Tác giả: Lị Lị Ti
Editor: Lân ú nu
Lưu ý: truyện cao H điều giáo có ngôn từ thô tục nên cân nhắc trước khi đọc!
...
Tiêu Quốc, dân phong cởi mở, thịnh hành nam phong.
Lão hoàng đế Tiêu Diệp thân thể sớm đã ốm đau bệnh tật, nhưng hắn tham luyến quyền lực, vẫn luôn không chịu thoái vị, thẳng đến một ngày, thời điểm hắn vào triều sớm liền chết bất đắc kỳ tử trên long ỷ.
Lão hoàng đế Tiêu Diệp chưa kịp lập di chiếu, từ bốn người con của hắn chọn ra một tân đế.
Bốn vị hoàng tử tranh đoạt quyền vị, liền làm cho triều chính Tiêu Quốc lâm vào một đoạn thời gian hỗn loạn, cuối cùng, năm ấy Tứ hoàng tử mười bảy tuổi Tiểu Ngọc đoạt được đế vị.
Tiểu hoàng đế Tiêu Ngọc có ba vị ca ca, vị nào cũng không dễ dàng đối phó, cậu sở dĩ có thể đoạt được ngôi vị hoàng đế này là bởi vì mượn sức của Quyền Thần Hàn Dạ Trạch, nhưng điều kiện để mượn được thủ đoạn cùng binh lính từ hắn thì bản thân phải bán mình làm tính nô.
"Ta muốn ngươi trở thành nô lệ của ta, cả đời."
"Tứ hoàng tử, ngươi cũng biết, thần hảo nam sắc, bởi vậy, chỉ cần ngươi chịu trở thành tính nô của ta cả đời, thần liền trợ ngài giúp một tay, giúp ngài đoạt được ngôi vị hoàng đế."
Thế là, Tứ hoàng tử Tiêu Ngọc cùng Quyền Thần Hàn Dạ Trạch ký khế ước nô lệ, khế ước có nội dung như sau ——
"Hàn Dạ Trạch sẽ trợ giúp Tiêu Ngọc đoạt được ngôi vị hoàng đến, để báo đáp, Tiêu ngọc tự nguyện chung thân làm nô lệ của Hàn Dạ Trạch, công việc của tính nô bao gồm phụng dưỡng chủ nhân ở trên giường."
"Tiếp theo, khế ước nô lệ vào lúc Tiêu Ngọc bước lên ngôi vị hoàng đế cũng là ngày chính thức có hiệu lực."
"Ký khế ước nô lệ này, Tứ hoàng tử sẽ trở thành nô lệ của thần cả đời, nếu như tương lai ngài đổi ý, thì khế ước này thần sẽ cho tất cả thần dân đều thấy." Quyền Thần Hàn Dạ Trạch cười nói, lời trong lời ngoài đều mang theo ẩn ý uy hiếp.
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không hối hận." Tứ hoàng tử Tiêu Ngọc trừng lớn đôi mắt phượng, cậu tại khế ước ký lên tên của chính mình.
......!
Kể từ ngày Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc bước lên đế tọa.
Ban ngày, bên trong Tuyên Chính Điện, Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc ngồi trên long ỷ, long ỷ rất lớn, mà cậu thân hình đơn bạc, cậu một thân hoàng sắc long bào, đầu đội mũ miện, môi hồng răng trắng, một đôi mắt phượng bễ nghễ thiên hạ, tiếp nhận triều thần hạ bái, quần thần quỳ sát đất, thật uy phong.
Buổi tối, bên trong tẩm điện Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc.
Ngồi trên long sàng chính là Quyền Thần Hàn Dạ Trạch, hắn một đôi mày kiếm, đôi mắt hẹp dài, mũi cao thẳng, thái dương phi sương, ngồi ở chỗ kia, trong tay cầm quyển sách tùy ý lật, hắn đọc sách khoảng chừng hai canh giờ.
Mà nhìn quanh bốn phía cũng không thấy được Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc đâu, chỉ có một lồng sắt được một mảnh vải đen che lại, lồng sắt tầm nửa mét vuông, bị miếng vải đen che kín mít.
"Ô ô ô......!Ô ha......" Từ lồng sắt truyền đến một trận rên rỉ mê người, là thanh âm của thiếu niên, chuẩn xác một chút nữa thì chính là thanh âm của Tiểu Hoàng Đế Tô Ngọc.
