Cửu dương binh vương

Chương 347 : Thanh long ra tay, hoa hồng gặp nạn (phần 1)

Đêm đen như mực. Trong biệt thự Hoa Hồng, đại bản doanh của hội Hoa Hồng Gai ở phía Tây thành phố Trung Hải. Mọi nhứ vẫn diễn ra như bình thường. Mặc dù biệt thự Hoa Hồng nằm ở vùng ngoại ô của thành phố Trung Hải nhưng vì dân số thành phố Trung Hải đông, bình thường cũng chỉ vào buổi tối, thi thoảng cũng sẽ có vài chiếc xe qua lại. Thế nhưng đêm nay xung quanh biệt thự Hoa Hồng lại yên tĩnh đến lạ. Một sự khủng bố khó có thể miêu tả, vô hình chung bao trùm quanh biệt thự Hoa Hồng. “Tam Gia sắp đến rồi. Lệnh xuống dưới bảo anh em chuẩn bị cho tốt. Tối nay Tam Gia đích thân đến hiện trường, nhất định phải bảo anh em xốc lại tinh thần xử lý Hoa Hồng Gai.” “Anh Báo, anh yên tâm đi. Mấy ngày nay, anh em đã nín nhịn lắm rồi. Chỉ đợi tối nay được trút giận thôi.” “Được rồi, mau đi thôi.” Hơn một nghìn mét bên ngoài biệt thự Hoa Hồng có một bóng đen đang nằm rạp xuống đất. Dưới ánh trăng rọi, có thể nhận ra bóng người này vô cùng lực lưỡng, cao lớn vạm vỡ, chiều cao cũng phải đến hai mét. Mặc dù người này nằm rạp dưới đất nhưng lại có một thần sắc vô cùng khó nói, giống như con mãnh hổ nằm trên núi, bất cứ lúc nào cũng có thể vùng lên. Thông qua người vừa nhận lệnh rời đi và cách xưng hô với người đang nằm núp ở dưới đất cũng như cuộc hội thoại giữa hai người, nếu như một ai đó quen thuộc với các thế lực ngầm ở thành phố Trung Hải thì có thể phán đoán ra bóng đen lực lưỡng đang nằm rạp trên đất kia không phải ai khác mà chính là Nghiêm Thiên Báo – hổ tướng hàng đầu của Thanh Long bang, người trong giới còn gọi hắn là Hắc Tâm Báo. Người người trong Thanh Long bang đều vô cùng đẳng cấp. Và mạnh nhất chính là ba người lập ra Thanh Long bang trong lời đồn. Bây giờ trong ba người thì có hai người đi, chỉ một người ở lại đó là Tam Gia, còn được coi là chí tôn của Thanh Long bang. Dưới Tam Gia thì Nghiêm Thiên Báo đứng đầu. Nghiêm Thiên Báo là hổ tướng số một của Thanh Long bang, thậm chí còn được công nhận là hổ tướng số một trong thế giới ngầm ở thành phố Trung Hải. Danh hiệu Hắc Tâm Báo hoàn toàn được xuất phát từ cách mà Nghiêm Thiên Báo đối đầu với kẻ thù. Những năm gần đây, Thanh Long bang có thể được xếp là một trong ba bang hội lớn nhất trong thế giới ngầm ở thành phố Trung Hải, các cuộc giao dịch thành công vang dội mười phần thì cũng có bảy phần công của Nghiêm Thiên Báo. Đặc biệt là từ khi cảnh sát thành phố Trung Hải nhúng tay vào vụ việc điều tra Thanh Long bang liên quan đến ma tuý, Tam Gia lui về sau, nên mọi việc trong Thanh Long bang đều do Nghiêm Thiên Báo xử lý. Có thể nói, ngoài Tam Gia ra thì Nghiêm Thiên Báo có thể được coi là người đại diện duy nhất của Thanh Long bang. Trong những lần giao đấu giữa Hoa Hồng Gai và Thanh Long bang, những thành viên hội Hoa Hồng Gai chết trong tay Thanh Long bang cũng phải tới ba mươi người, trong đó, thậm chí còn bao gồm cả bốn lãnh đạo cốt cán tầm trung của Hoa Hồng Gai. Những kế hoạch của Hoa Hồng Gai đều nhằm vào Nghiêm Thiên Báo với mục đích giết hắn nhưng đều thất bại. Có hai lần đội giết người có tới mười mấy người đều đã bị tiêu diệt. Không chỉ Hoa Hồng Gai mà các thế lực đối đầu khác với Thanh Long bang cũng đã từng phái sát thủ mưu đồ giết hại Nghiêm Thiên Báo. Kết quả cho đến giờ, Nghiêm Thiên Báo vẫn sống yên ổn. Sự truy sát của các thế lực đối với Nghiêm Thiên Báo ở một mức độ nào đó mà nói lại càng khiến uy danh của hắn nổi hơn. Hôm nay, Nghiêm Thiên Báo lại xuất hiện ở bên ngoài biệt thự Hoa Hồng – đại bản doanh của Hoa Hồng Gai. Với thân phận của Nghiêm Thiên Báo, đêm hôm còn xuất hiện ở cửa biệt thự Hoa Hồng, thậm chí người được gọi với cái tên Tam Gia – linh hồn của Thanh Long bang cũng sẽ tới đây. Vậy thì chỉ có thể có một cách giải thích cho việc này. Đó chính là Thanh Long Bang muốn khai chiến toàn diện với Hoa Hồng Gai. Và là cuộc tấn công bất thình