Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu
Chương 310 : Bánh ngọt và rượu đỏ
Người dịch: Friendship
Sưu tầm by babyphuoc
Nguồn: Mê Truyện
Đại sảnh tầng một biệt thự Thiên Hà
Sau khi Lý Hân Nhi giới thiệu quy trình vũ hội mặt nạ lần này, mười sáu nữ phục vụ đeo mặt nạ bướm chia nhau đặt khay bạc trong tay trước mặt mười sáu đôi nhảy.
- Kế tiếp, trước mặt mỗi đôi nhảy đều bày một mâm bạc lớn, đây là một chút lễ mọn Ngô Thiên Hà tiên sinh chuẩn bị cho mọi người, mời các nhân viên phục vụ mở nắp.
Âm thanh khẽ cười của Lý Hân Nhi, rất khó tưởng tượng, cô hiện tại đang bị người khác trói hết tay chân.
Động tác của mười sáu nữ phục vụ vô cùng thống nhất xoay người chín mươi độ, vì trang phục phía trước của các cô đều là cổ hình chữ V, thắt lưng khẽ cong lập tức lộ ra một rãnh sâu phía trước, khiến cho mỗi vị nam sĩ được mở rộng tầm mắt. Nhân viên phục vụ từ trong túi quần lấy ra một cái bật lửa nhỏ màu đỏ, cái bật lửa có hình khẩu súng lục.
- Các bạn học, chú ý nhìn nha.
Âm thanh của nữ phục vụ khá mị hoặc, thậm chí giọng điệu nói chuyện đều khá giống nhau.
Biết rõ phía trước có chút lộ liễu nhưng các cô không chút quan tâm nào, không hề biểu hiện ra một chút xấu hổ, có thể thấy được chủ sự lúc này đã dùng không ít công phu để huấn luyện các cô.
Mười sáu cái khay bạc cùng lúc được mở ra, mười mấy đạo ánh sáng màu vàng trong nháy mắt xông đỉnh, một mùi hương lập tức tràn ngập toàn bộ đại sảnh.
Trong cái khay lớn màu bạc đặt một cái bánh ngọt nhỏ, đường kính khoảng 10 milimet, tầng ngoài bánh ngọt là một hình đầu lâu nhỏ, trên từng cái bánh ngọt đều cắm ba cây nến đầu lâu. Cạnh góc khay còn có hai chiếc ly chân dài úp ngược và một bình rượu đỏ, kỳ lạ là ngay cả trên chiếc ly và bình rượu đỏ đều có hình đầu lâu khắc bằng dao, hai thứ đồ này phối hợp lại, cảm giác khá dọa người.
- Mọi người đang nhìn thấy bây giờ chính là phần ăn nhẹ đầu lâu chúng tôi tỉ mỉ chuẩn bị cho các bạn, mục đích là muốn để mọi người vừa ăn vừa uống vừa xem chuyên gia khiêu vũ biểu diễn.
Âm thanh của Lý Hân Nhi đúng lúc xuất hiện.
- Đừng nhìn cái bánh này nhỏ, lai lịch của nó không nhỏ đâu! Trứng để dùng có độ tinh khiết đạt tới trăm phần trăm, số lượng tinh bột đều là nguyên liệu từ lúa mì cực phẩm, mỗi hạt lúa mì đều là do nhân công lựa chọn ra, sau khi qua mười lăm khâu kiểm nghiệm mới được nướng thành bánh ngọt. Trong bánh còn bỏ thêm nhân sâm trường thọ, lô hội dưỡng nhan, táo đỏ và các nguyên liệu tươi, toàn bộ chiếc bánh nhỏ này được chế tác từ hơn ba mươi loại nguyên liệu… Ngoài ra bơ được dùng cũng là loại vô sắc tố, sẽ không khiến các cô gái béo lên và các hiệu quả khác…
- Chai rượu đỏ nhỏ bên cạnh, tuy so ra thì không nổi tiếng bằng Cesc Fabregas 1968 nhưng đều rất quý giá, là chai rượu trên thế giới hiện tại chỉ có hơn năm trăm chai, Louis III 1988, các bạn học có thể vừa thưởng thức vừa xem biểu diễn, tuyệt đối là hưởng thụ lớn!
Lý Hân Nhi tiếp tục hâm nóng không khí trong đại sảnh.
Nữ phục vụ dùng bật lửa hình súng châm lên ba cây nến đầu lâu trên bánh ngọt, lật hai chiếc ly chân dài lên, thật cẩn thận rót vào một ít Louis III 1988.
Vào một khắc khi cái nắp được mở ra, trong đại sảnh lập tức thêm mùi thơm, mùi thơm này không giống với mùi hương của chiếc bánh ngọt, hai mùi hương trộn lẫn một chỗ khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái, say mê.
Đối với loại rượu Louis 1988 này Tiêu Thần từng có ấn tượng, cũng rất thích mùi vị của nó.
Đừng nhìn đây chỉ là bình rượu nhỏ chỉ có hơn 100ml, mỗi người đều có thể chia được 50ml rượu, tính ra chính là một lượng.
Nhưng một lượng này ít nhất cũng phải tốn một vạn tệ, mỗi lần uống một hớp tương đương với chuyện mấy ngàn tệ, nữ phục vụ này không dám khinh thường, chỉ cần không cẩn thận xảy ra chút sai sót, nửa tháng tiền lương sẽ mất luôn.
Phục vụ cẩn thận châm nến, rót ra rượu đỏ, sau đó liền cung kính đứng bên cạnh.
- Ách, sao không khom thêm một chút?
Tiêu Thần cẩn thận nói thầm, vừa rồi cô em xinh đẹp bên cạnh này lúc xoay người, cảnh xuân tinh lệ làm cho người ta không kìm nổi mà nghĩ muốn chui vào thăm dò trong đó.
Nhưng chuyện tốt tới nhanh, đi cũng nhanh, còn chưa nghiên cứu ra trong khe rốt cuộc có đồ vật gì nữ phục vụ đã cười dịu dàng đứng bên cạnh.
- Bảo anh không đứng đắn!
Uông Tiểu Kỳ đang dựa vào bên cạnh Tiêu Thần, mơ hồ nghe được lời nói của hắn, làm bạn gái hiện tại của hắn, sau này càng có thể là vợ, nhất định phải giáo huấn Tiêu Thần một trận, bàn tay nhỏ bé lại lặng lẽ trượt đến bên hông Tiêu Thần… Đừng hiểu lầm, không phải làm chuyện kia, là véo! Hung hăng véo!
- A! Em mưu sát chồng!
Tiêu Thần cắn răng, bày ra bộ mặt vô cùng đau khổ, nhưng hắn hiện tại đang đeo mặt nạ, Uông Tiểu Kỳ chỉ có thể nhìn thấy mắt và miệng của hắn, cho dù hắn có giả bộ, Uông Tiểu Kỳ cũng không nhìn thấy.
- Tiếp theo, mời mọi người thưởng thức tiết mục do chuyên gia khiêu vũ mặt nạ, tám anh chàng đẹp trai của Khô lâu đoàn mang đến cho mọi người, Quần lang loạn vũ! Mọi người có thể vừa xem vừa uống!
Âm thanh của Lý Hân như lại vang lên, cùng lúc đó, cái đèn tròn phía trên sàn nhảy lập tức xoay tròn, ngọn đèn yêu dị màu lục từ lỗ đèn phóng ra.
- Ngao!
Một tiếng sói thét dài mở màn cho cuộc so tài!
Truyện khác cùng thể loại
439 chương
72 chương
12 chương
4 chương
107 chương