Cửu dương binh vương

Chương 91 : Tranh giành

Dù cách xa mấy bước nhưng Lâm Phi cũng có thể cảm nhận được khí lạnh tỏa ra từ người Lăng Vi Vi. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Lâm Phi tin hắn đã bị ánh mắt của Lăng Vi Vi làm đông chết mấy lần rồi. “Xem ra, tôi thực sự đến không phải lúc, không làm phiền trợ lý Lâm và chị Thẩm bàn công việc nữa, dù gì đây cũng là công ty, xin trợ lý Lâm chú ý hậu quả một chút.” Chú ý hậu quả cái con khỉ, đồ đầu to óc như quả nho. Lâm Phi không nhịn được mắng thầm Lăng Vi Vi. Bị Thẩm Bội Ni giăng bẫy, lại bị Lăng Vi Vi mặt lạnh uy hiếp, Lâm Phi đâu còn tâm trạng tiếp tục ở lại đây. Bây giờ hắn cũng chẳng thèm quan tâm tới Lăng Vi Vi mà đứng dậy đi thẳng ra ngoài văn phòng. Nếu như là Mộ San San, Lâm Phi còn không biết nên dọn dẹp chiến trường như thế nào. Dù gì Lăng Vi Vi cũng chỉ là cấp trên của Lâm Phi, giữa hai người không có quan hệ nam nữ ngoài luồng, cùng lắm cũng chỉ là chút mật ngọt nên Lâm Phi không cần giải thích dài dòng với Lăng Vi Vi. “Em trai à, nhất định phải nhớ chuyện làm thư ký đã hứa với chị, không được hối hận nhé.” Lâm Phi định bỏ đi cho xong chuyện nhưng Thẩm Bội Ni không định bỏ qua cho hắn dễ dàng như vậy. Lúc Lâm Phi sắp rời khỏi văn phòng, Thẩm Bội Ni lại thêm cho hắn một mồi lửa. “Không phải làm bạn bè sao, sao lại thành thư ký rồi, nhưng nếu quản lý Thẩm có sở thích này cũng không phải là không được, nhưng giá tiền phải thêm một chút nữa. Thế này đi, chúng ta đều thân như vậy rồi, tính chị rẻ một chút, một lần năm trăm tệ thế nào?” Lâm Phi cũng bị Thẩm Bội Ni hại, cô gái này còn hại hắn tới bao giờ nữa, thực sự coi hắn là bùn đất thỏa ý nhào nặn sao? “Ha ha….” Lăng Vi Vi không nhịn được bật cười sặc sụa, không nể nang gì Thẩm Bội Ni và thân phận trưởng phòng của mình. Trái ngược với Lăng Vi Vi đang cười rất thoải mái, Thẩm Bội Ni đưa đôi mắt phượng quyến rũ nhìn Lâm Phi vừa tức giận vừa phẫn nộ. Không dễ gì Thẩm Bội Ni mới sắp đặt được màn kịch này, tạo ra cảnh tượng này để ra oai trước mặt Lăng Vi Vi, rất có thể Lăng Vi Vi sẽ vì chuyện này mà từ bỏ Lâm Phi, Thẩm Bội Ni cũng có thể bớt đi một tình địch mạnh. Nhưng tất cả là tốn công vô ích chỉ vì một câu nói của Lâm Phi. Một lần năm trăm tệ, lượng thông tin bao hàm trong đó thực sự quá nhiều. Ngay cả người tâm lý, chín chắn lại hiểu biết như Thẩm Bội Ni cũng không nhịn được nổi nóng, đôi mắt xinh đẹp đã chất chứa cơn thịnh nộ. May đây là Lâm Phi, nếu như đổi lại là người đàn ông khác nói với cô như vậy, Thẩm Bội Ni chắc chắn sẽ từ từ “tiếp đãi” hắn ta, làm gì có chuyện chỉ đứng bất động một chỗ làm mặt giận dỗi, trách móc. “Lâm, trợ lý Lâm, vậy là anh không đúng rồi.” Thẩm Bội Ni còn chưa phát biểu cảm giác trúng thưởng, Lăng Vi Vi đã nén cười, đôi mắt xinh đẹp đảo qua nhìn Lâm Phi và Thẩm Bội Ni: “Với