Đế Quân

Chương 299

- Bảy năm thời gian, liền đủ để cho cổ độc tính này ở trong cơ thể Linh Nhi ngưng tụ thành Độc đan rồi! Đao Linh nặng nề nói: - Độc đan, phương thức sinh tồn của nó chính là dùng thôn phệ sinh cơ Linh Nhi mà sống, sau khi tất cả sinh cơ của Linh Nhi đều bị cắn nuốt sạch, nàng sẽ... - Nếu nói thế thì chỉ cần đuổi Độc đan này ra khỏi cơ thể Linh Nhi, vậy thì Linh Nhi sẽ thoát khỏi đúng không? Thần Dạ lạnh giọng hỏi. - Nào có đơn giản như vậy? Đao Linh buông tiếng thở dài. Thần Dạ tâm thần ngưng trọng, quả thật không đơn giản như vậy, kiến thức của hắn mặc dù so ra kém Đao Linh, nhưng Tiên Thiên chi độc, muốn ngưng tụ thành một viên Độc đan nào có dễ như vậy. Tuy bảy năm thời gian, tuy năm đó người thi triển thủ đoạn kia tu vị cao minh, những điều kiện này còn chưa đủ để hình thành một viên Độc đan. Thế giới chung quanh Độc đan nhìn như hoàn toàn yên tĩnh, nhưng bản thể hồn phách Thần Dạ ở ngay chỗ này, hắn sao lại không cảm giác được sự cổ quái ở chỗ sâu nhất kia chứ Lực lượng thôn phệ khiếp người kia đích thật là từ trong Độc đan hiện lên, bất quá, nguồn suối chính thức cũng không phải là Độc đan! Ở chỗ này, Độc đan càng giống như một môi giới, có lẽ, sự xuất hiện của Độc đan chính là vì tác dụng như thế, nó phát huy ra những lực lượng thôn phệ kia, sau đó, sinh cơ mà Độc đan hấp thu từ Linh Nhi cũng không phải được chứa trong Độc đan. Như vậy xem ra, Tiên Thiên chi độc đối với Linh Nhi mà nói, có lẽ chỉ là quá trình thê thảm đau đớn, ảnh hưởng đến Linh Nhi, khiến cho nàng có nguy hiểm tánh mạng có lẽ vẫn là do thể chất bản thân nàng - Chủ nhân, tình huống chúng ta cũng đã biết rõ, trước rời khỏi đây đi. Chẳng biết tại sao, trong thanh âm của Đao Linh đúng là đang run rẩy, phảng phất như ở sâu thẳm phía sau Độc đan tồn tại một thứ gì đó khiến hắn cực kỳ bất an vậy. Nghe vậy, Thần Dạ chau mày, hắn ‘ nhìn ’ phiến hắc ám vô tận sau Độc đan một hồi, mới chậm rãi biến mất... - Thần Dạ, ngươi thế nào rồi? Nhìn thấy Thần Dạ rời khỏi, Tử Huyên lập tức tiến lên đỡ hắn, dùng tu vị và nhãn lực của Tử Huyên, sao có thể không nhìn hắn hắn hiện giờ đã cực độ suy yếu, chẳng những thân thể, mà hồn phách cũng thế - A, không có việc gì, ta là Hồn Biến, khôi phục rất nhanh thôi. Thần Dạ nhẹ nhàng cười cười, trong nội tâm, hảo cảm đối với Tử Huyên lại lần nữa gia tăng, nàng không hỏi tình huống thân thể nữ nhi mình, trước tiên lại hỏi hắn thế nào. . . . Đương nhiên, loại hảo cảm này cũng không phải là cảm giác giữa nam nữ. - Ta đỡ ngươi đến gian phòng bên cạnh nghỉ ngơi. Thần Dạ khoát khoát tay, sau khi nhìn Linh Nhi đang ngủ say, rời khỏi gian phòng, lúc này mới hỏi: - Linh Nhi sau khi sanh, có phải dù tiếp xúc với bất luận người nào thì linh hồn chi lực cũng chưa từng tiến được vào cơ thể Linh Nhi xem xét không? Tử Huyên gật gật đầu, thần sắc bất lực lại lần nữa hiện lên: - Đúng vì nguyên nhân này mới khiến cho mọi người thúc thủ vô sách, mà ngươi vừa rồi cũng quá mạo hiểm rồi. Ngươi biết không, ngươi nếu gặp chuyện không may, bảo ta và Linh Nhi cả đời này làm sao yên tâm được? - A, mạo hiểm cũng không có gì. Không phải giờ ta vẫn còn tốt đấy sao? Thần Dạ lời nói xoay chuyển, nghiêm nét mặt nói: - Nếu nói thế thì ngay cả ngươi cũng không rõ ràng thế chất bản thân Linh Nhi sao? - Sao ngươi lại hỏi như vậy? Sắc mặt Tử Huyên