Hạ Băng Khuynh mở miệng: “Lúc vụ đầu phát sinh, bọn e chỉ tưởng là vụ bt, nhưng thủ pháp kì lạ, điều đó khiến tim e lun bất an, vụ thứ 2, thủ pháp y v, nhưng lần này có nhiều chứng cứ, e đồng ý với Mộ Nguyệt Bạch, là giá họa, nhắm với mục tiêu mà giá họa, mà các dấu hiệu đều cho thấy, hung thủ là ng trong cty, mà chức vụ nhất định k thấp. Vì chỉ có ng trong cty mới quen thuộc tất cả của cty, bao gồm cả Mộ Nguyệt Sâm.”
“Ban quản trị của cty nhiều ng v, làm s tìm? Là nam hay nữ cũng k biết!” Tân Viên Thường đau đầu k thôi.
“Dì, thật ra bây h k có chứng cứ trực tiếp, chỉ là hiềm nghi lớn thôi, Mộ Nguyệt Sâm chỉ cần chứng minh đc chứng cứ ngoại phạm vào thời gian xảy ra vụ án thì có thể thoát tội, nhưng anh ta lại k chịu nói.”
“Anh ba tại s k chịu nói?” Mộ Lưu Huyền k hieru.
Hạ Băng Khuynh nhún vai: “Trời biết!”
Tân Viên Thường hít sâu 1 hơi: “Nó k chịu nói nhất định có lí do, tính của con ta hiểu, nếu nó k muốn nói, ai cũng k cạy miệng nó đc.”
“Làm s đây” Mộ Lâm Nguyệt cũng lo lắng muốn chết.
Cả Mộ gia bao trùm trong sương mù.
Mộ Cẩm Đình hỏi Hạ Băng Khuynh:”Trc mắt, chúng ta chỉ có thể chuẩn bị thật tốt ra tòa, anh k biết có xuất hiện chứng cứ bất lợi nào khác đối với Nguyệt Sâm k, bây h chuyện này truyền thông đã biết, áp lực lớn, cảnh sát bên kia điều tra đến đâu, chúng ta đều k biết, cho nên anh nhờ e, giúp anh chú ý động tĩnh, nếu lại tra ra gì, nói bọn anh biết, cũng để bọn a chuẩn bị tâm lý.”
“Anh, anh đây là kêu e làm gián điệp!”
“E cũng k tin Nguyệt Sâm là hung thủ đúng k! Thời gian này, giúp nó đi!”
Hạ Băng Khuynh nghĩ, tim biết k thể, nhưng vẫn gật đầu, coi như an ủi họ: “E tận lực!”
Ngoài cửa, Mộ Nguyệt Sâm 2 tay bỏ túi đi vào.
Anh mặc đồ ở nhà màu đỏ tinh giản, tuy ít đi sự kiêu ngạo bá khí khi mặc đồ tây, nhưng lại nhìn thân thiết hơn, vẫn rất cao sang.
Nhìn thấy Hạ Băng Khuynh, đáy mắt anh lập tức sáng lên, sau đó lập tức quay lại sự bình tĩnh.
Anh ngồi xuống.
Dặn ng hầu đưa a ly cafe, sau đó, mắt anh khóa chặt mặt Hạ Băng Khuynh:”E đến thăm tôi?”
“Tôi ăn no k có gì làm hay s mà lúc nào cũng lo cho a, là anh rể kêu tôi đến.” Hạ Băng Khuynh bình thản đáp, lộ chút k vui.
“Uh, v à” Mộ Nguyệt Sâm gật đầu: “V các ng tiếp tục nói!”
Hạ Băng Khuynh muốn đứng dậy: “Chúng tôi nói cũng xong r, tôi cáo từ trc.”
Cô gật đầu với những ng khác, chào hỏi, quay ng r đi.
Tân Viên Thường mạnh mẽ nháy mắt với con trai:”Đi tiễn ngta đi, ngta bắt xe qa đó.”
Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy, đi theo ra ngoài.
Ngoài cửa.
Hạ Băng Khuynh đi ra ngoài.
Đột nhiên cảm thấy sau lưng có xe đang chạy lên.
Cô dừng lại quay ng nhìn, xe xám đen dừng bên chân cô.
Cửa sổ kéo xuống, lộ ra mặt của Mộ Nguyệt Sâm.
“Lên đây---” Anh đưa đầu ra, biểu cảm như rất hiển nhiên
Nay phụ nữ VN chúc các bạn nữ luôn xinh đẹp, thành công, nhiều sức khỏe và hạnh phúc bên gia đình nhe!!!!
- -------- ----------
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
69 chương
59 chương
33 chương
556 chương
59 chương