Giờ này khắc này, Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc đã sớm bỏ đi một thân long bào, cậu toàn thân trần truồng, quỳ sát bên trong lồng sắt nhỏ hẹp, cặp mông trong triều tuyết trắng dẩu cao, lỗ đít còn tắc một cây dương v*t giả thô dài, trên dương v*t giả còn bôi mị dược, hiện tại lỗ đít của cậu thật sự rất ngứa, huyệt thịt đỏ bừng vừa nóng vừa ngứa, chỉ một cây dương v*t giả không thể động đậy căn là là không thỏa mãn cậu được.
"Ô ô a......!Ô ô......" Trong miệng Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc còn cắn một cây khẩu gông mộc chế, khẩu gông rất lớn, đem miệng của cậu căng ra, nước miếng trong khoang miệng không ngăn được liên tục chảy ra, cánh môi hồng nhuận của cậu vì dính nước miếng mà sáng lấp lánh, trên cằm cũng đều là nước miếng chảy loạn.
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch bị tiếng rên rỉ của thiếu niên trong lồng sắc làm tâm ngứa ngáy, hắn buông quyển sách trong tay xuống, vài bước đi đến bên cạnh lồng sắt bị miếng vải đen che lại, hắn dùng ngón tay không nhẹ không nặng cách miếng vải đen gõ gõ hàng rào sắt của lông sắt, lạnh giọng nói "Thật là một tiểu cẩu không ngoan, như thế nào gọi lại gọi bậy?"
"Ô ô ô......! Ô ô......!"
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc nghe được, ngược lại còn cố ý kêu lớn tiếng hơn, cậu không muốn phải tiếp tục ngây ngốc trong lồng sắt nhỏ hẹp duy trì tư thế hạ tiện này, đã qua hai canh giờ, cậu không muốn tiếp tục ngốc suốt một buổi tối.
"Đã nói không được náo loạn, như thế nào còn kêu lớn tiếng hơn? Thật là tiểu cẩu ngu ngốc không biết nghe lời..."
"Xem ra nên hảo hảo trừng phạt tiểu cẩu một chút."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch nói xong, hắn một phen xốc lên miếng vải đen phía trên lồng sắt, lồng sắt nhỏ hẹp tối tăm cuối cùng cũng được nhìn thấy ánh sáng, bị nhốt bên trong là Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, cậu ban ngày đăng cơ xưng đế, hiện tại buổi tối, là thời điểm nên thwujc hiện hứa hẹn với Quyền Thần Hàn Dạ Trạch.
"Tứ hoàng tử, hiện tại nên xưng hô bệ hạ, bệ hạ, chuồng chó này chính là vi thần dựa theo thân hình của ngài, sai người cố ý vì ngài đặc chế, tư vị ở bên trong là như thế nào? Bệ hạ, ngài ở trong chuồng chó hai canh giờ, cũng nên nêu lên cảm tưởng đi."
"Đúng rồi, thần quên mất, người đang mang khẩu gông, không thể nói chuyện.". truyện teen hay
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch như là nhớ tới cái gì, hắn đem khẩu gông từ trên miệng Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc lấy xuống, gỡ xuống khẩu gông dính đầy nước miếng.
"Đáp lời ta, tiểu cẩu."
"Hừ, chủ nhân muốn đùa bỡn nô như thế nào, nô đều chịu."
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc cả người trần truồng quỳ sát bên trong lồng sắt, lồng sắt chật hẹp, cậu buộc phải cúi đầu, bị bắt dẩu mông, lỗ đít còn cắm giả dương v*t bôi mị dược, huyệt khẩu chảy nước dâm, đầy mặt ửng đỏ, không tình nguyện nói.
"Kia hảo, tiểu cẩu, bò ra khỏi lòng sắt đi, bò lại bên chân của ta." Quyền Thần Hàn Dạ Trạch nói xong, hắn mở khóa lồng sắt ra, cửa lồng liền được mở rộng.
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc cảm thấy Quyền Thần Hàn Dạ Trạch biến thái thật sự, lúc trước thời điểm cậu vẫn còn là Tứ hoàng tử, cậu chỉ nghe nói qua rằng Hàn Dạ Trạch hảo nam sắc, nhưng cậu trước nay đều không nghe nói qua, Hàn Dạ Trạch còn có đam mê làm thi ngược nhục người, thật sự đã tính sai.