lình. Những lần mâu thuẫn và va chạm giữa Thanh Long bang và Hoa Hồng Gai xảy ra đã lâu. Giữa hai bên về cơ bản là hai ba ngày lại đụng độ một lần. Có điều vì sự tồn tại của một bang hội khác trong thế giới ngầm tại thành phố Trung Hải cũng như sự giám sát và quản lý của uỷ ban thành phố nên Thanh Long bang và Hoa Hồng Gai vẫn còn kiềm chế. Và mâu thuẫn trở nên gay gắt hơn khi đêm hôm trước cảnh sát thành phố Trung Hải làm gắt với Thanh Long bang. Còn nguyên nhân quan trọng khiến Thanh Long bang quyết định không màng tất cả, muốn khai chiến toàn diện với Hoa Hồng Gai chẳng gì khác ngoài việc gần đây Đỗ Chính Đình dẫn tiểu đội Chim Cắt đập phá các tụ điểm của Thanh Long bang. Thanh Long bang vốn dĩ đã muốn thôn tính Hoa Hồng Gai, nếu không thì Thanh Long bang cũng sẽ không phải tốn công tốn sức tìm người ở nước ngoài bày ra trận mai phục để giết Vệ Lão. Nếu không phải cảnh sát thành phố Trung Hải nghiêm ngặt thì e rằng Thanh Long bang đã ra tay với Hoa Hồng Gai từ lâu rồi. Bây giờ sóng gió đã qua, các lãnh đạo cấp cao dần dần sẽ quay lại Thanh Long bang ở thành phố Trung Hải. Bọn họ sao có thể ngồi nhìn Đỗ Chính Đình tiếp tục dẹp bằng các tụ điểm đang đứng tên bọn họ được. “Anh Báo, Tam Gia đã đến.” “Ừ, ở đây giao cả cho cậu. Phải trông chừng kỹ cho tôi, có bất cứ tình hình gì lập tức thông báo.” Nghiêm Thiên Báo khi nãy còn đang nằm bò trên đất, quan sát tình hình bên trong biệt thự Hoa Hồng bằng kính viễn vọng, sau khi nghe tên đàn em thông báo, hắn bỏ luôn kính viễn vọng xuống dặn dò đôi câu rồi sải bước về phía Tam Gia đang đứng bên ngoài biệt thự Hoa Hồng. …… Trong màn đêm yên tĩnh, một chiếc xe Hummer đi tới. Tam Gia mặc một bộ đồ rộng rãi thời Đường, chắp tay đứng thẳng, cả người không hề để lộ vẻ khó chịu mà ngược lại còn tỏ ra dáng vẻ oai phong. Đôi mắt hắn ta lạnh lùng, không thể nhìn ra được ý tứ trong đó. “Tam Gia.” Nghiêm Thiên Báo lại gần, chắp tay cúi đầu chào hỏi. Đối với hầu hết các thành viên của Thanh Long bang, Tam Gia là một sự tồn tại mà cả bang hội cần tôn thờ. Kể cả là Nghiêm Thiên Báo, một hổ tướng số một của Thanh Long bang, chỉ cần gặp Tam Gia cũng luôn tỏ rõ sự kĩnh trọng từ lời nói. “Đi với tôi một lát.” Trong lời nói của Tam Gia chẳng hề để lộ ra bất kỳ hỉ nộ ái ố nào. Nghiêm Thiên Báo đương nhiên sẽ không từ chối yêu cầu của Tam Gia. Thực tế thì Tam Gia – người mà hắn khâm phục luôn giữ phong thái hết sức bình tĩnh trước kẻ địch mạnh. Nghiêm Thiên Báo tự hỏi, trong thời gian ngắn ngủi, hắn tuyệt đối sẽ không có được tâm thế như Tam Gia. Trong đêm đen, Tam Gia chắp tay sải bước chậm rãi, Nghiêm Thiên Báo ở bên đi theo. Hồi lâu, Tam Gia mới lên tiếng. “Thiên Báo, cậu theo tôi cũng được nhiều năm rồi nhỉ?” “Thưa Tam Gia, cũng mười bốn năm rồi.” “Mười bốn năm, không phải là ngắn. Cậu đương nhiên biết Hoa Hồng Gai luôn là cái gai trong mắt chúng ta.” “Thời gian Hoa Hồng Gai tồn tại cũng đủ lâu rồi. Đêm nay Thiên Báo dốc sức trừ khử cái gai này cho Tam Gia.” “Cậu có quyết tâm này là tốt. Tôi nghĩ, cậu cũng hiểu rõ bang hội chúng ta vẫn còn thiếu một hội phó. Thanh Long bang có thể có thêm một hội phó hay không đều phải xem vào biểu hiện tối nay của cậu.” Tam Gia nói xong, Nghiêm Thiên Báo chợt thẫn thờ. Nghiêm Thiên Báo không phải kẻ ngốc, nếu không thì hắn cũng không thể chỉ đạo cả Thanh Long bang sau khi Tam Gia lui về sau. Hôm nay Tam Gia nói với hắn về việc bang phó của bang hội, ý tứ đằng sau câu nói đó sao Nghiêm Thiên Báo không hiểu cho được. Tam Gia không có con nối dõi. Nếu như có thể ngồi vào vị trí hội phó của Thanh Long bang thì về cơ bản có thể hiểu rằng sau khi Tam Gia già, chức bang chủ chắc chắn là của Nghiêm Thiên Báo hắn. Nghĩ vậy, Nghiêm Thiên Báo càng hăng máu hơn, hắn tự tin đáp lời: “Thưa Tam Gia, xin Tam Gia chờ tin tốt lành.” Nói rồi, Nghiêm Thiên Báo quay đầu rời đi, vừa đi hắn vừa đeo chiếc tai nghe lên bắt đầu chỉ huy cho các nhánh tiến công.