Ngô thị uất ức dập đầu từ từ đứng dậy, vì nàng quỳ lâu bắp chân đã chết lặng vừa mới bước một bước đã ngã quỵ xuống. Lý thị hai mắt nhìn Ngô thị rồi cũng không để ý đến nàng chỉ cười nói với lão thái thái “Thiên kim nhà Tư vận Diêm Vận Sử và Hạ lão gia đã cập kê, hôm qua lão gia chúng ta đưa tin cho Hạ lão gia, nghĩ là muốn thương nghị ngày thành thân đấy” Lão thái thái gật đầu nói “Mấy cái này là chuyện nhỏ, chuyện ba cô nương kết thân là chuyện lớn không được qua loa” Lý thị cười nói “Đúng vậy, đang muốn lão thái thái nhìn qua rồi đưa ra chủ ý thu xếp như thế nào mới tốt, Sơn nhi dù sao cũng là trưởng tôn của lão thái thái, Hạ gia là quan gia chuyện hôn sự này cũng không qua loa được” Lão thái thái thấy Ngô thị vẫn còn đứng chổ cửa chưa đi vội gọi nàng lại nói “Lúc trước bảo ngươi sắp xếp sổ sách ngươi làm xong chưa?” Ngô thị sửng sốt vội xoay người lại nói “Sau lão thái thái không đề cập lại ta quên mất” Lão thái thái nói “Trên người tam lão gia không khỏe, ngươi nên ở với hắn nhiều một chút, sao còn ý định quản gia. Huống chi liên tiếp hôn sự đến đều là nhà gia giáo quan lại lớn, nếu quy củ ít đi không phải là làm chuyện cười cho người ta? Đại tẩu tử ngươi sẽ xử lí chuyện này, ta thấy vẫn để cho đại tẩu ngươi quản gia đi, làm nghiêm chỉnh hôn sự của Sơn nhi và ba vị cô nương” Hôm qua Ngô thị đã bị kích thích vì hôn sự của Mỹ Ngọc, hôm nay Cố Liêm không khỏe trong người nàng đã có chút nóng nảy cộng thêm vừa quỳ nửa ngày đã choáng váng, giờ lại nói thẳng để nàng giao ra quyền quản gia. Hai mắt Ngô thị tối sầm, lăng lăng ngã trên mặt đất. Lão thái thái không đề phòng bị dọa giật mình, vội sai người đỡ Ngô thị về phòng mời đại phu xem bệnh. Vì Cố Liêm cũng ở nhà dưỡng bệnh, Lý thị không tốt đến cửa thăm chỉ gọi nha đầu giữ cửa đi xem thế nào. Trong nhà đang loạn thành một đoàn, lão thái quân phủ Hầu gia lại đưa lễ đến, lão thái thái gọi Lý thị chuẩn bị trả lễ. Lý thị chỉ cười nói “Phòng kho cái gì toàn là tam đệ muội giữ, ta đi đâu chuẩn bị lễ?” Lão thái thái cứng lại âm thầm mắng Ngô thị bị bệnh không phải lúc, suy nghĩ một lúc lại kiểm tra trong rương của mình lấy ra mấy kiện đồ vật cho người đưa qua. Nha đầu Lý thị sai đi qua nhìn Ngô thị trở về nói trên người tam phu nhân suy yếu sợ phải tĩnh dưỡng thêm mới được. Lão thái thái nghiêm mặt nói “Sai nàng đi phục vụ tam lão gia nàng liền lười biếng” Lý thị cười làm lành “Chắc không phải nàng lười biếng, thật là bị bệnh đi. Vừa rồi ngã xuống như vậy, dọa ta giật mình” Lão thái thái nói “Trong nhà có nhiều chuyện làm sao có thể đợi nàng? Sai người đi vào viện tam phòng, nói ta nói đem sổ sách và chìa khóa các phòng về đây, muốn chuẩn bị sính lễ cho Sơn nhi và đồ cưới cho ba vị cô nương” Nha đầu kia đáp lời đi ra, lão thái thái gọi nàng ngừng lại nói “Ngươi đi có tác dụng gì, gọi tiểu Thúy đi với ngươi” Nói xong gọi nha đầu nhất đẳng dung mạo đẹp đẽ bên cạnh mình nói “Ngươi đi đem mấy thứ đó về đây. Nhà chúng ta không thể so với trước kia, người lui tới đều là người quyền quý, nếu không có người xử lí chuyện nhà không phải là cho người ta chê cười” Tiểu Thúy cười thi lễ, dẫn theo tiểu nha đầu kia vén rèm đi ra ngoài. Lão thái thái nghĩ tới mấy mối hôn sự, tinh thần lại thấy tốt hơn một chút, gọi Lý thị đến bên cạnh bàn tỉ mỉ hôn sự của Cố Sơn. Vì lão thái thái và Lý thị đều không biết tiền công còn bao nhiêu cũng không biết có thể lấy ra bao nhiêu bạc làm sính lễ hai người đành chờ sổ sách đem về. Lại nói đến Phỉ Thúy đến viện tam phòng, bọn nha đầu trong tam phòng lo trong lo ngoài sắc thuốc ngao thang