Cửu dương binh vương
Chương 328 : Tổn thất trong một bữa cơm
“Đừng trách anh nói hai đứa, các em lãng phí quá. Mua gì không được mà lại mua giỏ hoa quả chứ, hai đứa còn chưa tốt nghiệp. Lần sau không được như vậy nữa, nếu như các em thực sự biết ơn anh, mỗi người hôn anh một cái là được.”
Ra khỏi văn phòng của Thẩm Bội Ni tầng mười bảy tòa Vọng Nguyệt, Lâm Phi vừa tìm được hai cô bé vừa mới thạo việc là Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn đã nghiêm túc dạy dỗ họ.
“Anh Lâm, bọn em không ngại hôn anh một cái nhưng sợ chị Ninh không cho phép.”
“Đúng vậy, anh Lâm và chị Ninh rất xứng đôi, chúng em không muốn cướp đoạt tình yêu của người khác.”
Không ngại ngùng giống Mạnh Tuyết Nhi, Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn từng hôn và uống rượu giao bôi với Lâm Phi ở phòng karaoke nên cởi mở hơn nhiều. Thấy Lâm Phi buông lời chọc ghẹo, hai cô bé mỗi người một câu đáp lại Lâm Phi.
“Từ trước tới giờ, anh Lâm em rất bác ái, vì vậy các em không cần kiêng dè gì. Nào, hôn thoải mái đi.”
Hiếm khi gặp được Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn, hai cô bé cởi mở mà không kém phần ngây thơ, Lâm Phi rất vui đùa giỡn với hai cô. Hắn vừa nói, vừa giang rộng hai tay định trao cho hai cô bé cái ôm ấm áp. Nếu như hai cô không phản đối, Lâm Phi cũng không ngại tiện thể hôn lên má họ.
“Anh Lâm...”
Lâm Phi vừa định tiến tới, một giọng nói nhẹ nhàng đã khiến hắn đứng lại.
“Là Tuyết Nhi à, sao em lên mà không báo trước với anh Lâm chứ. Công ty chúng ta lớn như vậy, nhỡ lạc đường thì sao.” Cả tập đoàn Mộ Thị, người có giọng nói nhẹ nhàng như vậy, ngoài Mạnh Tuyết Nhi ngây thơ đó ra, đương nhiên sẽ không có người thứ hai.
“Anh Lâm, anh cũng coi thường Tuyết Nhi của chúng ta quá rồi. Mặc dù ở trong trường Tuyết Nhi thường bị lạc đường nhưng công ty không có nhiều đường nhỏ như trường bọn em nên cùng lắm Tuyết Nhi chỉ không tìm được chúng ta thôi, sao có thể lạc đường chứ.”
Lâm Phi vừa nói xong, Cố Tiểu Luy liền đi tới phía trước cầm tay Mạnh Tuyết Nhi, vừa cười vừa nói.
“Đúng vậy đó anh Lâm, anh không thể xem thường Tuyết Nhi của bọn em đâu. So với hồi vừa lên đại học, bây giờ chứng mù đường của Tuyết Nhi đã đỡ nhiều rồi.”
Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn kẻ tung người hứng khiến phó phòng Lâm hắn thực sự phải ngạc nhiên. Ban đầu hắn còn có chút ngại ngùng vì sự xuất hiện đột ngột của Mạnh Tuyết Nhi, vì vậy mới nói bừa một câu như vậy thôi.
Không ngờ lại bị hắn nói đúng, cô bé ngây ngô này thực sự mù đường.
Nhìn Mạnh Tuyết Nhi đỏ mặt cúi đầu vân vê vạt áo như hận không thể chui xuống đất cho đỡ ngượng, phó phòng Lâm thực sự dở khóc dở cười.
“Tuyết Nhi, không phải đang giờ trực mà, sao em lại chạy lên đây?”
Lâm Phi nói vậy không hề có ý trách Mạnh Tuyết Nhi làm việc thất trách mà vì dù gì hắn cũng được coi là quản lý cao cấp của tập đoàn Mộ Thị, tuy Mạnh Tuyết Nhi không thuộc phòng của hắn quản lý. Nếu mà nói ra thì hắn cũng chẳng có quyền quản lý Mạnh Tuyết Nhi. Đương nhiên nếu như thêm thân phận thái tử tập đoàn Mộ Thị, chồng của tổng giám đốc băng giá Mộ San San thì lại càng không phải nói.
Lâm Phi nói như vậy chẳng qua là vì muốn mượn cơ hội này giúp Mạnh Tuyết Nhi khỏi ngại ngùng.