liền nổi lên vẻ bất an còn kịch liệt hơn cả trước kia. Trong bảy năm qua, Thần Dạ là người đầu tiên cưỡng ép đưa linh hồn chi lực dò xét qua cơ thể Linh Nhi một lần, nếu bàn về hiểu rõ tình huống thân thể Linh Nhi thì ngay cả người làm mẹ như nàng cũng khó bằng được. Cho nên, khi Thần Dạ hỏi như vậy, bất an của Tử Huyên lại càng thêm đậm đặc, nàng sợ từ miệng Thần Dạ nghe được tin tức không tốt. Thấy Tử Huyên biểu lộ như vậy, trong lòng Thần Dạ khẽ thở nhẹ, chuyện liên quan đến Linh Nhi, có mấy lời, biết rõ không thể nói nhưng lại không thể không nói. Trầm mặc một lát, Thần Dạ nói: - Tử Huyên, Tiên Thiên chi độc, đã ở trong cơ thể Linh Nhi ngưng hóa thành Độc đan. . . . Lời còn chưa dứt, khuôn mặt Tử Huyên đã trắng bệch, cả người như mất đi hồn phách ngốc trệ đứng ngây tại chỗ Lấy kiến thức của nàng, sao có thể không biết sự xuất hiện của Độc đan có ý vị thế nào chứ. . . . - Nhưng, cái này còn không phải nghiêm trọng nhất. Nhìn Tử Huyên, Thần Dạ đã không đành lòng, nhưng lại không có bất kỳ dấu diếm nào, đè xuống rung động trong tâm thần, hắn nhẹ nói: - Độc đan cũng không phải có thể dễ dàng ngưng tụ thành, điểm ấy, ngươi có lẽ rất rõ ràng. Tử Huyên vốn là người thông tuệ, nghe nói như thế, nàng lập tức hỏi: - Ý của ngươi là, tất cá điều này đều là vì thể chất Linh Nhi sao? - Không sai! Thần Dạ chậm rãi nói: - Thể chất Linh Nhi cực kỳ đặc thù, không chỉ có t hể thúc đẩy sinh trưởng Độc đan, hơn nữa còn xua đuổi linh hồn chi lực của người khác, thậm chí lực lượng thôn phệ cũng là do bản thân Linh Nhi phát tán, cho nên. . . . Cho nên mới có lực kháng cự cường đại kia! Lời này nghe cực kỳ không thể tưởng tượng nổi, nhưng sự thật lại như thế Thân thể Linh Nhi theo hắn cảm ứng thì thân thể và linh hồn của nàng đã triệt để chia ra làm hai, nói cách khác, Linh Nhi tự mình có hồn phách độc lập, nhưng lại không cách nào không thể được thân thể mình. Đương nhiên, khống chế ở đây chỉ là khí có lực lượng từ bên ngoài tiến vào thì thân thể Linh Nhi sẽ tự động xua đuổi hoặc thôn phệ lực lượng đến từ bên ngoài kia. Nguyên nhân này khiến bảy năm qua vẫn không một ai có thể trị liệu được cho nàng, lãng phí quá nhiều thời gian. Ngày nay, mặc dù Thần Dạ tiến vào, cũng miễn cưỡng xem như đã tìm được nguyên nhân bệnh, nhưng muốn giải quyết hết. . . . Thần Dạ và Đao Linh căn bản cũng không biết làm cách nào. Đuổi Độc đan ra ngoài có lẽ chính là phương pháp tốt nhất! Nhưng thân thể Linh Nhi tuyệt đối sẽ không cho phép, như vậy, cũng chỉ có luyện hóa Độc đan là khả thi. Tin tưởng, dùng sự bất phàm của Tử Huyên, trong những năm này đương nhiên đã từng có dạy qua Linh Nhi tu luyện, nhưng Linh Nhi hiện giờ nửa phần tu vị cũng không có, qua đó đủ thấy, còn đường để Linh Nhi tự hành tu luyện này căn bản không thể thực hiện được rồi. Đường không thể thực hiện được, đó chính là đường chết! Linh hồn chi lực Thần Dạ có thể tiến vào trong cơ thể Linh Nhi, nói cách khác, hắn có thể trợ giúp Linh Nhi luyện hóa Độc đan, nhưng Linh Nhi không có nửa phần tu vị, kinh mạch và thân thể yếu ớt của nàng sao có thể chịu đựng nổi huyền khí năng lượng của Thần Dạ trùng kích chứ. Những đạo lý này ngay tức khắc Tử Huyên đã hiểu rõ, nhưng bởi vì hiểu, mới có thể càng thêm bất lực, càng thêm thê lương: - Chẳng lẽ, Linh Nhi cuộc đời này khó mà cải mệnh sao? - Sẽ không đâu. . . .