Cửu dương binh vương

Chương 382 : Ném

Ngoại ô thành phố Trung Hải, tại biệt thự Hoa Hồng, đại bản doanh của hội Hoa Hồng Gai. Trong phòng khách biệt thự riêng của Huyết Mai. “Bởi vậy, anh tới tìm tôi vì vợ anh?” Huyết Mai ngồi ngay ngắn trên sô pha, eo thon, mông nở, đôi mắt bồ câu, cặp mày lá liễu, thân hình nóng bỏng với đường nét gợi cảm ẩn hiện dưới chiếc váy hai dây quyến rũ. Chỉ là đôi mắt phượng ngước nhìn Lâm Phi đã thấp thoáng vẻ lạnh lùng. Thực ra chỉ nghe giọng điệu của cô cũng có thể nhận ra, sau khi hiểu rõ mục đích của Lâm Phi, Huyết Mai đã hơi khó chịu! Ban đầu, hội trưởng Huyết còn cảm thấy khá bất ngờ vì Lâm Phi đột nhiên tới thăm. Mặc dù đã được Lâm Phi giúp đỡ vượt qua vụ tập kích quy mô lớn của Thanh Long bang nhưng bãi chiến trường còn lại ở biệt thự Hoa Hồng vẫn cần Huyết Mai tự mình giải quyết. Mấy ngày nay, những công việc này khiến Huyết Mai bận tối mắt tối mũi. Cô còn tưởng Lâm Phi tới giúp đỡ hoặc là an ủi cô. Cho dù hắn chỉ tới vì muốn lên giường với cô, cô cũng không quá thất vọng. Vì nếu là vậy, Lâm Phi cũng tới vì cô, ít ra trong lòng hắn còn có cô. Cũng vì hoàn cảnh xuất thân và trải nghiệm cá nhân không giống nhau nên Huyết Mai chưa từng nghĩ sẽ chiếm được bao nhiêu tình cảm của Lâm Phi. Cô không mong gì nhiều, chỉ cần khi ở cùng cô, trong lòng hắn chỉ có một mình cô. Chỉ như vậy mà thôi! Vậy mà bây giờ hắn lại tới tìm cô vì Mộ San San. Phụ nữ ai cũng biết ghen. Mặc dù Huyết Mai hơn hẳn những phụ nữ bình thường, nhưng suy cho cùng cô vẫn là một người phụ nữ. Một khi người phụ nữ có người thương nhớ, đều khó tránh có lúc phải nổi cơn ghen. Cũng giống như Huyết Mai lúc này, nếu không biết rõ bản thân chẳng phải là đối thủ của Lâm Phi thì cô đã đạp hắn bay ra khỏi biệt thự rồi. Tới chỗ của cô nhưng lại vì một người phụ nữ khác. Chuyện như vậy, không có người phụ nữ nào có thể vui nổi, huống chi là “nữ trung hào kiệt” như Huyết Mai. Cô không hất trà vào người Lâm Phi đã là giỏi kiềm chế cảm xúc lắm rồi. “Phải mà cũng không phải.” Với kinh nghiệm lăn lộn chốn tình trường nhiều năm của Lâm Phi, lại thêm nỗi bất mãn của Huyết Mai gần như đã viết hết lên mặt như vậy, đương nhiên Lâm Phi nhận ra sự khó chịu của Huyết Mai. Biết rõ bản thân đã làm ngơ cảm xúc của Huyết Mai, Lâm Phi chỉ đành vòng vo: “Lần này tới tìm cô thực ra cũng định nhờ cô giúp đỡ nhưng hơn hết là vì, tôi... nhớ cô.” “Vừa hay, tôi cũng nhớ anh. Rảnh rỗi không có việc gì, tôi đã bảo Lợi Lợi đặt vé máy bay cho chúng ta. Nghe nói phong cảnh bên Úc Châu không tệ, chúng ta có thể nhân cơ hội này tới tham quan.” “Chuyện đó...” “Sao, anh không muốn?!” “Nếu như là lúc khác, tôi rất sẵn lòng.” Quen biết Huyết Mai lâu như vậy rồi, đương nhiên hắn hiểu tính cô. Lý do rảnh rỗi không có việc gì làm đòi đi du lịch rõ ràng không phù hợp với Huyết Mai, người cần phải điều chỉnh sắp xếp lại các nguồn lực của Thanh Long bang. Cô nhắc chuyện đi Úc Châu du lịch, chẳng qua là vì... cô nhớ Vệ Lão. Chuyện này Huyết Mai từng nhắc với Lâm Phi nên đương nhiên hắn sẽ đoán ra. Lúc rảnh rỗi đưa cục cưng Huyết Mai này tới căn cứ của Phán