Đế Quân
Chương 594
Đã mười tám ngày trôi qua, không biết Thiên Đao hiện tại thế nào.
Hắn cũng nghĩ tới để cho Cổ Đế Điện hỗ trợ thử cảm ứng một phen. Dù sao hai vật này đã có quan hệ vô số năm, nên một vài phương diện, so sánh chính hắn là một chủ nhân thì càng chuẩn xác hơn một chút.
Nhưng ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, liền bị Thần Dạ đè ép xuống.
Thiên Đao đã bị mang đi rồi. Quả thật là hắn không muốn Cổ Đế Điện cũng xuất hiện chuyện đồng dạng. Tất nhiên, có lẽ hiện tại Thiên Đao đang khôi phục. Thế nhưng khi chưa nhìn thấy tận mắt thì rốt cuộc Thần Dạ không được yên tâm như vậy.
Có lẽ phải mau chóng khiến cho thân thể phục hồi như cũ...
Uống chút nước, hơi nghỉ ngơi một hồi, sau khi cảm giác cơn đau đớn trong đầu không còn kịch liệt như vậy, Thần Dạ có Tử Huyên hỗ trợ lại ngồi xếp bằng rồi lập tức tiến vào trong tu luyện.
Chuyện khôi phục tiếp theo cũng không gặp nhiều ngăn trở cho lắm. Chỉ với thời gian ba ngày ngắn ngủi, năng lượng Huyền Khí trong đan điền đã khôi phục đến tình trạng đỉnh cao ngày xưa. Hơn nữa, năng lượng hỗn loạn tràn ngập tại các nơi trong kinh mạch cũng do Thần Dạ toàn lực thi triển nên tất cả đều đã được khống chế.
Như thế, có thể chỉ thu phục luyện hóa những năng lượng hỗn loạn này, chẳng những thân thể sẽ khỏi hẳn mà tu vi của bản thân, nhất định cũng có tiến bộ nhảy vọt.
Mà loại quá trình này cũng không phải rất phức tạp, sau khi trôi qua thời gian hai ngày, Tử Huyên cùng Linh Nhi liền rõ ràng cảm ứng được, những cỗ khí tức mang theo cảm giác không ổn định xen lẫn trên dưới đang nhanh chóng lan tràn ra từ trong thân thể Thần Dạ.
Đây là hắn đang công kích đột phá thêm một tầng. Như vậy, vết thương bên trong cơ thể hắn, giờ phút này đều đã tốt rồi.
Cho đến lúc này, mẹ con Tử Huyên mới chính thức thấy nhẹ nhõm trong lòng.
Không được bao lâu, luồng khí tức hơi không ổn định đang phát tán ra ngoài kia, sau khi chúng đích thực ổn định trở lại thì có một cỗ khí tức càng hùng hậu hơn chợt bừng lên. Nó trực tiếp nuốt chửng khí tức lúc đầu.
Dao động mãnh liệt lại nương theo tiếng Long Ngâm trầm trầm đang lượn vòng quanh người thiếu niên ngồi xếp bằng ở giữa. Đột nhiên nó làm cho người ta cảm giác như là có Thần Long đến từ trên chín tầng trời. Nó khiến cho cả người, tự nhiên mà tràn ngập sự bá đạo vốn không nên xuất hiện...
- Rốt cục đã được rồi !
Người thiếu niên mở mắt, vươn vai duỗi người. Hắn cười cười, lập tức đứng lên, đi về hướng hai mẹ con đã chờ khá lâu.
- Chúng ta tiếp tục đi tới thôi!
Vào lúc người thiếu niên cười cười đi tới. Ở phía sau hắn, bất kể là dao động vừa rồi, hay âm thanh tiếng Long Ngâm có lẽ vẫn quanh quẩn đâu đây, toàn bộ phảng phất đã được dẫn dắt mà lập tức tự động xâm nhập vào trong cơ thể người thiếu niên.
Tử Huyên nhẹ nhàng chớp chớp đôi mắt nhung, nhìn hắn hiện tại tựa hồ lại trở nên có gì đó hơi không giống a!
Trong cung điện trống trải, quả là liếc mắt không thấy được giới hạn!
Mà ở trong cung điện đó, cũng không có bài biện gì khác. Đi ở bên trong mà giống như là đang đi lại trên đường cái bằng phẳng. Bởi vì không có bất cứ vật đối chiếu nào, nên đi trong thời gian lâu lâu, e là sẽ cho người ta một loại ảo giác rằng mình đang một mực ở tại chỗ đó.
Nhưng cùng với với việc dần dần xâm nhập, có thể làm cho người ta cảm giác được rằng chỗ mình đang đứng đã có sự khác nhau rất lớn so với lúc đầu.