thấy Phỉ Thúy dừng tay lại chào hỏi. Phỉ Thúy xem tam lão gia và tam phu nhân trước thấy hai người nằm trên giường ngủ liền nhỏ giọng hỏi Tử Trúc nha đầu Ngô thị “Lão thái thái bảo ta tới lấy chìa khóa và sổ sách ngươi có biết để đâu không?” Tử Trúc thấy Phỉ Thúy hỏi như thế liếc mắt vội khoát tay nói “Việc này ta không biết” Phỉ Thúy cười lạnh nói “Thường ngày ngươi đi theo phu nhân nhà ngươi xử lí chuyện nhà, bình thường phu nhân rất lười biếng chuyện gì đều là ngươi đi làm, ngươi cho là ta không biết? Hôm nay lão thái thái gọi ta nói, nếu ngươi không cho biết lấy chìa khóa và sổ sách dấu đi ta phải trở về nói lại với lão thái thái xem lão thái thái có đánh đuổi ngươi ra phủ không?” Tử Trúc biết lão thái thái tin nhất chính là Phỉ Thúy, vội níu nàng nói “Tỉ tỉ tốt, tha ta đi. Nếu hôm nay ta lấy chìa khóa và sổ sách ra, mai phu nhân tỉnh dậy không phải là đánh chết ta” Phỉ Thúy thở dài nói “Ngươi cũng thật hồ đồ, trong phủ dù sao có lão thái thái và một nhà đại lão gia ở đây, tam phòng có lí do gì làm chủ cái chìa khóa và sổ sách không giao. Ngay cả phu nhân các ngươi tỉnh lão thái thái lên tiếng nàng cũng không phải là ngoan ngoãn giao sổ sách ra sao. Hôm nay ngươi không giao ra sổ sách chính là đánh mặt lão thái thái, không cần đợi ngày mai phu nhân ngươi tỉnh lại bây giờ lão thái thái cũng có thể đánh chết ngươi” Tử Trúc suy nghĩ chốc lát cuối cùng Phỉ Thúy cũng đúng chỉ đành nhắm mắt tay run run lấy chìa khóa trên người Ngô thị mở kho lấy cái rương ôm một chồng sổ sách ra ngoài, lại lấy trong hộp ra mấy xâu chìa khóa giao cho Phỉ Thúy. Phỉ Thúy tự mình kiểm tra sổ sách mới sai tiểu nha đầu ôm sách đem về phòng lớn. Tử Trúc thấy Phỉ Thúy chuẩn bị đi liên tục níu nàng lại nói “Nếu tam phu nhân đánh ta, mong tỉ tỉ cầu xin giúp ta” Phỉ Thúy cầm tay nàng trấn an nói “Ngươi yên tâm, tam phu nhân không dám đánh ngươi. Ta là theo lời lão phu nhân đến nàng nếu đánh ngươi không phải là đánh lão thái thái” Tử Trúc khóc ròng nói “Tỉ làm sao biết thủ đoạn của phu nhân chúng ta? Nàng chắc chắn đánh chết ta” Phỉ Thúy nói nhỏ “Yên tâm, nếu ngươi thấy sắc mặt nàng không đúng thì đi phòng lớn tìm ta, ta thuyết phục lão phu nhân giúp ngươi” Tử Trúc nghe vậy đành thả tay, trơ mắt nhìn Phỉ Thúy cầm chìa khóa dẫn theo nha đầu rời đi. Lão thái thái thấy Phỉ Thúy cầm chìa khóa và sổ sách về vẻ mặt tươi cười nói với Lý thị “Nha đầu này là ổn thỏa nhất, chuyện ta sai nàng làm từ trước tới nay là hoàn thành rất tốt” Lý thị cười phụ họa, lão thái thái cầm sổ sách hơi lật lật rồi đưa cho Lý thị “Hôm nay nhà này giao cho ngươi, ngươi về xem sổ sách một chút, chuyện trong nhà làm theo như lệ củ, chuyện bên ngoài ngươi đồi chiếu với lệ củ thêm bớt một chút không ngại gì” Lý thị vội nhất nhất đáp, lão thái thái suy nghĩ một lần sai người gọi các quản sự tới đem chuyện Lý thị quản gia nói trước mặt mọi người, lại để mỗi người hành lễ từng cái một với Lý thị, Lý thị lần lượt hỏi bọn họ đến khi có ý định trong lòng mới đuổi bọn họ ra. Lão thái thái bị ầm ĩ nửa ngày cảm thấy có chút khốn đốn mệt mỏi, Lý thị thấy thế vội lấy cớ lui ra ngoài. Thái Tuyết thấy không có người ngoài nhỏ giọng hỏi Lý thị “Chưa từng thấy qua nhà nào nhận lấy sổ sách bằng cách này” Lý thị thở dài nói “Lão thái thái chịu để tam phòng giao ra sổ sách là không dễ, nếu tam phòng tỉnh lại lại có một cuộc đại chiến. Lão thái thái là người không có chủ kiến, một hồi nghe cái này một hồi nghe cái kia, ta phải nhân lúc này lấy sổ sách, nắm chặt quyền quản gia truy tra xem tam phòng rốt cuộc mờ ám lấy đi bao nhiêu bạc”