Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu
Chương 427 : Một Triệu
- Nếu Vương Bá đà tử mở đầu ọi người, vậy cuộc đấu giá hôm nay bắt đầu, mọi người tranh thủ cơ hội đi, theo cấp dưới của tôi cô gái dưới đó vẫn là trinh nữ, bộ dạng cũng khá xinh đẹp, hơn nữa bây giờ đang gặm một ít thuốc, nếu đem vào phòng, đảm bảo bạn sẽ sướng chết mất.
Ông trung niên nho nhã cười hi hi một cái, dù là nói ra lời cợt nhã, nhưng trên mặt ông ta vẫn bình chân như vại.
Mấy tên háo sắc khác thì không giống như vậy, vốn đã đến tìm gái để chơi, sỡ dĩ đến phòng riêng này, tìm kiếm chính là cảm giác kích thích và ganh đua, gái bên ngoài chơi nhiều rồi, mọi người cũng không cảm thấy có gì mới mẽ, vì thế nghĩ cách tìm sự mới mẽ, không lâu lúc trước bọn họ mới tham gia vào câu lạc bộ này của ông Mã, trở thành một thành viên của câu lạc bộ, hôm nay là hoạt động thành viên lần thứ ba, chính là ở đây tranh giành cô gái này, cô gái dưới vũ đài.
Đây là một thứ kinh doanh có đầu óc, cũng là loại kinh doanh rất có cảm giác mới mẽ, bởi vì cuối cùng thành công đấu giá được cô gái kia, sẽ có được một loại cảm giác tự mãn, thứ nhất là nhìn những người xung quanh cô gái, bọn họ tốn hết công sức cũng chỉ có thể chạm vào viền áo, chạm tay thôi, mà mình lại có thể đem cô gái đó vào phòng, thứ hai là mình và mấy người khác trong phòng ở thành phố Linh Sơn cũng cho là người có chút địa vị, chính là Vương Bá đà tử kia, người ta cũng là đại ca mấy con đường đường ở thành phố Linh Sơn, chỉ là tên này bình thường quá keo kiệt, nếu thật sự xung đột, mấy người này thật sự không dám làm cho Vương Bá đà tử nữa, dù sao trong tay người ta có mấy chục anh em, sau cùng là vấn đề mặt mũi, mọi người đều là thành viên mới vào câu lạc bộ này, vả lại ông Mã chủ câu lạc bộ, ở Linh Sơn là một nhân vật bí ẩn, nếu có thể nhân cơ hội này làm thân với ông ta, vậy tốn chút tiền mua cô gái này cũng không là cái gì.
Một người cao gầy mặt đen mặc áo sơ mi màu đỏ, tiếp lời nói:
- Nếu Vương Bá đà tử ra giá năm trăm, vậy tôi ra giá một nghìn.
- Vậy tôi ra hai nghìn.
Một người to mập ở bên cạnh Ông Mã nửa dựa nửa ngồi cười hi hi nói:
- Cô gái này nhìn khá tươi ngon, chơi nhất định sẽ rất sướng, các người tốt nhất đừng tranh giành với ta, ta gần mấy ngày này buốn chết được, mấy ngày trước bị mẩn ngứa, ở dưới đau chết được, tối hôm nay phải chơi đùa gái trinh này thật đã.
- Trần Tam Béo, ông?
Vương Bá đà tử bên cạnh là một người thanh niên hai mươi mấy tuổi, nhếch miệng lộ ra một hàm răng vàng, nhìn là biết là người hút thuốc quá nhiều, khinh bỉ nhìn Trần Ta Béo cười nói:
- Thứ của anh tôi đoán lúc bình thường không vươn lên, thì co rút vào bụng rồi chăng? Thật đúng là đắc ý! Cô gái này hôm nay nhường tôi đi, anh đứng có nhúng vào, tôi đoán ông chơi không nổi đâu, đừng có đồ ngon đều bị ông lấy, để giành cho thanh niên tốt như tôi đi.
- Tôi ra năm nghìn!
Thanh niên răng vàng ra giá.
Trần Tam Béo nghe ra giá gấp, mở miệng chửi:
- Đáng chết! Lại dám khinh thường Trần Tam gia ta, thân thể nhỏ nhắn của mày, có làm gì nổi trên thân phụ nữ không, còn là vấn đề! Tao xem mày nên sớm về nhà mua búp bê bơm hơi đi, rèn luyện thêm rồi hãy đến!
- Tôi ra tám nghìn!
Trần Tam Béo lại báo giá lần nữa, người thanh niên răng vàng này ở Linh Sơn và ông ta làm cùng ngành, bình thường đối đầu nhau, lần này Trần Tam Béo càng không thể nhường nhịn.
Anh ta không phải thằng ngu, hôm nay không phải chỉ là đấu giá, không chỉ là vấn đề quyền sở hữu của cô gái này, lại càng là cơ hội tốt để nối quan hệ với ông Mã, thành phố Linh Sơn chỉ có thể có một ông trùm làm ngành này là mình, cái này tượng trưng cho tương lai không lâu sau mình mà tên thanh niên răng vàng này một trong hai người sẽ phải biến mất.
