nước biển bao phủ, trên thân đao, bạch quang dữ dội tuôn ra, đem chính nó cùng đạo thân ảnh kia bao phủ mà vào, nước biển mãnh liệt liền là chỉ có thể ở bên ngoài bạch quang mà không cách nào thẩm thấu đi vào.
- Đao linh, không sao chứ!
- Không có chuyện gì!
Đao linh trầm giọng đáp:
- Thực lực của lão gia hỏa này đã đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, ở trong Chúng thần chi mộ, đừng nói là trạng thái hiện tại của ta, cho dù là thời kỳ đỉnh phong cũng sẽ không phải là đối thủ của lão.
Thần Dạ gật đầu, Chúng Thần chi mộ, hiện tại càng giống như là cùng gia hỏa Chúng Thần chi thần kia dung hợp lại với nhau, nếu như còn ở cái địa phương này, lão thân là chúa tể liền là không thể địch lại.
Nhưng Thần Dạ có chút kỳ quái rồi, vì sao Linh nhi ở chỗ này lại có loại cảm giác như cá gặp nước?
- Bất quá cũng không cần khẩn trương, chủ nhân, chỉ cần tu vi của ngươi đạt đến cảnh giới đỉnh phong, cộng thêm ta, lão gia hỏa kia cho dù là ở trong Chúng Thần chi mộ cũng sẽ không phải là đối thủ của chúng ta rồi.
Nghe vậy Thần Dạ cười cười, hắn ngược lại là không có lo lắng Chúng Thần chi thần sẽ gây ra bất lợi với hắn, bằng không cũng sẽ không để cho hắn cùng Thiên Đao rời đi.
Mà hôm nay xem ra, Chúng Thần chi thần, lão nếu như muốn rời đi Chúng Thần chi mộ, có lẽ liền phải cần hỗ trợ của Thiên Đao.
Chỉ là tâm tư của nhân vật bậc này không dễ đoán, tuy có chuyện muốn cầu Thiên Đao cùng chính mình, lại cứ hết lần này đến lần khác ngay cả Thiên Đao khôi phục đều phải trả giá thật nhiều, hành động bực này thật khiến người ta có chút không giải thích được, chẳng lẽ lão không sợ chọc giận chính mình, sau này sẽ không trợ giúp lão sao?
- Đúng rồi Đao linh, nghe ý tứ trong lời nói của Chúng thần chi thần kia, lão chủ nhân của ngươi cùng Cổ Đế điện cũng không phải là người tạo ra các ngươi?
Một hồi sau, Thần Dạ hỏi.
Hắn một mực cho là lão chủ nhân trong miệng của Thiên Đao chính là người để cho bọn nó xuất thế, bây giờ nhìn lại là sai rồi!
- Đúng vậy a, lão chủ nhân ngay cả tu vi đã đủ để tiếu ngạo thiên hạ, nhưng còn không có thực lực đem chúng ta tạo ra!
Đao linh đáp.
- Ta trước kia vẫn cho là như vậy...
Thần Dạ bật cười một tiếng, chợt nghiêm nghị hỏi:
- Vậy Đao linh, ngươi có biết các ngươi là như thế nào mà xuất hiện ở trong thế gian hay không?
- Không biết!
Thanh âm của Đao linh trở nên có chút mờ mịt:
- Ở trong trí nhớ của ta, chỉ có hai người là chủ nhân, chính là ngươi cùng lão chủ nhân, mà ta lại hết lần này đến lần khác lại biết lão chủ nhân không thể nào đem chúng ta sáng tạo ra, mà chúng ta bẩm sinh lại mang theo loại sứ mạng nào đó mà tới. Về phần sứ mạng kia là cái gì ta cũng không biết nữa.
Thần Dạ nhất thời im lặng, bí mật cất giấu mà không biết tựa hồ càng ngày càng nhiều, cho đến ngày nay xem ra lão chủ nhân của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện cũng không cùng với bọn họ hoàn thành cái gọi là sứ mạng ở trong miệng Đao linh...
Ba khảo nghiệm mà Chúng thần chi thần bố trí, hiện nay nhớ tới, trong đó cũng là thâm ý sâu sắc, thậm chí tồn tại của Chúng Thần chi mộ vốn là có mục đích nào đó!
- Chủ nhân, chúng ta bây giờ lập tức rời đi nơi này, hay là?
Sau một hồi, Đao linh hỏi.