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc trong lòng có vài phần hối hận, bất quá việc đã đến nước này, cậu chỉ có thể ngoan ngoãn tùy ý Quyền Thần Hàn Dạ Trạch đùa bỡn, cậu từ lồng sắt chật hẹp bò ra, sau đó giống như cẩu dùng tứ chi quỳ sát đất, một đường chịu đựng cảm giác hổ thẹn, rõ ràng chỉ là khoảng cách vài bước chân, cậu phảng phất như đã bò cả đời, thật vất vả mới tiến lại bên chân Hàn Dạ Trạch.
"Lỗ dâm của nô thật ngứa, cầu chủ nhân dùng *** bự của ngài thao nô."
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc dùng đầu mình cọ cọ chân Quyền Thần Hàn Dạ Trạch, như là tiểu cẩu lấy lòng chủ nhân, cầu chủ nhân yêu thương.
"Nhận rõ thân phận địa vị của chính mình?"
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch không nghĩ tới Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc sẽ như thế lấy lòng hắn, phối hợp với hắn, hắn dùng ngón tay nắm lấy cằm Tiêu Ngọc, khiến cho cậu ngẩng đầu, tầm mắt hai người tương giao.
"Nhận rõ, ta cả đời đều là nô của chủ nhân, là tiện cẩu của chủ nhân."
"Thực tốt, như vậy vừa rồi tiểu cẩu làm phiền chủ nhân đọc sách, chủ nhân nên trừng phạt tiểu cẩu như thế nào đây?" Quyền Thần Hàn Dạ Trạch lại là cố ý muốn hảo hảo trừng phạt Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc một chút, cho cậu một cái sát uy, để cậu hảo hảo nhớ kỹ thân phận của chính mình, về sau mới dễ dạy dỗ.
"Chủ nhân có thể tùy ý trừng phạt nô, trừng phạt gì đều được." Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc thập phần lấy lòng nói.
"Vậy đét mông một trăm hạ."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch quyết định nhìn xem chỗ nào để bắt đầu trừng phạt, hắn một phen bế Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc lên, đem Tiêu Ngọc ôm tới long sàng, hắn để Tiêu Ngọc ghé vào trong lòng ngực hắn, mông đặt trên đùi hắn, tròn trịa kiều mông tự nhiên chu lên, hai cánh mông tuyết trắng bởi vì sợ hãi mà khẽ run.
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch tát một cái lên cặp mông cao kiều của Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, bang một tiếng, kiều mông tuyết trắng liền hồng lên một mảnh, mông thịt run run, Tiêu Ngọc chỉ cảm thấy cảm thấy thẹn đến cực điểm, hắn đường đường Tiêu Quốc hoàng đế, cửu ngũ chí tôn, lại bị người coi như tiểu hài tử phạm sai lầm bị đét mông, thật sự là cảm thấy thẹn cực kỳ.
Bạch bạch bạch bạch bang!
Bùm bùm bàn tay chụp đánh trên mông Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, khi nhẹ khi mạnh, sau khi một trăm hạ tát tai kết thúc, mông của cậu đã đỏ tươi một mảnh, mông sưng lớn một vòng, thoạt nhìn giống như là một quả đào chín mộng.
Nhưng điều làm Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc cảm thấy cảm thấy thẹn chính là, chim nhỏ dưới thân của cậu đang bán cương, đỉnh ngọc hành chảy ra một cô nước dâm trong suốt.
"Tiểu nô lệ, xem ra ngươi thực thích bị đối đãi như vậy a, như thế nào, muốn chủ nhân nhiều đánh mông ngươi thêm vài cái hay không?" Quyền Thần Hàn Dạ Trạch cười xấu xa.
"Từ bỏ, chủ nhân, từ bỏ."
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc nhanh chóng lắc đầu, cậu đầy mặt đỏ bừng, cậu mới không thích bị đét mông đâu, cậu không có đam mê biến thái như thế.
"Vậy được, tiểu nô lệ, ngươi nên mở ra hai chân, cầu chủ nhân thao ngươi."
Thế là, Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc dùng tứ chi quỳ ghé vào long sàng, cậu cao cao dẩu mông lên, vặn vẹo kiều mông đỏ tươi vài cái, đầy mặt ửng hồng, thập phần thẹn thùng nói "Cầu chủ nhân thao lỗ dâm của nô, lỗ dâm của nô thật ngứa......!Ô a a......"