Người thanh niên răng vàng trừng Trần Tam Béo, quát:
- Mười ngàn
- Chết tiệt! Mấy tên này thật lãng phí!
Vương Bá đà tử lần này không nói được lời nào, túi của mình tổng cộng có bốn ngàn mấy đồng, tuy rằng tài khoản ngân hàng mình tiền không ít, nhưng không cần phải tiêu mấy chục ngàn mua cô gái, cho dù là trinh nữ thì sao, nửa đêm chạy đến chỗ như vậy ăn chơi, cũng không phải là con gái đàng hoàng gì, chơi không được cũng không có cảm giác hay ho gì, về phần quan hệ với ông Mã, bốn người trong phòng này mình không cần bám víu lấy, bởi vì mình quá nhỏ, sợ không có đủ tư cách để người ta chú ý.
Tên mặt đen cao gầy cũng trầm mặc một lúc, thấy Trần Tam Béo và thanh niên răng vàng tranh giành đang vui vẻ, anh ta cũng lười tham gia, chỉ hừ mấy tiếng nói:
- Nếu hai vị có hứng đến thế, vậy tôi ra hai mươi ngàn, xem như góp vui.
- Thật đúng là!
Trong lòng thanh niên răng vàng âm thầm chửi tên mặt đen cao gầy mắt mù làm loạn, đồng thời lớn tiếng quát:
- Tôi ra năm chục ngàn!
Trần Tam Béo lòng trầm xuống, thầm nhủ tên thanh niên răng vàng sợ là ra tay thật, cắn răng nói:
- Tôi ra tám chục ngàn!
- Một trăm ngàn!
- Một trăm hai mươi ngàn!
- Một trăm năm mươi ngàn!
- Một trăm tám mươi ngàn!
- Hia trăm ngàn!
Trong nháy mắt giá cô gái này bị hai người nâng đến hai trăm ngàn, Vương Bá đà tử ngồi một bên nghe đến mắt trừng thẳng, cầm chai bia bên cạnh điên cuồng uống mấy ngụm, có cảm giác run sợ.
Tuy ông ta tiền không ít, nhưng cũng không có nghĩa là ông ta có rất nhiều tiền, bây giờ là đại ca trên phố, không hề giống như điện ảnh trên ti vi, một lần ra tay là mấy triệu, mấy chục triệu, đại ca trên phố giống như Vương Bá đà tử, một năm kiếm được hơn mấy triệu coi là không tệ rồi, ông ta lại không có dính vào mấy thứ ma túy và sex, nhiều lắm là thu phí bảo kê, mấy con đường, một năm cũng thu không được bao nhiêu.
Nghe thấy hai người vì tranh giành cô gái, liền trả tới hai trăm ngàn, Vương Bá đà tử thầm nghĩ, cái quỷ gì thế này, không ngờ lại đáng giá hai trăm ngàn, nếu ta đến Dạ Dạ Xuân ở phố tây, một ngày một cô một nghìn mấy còn dư, hai trăm ngàn đủ để chơi hai trăm lần rồi, mình một năm cũng chơi sáu mươi mấy lần, hai trăm ngàn này đủ cho ta chơi ba năm rồi!
Thấy Trần Tam Béo và thanh niên răng vàng tranh đến mặt đỏ tai hồng, nụ cười trên mặt của ông Mã ôn hòa như thường, cười nói:
- Hai vị cũng đừng có gấp, không phải chỉ là chuyện một cô gái thôi sao, mọi người thương lượng nào.
- Đúng đó, nếu thật sự thương lượng không được, hai người thương lượng một chút cùng nhau lên luôn, hoặc là anh trước hắn sau, hay hắn trước anh sau, như vậy cũng được mà.
Mặt đen gầy cao cũng ở một bên cười hì hì nói, anh ta tiếp lời:
- Tôi lại đặt cùng cho vui, tôi ra ba trăm ngàn.
Trần Tam Béo và thanh niên răng vàng đồng thời trừng mắt nhìn tên mặt đen cao gầy, thầm nghĩ cái thứ chết tiệt, đây là nguyên do gây ra máu lửa giữa hai người, nhưng hai người không thể không giành, bọn họ không phải tên ngốc, rất rõ mục đích chính của cuộc đấu giá hôm nay, thực ra chính là biểu hiện thực lực của mình và thanh niên răng vàng.
- Ba trăm ngàn làm sao đủ? Một cô gái tươi ngon như vậy, chơi nhất định sẽ rất thích thú! Tôi ra một triệu!
Trong phòng riêng đột nhiên xuất hiện một tiếng cười hì hì, ông Mã lập tức phản ứng lại, vội từ trong lòng móc ra súng lục.
Truyện khác cùng thể loại
439 chương
72 chương
12 chương
4 chương
107 chương