Cửu dương binh vương

Chương 196 : Tránh ra

Hai chị em song sinh mặt mày xinh xắn, mắt thanh mày tú, tóc cùng ngắn qua tai, cùng mặc váy da, cùng đi dày da đen đã trở thành cảnh xuân mỹ lệ tại quầy lễ tân của tập đoàn Mộ Thị. “Sao lại là hai người? Ai bảo hai người tìm đến đây?” Lâm Phi đi từ tầng năm xuống, khi nhìn thấy gương mặt hai chị em sinh đôi cảm thấy có chút tò mò và chột dạ. Bất kỳ người đàn ông khác khi thấy cặp chị em song sinh trẻ trung xinh đẹp thế này đều sẽ không có tâm lý bài xích. Nếu như ở ngoài mà gặp được cặp chị em song sinh này, Lâm Phi sẽ không cảm thấy chột dạ. Thế nhưng, tập đoàn Mộ Thị lại là địa bàn của Mộ San San, bị cặp song sinh xinh đẹp này tìm đến cửa, ắt sẽ truyền đến tai của Mộ San San, Lâm Phi không thể không chột dạ. Còn tò mò là vì cặp song sinh trẻ trung xinh đẹp này đây không phải ai khác mà chính là trợ lý kiêm bảo vệ riêng của hội trưởng Hoa Hồng Gai – Huyết Mai, Mạt Mạt và Lợi Lợi. Hai người họ xuất hiện ở đây tất nhiên là do đóa hồng đỏ huyết Huyết Mai xinh đẹp vượt trội đó có việc cần tìm Lâm Phi rồi. Với đóa hồng có gai Huyết Mai đó, Lâm Phi vẫn còn rất hứng thú. “Anh Lâm, hội trưởng của chúng tôi muốn mời anh qua đó, có chuyện muốn thương lượng với anh”. Cặp song sinh này đến đây theo lời căn dặn của Huyết Mai, khi nói chuyện với Lâm Phi, bất kể là biểu cảm gương mặt hay động tác cơ thể đều vô cùng cung kính. “Có chuyện gì? Chả nhẽ cô ta không biết gần đây tôi rất bận hay sao?” Nếu là dịp khác, địa điểm khác, Lâm Phi có lẽ sẽ không hỏi nhiều như vậy. Người đẹp có lời mời, sao lại có thể không đi được? Thế nhưng, giữa thanh thiên bạch nhật, lại ở công ty của vợ hắn, tất nhiên Lâm Phi phải tem tém lại một chút. “Vệ Lão bị tấn công, đang trọng thương hôn mê, còn…” Không biết là Mạt Mạt hay là Lợi Lợi, bước đến gần Lâm Phi, thì thầm nói. “Còn cái gì?” Trong lòng Lâm Phi hơi giật mình, lạnh lùng lên tiếng hỏi. Lúc trước ở biệt thự Hoa Hồng, Lâm Phi từng so kè với Vệ Lão, hắn biết rõ được thân thủ của Vệ Lão ra sao. Người bình thường chắc chắn sẽ không thể làm thương ông ta. Nhưng bây giờ Vệ Lão lại trọng thương hôn mê bất tỉnh, Huyết Mai chắc chắn sẽ không thoải mái chút nào. Bị Lâm Phi lập tức truy hỏi, cô gái không biết là Mạt Mạt hay Lợi Lợi đó gương mặt hơi ửng đỏ, trong ánh mắt xuất hiện nét thẹn thùng: “Còn một việc nữa là…Hội trưởng nói cô ấy đã tắm rửa sạch sẽ rồi…” Âm thanh nhỏ tựa muỗi kêu, cũng nhờ tai của Lâm Phi nhạy bén hơn người, chứ nếu là người khác chắc chắn sẽ không nghe rõ những gì cô ta nói. Lâm Phi giật mình, với tố chất tâm lý biến thái như hắn khi mới nghe câu này, trong não còn có mấy giây đơ ra. Tuy rằng Lâm Phi không hề quên buổi tối trăng thanh gió mát nọ, sau khi hắn giết đám người Thanh Long bang có ý đồ tập kích hắn, hắn từng kéo tai của tổ trưởng tổ tình báo Hoa Hồng Gai – Kiều Huy và nói một câu như vậy, bảo Huyết Mai tắm rửa sạch sẽ lên giường đợi hắn. Thế nhưng, đó rõ ràng chỉ là lời nói nửa thật nửa đùa mà Lâm Phi nhất thời nghĩ ra mà thôi. Cho dù là Lâm Phi hay người truyền tin là Kiều Huy đều không quá để ý câu nói này. Ấy mà, người nói không có lòng, nhưng người nghe lại có ý. Huyết Mai bảo cặp song sinh này nói với hắn như vậy, rõ ràng là có ý bảo Lâm Phi hắn đến như đã hẹn mà. “Mấy cô phải biết, là cánh tay bảo vệ đắc lực của tập đoàn Mộ Thị, tôi rất bận đó”. Lời nói này của Lâm Phi khiến cặp chị em song sinh vốn dĩ còn đang đỏ mặt bỗng chốc trở nên cực kỳ căng thẳng. Lúc hai người họ rời khỏi biệt thự Hoa Hồng, Huyết Mai đã hạ lệnh tử với họ, bắt buộc phải đưa được Lâm Phi đến biệt thự Hoa Hồng. Thậm chí Huyết Mai còn nói thẳng thừng với họ, sự xuất