Quen biết Mạnh Tuyết Nhi một khoảng thời gian rồi, Lâm Phi biết rõ nếu như hắn không chủ động chuyển chủ đề, chắc chắn Mạnh Tuyết Nhi sẽ bối rối mãi.
“Đúng, đúng chính chị Thẩm gọi điện thoại bảo em tới đây.” Mạnh Tuyết Nhi ngẩng đầu nhìn trộm Lâm Phi nói nhỏ rồi lại nhanh chóng cúi xuống.
“Quản lý Thẩm...”
“Phó phòng Lâm cũng ở đây à, tôi cũng đang định gọi cho cậu, khéo thật.” Khi Lâm Phi còn đang không hiểu quản lý Thẩm nào gọi cho Mạnh Tuyết Nhi thì Thẩm Bội Ni đi tới với đôi mắt bồ câu lông mày lá liễu, dáng đi uyển chuyển, chững chạc quyến rũ.
“Em chào trưởng phòng Thẩm.”
“Em chào trưởng phòng Thẩm.”
Thấy Thẩm Bội Ni đi tới, hai thực tập sinh Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn vội vàng cất tiếng chào.
Trong khi Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn chào Thẩm Bội Ni, Mạnh Tuyết Nhi dần tập trung lại, vội vã cúi đầu chào: “Em chào trưởng phòng Thẩm.”
“Không cần khách sáo, em là Tuyết Nhi phải không, chị đã nghe sếp Mộ nhắc tới em từ lâu. Nói ra chị cũng không lớn hơn em mấy tuổi. Nếu như em không ngại, sau này có thể gọi chị là chị.” Thẩm Bội Ni đi tới trước mắt ba cô bé, đôi mắt phượng long lanh ý cười khiến cô vô cùng hòa nhã và thân thiện.
“Hai em cũng không cần phải ngại, chị tìm Tuyết Nhi tới chỉ muốn cô bé có thêm bạn. Ban đầu chị muốn tổ chức một bữa tiệc chào mừng cho các em, chỉ là gần đây công ty nhiều việc, ai nấy cũng bận bịu. Vậy nên, chị nghĩ rồi, vậy nên mời mấy đứa ăn cơm thì hơn. Không thông báo trước với mấy đứa, không để bụng chứ?”
Sao lại để bụng chứ, là hai thực tập sinh, mới đi làm ngày đầu đã được cấp trên chào đón như vậy, Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn trước đó còn đối phó được với lời chọc ghẹo của Lâm Phi, bây giờ lại cảm động tới mức không biết nói gì.
“Nói ra, những cô bé này cũng nhờ em mà được vào công ty. Nếu như chị Thẩm đã mời thì không ngại mời thêm em chứ?”
Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn ngạc nhiên vì được chào đón, nhưng phó phòng Lâm lại không như vậy. Thẩm Bội Ni mời ai không được mà cứ phải mời hai cô bé thực tập sinh này, tiện thể còn kéo theo Mạnh Tuyết Nhi chứ. Nếu như bên trong không có âm mưu gì, phó phòng Lâm tuyệt đối không tin.
Nếu như đã nhận ra âm mưu, đương nhiên phó phòng Lâm phải đi cùng rồi.
“Tôi cũng định mời phó phòng Lâm đi cùng, nếu như phó phòng Lâm đã có lòng, vậy tôi mong còn không được.”
Vốn định mời Lâm Phi về nhà uống rượu nên Thẩm Bội Ni sẽ không từ chối đưa Lâm Phi cùng đi.
.................
“Chị Thẩm, chị nói đúng quá, chúng em mời chị.”
Trong phòng Vip nhà hàng năm sao nào đó ở thành phố Trung Hải, nghe Thẩm Bội Ni nói sau khi thực tập nhất định phải ở lại phòng Thị trường kinh doanh gây dựng sự nghiệp, Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn phấn kích đứng lên mời rượu Thẩm Bội Ni.
Cho dù trước giờ không biết uống rượu nhưng Mạnh Tuyết Nhi mềm yếu cũng bị những lời nói của Thẩm Bội Ni tạo động lực mà cũng nâng ly mời Thẩm Bội Ni.
Đôi mắt phượng quyến rũ của Thẩm Bội Ni lấp lánh ý cười, cô nâng ly mời hai cô bé. Không khí trong phòng Vip vô cùng vui vẻ.
Đương nhiên, Lâm Phi, kẻ vì những lời này của Thẩm Bội Ni mà tuột mất hai cô thư ký tương lai sẽ không vui nổi rồi.......
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
17 chương
135 chương
83 chương