Cửu dương binh vương
Chương 201 : Chôn
“Tiểu Tuyết Nhi, mới sáng sớm sao lại gọi điện cho anh vậy? Không phải gọi anh đến ăn cơm cùng em chứ.” Lâm Phi bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, vốn không định nghe máy nhưng khi nhìn thấy màn hình điện thoại hiện tên Mạnh Tuyết Nhi thuần khiết ngây thơ thì hắn sốc lại tinh thần để nghe điện thoại.
Không thể trách Lâm Phi lười biếng vì cơ thể Huyết Mai quá mềm mại, đôi mắt cô ta lại đẹp mê hồn nên thực sự khiến Lâm Phi muốn ngừng cũng không được. Đêm qua cả hai người quấn lấy nhau cả đêm, mãi đến ba bốn giờ sáng Lâm Phi mới mắt đầu ngủ.
Còn về Huyết Mai, mãi tới lúc này vẫn còn nằm trong lòng Lâm Phi không hề có dấu hiệu muốn trở dậy.
“Anh Lâm, anh vẫn chưa ăn sáng à? Em, em giờ em đi nấu cho anh.”
Nghe giọng nói thỏ thẻ của Mạnh Tuyết Nhi qua điện thoại, Lâm Phi chỉ muốn phì cười và cũng tỉnh ngủ hơn một chút: “Không cần làm bữa sáng cho anh đâu, giờ anh Lâm của em không đói, anh lại muốn nghe xem Tiểu Tuyết Nhi của anh có việc gì, không phải lại muốn anh về ngủ cùng em chứ?”
“Không, không phải đâu. Là, là hôm nay em tới phỏng vấn ở công ty của anh, em, em muốn…”
“Phỏng vấn? Phỏng vấn gì?”
“Nghĩa là, nghĩa là….”
“Anh nhớ ra rồi, hoá ra Tiểu Tuyết Nhi gọi điện cho anh là vì chuyện này à? Không sao, em cứ đến đi, anh Lâm đảm bảo em sẽ đậu vòng phỏng vấn.” Nghĩ một hồi, Lâm Phi cũng mới nhớ ra trước đây hắn đã giúp Mạnh Tuyết Nhi đi cửa sau từ chỗ Mộ San San, nghĩ ra rồi Lâm Phi lập tức vỗ ngực đảm bảo với Mạnh Tuyết Nhi.
Một cô gái thuần khiết ngây thơ như Mạnh Tuyết Nhi, Lâm Phi đương nhiên rất thích. Cho dù không liên quan đến ông Vương thì Lâm Phi cũng không ngại giúp đỡ Mạnh Tuyết Nhi.
Nói thực lòng thì để một cô gái đơn thuần như Mạnh Tuyết Nhi đi phỏng vấn ở một công ty khác, Lâm Phi thật không nỡ.
“Anh, anh Lâm, em đã vào công ty rồi.”
“Nhanh thế.” Lâm Phi giật mình, vừa rồi hắn còn đang mơ màng nên chưa ý thức được đã gần mười giờ. Thế nhưng điều đó không liên quan đến việc hắn sẽ bảo vệ Mạnh Tuyết Nhi.
Hắn an ủi Mạnh Tuyết Nhi rồi cổ vũ cô gái, sau khi cúp máy, Lâm Phi nghĩ một hồi rồi gọi điện cho cô vợ tổng giám đốc của mình.
Sau vài tiếng chuông, Mộ San San cuối cùng cũng nghe máy.
“Có việc gì?”
“Có việc, việc đại sự.”
“Nói.”
“Chào buổi sáng vợ.”
…….
“Anh có ba mươi giây để nói.” Rõ ràng nữ thần Mộ San San không hề có hứng thú với lời chào buổi sáng muộn màng của Lâm Phi.
Lâm Phi đương nhiên hiểu điều này, hắn cũng không muốn tiếp tục vòng vo mà đi thẳng vào chủ đề chính: “Vợ à, hôm nay công ty chúng ta có phải có buổi tuyển dụng không?”
“Liên quan gì đến anh?”
“Đương nhiên liên quan rồi. Việc của công ty là việc của em, chúng ta là người một nhà, việc của em chính là việc của anh. Anh…”
“Người một nhà, đêm không về nhà cũng không biết gọi điện về.” Câu này của Mộ San San rất lạnh, rất lạnh. Lạnh đến mức khiến người ta phát run.
“Vợ à…”
“Anh còn 10 giây.”
“Mạnh Tuyết Nhi mà lần trước anh nói với em, em còn nhớ không? Cô bé đến công ty rồi. Vợ à, chuyện đã thống nhất với nhau, không thể thay đổi, em nhất định phải cho cô bé đậu vòng phỏng vấn nhé, tốt nhất sắp xếp cho cô bé tới chỗ anh, cho anh…”
“Dừng. Lâm Phi, anh đang gọi điện cho ai đấy?”
