Tại s anh k tìm đc cô của trc đây nữa! Nghĩ đến cô đang tắm mưa ở ngoài, hoặc là đang khóc, ngực đột nhiên nhói lại, tim, dần dần, như bị dao từng đao lăng trì. Lấy đth lên, anh gọi 1 số: “Đi đón 1 ng, lập tức!” Đưa địa chỉ, anh ném đth lên vô lăng. “Tiểu thư cô k s chứ!” Trong nhà nghỉ ra 1 ng, cầm dù đứng sau cô. Hạ Băng Khuynh lau mặt, ngẩng đầu, thấy nam nhân trung niên xa lạ, cô lắc đầu: “Tôi k s!” “Tôi là ông chủ ở đây, mưa lớn v, tắm mưa sẽ bệnh đó, vào trong tránh mưa đi.” Ông chủ có lòng tốt nói, đôi mắt lưu chuyển trên thân hình bốc lửa của Hạ Băng Khuynh. Hạ Băng Khuynh nghĩ nghĩ, bây h cô k có lựa chọn, dù s anh cũng k về đón cô. Theo ông chủ vào nhà nghỉ, ông lấy 1 cái khăn đưa cô: “Lau đi!” Trang bị bên trong cũ kĩ, dưới mưa, càng thêm lạnh lẽo. “Cô cãi nhau với bạn trai à, vừa nãy thấy anh ta kéo cô xuống xe, nam nhân đó thật sự k fai ng tốt, s có thể đối xử với cô gái như v.” Ông chủ ngồi bên Hạ Băng Khuynh, nói. “Anh ta k fai bạn trai tôi!” Hạ Băng Khuynh bình thản đáp 1 câu. “Uhm, k fai bạn trai, v tôi hiểu lầm r.” Ông chủ cảm thấy bất ngờ nhìn khuôn mặt nhỏ tinh tế của cô, cười: “Tiểu thư, tôi thấy cô ướt thành v, chỉ lau thôi cũng vô dụng, như v đi, tôi mở phòng cho cô, cô tắm sạch sẽ, thay đồ ướt đi, như v sẽ bệnh đó.” Hạ Băng Khuynh cười lắc đầu: “K cần, tôi gọi cho bạn tôi, để cô ấy đến đón!” Lòng tuy khó chịu, nhưng cũng k đến nỗi k ngửi đc mùi nguy hiểm tiềm ẩn. So sánh lại, bên ngoài vẫn an toàn hơn. “Ài, v cũng tốt, cũng tốt!” Cô nói v, ông chủ cũng k miễn cưỡng. Hạ Băng Khuynh lấy đth ra, mới nhớ ra áo ngoài và túi đều ở trên xe Mộ Nguyệt Sâm. May ở, cô còn thuộc số Tiêu Nhân. “Có thể cho tôi gọi 1 cuộc đth k?” “Có thể, đương nhiên có thể, điện thoại ở đây.” Ông chủ lấy đth ở bên quầy bar lên. “Cảm ơn!” Hạ Băng Khuynh cười cảm ơn, cầm tay nghe, gọi cho Tiêu Nhân: “Alo, Tiêu Nhân, cậu cần tớ ra đón tớ, cậu đừng hỏi nguyên nhân, về trg nói với cậu, bây h tớ ở” Che tai nghe, cô nhìn ông chủ: “Địa chỉ chỗ ông, có thể phiền nói cho bạn tôi 1 tiếng.” Ông chủ cầm đth, nói địa chỉ với Tiêu Nhân. Gọi xong Hạ Băng Khuynh tiếp tục lau tóc ướt, lạnh đến run rẩy. Ông chủ thấy cơ hội lại khuyên: “Tiểu thư như v k đc, tôi thấy cô thay đồ ướt đi đi, cô xem, bây h cô làm bản thân bệnh k nói, nước rơi đầy ra, đợi lát khách đến, cũng k tốt, dù s bạn cô cũng sắp tới r, cô ở trong phòng ngồi tí cũng k s, cô yên tâm, chỗ tôi rất an toàn.” Hạ Băng Khuynh có chút do dự r, nghĩ đến đth cũng từ đây gọi, Tiêu Nhân cũng trên đg tới, vào thay đồ ướt cũng k s. - -------- ----------