“Trời ơi” Hạ Băng Khuynh thấp giọng la. Như là ngay lập tức coi quản lý Tần là hung thủ. Ai lại k có chuyện gì thu thập nhiều bút máy v, còn khóa trong hộc tủ, quan trọng là bút máy lại giống hoàn toàn với 2 cây phát hiện ở hiện trường. Mộ Nguyệt Sâm cùng Quý Tu đều quỳ xuống. Biểu cảm của họ, rất thâm trầm. “Lão Tần này, dám lớn gan tính kế lên đầu tôi.” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng k chút ý tốt cười, ngữ khí mang theo sự k thể tin đc. Cũng k trách anh có phản ứng này, 1 ng là tổng tài cao cao tại thượng, 1 ng chỉ quản lý hậu cần, lúc sáng, Tần quan lý nhát đến k dám nhìn Mộ Nguyệt Sâm, ai có tưởng tượng đc, hắn sẽ có gan giết ng, còn giá họa cho Mộ Nguyệt Sâm. Hạ Băng Khuynh nghĩ, hung thủ thật sự là quản lý Tần, v cô cảm thấy đó là cao thủ giả tạo nhất trên đời r. “Quản lý Tần đối với tam thiếu có gì bất mãn k?” Quý Tu hỏi Mộ Nguyệt Sâm, anh chưa từng thấy quản lý Tần, đối với hắn biết quá ít. “Ba ông ta lúc tại vị là nhân viên kì cựu của phòng hậu cần,, về phòng hậu cần bt tôi k rảnh quản, cơ hội đơn độc gặp mặt với quản lý Tần, 1 năm k quá 2 lần, hắn k có gì bất mãn với tôi.” Mộ Nguyệt Sâm lạnh nhạt đáp, ngữ khí vẫn như cũ ngạo mạn. “Có nhân mới có quả, sẽ k tự nhiên mà hận, nghĩ thử xem, có đắc tội hắn k.” Quý Tu nhẫn nại hỏi. Mộ Nguyệt Sâm cười nhạo câu miệng: “Chuyện đùa, tôi cần đi đắc tội hắn s? Tôi là ông chủ phát lương cho hắn!” Quý Tu trầm mặc. Là k có gì để nói r! Giao lưu với tam thiếu thật sự là chuyện k dễ dàng! Sẽ khiến ng khác lúc nào cũng có kích động muốn đánh chết anh! Lúc họ nói chuyện, Hạ Băng Khuynh luôn nhìn Mộ Nguyệt Sâm, đột nhiên, đầu cô lóe lên: “Tôi biết nguyên nhân là gì r!” Mắt Mộ Nguyệt Sâm rơi lên mặt Hạ Băng Khuynh, tò mò: “E biết?” “Đúng, tôi biết!” Hạ Băng Khuynh gật đầu, đứng dậy. Quý Tu cũng đứng theo, hỏi: “Là gì!” Hạ Băng Khuynh đi 2 bước, đến sau lưng Mộ Nguyệt Sâm, vỗ vai anh: “Tên này, miệng quá độc, có ý muốn làm chết anh, cũng là bt!” “Hạ Băng Khuynh---” Mộ Nguyệt Sâm đen mặt kéo tay cô. Nhưng Hạ Băng Khuynh sớm biết anh có chiêu này, trc khi anh ra tay đã rút tay lại, lui về khoảng cách an toàn: “Đc r, k nói đùa nữa, nghiêm túc nói, nhớ sáng nay quản lý Thái nói k, quản lý Tần này sinh lý thiếu thốn, ng đến tuổi trung niên, lại đơn thân, tính tình lại yếu đuối, nhưng nội tâm là u tối, ngược lại, Mộ Nguyệt Sâm là 1 tồn tại hoàn toàn trái ngược, tự tin, cường đại, trẻ tuổi, đc nhiều cô gái ái mộ, nhưng trong tim hắn, phương diện đó cũng k quá lợi hại, cho nên hắn ghi hận, cho Mộ Nguyệt Sâm là mục đích giả, mà những cô gái đã chết đó, ngược lại là cách để hắn để lộ dục vọng chiếm hữu vĩnh viễn!” “Phương diện đó có lợi hại k, chỉ có e biết, quản lý Tần k biết!” Miệng Mộ Nguyệt Sâm như có như k mang ý cười. Ái muội. Mặt Hạ Băng Khuynh lập tức đỏ lên. Cô vô thức nhìn Quý Tu 1 cái. Quý Tu k tự nhiên cúi nhìn, tay cuộn thành nắm, chạm nhẹ mũi. Phản ứng khó xử của Quý Tu khiến Hạ Băng Khuynh càng đỏ mặt, như muốn tìm chỗ chui. Cô giả bộ trấn tĩnh, mặt dày nói:”Mộ Nguyệt Sâm, lúc nói chuyện đàng hoàng, đừng chen những câu vô nghĩa vào, tôi nói bt anh biểu hiện cường đại tự tin khiến quản lý Tần cho anh là mục tiêu giả.” - -------- ----------