Sắc mặt của Thần Dạ nhất thời lạnh lùng mấy phần:
- Hôm nay tu vi ta tiến nhanh, chỗ tốt thu hoạch được không ít, Đại Tịch Diệt tâm thuật cùng với Phá Diệt đao pháp đầy đủ, hơn nữa sau khi kiến thức ngươi cũng với Chúng thần chi thần kia đánh một trận, đối với vận dụng thôn phệ chi lực cũng có mấy phần lĩnh ngộ, không tìm thứ gì đó tới thử luyện thực lực của mình một chút, làm quen một chút, như vậy sao được?
Đao linh ngẩn ra, hỏi:
- Chủ nhân, tìm ai?
- Ha hả, chỗ sâu biển rộng này muốn tìm một khối thí luyện thạch thật sự rất đơn giản, Đao linh, chúng ta đi!
Bạch quang bao quanh một người một đao, hướng một cái phương hướng nào đó nhanh như tia chớp lướt đi, sau một thoáng liền là biến mất ở phía trước.
Chúng Thần chi mộ, trong thần tích của Chúng thần chi thần ở lại!
Cửu Anh Vương cùng hai đầu Tử Kim Song Dực Sư tương đối mà đứng, sau thật lâu, một đầu Tử Kim Song Dực Sư trong đó mới hỏi:
- Cửu Anh Vương, rốt cuộc tiểu huynh đệ kia làm cái gì, làm sao để cho gia hỏa này biến thành bộ dáng như vậy?
Cách đó không xa, lão gia độc lập đứng yên ở trong hư không, cái thần sắc kia thỉnh thoảng ngưng trọng, thỉnh thoảng lướt qua một chút vui mừng, phảng phất như một người đang do dự, đang suy nghĩ, phải như thế nào mới có thể làm ra một cái lựa chọn.
Nghe vậy Cửu Anh Vương cười nhạo nói:
- Lão gia hỏa kia tự làm tự chịu, đừng đi quản hắn cái khỉ gió gì, chúng ta muốn làm cũng đã làm rồi, hôm nay liền đợi đi! Đã bao nhiêu năm cũng chưa rời đi nơi này, không biết hiện tại thế giới ở bên ngoài biến thành hình dáng ra sao rồi, còn có người nhớ được Cửu Anh Vương ta nữa hay không đây?
- Hiện tại rời đi?
Trong đồng tử của một đầu Tử Kim Song Dực Sư lướt qua vẻ ngưng trọng:
- Cửu Anh Vương, nếu như chúng ta có thể đi ra ngoài, đây cũng là ý nghĩa thiên địa hỗn loạn lại lần nữa mở ra, nếu như có thể mà nói, bản thân ta hi vọng vĩnh viễn ở trong này.
- Lời tuy như thế...
Cửu Anh Vương lạnh lùng nói:
- Có một số việc thế tất phải có một cái kết thúc, chúng ta chờ như vậy chẳng lẽ thiên địa cũng sẽ không hỗn loạn sao? Cho dù chết, bổn vương cũng muốn chiến một cái thống khoái!
- Cửu Anh Vương!
Liền ở lúc này thanh âm của lão giả nhàn nhạt truyền đến:
- Phong bế phiến thiên địa này cho đến một ngày kia đến!
Vô Tận chi hải, trong biển yêu tộc xưng bá, bát đại bá chủ liên hiệp trở thành một trong những chúa tể của cả Đông vực!
Bát Trảo Chương Ngư nhất tộc một trong bá chủ có một phiến hải vực cực kỳ rộng lớn, ở vị trí trung tâm của phiến hải vực này có từng phiến kiến trúc khổng lồ phảng phất như cung điện nhân loại kiến tạo!
Từ vị trí trung tâm của kiến trúc này có một đạo ngũ thải quang mang thiểm lướt mà ra, đem một phiến hải vực khổng lồ này đều là bao phủ mà vào, tạo thành một đạo kết giới vô cùng chắc chắn!
Nơi này dĩ nhiên là địa phương trọng yếu nhất của Bát Trảo Chương Ngư nhất tộc, sinh hoạt ở trong phiến hải vực này tự nhiên cũng là những cao thủ của Bát Trảo Chương Ngư nhất tộc kia.
Phiến thần thánh chi địa này khiến cho vô số yêu tộc ở trong biển rộng vì đó mà kính ngưỡng, cũng không biết có bao nhiêu yêu tộc mơ ước, khát vọng có một ngày có thể tiến vào trong đó.
Nhưng hôm nay bầu trời của phương thần thánh chi địa này đột nhiên xuất hiện hai đạo bạch quang, chợt tất cả tộc nhân của Bát Trảo Chương Ngư tộc nơi này đều nhìn thấy, trong bạch quang kia, một đạo đao mang lớn nhỏ trăm trượng liền giống như cửu thiên thần lôi ầm ầm một tiếng mà hạ xuống.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương