Cửu dạ sủng thiếp
Chương 5 : tự do
Yến hội sinh nhật phụ vương đại nhân phân biệt khách nhân nam và nữ
Phụ vương đại nhân đương nhiên sẽ ở trong đại sảnh cùng một chỗ với nhóm nam . Mà nhóm khách nữ bình thường đều được Nhàn Thục Vương phi cùng bọn tỷ muội liên can chiêu đãi.Loại công việc có tiền đồ này ta và Lưu Ly tỷ tỷ đều không thích lắm .
Huống hồ,
Lưu Ly tỷ tỷ tay đang bị thương , chỉ có thể đứng ở Lưu Ly Cung chờ phụ vương đại nhân cho gọi.
Còn hắc báo vừa rồi bị Nhàn Thục Vương phi phái người dẫn đi rồi , cũng không biết nàng muốn làm cái gì?
Bất quá,chuyện này không phải việc ta lo lắng .
Ta phỏng chừng hôm nay cả đêm không ngủ được, bởi vì ai cũng không biết phụ vương đại nhân khi nào thì cho kết thúc yến hội.
Ta kêu thị nữ mang điểm tâm lên , ghé qua bàn nọ bàn kia , ăn mỗi bàn một ít …
Vào đêm, nếu là bình thường ta đã sớm ngủ, nhưng là hôm nay có trận đấu của tỷ tỷ và hắc báo , không thể bỏ qua, cho nên cố gắng chống mặt ,nửa ngủ nửa tỉnh,
Đột nhiên có thị nữ kêu Lưu Ly tỷ tỷ.
Ta mơ mơ màng màng lôi kéo góc áo tỷ tỷ , theo phía sau nàng …
Một mạch đi tới phòng phụ vương đại nhân …
Không có hắc báo, thậm chí còn không có một vị khách nhân, ngồi trên ghế dựa cao , phụ vương đại nhân mặc một bộ hồng bào , thân thể to lớn của hắn ngã vào ghế , có một loại hương vị thống khổ nói không nên lời …
Theo thói quen, ta vừa thấy phụ vương đại nhân giống như bị người ta chém một đao, lập tức tinh thần sáng láng.
“Phụ vương, Lưu Ly ,Minh Nguyệt cung chúc phụ vương sinh nhật vui vẻ …” Ta học theo tỷ tỷ quỳ gối.
Sau đó, bảo trì tư thế này thật lâu thật lâu… Lâu đến mức ta nghĩ rằng phụ vương đại nhân đang ngủ.
“Lưu Ly, ngươi có biết Quân Vô Tà hay không? Thanh âm sâu thẳm ,khẽ thở dài truyền đến
“Vâng .” Lưu Ly tỷ tỷ cung kính đáp lại .
“Đem ngọc bài tử đến đây”
Lời nói của phụ vương đại nhân rất kỳ quái, bất quá lời nói của hắn trong Vinh Thân vương phủ chính là thánh chỉ. Ta đem ngọc bài giao cho tỷ tỷ, đưa tới tay phụ vương đại nhân.
Phụ vương đại nhân sinh được rất nhiều đứa nhỏ , hiện tại còn đang không ngừng gia tăng, ai cũng không biết còn có bao nhiêu đệ muội chưa ra đời lại tiếp tục đến Vinh Thân vương phủ báo danh, cho nên thống nhất cấp cho mỗi người một khối ngọc bài tử,mặt sau khắc số thứ tự .
Ngọc bài này cũng chẳng khác nào thân phận của chúng ta . Là một vật rất quan trọng,rất rất quan trọng .
Nghe nói Tư kì [17] tỷ tỷ từng hồ đồ phạm sai lầm ,đã đánh mất bài tử, lúc ấy phỏng chừng phụ vương đại nhân tâm tình cực kì không tốt , Tư kì tỷ tỷ lại suốt ngày khóc , kết quả, phụ vương đại nhân chưa nói một lời liền đem nàng gả cho một vị lão quân sĩ hơn năm mươi tuổi , nghe nói, năm đó , Tư kì tỷ tỷ còn chưa đến 17 tuổi.
Nữ nhi trong Vinh thân vương phủ đều không đáng giá, chuyện này,chính là trò cười cho thiên hạ . Cho nên, phụ vương đại nhân đặc biệt bồi dưỡng những nữ nhi đáng giá , đương nhiên quan trọng nhất là Lưu Ly tỷ tỷ của ta .
Phụ vương đại nhân nhẹ nhàng xoay chuyển, thì ra ngọc bài tử đúng là có thể mở ra. Phỏng chừng đại khái cũng không có ai lại dám lấy đi bài tử này,trừ khi không muốn sống nữa .
Cũng không biết là bên trong có cái gì?Phụ vương đại nhân đối Lưu Ly tỷ tỷ nói: “Vô luận xảy ra chuyện gì, vẫn hướng Quân Sơn đi, đi tìm Quân vô tà, đem thứ này cho hắn, hắn liền hiểu được. Thứ này, trừ phi chết , nếu không ai cũng không được đánh mất nó !”
“Vâng .” Chúng ta không hề tò mò, không có vấn đề gì , chỉ ngoan ngoãn trả lời.
Phụ thân khẽ gật đầu, phất phất tay, bảo chúng ta ra ngoài.
Trở lại Lưu Ly Cung, trời đã tối …
Vừa định ngủ , thì có một trận ồn ào truyền từ ngoài cửa vào , càng lúc càng lớn, tiếng bước chân hỗn loạn , tiếng va chạm , tiếng kêu sợ hãi, tiếng khóc…
Lưu Ly tỷ tỷ kéo ta đứng ldậy , bọn thị nữ vội vã hầu hạ chúng ta mặc quần áo, ta đi theo Lưu Ly tỷ tỷ đi một mạch tới Tây viện .
Ta nhìn thấy trong Tây viện một đám tỷ muội đều vây quanh ở nơi đó…Mọi người vẫn còn đang mặc đồ ngủ , cũng không biết những người bên ngoài muốn làm cái gì?
Có phải hay không hạ khách uống rượu say sau đó làm loạn ?
Đầu tiên có một nhóm nha đầu chạy vào, vừa khóc lóc vừa nói cái gì đó , ai cũng nói không rõ … Ta ở bên cạnh ở Lưu Ly tỷ tỷ, chính là mở to mắt thấy…
Vài người rõ ràng là thị vệ trong cung.bộ dáng hung thần ác sát cùng nhau xông vào, hùng hùng hổ hổ nói: “Phàm là người trong Vinh thân vương phủ bất kì ai cũng trốn không thoát.”
Sau đó bắt đầu bắt buộc chúng ta diễn cảnh diều hâu bắt gà con…
Bọn tỷ muội bị đuổi bắt chạy toán loạn khắp đại sảnh , những người bị bắt thét chói tai… Những người chưa bị bắt đa số đều mất đi chủ trương cùng phương hướng…
Lưu Ly tỷ tỷ một phen ôm ta.
Ta ở trong lòng Lưu Ly tỷ tỷ mở to ánh mắt hoảng sợ nhìn hết thảy sự việc .
Làm người ta kinh hãi là các thị nữ cùng các lão bà kêu la loạn thất bát nháo khiến cho cả đại sảnh thành một mảnh hỗn loạn … Trong nháy mắt, trên thảm phủ lên đầy thi thể trông vô cùng thê thảm …
Ta không biết là có chuyện gì xảy ra… Nhưng, ta biết Lưu Ly tỷ tỷ sẽ không để chúng ta bó tay chịu trói, đó không phải là phong cách của nàng .
Lưu Ly tỷ tỷ lui về phía sau xem , phòng khách hiện tại không biết như thế nào lại xuất hiện một cánh cửa ngầm …
Hai nam nhân đột nhiên xông về phía chúng ta,
Thị nữ của ta ôm ghế vọt đi lên,dùng sức đập vào đầu một nam nhân , chống đỡ lại nam nhân kia…
Bất quá,chống đỡ kia cũng chỉ được một thời gian…
Lưu Ly tỷ tỷ lôi ta vào bên trong , trong nháy mắt đã ở đằng sau cửa ngầm…
Ta nhìn thấy thị nữ đến bây giờ ngay cả tên gọi là gì cũng không biết của ta , ngực bị đâm một kiếm ,
Máu… từng giọt từng giọt đang từ mũi kiếm chảy ra….
Nàng nhìn ta… Mở mắt thật to nhìn ta …
Ta đứng ở nơi đó, không có thời gian để nghĩ gì , đã bị Lưu Ly tỷ tỷ kéo vào …
Lưu Ly tỷ tỷ dùng tay đóng cửa , căn bản mặc kệ bên ngoài còn có bao nhiêu người chưa vào bên trong,chính là ôm ta, nhanh chóng hướng ra phía ngoài phóng đi…
Trên vách tường, cách một đoạn còn có ngọn đèn nho nhỏ đang lóe sáng … Người trong phòng trên mặt âm trầm ,đáng sợ không nói nên lời…
Dọc theo đường đi, bao nhiêu người ngã gục , ta đều nhớ không rõ , lúc ấy rất hỗn loạn… Lưu Ly tỷ tỷ cực hung hãn!
Ngay lúc nguy hiểm như vậy , còn có một đống tỷ muội nói không ngừng, bản năng nữ tính gì đó thật sự là buồn cười,bản năng của các nàng căn bản chính là lắm mồm!!
Phía trước đột nhiên có một tia sáng ,
Chúng ta chạy ra ngoài, cư nhiên là đi dã ngoại!
Nhà chúng ta cư nhiên có cửa trực tiếp thông đến nơi này ?!
Ta còn chưa kịp phát biểu ra ý tưởng cá nhân ta , thì một trận gió lớn thổi qua, thật lạnh … Ta lập tức tiến vào lòng Lưu Ly tỷ tỷ ,tìm kiếm một tia ấm áp
Nơi này, ta chưa từng đến,…
Bỗng có một tiếng ngựa hí …
Nguyên lai ven đường sẵn có ba con ngựa , một vị tỷ tỷ liền nhanh chân lên ngựa trước, nghênh ngang mà đi…
Hai con ngựa kia cũng lập tức được chỉ định chủ nhân
Lưu Ly tỷ tỷ lên lưng ngựa , ném một vị tỉ tỉ lên lưng con ngựa kia , sau đó ôm ta lên lưng ngựa ,đánh một cái ,ngựa phát lực chạy như điên…
Động tác này ,thực sự khiến cho ta vui vẻ nói không nên lời…
Đây là cuộc đời của ta , đây là lần đầu tiên ta cưỡi ngựa , nếu như …ngựa do ta trực tiếp cưỡi,bất quá không phải
Ta cảm giác,có một loại tốc độ làm cho ta hưng phấn…Đó,chính là tốc độ của tự do !
Cùng với Lưu Ly tỷ tỷ, rời khỏi Vinh thân vương phủ,sống một cuộc sống tự do !
Chính là ước mong lớn nhất của ta!
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
15 chương
21 chương
84 chương
34 chương
115 chương
40 chương