hiện của Lâm Phi có ảnh hưởng đến sự sinh tồn của Hoa Hồng Gai. Nếu như không phải vì tình huống nguy cấp đến mức này, Huyết Mai chắc chắn sẽ không bất chấp bảo hai người họ truyền đạt đến Lâm Phi những lời lộ liễu như vậy. Vốn nghĩ rằng hội trưởng của mình đã không kiêng dè như vậy thì Lâm Phi nhất định sẽ không từ chối. Thế nhưng bây giờ Lâm Phi lại có ý khéo léo cự tuyệt cuộc hẹn này, chị em Mạt Mạt và Lợi Lợi sao có thể còn không biết ngượng ngùng được nữa. Hai người họ nhìn nhau, đều cảm nhận được sự dứt khoát trong mắt người kia. “Xin anh Lâm hãy cùng chúng tôi về biệt thự Hoa Hồng”. Hai chị em Mạt Mạt và Lợi Lợi như muốn quỳ xuống cầu xin Lâm Phi. Hai người, hai người như vậy là đẩy tôi xuống hố lửa đó! Thấy hai chị em như muốn quỳ xuống cầu xin hắn ở công ty của vợ mình, Lâm Phi toát cả mồ hôi. Hắn vội vã nâng hai chị em đang định quỳ xuống trước mặt hắn lên. Tất nhiên là Lâm Phi không lo sẽ tổn thọ, nhưng hắn lo tin hai chị em quỳ xuống trước mặt hắn sẽ truyền đến tai Mộ San San. Nếu thật sự là như vậy, cho dù Lâm Phi hắn có bao nhiêu cái miệng cũng không thể giải thích rõ với Mộ San San được. Vốn dĩ Lâm Phi định sau khi tan làm sẽ đến biệt thự Hoa Hồng ngó một lượt, dù gì đây cũng là công ty, tai mắt ở khắp nơi, nếu như cứ thế đi theo hai người họ thì Mộ San San rất dễ hiểu lầm hắn. Giữa ban ngày ban mặt, chồng mình lại bị người con gái khác đưa đi ngay dưới mắt mình, với tính cách lạnh lùng khác người của Mộ San San, sau khi mọi chuyện kết thúc mà còn có thể dễ dàng buông tha cho Lâm Phi mới là lạ. “Được rồi được rồi, đi nào”. Thế nhưng, Lâm Phi không đi không được. Hai người con gái này đã chuẩn bị quỳ xuống rồi, nếu như không đi, không biết chừng hai người họ còn làm ra trò gì nữa. “Anh Lâm, mời anh”. Thấy Lâm Phi đồng ý theo họ về biệt thự Hoa Hồng, hai chị em song sinh Mạt Mạt và Lợi Lợi tươi tỉnh hẳn lên, như sợ Lâm Phi hối hận mà vội vã dẫn đường cho hắn. “Đứng lại!” Thế nhưng còn chưa đi được mấy bước, Lâm Phi đã bị trưởng phòng hành chính Lăng Vi Vi từ tầng hai mươi chạy xuống chặn đường: “Trưởng phòng Lâm, bây giờ là giờ đi làm, còn hơn một tiếng nữa mới tan làm, không lẽ anh định trốn việc hay sao?” Rõ ràng là nói với Lâm Phi, thế nhưng ánh mắt Lăng Vi Vi lại không ngừng săm soi hai chị em sinh đôi bên cạnh Lâm Phi, rõ ràng là cô ta không cố tình nhằm vào Lâm Phi. Khó khăn lắm mới thuyết phục được Lâm Phi theo mình về biệt thự Hoa Hồng, giữa đường lại xuất hiện kẻ chắn đường Lăng Vi Vi, hai chị em Mạt Mạt bây giờ rất không hài lòng. Hai chị em cùng lúc tiến thêm một bước, muốn giải quyết kẻ chắn đường Lăng Vi Vi này. Với thân phận của hai chị em sinh đôi này, cách thức để giải quyết Lăng Vi Vi chắc chắn sẽ không hòa nhã chút nào. “Được rồi, để tôi nói với cô ấy”. Lâm Phi tất nhiên sẽ không để hai chị em Mạt Mạt làm hại Lăng Vi Vi, hắn chặn hai chị em lại, bước về phía Lăng Vi Vi. “Vi Vi, tôi có chút việc riêng cần giải quyết, cô…” “Là phòng riêng mới đúng!” Lăng Vi Vi không khách khí nhìn Lâm Phi chằm chằm: “Lâm Phi, anh nghe cho rõ đây, nếu như bây giờ anh quay về làm việc, tôi có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì. Nếu không…” “Tránh ra”. “Anh nằm mơ đi!” Tét! Lâm Phi vốn là người không thích nhiều lời, một phát đập thẳng vào bờ mông căng tròn của Lăng Vi Vi: “Ngoan ngoãn trở về làm việc cho tôi, đừng quên cô còn nợ tôi một ván cược, có thời gian tôi sẽ đến nhà tìm cô. Nhớ giặt chăn giường sạch sẽ, tôi là người thích ăn cơm trên giường”. Nói xong, nhân lúc Lăng Vi Vi còn đang ngớ người, Lâm Phi dẫn hai chị em Mạt Mạt rời đi. Chỉ còn lại một mình Lăng Vi Vi vừa xấu hổ vừa tức giận đứng ở sảnh lớn.