Đế Quân

Chương 640

- Cửa thứ nhất, Tử Kim Song Dực Sư! Đây là khảo nghiệm dũng khí cùng năng lực của ngươi, người bình thường cho dù biết Tử Kim Song Dực Sư áp chế thực lực cũng không có nhiều dũng khí dám chiến một trận, đây là dũng khí của ngươi, mà ngươi có thể đủ đem nó đánh lui, đây là năng lực của ngươi! Lông mày của Thần Dạ khẽ nhúc nhích, có chút ý tứ! - Cửa thứ hai, đại trận! Đây là khảo nghiệm trí tuệ của ngươi, hữu dũng vô mưu chỉ là mãng phu, nhất định không thành châu báu! Hữu dũng hữu mưu mới có thể ở trong thế giới hỗn loạn đứng vững gót chân, đối với ngươi mà nói, cái này càng thêm trọng yếu! - Cửa thứ ba, Hoàng Tuyền điện! Lúc này trong mắt lão giả có mục quang hân thưởng thiểm hiện: - Biết rõ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hoặc là cửu sinh nhất tử, nhưng vẫn muốn xông vào, đây là khảo nghiệm ngươi có tinh thần không biết sợ hay không! - Dũng khí, năng lực, trí tuệ, không biết sợ! Chỉ có đồng thời bốn dạng này, như vậy mới xứng tiếp tục có được Thiên Đao. Nếu không, Thiên Đao ở trong tay ngươi, tương lai nhất định sẽ lại để cho nó một lần nữa trọng thương, mà tới khi đó, ó chưa chắc còn có cơ hội được phục hồi như cũ giống như ngày hôm nay. Lời nói của lão giả trực tiếp để cho tâm thần Thần Dạ đại chấn, ý tứ bao hàm trong lời nói, nghĩ đến chính là lão chủ nhân của Thiên Đao cũng là chưa từng biết đến, mà trong đó cũng ẩn tàng quá nhiều bí mật. Bất quá những thứ này hắn tạm thời đều không muốn đi để ý tới, nhìn lão giả, Thần Dạ gằn từng chữ nói: - Khảo nghiệm tam quan, ta đã thành công thông qua, tại sao lại còn có Tà Ma ngục? Ngươi cũng đừng nói với ta, đây là vì ta mà đem tới chỗ tốt. - Dĩ nhiên không phải, chỗ tốt? Lão giả lạnh lùng nói: - Phiến thiên địa này mặc dù không phải một tay lão phu xây dựng, nhưng hết thảy vốn có hôm nay cũng chính là lão phu hao phí vô số năm tâm huyết mới có thể có được quang cảnh như ngày hôm nay, Thiên Đao tiến đến chính là muốn hấp thu hơn phân nửa năng lượng, dưới thiên hạ này làm sao lại có chuyện tốt như thế? - Tà Ma ngục bất quá là cái giá dùng để đổi lấy mà thôi! - Như vậy xem ra, cũng là cực kỳ công bằng rồi! Thần Dạ cũng là lạnh lùng cười một tiếng, nhưng ngay sau đó nói: - Hiện tại Thiên Đao khôi phục, chỗ tốt ta đạt được cũng không ít, tựa hồ không có lý do cùng cái cớ hướng ngươi lại đòi công dạo, nhưng có một câu nói muốn nói cho ngươi biết. - Xin lắng tai nghe! Bạch mi của lão giả hơi nhấc lên, trầm giọng nói. - Ở bên trong thế gian này không có bất kỳ người nào có thể bình phán ta có tư cách có Thiên Đao hay không, cho dù ngươi là Chúng thần chi thần cũng không thể! Lời nói lạnh thấu xương bỗng nhiên giống như đao phong từ từ lan ra, ngay cả cao thủ giống như Cửu Anh Vương giờ phút này cũng cảm thấy da thịt của mình ở lúc tiếng nói vọt tới có cảm giác đau nhói. Tốt cho một người trẻ tuổi! - Lá gan ngươi rất lớn! Sau một lát sau lão giả chậm rãi nói, thần thái cùng giọng nói làm cho người ta nhìn không ra lão rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì. Nghe vậy Thần Dạ cười khẽ: - Chính ngươi đều đã thừa nhận ta có tinh thần không biết sợ, tự nhiên lá gan là phải lớn hơn một chút so với thường nhân. - Tốt, nói rất hay! Lão giả đột nhiên cười to: - Sau chuyện này, lão phu cũng muốn nhìn một cái minh bạch, tương lai của ngươi rốt cuộc có thể làm đến mức nào. - Cáo từ! Thần Dạ lại không dừng lại nữa, xoay người rời đi. Ý định nguyên bản là sau khi đi ra ngoài, muốn gây khó dễ cho Chúng thần chi thần này một chút, hắn mơ hồ biết được lão hẳn là có việc cầu người, bất quá nghe được một phen giải thích này của lão, cùng với cái gọi là trả giả, Thần Dạ liền không còn cái tâm tư này. Bất kể là hắn phủ nhân lời nói của lão giả này, nhưng cũng không thể phủ nhân ba cái khảo nghiệm kia! Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, thậm chí là Thiên Đao tự mình nói ra, nó cùng với Cổ Đế điện bẩm sinh liền mang theo sứ mạng. Sứ mạng là cái gì, Thần Dạ không được biết, nhưng nếu như Thần Dạ hắn không có đủ thực lực, cũng không có đủ dũng khí, năng lực, trí tuệ, tinh thần không biết sợ, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện đi theo hắn có lẽ thật sẽ giống như Chúng thần chi thần đã nói, là tương lai hai cái này sẽ có kết quả cực kỳ bi thảm! Từ trên một loại trình độ nào đó mà nói, lão giả làm như vậy xác thực là vì tương lai của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện mà suy nghĩ... - Chủ nhân chờ một chút, để ta cho ngươi biết một chút về Phá Diệt đao pháp chân chính! Thần Dạ bỗng nhiên xoay người, chỉ thấy Thiên Đao tự hành lướt đi, bay vút lên giữa không trung, trong phút chốc bộc phát ra quang mang chói mắt giống như là tia sáng mặt trời, một đạo đao mang lớn nhỏ chừng trăm trượng phá vỡ bầu trời, hướng lão giả nặng nề chém giống. HIện tại ở bên trong đao mang này ẩn chứa đã không phải là cảm giác bá đạo, mà là phá diệt thuần khiết! Nơi đao mang đi qua, khí tức phá diệt bao trùm, vạn thiên tinh thần kia nhất thời giống như vô số quả bom nổ tung lên thật nhanh, đao mang vô tận nhưng trực tiếp đem tất cả năng lượng hỗn loạn đều là nhét vào trong đó, làm cho đao mang chi thân càng thêm to lớn! Nhìn bạch quang thiểm thước kia, đao mang càng lúc càng lướn, trong đồng tử của lão giả lần đầu tiên có thần thái khác thường lướt qua, cười to: - Tốt, để cho lão phu kiến thức một chút, cái gọi là Thiên Đao đến tột cùng có tư cách lấy thiên mệnh danh! Dưới tiếng cười lớn, lão giả nguy nhiên bất động, một đạo u mang nhàn nhạt ở bên ngoài thân thể lão quanh quẩn. Vẻn vẹn là trong chốc lát, đao mang ngang nhiên đánh xuống! Liền ở trong nháy mắt này, u mang ở ngoài thân thể lão giả cũng là dao động thật nhanh mà ra. So sánh với đao mang trăm trượng, u mang thật sự lộ ra vẻ quá mức nhỏ bé, song, ánh mắt của Thần Dạ lại co rút lại thật chặt... Ở bên trong u mang kia có thôn phệ chi lực mãnh liệt cực đoan, lực lượng phá diệt thuần khiết trong đao mang một khi tiếp xúc, không chỉ là không phá được u mang, ngược lại bị thôn phệ chi lực kia nhanh chóng cắn nuốt sạch lực lượng. - Đem thôn phệ chi lực thi triển đến mức tận cùng lại có uy lực to lớn như thế! Đem so sánh, chính mình lợi dụng thôn phệ chi lực để tu luyện lộ ra vẻ trò chơi con nít một chút. Mà lão giả kia hiển nhiên thúc dục thôn phệ chi lực cũng không phải là toàn bộ mà lão có. - Oanh oanh oanh! Từng đợt nổ tung kịch liệt vang dội không ngừng, giữa không trung, u mang càng ngày càng thịnh, dần dần rất có xu thế muốn đem cả đạo đao mang này đều bao phủ mà vào. Thiên Đao hiện tại mặc dù không tính là thời kỳ đỉnh phong, nhưng cũng là không thể khinh thường, dưới toàn lực thế nhưng cũng không bức lui được lão giả này nửa bước, Chúng thần chi thần, quả nhiên không hổ là cái danh hiệu này! Chỗ sâu của biển rộng vô tận, Chúng Thần chi mộ kia đã phong bế! Đột nhiên từ trong quamg mang chói mắt này một người một đao nhanh chóng bắn ra, xuất hiện ở trong biển rộng.