Cửu Vực Tà Hoàng

Chương 49 : Trúc Cơ tam đoạn

Lôi Đình nhìn ma văn trên người huyết nhân, từng đạo từng đạo thay đổi liên tục, tạo thành một loại ‘Thế’ huyền diệu phức tạp, từ từ bao trùm toàn thân của nó. Mỗi một đạo ma văn hàm chứa một phần ma lực, tầng tầng chồng lên nhau, uy lực tuyệt luân. Một khi ma văn hoàn thành, thực lực của huyết nhân chắc chắn sẽ nhảy lên một mức độ kinh người. Tần Thiên nhãn thần khẽ nhúc nhích, từ trong trầm tư thức tỉnh lại, ngọc quan trong ngực khẽ chấn động, điều này làm cho tâm thần hắn cảm nhận được bất ổn. Nhìn huyết nhân đột nhiên hiện ra, Tần Thiên kinh hô: “Viên Ma” Lôi Đình có chút ngoài ý muốn, nhìn Tần Thiên một cái, nhưng không hỏi nhiều. Tựa hồ nghe tiếng kinh hô Tần Thiên làm cho huyết nhân quay đầu lại nhìn hắn một cái, ánh mắt hung ác kia tựa như đao nhọn đâm thẳng vào trong óc Tần Thiên, khiến cho hắn hét toáng lên một tiếng, loạng choạng lui về phía sau. Khi Tần Thiên nhận được tinh thần đáng sợ của huyết nhân xâm lấn, từ trong ngực Tần Thiên một hạt châu vân tím lóe lên ánh sáng nhạt, phát ra một cổ lực huyền diệu, chặt đứt ánh mắt hung ác kia của huyết nhân, hóa giải nguy cơ cho Tần Thiên. Tần Thiên có điều phát hiện, nhưng không có vọng động, hắn cũng không muốn ngay trước mắt mọi người bại lộ bí mật trên người mình. Lôi Đình trầm giọng nói: “Đừng nhìn vào ánh mắt hắn, ma thú lần này không phải chuyện đùa” Tần Thiên kinh hồn chưa định, núp ở sau lưng Lôi Đình, không dám nhìn huyết nhân kia nữa. Huyết nhân nhìn Lôi Đình một cái, ánh mắt hung tàn đáng sợ này thế nhưng lại không tổn thương được Lôi Đình. Quay đầu lại, huyết nhân ngưng mắt nhìn mọi người bên trong kết giới, trên khuôn mặt xấu xí dữ tợn lộ ra nụ cười tà ác, thật giống như rình con mồi của mình vậy. “Cẩn thận, trong mắt của ma vật này đã lộ sát khí, đoán chừng ma văn trên người hắn sẽ sớm hoàn thành, chúng ta chuẩn bị sẵn sàng” Trong mọi người ở đây, tu vi của Băng Tâm cùng Trầm Tuyết Y là cao nhất, đạt tới cảnh giới Thiên Cơ, nhưng vẫn thâm tàng bất lộ. Long Mạc Nhất, Giang Lưu Tự, Cổ Liệt ba người thuộc cảnh giới Tạo Vật. Mười vị cao thủ còn lại, ở cảnh giới Không gian có chừng hai vị, Vạn Tượng cảnh có bốn người, Thiên Nhân cảnh có bốn vị. Tạo Hóa thất cảnh là: Thần Biến, Thiên Nhân, Vạn Tượng, Không Gian, Thời Gian, Tạo Vật, Thiên Cơ. Cái gọi là Thiên Cơ khó lường, cao thủ có thể tiến vào cảnh giới này, cũng không phải đơn giản như vẻ bên ngoài. Ma lang và ma thú ba đầu sau khi huyết nhân hiện thân, song song triển khai công kích điên cuồng, càng lộ rõ bản tính ma thú hung tàn. Dưới bóng đêm, vô số ma khí che cả nhật nguyệt, huyễn hóa thành từng đạo ma ảnh, quanh quẩn bên ngoài thân Ma lang cùng ma thú ba đầu, hóa thành một ma mang thanh thế kinh người, va đập vào kết giới phòng ngự của cao thủ lục đại môn phái. Quang mang bể tan tành như mưa phùn, tầng tầng lớp lớp tạo thành một quang vụ, mông lung mà xinh đẹp, nhưng lộ ra sát cơ hung hiểm. Ma văn trên thân huyết nhân nhanh chóng ngưng tụ, huyết vụ trên mặt đất quay quanh nó, khiến cả đại địa rỉ ra huyết dịch, thật giống như tiếng khóc vô thanh. Gió đêm thổi nhẹ, vong linh khóc. Mảnh đại địa thánh khiết này, hiện tại đã bị nhuộm máu cả một vùng, ma vật sản sinh. Vô luận, Lôi Đình hay là cao thủ lục đại phái, tất cả đều căng thẳng thần kinh, thời thời khắc khắc lưu ý động tĩnh của huyết nhân. Chỉ có Tần Thiên ở phía sau lưng Lôi Đình, trong tâm nổi lên dục vọng mãnh liệt, hắn phải mạnh lên, hắn muốn thực lực, hắn muốn thoát khỏi cái loại vận mệnh bị người ta đuổi giết. Phải cường mạnh, nhất định phải tu luyện mới được. Tần Thiên lúc nãy dụng tâm lĩnh ngộ, đã nắm được bước đi đầu tiên của pháp môn tu luyện, nhưng lại không có thời gian thử qua. Hôm nay, dưới tình cảnh hung hiểm đã kích thích linh hồn Tần Thiên, cái loại khát