Quyết Địa Ngục ở Úc Châu một chuyến cũng không phải là không được vì dù gì hắn và Huyết Mai cũng từng có quan hệ xác thịt. Nói đơn giản là Huyết Mai đã là người của mình. Căn cứ của Phán Quyết Địa Ngục phải giữ bí mật tuyệt đối nhưng rõ ràng với Huyết Mai, chuyện đó không cần thiết. Lâm Phi vẫn luôn kéo dài thời gian không chịu đưa Huyết Mai đi chẳng qua là vì hắn phải quan tâm tới cảm nhận của sếp Mộ. Dù gì chuyến này hắn đi ít nhất cũng phải bảy mươi hai tiếng. Lâm Phi không cho rằng sếp Mộ sẽ để mặc hắn biến mất cùng Huyết Mai suốt bảy mươi hai tiếng đồng hồ. Nói ngắn gọn là không phải Lâm Phi không muốn đưa Huyết Mai tới căn cứ bên đó của Phán Quyết Địa Ngục thăm Vệ Lão mà hắn cần một thời điểm thích hợp. Mà nhiệm vụ cấp bách trước mắt là giúp đỡ vợ hắn, Mộ San San. Nếu như trong lúc nước sôi lửa bỏng như vậy hắn đưa Huyết Mai đi Úc Châu, vậy thì quan hệ vợ chồng giữa hắn và Mộ San San coi như xong. Huyết Mai thẫn thờ nhìn Lâm Phi như nghĩ ngợi điều gì, đôi môi xinh đẹp khẽ mở: “Chọn thời điểm khác cũng không phải không được.” “Tôi biết ngay...” “Ngày mai hay ngày kia?!” Nhìn gương mặt xinh đẹp của Huyết Mai đang cách hắn rất gần mà Lâm Phi không khỏi sững sờ mất một khoảng thời gian... “Tiểu Mai Mai, cô có còn nhớ cảnh lần đầu tiên chúng ta gặp nhau?” Sau khi tỉnh táo trở lại, Lâm Phi cũng hiểu ra, Huyết Mai vốn không định hiểu cho nỗi lòng muốn cứu vợ của hắn. Thấy vậy, Lâm Phi cũng không định tốn lời với Huyết Mai nữa. Nói ngọt không được phải dùng cách cứng rắn, đây chính là suy nghĩ lúc này của Lâm Phi. “Anh muốn làm gì?!” Lâm Phi vừa nói hết câu, Huyết Mai liền nhìn hắn đầy cảnh giác. Rõ ràng cô không quên việc hắn làm lần đầu tiên gặp cô. Thấy Lâm Phi sắp ra tay với mình, Huyết Mai định chạy thoát thân nhưng không được, ngược lại còn bị hắn ôm vào lòng. Khi cảm nhận được ý định không mấy tốt đẹp in hằn trong mắt Lâm Phi, Huyết Mai vô cùng hoảng hốt. “Nếu như anh còn muốn cứu vợ thì tốt nhất mau thả tôi xuống.” Thấy Lâm Phi ôm mình đi về phía bể bơi phía sau biệt thự, Huyết Mai lo lắng chỉ có thể lấy Mộ San San ra uy hiếp hắn, mong hắn thả mình xuống. “Cô nên biết tôi không thích bị người khác uy hiếp.” Không một ai thích bị uy hiếp, cũng may người đó là Huyết Mai, nếu như là kẻ khác dám đe dọa hắn, e rằng sớm đã bị Lâm Phi giết rồi. Cho dù là Huyết Mai, Lâm Phi cũng không định cho cô quá nhiều cơ hội làm hắn bực bội. Mặc dù lần này hắn tới thực sự muốn cầu cạnh cô. Nhưng rõ ràng điều đó cũng không giúp Huyết Mai có tư cách để uy hiếp hắn. “Trong tay tôi có chứng cứ chứng minh vợ anh trong sạch, nếu muốn thì tốt nhất nên thả tôi xuống.” “Bây giờ mới nói, cô không cảm thấy hơi muộn rồi sao?!” Lâm Phi bị Huyết Mai đe dọa một hồi đã vô cùng bực bội, rõ ràng hắn không định bỏ qua cho cô như vậy. Biết hắn nóng lòng cứu sếp Mộ, có bằng chứng mà còn không lấy ra sớm, chỉ riêng chuyện này cũng đủ để Lâm Phi trừng trị Huyết Mai. “Bây giờ anh bỏ tôi xuống, có lẽ còn...” Bõm! Lâm Phi đáp lại Huyết Mai bằng cách đứng bên hồ thực hiện động tác ném mạnh! Nói ngắn gọn là Huyết Mai bị Lâm Phi ném xuống hồ rồi...