khí chất và sắc đẹp của chị Thẩm, người nên đưa tiền phải là anh mới đúng chứ.” Lăng Vi Vi nói vậy tuyệt đối không xuất phát từ lòng tốt, lên tiếng bất bình cho Thẩm Bội Ni mà rõ ràng đang nhân cơ hội thêm dầu vào lửa. Ánh mắt của Thẩm Bội Ni đột nhiên chuyển từ người Lâm Phi sang phía Lăng Vi Vi, Lăng Vi Vi cũng chẳng chịu kém cạnh nhìn thẳng mặt Thẩm Bội Ni, hai cô gái âm thầm có ý đối địch nhau, mùi thuốc súng bỗng trở nên nồng nặc. Lăng Vi Vi có thể đè bẹp Thẩm Bội Ni, ngồi lên ghế trưởng phòng hành chính, bên trong ngoài sự giúp đỡ của Mộ San San, năng lực của cô ta cũng không thể xem thường. Mọi người đều có quan niệm “vào trước là chủ” nên từ sau khi Lăng Vi Vi bước vào, bị Thẩm Bội Ni cố ý chia rẽ khó tránh khỏi sẽ hiểu lầm Lâm Phi và Thẩm Bội Ni nảy sinh quan hệ. Không phải năng lực nhận biết của Lăng Vi Vi không đủ mà ngược lại, điều này chứng minh Lăng Vi Vi đã có cảm tình với Lâm Phi, vì vậy quan tâm quá mới loạn. Tuy nhiên chỉ một câu, mỗi lần năm trăm tệ của Lâm Phi đã khiến Lăng Vi Vi nhìn rõ mọi chuyện ngay lập tức. Cô gái này cũng không ăn chay nên không nể tình mà bắt đầu phản đòn kẻ tình địch ngầm, cũng là đầu sỏ Thẩm Bội Ni. Phụ nữ luôn đầy cảm tính, điều này đặc biệt biểu hiện rõ trong chuyện tình cảm, cho dù là trưởng phòng hành chính của một công ty lớn cũng không ngoại lệ. Trong khi đó, Thẩm Bội Ni cũng quên bẵng mất chức vụ và môi trường công sở mình đang ở. “Lâm Phi, em nói cho chị biết, nếu người có thân hình và khuôn mặt như trưởng phòng Lăng muốn em làm thư ký cho cô ấy thì một lần bao nhiêu?” Thẩm Bội Ni có thể chấp nhận Lâm Phi chế giễu mình thế nào cũng được bởi cô đã coi Lâm Phi là bạn đời tương lai, nếu không cũng không màng danh tiếng của bản thân và sự dè dặt của con gái mà năm lần bảy lượt gọi Lâm Phi vào văn phòng mình, tìm đủ mọi cách dụ dỗ Lâm Phi. Thẩm Bội Ni không hổ danh là một cô gái chín chắn, nhưng chín chắn về cơ thể và tâm lý, chín chắn không đồng nghĩa với phóng đãng, đối diện với những lời trêu chọc đã đề cập tới danh dự bản thân của Lăng Vi Vi, đương nhiên Thẩm Bội Ni không nể nang gì mà phản bác. “Bao nhiêu tiền cũng không làm.” Lâm Phi giả bộ xem xét Lăng Vi Vi một lượt nhưng lời nói ra lại không hề quan tâm tới cảm nhận của cô ta. Lâm Phi không hề giúp Lăng Vi Vi, hắn chỉ là nghĩ gì nói nấy mà thôi. Theo tính cách của Lăng Vi Vi, làm thư ký cho cô ta chắc chắn sẽ đau đầu hơn làm thư ký của Thẩm Bội Ni. Thư ký Lăng Vi Vi muốn là một người có thể phối hợp giúp đỡ cô, đồng thời nâng cao nhất định hiệu suất công việc của cô ta. Nói về phương diện này, Lâm Phi chắc chắn không phải ứng cử viên phù hợp. Nhưng Thẩm Bội Ni lại khác, cô gái chín chắn, hiểu biết này rất hiểu tâm tư đàn ông, làm thư ký cho cô chắc chắn không cần Lâm Phi phối hợp với công việc, ngược lại, Thẩm Bội Ni còn