vọng trở nên mạnh mẽ, thời khắc nào cũng thúc giục tâm của hắn. Tâm pháp Cửu Huyền cực kỳ huyền diệu, Cửu số chi cực, Huyền diệu chi âm. Cửu sâu xa, huyền khó giải thích, không gì hơn huyền, không thể miêu tả. Tầng 1 trong Khởi Nguyên cảnh – Trúc Cơ, là dùng khí thông lạc, tẩm bổ huyết khí, tiện đà cường hóa thân thể, rèn luyện khung thể. Tu luyện lấy khí làm chủ, khí lực chi nguyên, thông lạc kinh mạch, cường kiện thân thể. Luyện khí chia làm: Dưỡng khí, Vận khí, Hóa khí ba giai đoạn, Tần Thiên chẳng có chút căn cơ nào, sẽ bắt đầu giai đoạn dưỡng khí, trước khống chế tiết tấu hô hấp, sau đó thuận khí thông mạch, để cho ‘Khí’ tiến vào bên trong cơ thể của mình, tích lũy từ từ. Đợi sau khi sản sinh ra khí nguyên, là được vận dụng cổ khí này tẩm bổ thân thể, đây là giai đoạn thứ hai – Vận khí. Trước mắt, Tần Thiên không có việc gì làm, núp bóng người khác, mặc dù tình huống trong sân có chút kích thích hung hiểm, nhưng hắn thuộc dạng người ngoài cuộc, căn bản không tham gia vào cuộc chiến. Dưới tình huống này, Tần Thiên có khuynh hướng nắm chặc tu luyện, hắn nghĩ nghĩ thử một phát, tu luyện có cái huyền diệu gì, có thể mang đến thay đổi cho mình được bao nhiêu. Đêm đen, núi rừng quỷ dị, ma ảnh như máu, tiếng kêu chói tai. Khi ma văn trên người huyết nhân ngưng tụ hoàn toàn, một cổ huyết quang khuếch tán như quang luân phóng ra ngoài, chấn động cả đại địa, làm cho Lôi Đình cũng xuất thủ phòng ngự, tạo ra một cái phòng ngự kết giới đỏ như máu, tản mát ra hơi thở chí dương chí cương. Phòng ngự kết giới do cao thủ lục đại phái bày ra, dưới quang đao sắc bén ầm ầm bể tan. Ma lang bắn lên không, tựa như quỷ ảnh tiến vào bên trong kết giới, chỉ trong nháy mắt tiếng kinh hô thảm thiết vang lên không ngừng. Ma thú ba đầu vung cái chân to tổ bố lên, hướng mọi người ập xuống, khí thế làm cho người ta khiếp sợ. Huyết nhân ngửa mặt lên trời gầm thét, quanh thân huyết quang lóe lên, như một đạo thiểm điện dài hẹp lượn lờ toàn thân, bắn ra quang huy hủy diệt vạn vật. Chợt lóe rồi biến mất, thân pháp huyết nhân quá kinh người, trong một phần mười giây, đã chuyển đổi qua lại mấy trăm phương vị, cắt vào cao thủ lục đại phái, xé nát tại chỗ, chém giết ba vị cao thủ. Tiếng kêu thảm thiết rên rỉ trong gió đêm, những cao thủ tu vi hơi yếu khi ma vật xâm nhập, căn bản là không tránh né kịp, không phải bị thường mà là bị giết chết, quả thực không có lực hoàn thủ nào. Băng Tâm lớn tiếng nói: “Không nên khiếp đảm, toàn lực đánh ra, tánh mạng do chính mình nắm giữ” Bay lên trời, Băng Tâm hỏa diễm quanh thân bắn ra tia sáng hoàn mỹ, tạo thành một cái phòng ngự kết giới thần thánh linh hoạt, làm cho ma vật không dám tới gần. Trầm Tuyết Y xoay chuyển tại chỗ, cự kiếm biến hóa, hàng vạn hàng nghìn kiếm quang chém thiên diệt địa, trong nháy mắt khuếch tán ra bốn phương, nhất cử đánh lui Ma lang, trong miệng phát ra âm thanh đau đớn. Trên đỉnh đầu Cổ Liệt là Chiến Kỳ phi dương, hỏa diễm đỏ ngầu phần thiên diệt địa, khuấy động thời không, khiến cho hư không sụp đổ lớp lớp, làm cho ma thú ba đầu cũng tránh né liên hồi. Giang Lưu Tự tương đối giảo hoạt, thân pháp xoay tròn, tựa như quỷ mị nhanh chóng xuyên qua, không ngừng hướng bên ngoài chạy trốn. Long Mạc Nhất ngân quang hội tụ, một tàn phù Luân minh nguyệt trải rộng khắp thân, tạo thành phòng ngự mạnh nhất, trực tiếp lao ra từ trong sân. Nguy hiểm trước mắt, các cao thủ cũng bất chấp ẩn dấu thực lực, tất cả đều bộc phát ra công kích mạnh nhất, mạnh mẽ tập kích ma vật. Năm đại cao thủ thuận lợi thoát khốn, nhưng mười vị cao thủ lại không có vận khí tốt, ba vị chết dưới tay huyết nhân, hai người bị thương ở trong tay ma thú ba đầu, vẻn vẹn hơn năm người may mắn tránh thoát công kích đợt thứ nhất. “Ta nghĩ trước hết cuốn lấy ma vật này, các ngươi chém giết ma lang cùng ma thú kia”