Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 309 : Mặt nạ hoàng kim

Người dịch: Friendship Sưu tầm by babyphuoc Nguồn: Mê Truyện Mười sáu đôi bạn nhảy vòng vo trong sàn nhảy hơn mười phút đều đã hơi mệt, ngồi xuống sô pha bên ngoài sàn nhảy. Lúc này ở bốn cánh cửa ngầm từ những góc khuất tràn vào mười sáu nữ nhân viên phục vụ, tất cả đều đeo mặt nạ bướm đỏ, trong tay mỗi người đều là một cái khay bạc đậy nắp lớn, mỗi nhân viên phục vụ một đôi bạn nhảy, phục vụ cũng coi như là vô cùng hào hoa. Mười sáu nhân viên phục vụ toàn bộ đứng yên, mỗi người đứng bên cạnh một đôi nhảy, cũng không vội vã mở nắp. - Hoan nghênh các bạn học sinh đến biệt thự Thiên Hà, tôi tên là Hân Nhi, rất vinh hạnh hôm nay có thể đến đây chủ trì tại vũ hội mặt nạ liên hợp hai trường đại học danh tiếng. Âm thanh trong đại sảnh điều chỉnh nhỏ đi một chút, một giọng nữ vô cùng dịu dàng vang lên. - Sau đây tôi xin giới thiệu với mọi người một chút về quy trình vũ hội mặt nạ lần này. Hân Nhi cũng không xuất hiện trước mặt mọi người, chỉ xuất hiện từ trong radio, tuy nhiên âm thanh của cô lại khiến Tiêu Thần có chút quen thuộc, luôn cảm thấy giống như đã nghe qua ở đâu, nhưng nhất thời hắn lại không nhớ ra được. - Vũ hội mặt nạ lần này tổng cộng chia là ba phần, đầu tiên là vũ công chuyên nhiệp biễu diễn cho vũ hội mặt nạ cho các bạn học sinh, các bạn cũng có thể nhân cơ hội này học một vài độc tác chuyên nghiệp. Sau đó chính là trò chơi quan trọng nhất của vũ hội mặt nạ lần này, tiến hành PK giữa hai trường, phương thức PK là vũ đạo tự do, sàn đại sảnh thực tế là một máy tự động tính điểm. Nó sẽ căn cứ biểu hiện đối với người dự thi đưa ra điểm tương ứng. Mọi người không cần lo lắng độ chính xác, bởi vì nó là do Giáo sư Hoắc Ân của đại học BJ nghiên cứu ra vào nửa năm trước, nói về danh tiếng của Giáo sư chắc hẳn mọi người đều rõ ràng. Mặt khác, máy tính điểm tự động này đã dành được tán thành của những người chế tác âm nhạc lớn, những người học nhảy và những nhân sĩ chuyên nghiệp quyền uy, đối với mỗi vị dự thi mà nói là tuyệt đối công bằng. Phần cuối cùng của vũ hội lần này đó chính là phẩm rượu. Bất kể đội nào cuối cùng là đội có số điểm cao nhất, mọi người đều có thể tại đâu, nhấm nháp rượu đỏ cực phẩm do Ngô Thiên Hà tiên sinh chuẩn bị cho mọi người, Cesc Fabregas 1968, đây chính là rượu đỏ vô giá, trước mắt trên toàn cầu cũng chỉ còn lại mười chai. Quán quân so tài lần này, phần thưởng còn được thêm một chai rượu Cesc Fabregas 1968, mọi người nhất định phải cố gắng! Hân Nhi lợi dụng thêm thời gian vài phút đem quy trình cuộc so tài vũ hội mặt nạ lần này nói một chút, nói được khá rõ ràng, mọi người đều là nhân sĩ IQ cao, lập tức sẽ hiểu. Chỉ là đối với máy tính điểm tự động của Hoắc Ân, mọi người vẫn còn chút nghi ngờ, cũng đều rất hiếu kỳ. Chẳng lẽ hoạt động tự do tao nhã như khiêu vũ cũng có thể thông qua máu móc để chấm điểm? - Đúng rồi, trong phần thi thứ hai dành giải quán quân, còn dành được phần thưởng quý giá nha. Âm thanh khẽ cười của Hân Nhi vang lên, - Mọi người nghe xong nhất định sẽ rất kinh ngạc, đó chính là hai miếng vàng 17k tạo ra mặt nạ nam nữ các loại, mặt nạ nam hình sói, mặt nã như hình thỏ, vô cùng quý báu, các vị nhất định phải cố gắng nha! - Mặt nạ hoàng kim? Hân Nhi vừa nói xong, phần lớn mọi người đều kinh ngạc hô lên. - Hừ! hai cái mặt nạ hoàng kim là của chúng ta! Hạ Sương lòng đầy tin tưởng kéo cánh tay bạn nhảy, hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Thần mấy lần. Dương Dao Dao đối với giải thượng mặt nạ hoàng kim này cũng không đặc biệt yêu thích, thấp giọng hừ nói: - Tặng cho tôi cũng không cần, tôi không thèm thích cái mặt nạ hình con thỏ, khó coi chết đi được! Lăng Nguyệt Hoa, bạn thích mặt nạ sói sao? - Không… không thích. Lăng Nguyệt Hoa sợ hãi rụt rè đáp. Lăng Nguyệt Hoa ở bên cạnh cũng còn chút khẩn trương, nhất là Dương Dao Dao đang kéo cánh tay cậu ta, cậu ta cảm giác được cánh tay mình đều hạnh phúc đến tê dại, lại nghĩ tới lát nữa rất có thể sẽ làm một vài động tác vũ đạo thân mật, Lăng Nguyệt Hoa liền hồi hộp vô cùng, tim đập nhanh, mặt đỏ tai hồng, hai chân run. - Ha ha, Lý Hân Nhi! Tiêu Thần cuối cùng cũng đoán ra được Hân Nhi này là người phương nào, chính là người chủ trì buổi đấu giá lần trước, Lý Hân Nhi. Nhưng Tiêu Thần lại không đoán ra, người phụ nữ này vì sao lại chạy đến đây chủ trì một vũ hội mặt nạ như vậy. - Daniel, thả Cầm long chân khí ra đi điều tra chút tình hình về khu biệt thự này. Tiêu Thần cấp tốc hạ lệnh cho Daniel trong đan điền, biệt thự Thiên Hà này khắp nơi lộ ra vẻ quỷ dị, hơn nữa bản thân còn cảm thấy rất áp lực, Ngô Thiên Hà lúc trước cũng mang đến cho mình loại cảm giác này, khiến lòng Tiêu Thần rất không thoải mái. … Trong phòng quan sát bí mật của biệt thự Thiên Hà, hai người đeo mặt nạ đỏ tươi ngồi trước màn hình, một người mặt trường bào màu xám, người kia mặc trường bào màu đen. Trong phòng giám sát và điều khiển có tổng cộng ba hàng màn hình máy tính, mỗi hàng đều có sáu màn hình, hàng thứ nhất hiển thị chính là tình hình ở đại sảnh, từ xung quanh cao thấp sáu phương vị quan sát toàn bộ đại sảnh, hàng thư hai lại hiển thị một căn phòng, bên trong là một phụ nữ mặc sườn xám màu đỏ, tay chân đều bị trói chặt, đó chính là Lý Hân Nhi, cô đang thông qua loa phóng thanh bên miệng chủ trì vũ hội, hàng thứ ba hiển thị chính là một không gian màu đen, một mảnh tối đen, không thấy được trong màn hình rốt cuộc có những thứ gì. - Tổng quản Hách, ngài chính xác muốn làm như nào? Nếu những người này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, rắc rối không nhỏ nha… Người đàn ông mặc trường bào xám hỏi người mặc trường bào đen. Người đàn ông mặc trường bào đen âm trầm cười nói: - Rắc rối? Chỉ cần có thể khiến kế hoạch ‘Hoàng kim tử thần’ thuận lợi tiến hành, những người này chết hay sống căn bản không cần để ý, đến lúc đó cùng lắm thì san bằng nơi này thành bình địa, diệt trừ Ngô Thiên Hà và gia tộc của ông ta là được rồi… - Những học sinh này chết hay sống quả thực không quan trọng, nhưng những gia tộc phía sau những học sinh này lại không nhỏ! Nhất là Lâm gia và Dương gia… Người mặc trường bào xám có chút bận tâm. Trường bào đen vung tay quát: - Chỉ cần lão gia có thể thành công sống lại, mấy gia tộc đó đều trở thành đá lót đường cho lão gia!