Mộ Nguyệt Sâm cứng ng!
“Tôm còn lại đều lột cho anh ăn, thế nào!” Hạ Băng Khuynh giây trc còn hung dữ, bây h rất ôn nhu ngọt ngào nói với anh.
Dù biết nụ cười đó là giả, nhưng vẫn công kích tâm hồn của Mộ Nguyệt Sâm.
Anh k nói gì nhai mấy cái, r nuốt.
Cũng coi như là động thái để thể hiện!
Thật sự ngạo kiều đến k chịu đc!
Sau đó, Hạ Băng Khuynh im lặng lột tôm, lâu lâu sẽ đưa qa miệng anh, môi anh chạm vào tay cô, đều khiến cô run rẩy k thôi.
Nụ cười trên mặt Mộ Nguyệt Bạch dần biến mất, như tranh sơn dầu bị ném xuống đáy, dù là mùa xuân cũng trở nên trống vắng.
Ăn khuya xong, phục vụ ca đêm của ks đưa đồ Hạ Băng Khuynh kêu mua.
Sau khi bà chủ nhận đc lời độc ác từ Mộ Nguyệt Sâm, k dám lên chịu ngược nữa.
Hạ Băng Khuynh đi tắm, Mộ Nguyệt Sâm cũng miễn cưỡng tắm.
Khuya 12h.
Phòng k tiếng động.
Hạ Băng Khuynh để giường cho họ ngủ, cô ngủ sofa, chỉ có v mới cân bằng đc, mắc công họ lại tranh nhau, or nhường đến nhường lui.
Có lẽ ai cũng mệt, sau khi tắt đèn, phòng chìm trong trạng thái an ngủ.
Ngoài cửa sổ, ánh trăng rất đẹp.
Sáng ngày thứ 2.
Hạ Băng Khuynh thức dậy trong khi vai mỏi lưng đau.
Cô lật ng, đột nhiên chạm phải vật thể nong nóng, diện tích cũng rất lớn.
Hạ Băng Khuynh còn đang mơ hồ chưa tỉnh suy nghĩ, lại suy nghĩ.
Đột nhiên nghĩ đến 1 khả năng, cô k fai nửa đêm đi vệ sinh, sau đó mơ hồ, lên giường ngủ chứ!
Uhm
K
Cô nhắm mắt, nội tâm căng thẳng k dám mở mắt, cô âm thầm cắn móng tay, lật qa bên kia.
K ngờ, lại chạm fai 1 cái khác!
Lập tức, tim lạnh lẽo.
- -------- ----------
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
69 chương
59 chương
33 chương
556 chương
59 chương