Lâm Phi vốn dĩ muốn tận dụng 10 giây cuối cùng thuyết phục cô vợ tổng giám đốc Mộ San San sắp xếp Mạnh Tuyết Nhi bên cạnh mình làm thư ký.
Thế nhưng rõ ràng là mong muốn này của hắn không thể được thực hiện.
Vì Huyết Mai tỉnh rồi. Huyết Mai không những tỉnh mà còn lên tiếng nữa.
Giọng nói của Huyết Mai không quá to nhưng sự uể oải trong giọng nói ấy lại đủ khiến Mộ San San ở đầu dây bên kia nghe rõ.
Thời gian ba mươi giây đã hết, Mộ San San ở bên kia đầu giây cúp máy.
Đêm không về nhà, trong điện thoại lại còn có giọng người con gái khác, cho dù là Mộ San San có tinh thần thép thế nào thì cô ta đương nhiên cũng có thể đoán ra được lão chồng của mình làm gì sau lưng mình.
Mộ San San chỉ cúp máy là đã thể hiện được đạo đức tốt đẹp của cô rồi. Nếu như đổi thành người vợ khác thì e rằng sớm đã quát tháo om sòm qua điện thoại rồi.
Đương nhiên, điều đó không có nghĩa là Mộ San San không hề có phản ứng gì với sự việc vừa rồi của Lâm Phi.
Nếu như chuyện này xảy ra khi hai người mới kết hôn thì Mộ San San đương nhiên sẽ không can dự vào đời sống riêng tư của Lâm Phi vì dù sao lúc đó Mộ San San không hề có cảm giác gì với Lâm Phi cả, thậm chí là ghét bỏ Lâm Phi.
Thế nhưng bây giờ Lâm Phi đã chuyển vào ở trong biệt thự Lệ Thuỷ, mối quan hệ của hai người hoặc có thể nói là mối quan hệ vợ chồng của hai người đã có một sự cải thiện nhất định.
Đối với một ông chồng hời như Lâm Phi, Mộ San San đương nhiên có chút thiện cảm.
Ở trong tình cảnh thế này mà Mộ San San lại điềm nhiên như không có gì xảy ra thì cô ta không phải là phụ nữ.
“Cô cố ý phải không?”
Nhìn Huyết Mai đang nằm trong lòng mình, dáng vẻ lười biếng uể oải, đôi mắt chớp chớp nhìn hắn, Lâm Phi đương nhiên tức không nói nên lời.
Nếu không phải nghĩ đến Huyết Mai đã bị hắn dày vò cả đêm và giờ đang uể oải thì e rằng bàn tay của hắn bây giờ đang hằn rõ trên mông cô ta rồi.
“Lẽ nào anh không cho rằng nằm trên giường của tôi mà gọi điện cho người con gái khác thì đối với tôi mà nói là một sự không tôn trọng sao?”
Bị Lâm Phi dày vò cả đêm, toàn thân như không còn chút sức lực, thế nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc Huyết Mai bảo vệ quyền lợi chủ nhân của chiếc giường này là mình.
Là hội trưởng Hoa Hồng Gai, Huyết Mai có sự kiêu ngạo riêng của mình. Lâm Phi có quá khứ thế nào hoặc có tương lai thế nào cô ta không quan tâm. Điều mà cô ta quan tâm đó là hiện giờ Lâm Phi và mình đều đang riêng tư bên nhau.
Cô ta không mong là người duy nhất của Lâm Phi nhưng khi cô ta và Lâm Phi ở riêng bên nhau, cô ta cần trong mắt Lâm Phi và trong tim hắn chỉ có một mình cô ta.
Đây chính là quan niệm tình yêu của Huyết Mai. Nghe thì có vẻ vô lý nhưng thực ra lại vô cùng hợp lý.
“Cô có biết cô làm vậy sẽ khiến tôi gặp rắc rối không?”
Lâm Phi không phải kẻ ngốc, tình cảm đặc biệt mà Huyết Mai để lộ trong đôi mắt, hắn ít nhiều có thể cảm nhận được. Lúc này Lâm Phi cảm thấy thật sự tức giận.
Cảm nhận được sự khó chịu của Lâm Phi, đôi tay trắng ngần của Huyết Mai vuốt ve trên người hắn: “Vậy, tôi gọi điện cho vợ anh giải thích nhé?” Vừa nói cô ta vừa cầm điện thoại của Lâm Phi lên.
Giải thích cái con khỉ.
Việc này đương nhiên sẽ càng thêm rắc rối. Nếu như Huyết Mai gọi cho Mộ San San thì Lâm Phi chỉ có kêt cục chết một cách thảm khốc.
Cô gái này rõ ràng là muốn chôn sống Lâm Phi đây mà.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
17 chương
135 chương
83 chương