Linh khí trong không gian càng loãng hơn, mà ngay cả không khí để cho người ta hô hấp phảng phất cũng là trở nên loãng đi rất nhiều. Nó khiến cho ba người trong khi đi lại, thì dần dần hô hấp đều là trở nên khó khăn.
- Chúng ta tăng tốc độ nhanh hơn chút !
Thần Dạ hừ lạnh một tiếng, chợt nhanh như tia chớp cứ thế mà đi về phía trước!
Thân là Võ Giả, nhất thời kìm nén hô hấp thì tịnh không khó khăn lắm. Nhưng mà nếu là thời gian dài, sau khi Huyền Khí trong cơ thể tiêu hao đến một mức độ nhất định... tu vi của ba người còn xa xa mới đạt được có khả năng trực tiếp chiếm đoạt Không Gian Chi Lực để duy trì nhu cầu cho mỗi bộ phận của thân thể. Bởi vậy, nếu cứ tiếp tục đi như thế, thì cuối cùng liền sẽ gặp phải nguy cơ tử vong.
- Đợi đã Thần Dạ, không đúng!
Tử Huyên bỗng nhiên dừng phắt bước chân lại, nàng nhìn bốn phía rồi hỏi:
- Ngươi không cảm thấy, hình như chúng ta đều một mực di chuyển tại chỗ sao?
Thần Dạ khẽ cau mày. Tất nhiên cảnh vật chung quanh đều là như nhau nên sẽ cho người ta loại ảo giác. Tuy nhiên, hắn cùng với Tử Huyên, cho dù là Linh Nhi thì đều không phải người bình thường, một khác biệt rất nhỏ trong không gian, có lẽ bọn họ đều có thể phân biệt ra.
Di chuyển tại chỗ sao ?
Lực lượng linh hồn, chợt cực kì nhanh chóng khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng. Một lát sau, guong mặt của hắn càng nhăm nhó hơn. Tử Huyên nói không sai, bọn họ đi một mạch đi đến đây, nhất là lần chạy vừa rồi thì cơ hồ đều ở nhấc chân cất bước tại chỗ.
Nhưng cơ hồ và hoàn toàn, tự nhiên là hai khái niệm không giống nhau!
- Có phát hiện gì à?
Tử Huyên hỏi, nói về lực nhận biết của linh hồn, so ra nàng kém Thần Dạ. Hồn Biến chính là một cơ may thần kỳ nhất trên đời này, đồng thời cũng có thể đủ sức coi như nó thuộc về loại đáng sợ nhất.
Im lặng lát nữa, Thần Dạ nói:
- Chúng ta, hình như là bị vây khốn rồi !
- Kết giới?
Tử Huyên nhướn mày một cái, nếu như là xông vào kết giới, không có khả năng không hề có một tiếng động như vậy. Ngay cả đối phương có tu vi Thông Thiên, nhưng lúc thi triển kết giới mà nếu muốn cũng không gây ra một chút động tĩnh nào thì vô phương làm được.
Hiển nhiên, có kết giới, vậy thì hẳn cũng là đã sớm trang bị ở chỗ này.
Nếu sớm đã có, vậy vừa rồi lúc ba người xông vào, làm sao có thể cũng không có một chút ngăn trở nào? Cho dù là chuyên môn vì vây khốn bọn họ, thì Tử Huyên cũng tin tưởng, thực lực của nàng cùng Thần Dạ không có khả năng phải lâu như vậy mà mới phát hiện ra có điều kì dị cổ quái.
Thần Dạ lắc đầu, một lát sau mới nói:
- Không phải phong ấn kết giới, là trận pháp!
- Trận pháp?
Tử Huyên lấy làm kinh hãi, Thần Dạ cũng không khỏi hơi cất tiếng cười gượng.
Đó cũng không phải trận pháp quá mức khủng bố, uy lực vẫn còn cao hơn cả phong ấn kết giới mà là vì trận pháp, hiện nay những người hiểu biết chỉ sợ đã không còn nhiều lắm.
Trong thế giới võ đạo hoành hành, khi mà lực lượng của bản thân từ từ mạnh lên, tiến tới biểu hiện ra đủ loại phương thức mà người bình thường xem ra là những thủ đoạn khó có thể tin nổi, thì dần dần trận pháp đã từ từ bị người đời xem nhẹ.
Uy lực của trận pháp, có khả năng lấy một chống mười, thậm chí chắn trăm. Nhưng Võ Giả, chớ nói những cao thủ đứng đầu, mà chỉ cần Thông Huyền Võ Giả đến mức như Thần Dạ này, khi đối mặt trên dưới một trăm cá nhân xông tới, thì hắn đã thành cao thủ đủ sức mạnh để đối phó mà đều không thành vấn đề chút nào.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
38 chương
20 chương
15 chương
17 chương
7 chương
138 chương