xuống giá hết cỡ để hầu hạ, nịnh nọt Lâm Phi. “Lâm Phi, anh nói rõ ràng cho tôi.” Cộc, cộc, cộc, tiếng giày cao gót gõ trên sàn nhà, Lăng Vi Vi bỏ mặc tình địch ngầm Thẩm Bội Ni mà đi thẳng tới trước mặt Lâm Phi, muốn Lâm Phi cho cô một lời giải thích hợp lý. Lăng Vi Vi vốn chẳng coi chuyện Thẩm Bội Ni nói Lâm Phi làm thư ký cho cô ta ra gì nhưng câu “bao nhiêu tiền cũng không làm” của Lâm Phi khiến Lăng Vi Vi không thể chấp nhận được. Cô ta và Thẩm Bội Ni đều là cấp trên của Lâm Phi, thậm chí chức vụ của Lăng Vi Vi không chỉ tương đương Thẩm Bội Ni mà còn cao hơn nhiều, dựa vào cái gì mà một lần năm trăm tệ liền chạy đi làm thư ký cho Thẩm Bội Ni, tới lượt Lăng Vi Vi cô thì cho bao nhiêu tiền cũng không làm. Đây rõ ràng là không coi trưởng phòng là cấp trên, không xem Lăng Vi Vi ra gì, đặc biệt còn trước mặt Thẩm Bội Ni, hắn bảo mặt mũi trưởng phòng Lăng biết để đâu. “Giải thích cái gì, không lẽ trưởng phòng Lăng cho rằng tôi có thể trúng tuyển chức thư ký của cô?” Lâm Phi chau mày, nhích hai vai tỏ vẻ bất lực. Theo như Lâm Phi thấy, hắn đã nói rõ như vậy nên với trí thông minh của Lăng Vi Vi không thể nào không hiểu ý trong đó. Nhưng Lâm Phi không thể lơ là một điều, đó chính là bầu không khí lúc này. “Anh không thử làm sao biết không thể trúng tuyển, đúng lúc Tiểu Vũ vừa nghỉ, tôi quyết định chọn anh làm thư ký cho tôi.” Dù gì Lăng Vi Vi cũng là trưởng phòng hành chính tổng hợp, công việc phòng hành chính tổng hợp cũng có thể coi là chuyện quan trọng nhất trong các phòng của tập đoàn Mộ Thị. Tính cách của Lâm Phi rất khó có thể trúng tuyển vị trí thư ký của Lăng Vi Vi, điều này không phải Lăng Vi Vi chưa từng cần nhắc, nhưng Lăng Vi Vi nói chọn Lâm Phi làm thư ký cho mình không hoàn toàn là nói trong lúc tức giận, đương nhiên cũng không phải vì trút giận Thẩm Bội Ni. Lăng Vi Vi thấy để Lâm Phi làm thư ký là áp lực lớn nhất đối với công việc của cô, Lăng Vi Vi có lòng tin có thể bồi dưỡng Lâm Phi thành một nhân viên giỏi trong một thời gian ngắn. Về điểm này, Lăng Vi Vi và Mộ San San có điểm tương đồng rất lớn, nói trắng ra là ý mong chồng thành tài. “Trưởng phòng Lăng à, chuyện gì cũng phải có trước có sau chứ. Trước đó Lâm Phi đã nhận lời làm thư ký cho tôi rồi. Trưởng phòng Lăng đang chuẩn bị lấy quyền trưởng phòng để đè đầu cưỡi cổ tôi à. Đúng là “quan cao một bậc đè chết người” mà! Nếu như trưởng phòng Lăng thực sự nghĩ như vậy, tôi cũng chỉ đành bỏ cuộc.” Thẩm Bội Ni đâu chịu để Lăng Vi Vi giành Lâm Phi đi, cô vừa mềm mỏng vừa cương quyết với Lâm Phi trong văn phòng cũng chỉ để Lâm Phi làm thư ký cho cô, mượn cơ hội này để khóa chặt Lâm Phi bên mình. Đột nhiên Lăng Vi Vi chen chân vào, Thẩm Bội Ni cũng rất thông minh không trực tiếp phản đối ý kiên của Lăng Vi Vi mà lấy lùi làm tiến khiến Lăng Vi Vi rơi vào thế bị động.