"Bệ hạ, tối nay, thần sẽ triệt triệt để để làm dơ người, làm ngươi trở nên dơ bẩn bất kham."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch cảm thấy Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc thật là một vưu vật trời sinh, không cần hắn dạy dỗ nhiều, liền như thể dâm đãng tận xương tủy, sợ là muốn hút khô hoàn toàn tinh khí của hắn luôn đi, bất quá, chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu, liền tính là bị tiểu yêu tinh này hút khô hết tinh khí, biến thành một khối xương khô, hắn cũng không oán không hận.
"Lần đầu tiên sẽ có chút đau, bệ hạ kiên nhẫn một chút."
Hàn Dạ Trạch nói xong, bắt đầu tháo thắt lưng cởi áo, quần áo được cởi ra xong, cả người hắn liền trần trụi, lõa lồ ra thân hình mạnh mẽ, da thịt trắng nõn, cơ bắp cân xứng, dương v*t dưới thân màu đỏ tím đáng sợ, kích cỡ bằng một cánh tay em bé, chiều dài ước chừng phải hai mươi centimet.
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc trộm liếc liếc mắt nhìn Quyền Thần Hàn Dạ Trạch một cái, cậu liền bị căn dương v*t thô dài dưới thân Hàn Dạ Trạch dọa cứng người, thô to như thế, dài như thế, nghĩ đến chờ lát nữa lỗ đít của chính mình sẽ phải chịu tội, ô ô ô, cậu là hoàng đế lại phải nghẹn khuất như vậy, phải nằm dưới thần tử của chính mình thừa hoan.
"Dạ Trạch ca ca, ngươi chờ lát nữa điểm điểm nhẹ nha, ta sợ đau."
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc vẫn là nhịn không được hướng Quyền Thần Hàn Dạ Trạch làm nũng, Hàn Dạ Trạch khi còn nhỏ đã từng là thư đồng của Tiêu Ngọc, lúc ấy cậu vẫn luôn thân thiết gọi Dạ Trạch ca ca, tuy rằng cũng không đến hai năm, nhưng cậu vẫn hy vọng Hàn Dạ Trạch nhớ đến một chút tình nghĩa khi xưa, không cần đối với cậu quá phận.
"Bệ hạ yên tâm, thần có chừng mực."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch ngẩn người, một lát mới có phản ứng lại, hắn ha hả cười, trấn an Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc vài câu.
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch nhưng thật ra không nghĩ tới Tiêu Ngọc sẽ hướng hắn làm nũng, nhất thời cảm thấy Tiêu Ngọc thập phần đáng yêu, nhưng điều này ngược lại làm hắn càng muốn chà đạp thiếu niên một phen.
"Thần muốn cắm vào, bệ hạ kiên nhẫn một chút."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch thanh âm khàn khàn, cố tình cho người ta có cảm giác an tâm, hắn đem căn cự vật thô dài ước chừng bằng cánh tay trẻ con để lên huyệt khẩu của Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, hắn đem dương v*t giả bôi mị dược từ bên trong lỗ đít của cậu rút ra, thay thế bằng chính dương v*t của hắn.
"Ô......"
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái, căn dương vậy dưới thân của hắn qua mức thô dài, bởi vậy dù trước đó lỗ đít của Tiểu Ngọc đã được dương v*t giả khuếch trương qua nhưng lúc này cũng chỉ có thể chứa đươc nửa căn dương v*t của hắn, tầng tầng mị thịt co bóp lấy dương v*t của hắn, loại cảm giác này thực cốt tiêu hồn, thập phần mỹ diệu.
"Ta phải dùng lực."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch nói, thân dưới dùng sức, nguyên cây dương v*t mạnh mẽ cắm vào bên trong dũng đạo Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, đường đi nhỏ hẹp yếu ớt, nơi nào chịu được thao lộng thô bạo như vậy, nhục bích vỡ ra, lập tức liền chảy ra máu tươi ấm áp, máu tươi chói mắt từ huyệt khẩu chảy xuôi ra, dọc theo đáy chậu một đường chảy xuôi theo khe mông trắng nõn của Tiêu Ngọc.
...
Tiếp tục đào thêm một hố mới, hố nông sẽ lấp nhanh chóng!
Mong mọi người lại ủng hộ!.
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
18 chương
99 chương
229 chương
40 chương
63 chương